古诗词

和萧十六人名

孔平仲

为怜城郭太留滞,知子思家方闷睡。wèi lián chéng guō tài liú zhì,zhī zi sī jiā fāng mèn shuì。
故停车马良久住,相顾雍容情益至。gù tíng chē mǎ liáng jiǔ zhù,xiāng gù yōng róng qíng yì zhì。
楼高适意同一登,目极四周堪远视。lóu gāo shì yì tóng yī dēng,mù jí sì zhōu kān yuǎn shì。
野田横望绕天涯,梅朵开齐映江涘。yě tián héng wàng rào tiān yá,méi duǒ kāi qí yìng jiāng sì。
冬温庭筠尚抽笋,僧房乔木阴铺地。dōng wēn tíng yún shàng chōu sǔn,sēng fáng qiáo mù yīn pù dì。
丘樊嘉遁素有心,萧萧思话山中事。qiū fán jiā dùn sù yǒu xīn,xiāo xiāo sī huà shān zhōng shì。
清杨俊迈君自许,鲁国渊源吾不坠。qīng yáng jùn mài jūn zì xǔ,lǔ guó yuān yuán wú bù zhuì。
与君诗战奈何休,抑扬雄思聊书志。yǔ jūn shī zhàn nài hé xiū,yì yáng xióng sī liáo shū zhì。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。