古诗词

疾中偶成呈介之

孔平仲

吾生十五犹童孩,胸中胆气摩天开。wú shēng shí wǔ yóu tóng hái,xiōng zhōng dǎn qì mó tiān kāi。
自怜少年辄有老夫志,恐是天仙犯帝怒,谪在下世驰驱乎尘埃。zì lián shǎo nián zhé yǒu lǎo fū zhì,kǒng shì tiān xiān fàn dì nù,zhé zài xià shì chí qū hū chén āi。
壮志若铁石,顽直未易摧。zhuàng zhì ruò tiě shí,wán zhí wèi yì cuī。
奈何诸侯不荐贤,天子不闻才。nài hé zhū hóu bù jiàn xián,tiān zi bù wén cái。
空使丈夫儿,藏头缩角埋蒿莱。kōng shǐ zhàng fū ér,cáng tóu suō jiǎo mái hāo lái。
天不管,地不顾,此理得不呜呼哉。tiān bù guǎn,dì bù gù,cǐ lǐ dé bù wū hū zāi。
今朝大饮致沉疾,朋友戢迹绝往来。jīn cháo dà yǐn zhì chén jí,péng yǒu jí jì jué wǎng lái。
使人孤眠北窗下,风雨萧萧良可哀。shǐ rén gū mián běi chuāng xià,fēng yǔ xiāo xiāo liáng kě āi。
冷笑今之世人少信义,旦暮之间辄变喜爱成嫌猜。lěng xiào jīn zhī shì rén shǎo xìn yì,dàn mù zhī jiān zhé biàn xǐ ài chéng xián cāi。
介之不恤我,扶力吟咏摅幽怀。jiè zhī bù xù wǒ,fú lì yín yǒng shū yōu huái。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。