古诗词

和萧十六人名

孔平仲

式微子叹归期滞,疏钟皓月僧窗睡。shì wēi zi tàn guī qī zhì,shū zhōng hào yuè sēng chuāng shuì。
满郭丹枫已送秋,李白桃红春又至。mǎn guō dān fēng yǐ sòng qiū,lǐ bái táo hóng chūn yòu zhì。
绿杨朱户锁娉婷,燕赵一笑谁相视。lǜ yáng zhū hù suǒ pīng tíng,yàn zhào yī xiào shuí xiāng shì。
红颜回盼能溺人,有若大川无际涘。hóng yán huí pàn néng nì rén,yǒu ruò dà chuān wú jì sì。
吾曹操行薄云天,去险就平当择地。wú cáo cāo xíng báo yún tiān,qù xiǎn jiù píng dāng zé dì。
严君平昔教诸子,肯向赣江为此事。yán jūn píng xī jiào zhū zi,kěn xiàng gàn jiāng wèi cǐ shì。
勿损仁义纵欢娱,力与主张兴废坠。wù sǔn rén yì zòng huān yú,lì yǔ zhǔ zhāng xīng fèi zhuì。
不才强使酬杜诗,搦管宁能言鄙志。bù cái qiáng shǐ chóu dù shī,nuò guǎn níng néng yán bǐ zhì。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。