古诗词

寄孙元忠

孔平仲

玉几由来天北极,云近蓬莱常五色。yù jǐ yóu lái tiān běi jí,yún jìn péng lái cháng wǔ sè。
五更三点入鹓行,朝回君是同舍客。wǔ gèng sān diǎn rù yuān xíng,cháo huí jūn shì tóng shě kè。
岂意出守江城居,此身已愧须人扶。qǐ yì chū shǒu jiāng chéng jū,cǐ shēn yǐ kuì xū rén fú。
青眼高歌望吾子,早据要路岂捐躯。qīng yǎn gāo gē wàng wú zi,zǎo jù yào lù qǐ juān qū。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

再吟六诗四首拜呈

孔平仲

累日欲修礼,今兹清饮陪。lèi rì yù xiū lǐ,jīn zī qīng yǐn péi。
位分乾卦画,人比晋卿才。wèi fēn qián guà huà,rén bǐ jìn qīng cái。
宗庙精禋近,侯邦舞羽来。zōng miào jīng yīn jìn,hóu bāng wǔ yǔ lái。
光华连七璧,符采缀三台。guāng huá lián qī bì,fú cǎi zhuì sān tái。
仪凤须论德,良弓自有材。yí fèng xū lùn dé,liáng gōng zì yǒu cái。
雄铓皆帝剑,直节倍公槐。xióng máng jiē dì jiàn,zhí jié bèi gōng huái。
吏计无先善,人情且去哀。lì jì wú xiān shàn,rén qíng qiě qù āi。
箴思丹扆补,彩喜碧油回。zhēn sī dān yǐ bǔ,cǎi xǐ bì yóu huí。
穆若亲朋会,欣然肺腑开。mù ruò qīn péng huì,xīn rán fèi fǔ kāi。
驰蛟参骏轨,朽驭愧驽骀。chí jiāo cān jùn guǐ,xiǔ yù kuì nú dài。

再吟六诗四首拜呈

孔平仲

侯服安无事,官曹静不哗。hóu fú ān wú shì,guān cáo jìng bù huā。
畴非信善友,俱是孝廉家。chóu fēi xìn shàn yǒu,jù shì xiào lián jiā。
荀衮传荣耀,温龙竞爪牙。xún gǔn chuán róng yào,wēn lóng jìng zhǎo yá。
尺舆思附凤,角扇笑萦蛇。chǐ yú sī fù fèng,jiǎo shàn xiào yíng shé。
士习贤科论,人趋太守衙。shì xí xián kē lùn,rén qū tài shǒu yá。
庄衢当自骋,陈药更谁夸。zhuāng qú dāng zì chěng,chén yào gèng shuí kuā。
和露餐荷叶,临流饮雪花。hé lù cān hé yè,lín liú yǐn xuě huā。
草莱依瑞穗,荆布缀明珈。cǎo lái yī ruì suì,jīng bù zhuì míng jiā。
且固官庭守,宁忧柄用赊。qiě gù guān tíng shǒu,níng yōu bǐng yòng shē。
它时摇玉佩,鳌禁定联华。tā shí yáo yù pèi,áo jìn dìng lián huá。

再吟六诗四首拜呈

孔平仲

龙笛霜号窍,熊旗露缀斿。lóng dí shuāng hào qiào,xióng qí lù zhuì yóu。
追欢品加豆,偷暇日要囚。zhuī huān pǐn jiā dòu,tōu xiá rì yào qiú。
周冕英才集,商瑚瑞气浮。zhōu miǎn yīng cái jí,shāng hú ruì qì fú。
金韬书屡讲,蓬矢志须酬。jīn tāo shū lǚ jiǎng,péng shǐ zhì xū chóu。
草树双仙岛,风烟半玉楼。cǎo shù shuāng xiān dǎo,fēng yān bàn yù lóu。
画图观隰驳,果实采沅榴。huà tú guān xí bó,guǒ shí cǎi yuán liú。
通贵人无恙,承平府孔修。tōng guì rén wú yàng,chéng píng fǔ kǒng xiū。
官非剑外久,课比茂陵优。guān fēi jiàn wài jiǔ,kè bǐ mào líng yōu。
时变休成论,皇明已照幽。shí biàn xiū chéng lùn,huáng míng yǐ zhào yōu。
责躬无复事,嘉谷谒高秋。zé gōng wú fù shì,jiā gǔ yè gāo qiū。

星名诗呈提刑曾朝散

孔平仲

华胄参元后,高门辅弼臣。huá zhòu cān yuán hòu,gāo mén fǔ bì chén。
庄池初奋翼,舜旦早逢辰。zhuāng chí chū fèn yì,shùn dàn zǎo féng chén。
云木千寻秀,炉金百炼纯。yún mù qiān xún xiù,lú jīn bǎi liàn chún。
日边虚位著,楚尾望车尘。rì biān xū wèi zhù,chǔ wěi wàng chē chén。
尚德真肤使,存心信吉人。shàng dé zhēn fū shǐ,cún xīn xìn jí rén。
包含誉尤美,平格泽惟均。bāo hán yù yóu měi,píng gé zé wéi jūn。
短发怜衰老,黄金愧拊循。duǎn fā lián shuāi lǎo,huáng jīn kuì fǔ xún。
礼容长不责,恩义极相亲。lǐ róng zhǎng bù zé,ēn yì jí xiāng qīn。
最要箕张口,深怜井有人。zuì yào jī zhāng kǒu,shēn lián jǐng yǒu rén。
孤危荷全度,谋报毕馀身。gū wēi hé quán dù,móu bào bì yú shēn。

马上咏落叶

孔平仲

蔌蔌林中叶,落势殊未休。sù sù lín zhōng yè,luò shì shū wèi xiū。
念汝春夏间,芃芃一何稠。niàn rǔ chūn xià jiān,péng péng yī hé chóu。
朝烟坐苍翠,暮雨借膏油。cháo yān zuò cāng cuì,mù yǔ jiè gāo yóu。
及今乃委地,只以藉马牛。jí jīn nǎi wěi dì,zhǐ yǐ jí mǎ niú。
焚之扬其灰,或用粪田畴。fén zhī yáng qí huī,huò yòng fèn tián chóu。
当记排空出,结阴弥道周。dāng jì pái kōng chū,jié yīn mí dào zhōu。
物生固有数,时去安可留。wù shēng gù yǒu shù,shí qù ān kě liú。
况汝易摆触,性质本纤柔。kuàng rǔ yì bǎi chù,xìng zhì běn xiān róu。
惟有松竹秀,独当天地秋。wéi yǒu sōng zhú xiù,dú dāng tiān dì qiū。

使纸甚费

孔平仲

家贫何所费,使纸如使水。jiā pín hé suǒ fèi,shǐ zhǐ rú shǐ shuǐ。
亲交或见遗,自买不知几。qīn jiāo huò jiàn yí,zì mǎi bù zhī jǐ。
置之几案间,数轴俄空矣。zhì zhī jǐ àn jiān,shù zhóu é kōng yǐ。
作字本不工,学书非不喜。zuò zì běn bù gōng,xué shū fēi bù xǐ。
不知何故尽,疑若有神鬼。bù zhī hé gù jǐn,yí ruò yǒu shén guǐ。
若云随置邮,性复懒笺启。ruò yún suí zhì yóu,xìng fù lǎn jiān qǐ。
间或强为之,皆出不得已。jiān huò qiáng wèi zhī,jiē chū bù dé yǐ。
横斜若幡脚,龃龉如雁齿。héng xié ruò fān jiǎo,jǔ yǔ rú yàn chǐ。
数易仅能成,纷纷多废委。shù yì jǐn néng chéng,fēn fēn duō fèi wěi。
叙致失轻重,畏慎防触抵。xù zhì shī qīng zhòng,wèi shèn fáng chù dǐ。
往往已缄封,时时又删洗。wǎng wǎng yǐ jiān fēng,shí shí yòu shān xǐ。
遂令巾衍竭,大半或缘此。suì lìng jīn yǎn jié,dà bàn huò yuán cǐ。
昔无楮先生,云自蔡伦始。xī wú chǔ xiān shēng,yún zì cài lún shǐ。
假令行竹简,秃野未供使。jiǎ lìng xíng zhú jiǎn,tū yě wèi gōng shǐ。
人生有知慧,不若愚且鄙。rén shēng yǒu zhī huì,bù ruò yú qiě bǐ。
古来取卿相,未必皆经史。gǔ lái qǔ qīng xiāng,wèi bì jiē jīng shǐ。
谁教识点画,空耗五斗米。shuí jiào shí diǎn huà,kōng hào wǔ dòu mǐ。
咄嗟为此诗,又是一张纸。duō jiē wèi cǐ shī,yòu shì yī zhāng zhǐ。

谢王通叟回文诗

孔平仲

北风吹波客桅折,浔阳维舟不敢发。běi fēng chuī bō kè wéi zhé,xún yáng wéi zhōu bù gǎn fā。
观君和我回文诗,满眼春光破冰雪。guān jūn hé wǒ huí wén shī,mǎn yǎn chūn guāng pò bīng xuě。
山间玉少白石多,造化积英费融结。shān jiān yù shǎo bái shí duō,zào huà jī yīng fèi róng jié。
如君藻思岂易得,姓名卢骆推前列。rú jūn zǎo sī qǐ yì dé,xìng míng lú luò tuī qián liè。
他人平步取卿相,乃独区区困羁绁。tā rén píng bù qǔ qīng xiāng,nǎi dú qū qū kùn jī xiè。
江湖漂泊随断梗,岁月峥嵘逼华发。jiāng hú piāo pō suí duàn gěng,suì yuè zhēng róng bī huá fā。
颓然放肆孰可测,一马固能齐万物。tuí rán fàng sì shú kě cè,yī mǎ gù néng qí wàn wù。
胡琴虽已隔黄壤,宝灯吐燄高于月。hú qín suī yǐ gé huáng rǎng,bǎo dēng tǔ yàn gāo yú yuè。
人生乐事君得多,谁羡腰金拥幢节。rén shēng lè shì jūn dé duō,shuí xiàn yāo jīn yōng chuáng jié。

送王通叟

孔平仲

浔阳江头夜吹箫,旁若无人声正调。xún yáng jiāng tóu yè chuī xiāo,páng ruò wú rén shēng zhèng diào。
问之谁何天鬻子,谪官东南数千里。wèn zhī shuí hé tiān yù zi,zhé guān dōng nán shù qiān lǐ。
当时司马泣琵琶,君独怡然奏宫徵。dāng shí sī mǎ qì pí pá,jūn dú yí rán zòu gōng zhēng。
但能如此游世间,于诸荣辱何忧喜。dàn néng rú cǐ yóu shì jiān,yú zhū róng rǔ hé yōu xǐ。

送朱君贶德安宰罢任还

孔平仲

浔阳五邑谁善政,历陵令尹朱为姓。xún yáng wǔ yì shuí shàn zhèng,lì líng lìng yǐn zhū wèi xìng。
孜孜常以民存心,四境安娱吏无横。zī zī cháng yǐ mín cún xīn,sì jìng ān yú lì wú héng。
吾爱其人颇真率,笑语诙谐喜讥评。wú ài qí rén pǒ zhēn lǜ,xiào yǔ huī xié xǐ jī píng。
山有猛虎藜藿长,人得朋友衣冠正。shān yǒu měng hǔ lí huò zhǎng,rén dé péng yǒu yī guān zhèng。
当时文学推第一,阔步青云乃蹊径。dāng shí wén xué tuī dì yī,kuò bù qīng yún nǎi qī jìng。
大贤百里固非地,赤子三年且无病。dà xián bǎi lǐ gù fēi dì,chì zi sān nián qiě wú bìng。
如君才智可自达,今归朝廷惟所应。rú jūn cái zhì kě zì dá,jīn guī cháo tíng wéi suǒ yīng。
君臣昔以譬埙篪,吉甫文武陛下圣。jūn chén xī yǐ pì xūn chí,jí fǔ wén wǔ bì xià shèng。
当陈半策绾万金,翩翩六翮凌风劲。dāng chén bàn cè wǎn wàn jīn,piān piān liù hé líng fēng jìn。
江边钟官老铸钱,坐髀已消穷且暝。jiāng biān zhōng guān lǎo zhù qián,zuò bì yǐ xiāo qióng qiě míng。
倘君富贵不通书,当验行藏素非佞。tǎng jūn fù guì bù tōng shū,dāng yàn xíng cáng sù fēi nìng。

用常甫元韵寄彭泽曾移忠

孔平仲

清秋古邑气象开,健令曳组从南来。qīng qiū gǔ yì qì xiàng kāi,jiàn lìng yè zǔ cóng nán lái。
渊明已往狄公死,继有贤者荒山隈。yuān míng yǐ wǎng dí gōng sǐ,jì yǒu xián zhě huāng shān wēi。
九江安流息骇浪,百里和气迎新雷。jiǔ jiāng ān liú xī hài làng,bǎi lǐ hé qì yíng xīn léi。
积年逋事一朝决,落笔翩翩何快哉。jī nián bū shì yī cháo jué,luò bǐ piān piān hé kuài zāi。
幽潜曲折皆照见,正以宝鉴悬高台。yōu qián qū zhé jiē zhào jiàn,zhèng yǐ bǎo jiàn xuán gāo tái。
古称岂弟民父母,君视百姓犹婴孩。gǔ chēng qǐ dì mín fù mǔ,jūn shì bǎi xìng yóu yīng hái。
近来俗吏狃文法,往往习尚以利回。jìn lái sú lì niǔ wén fǎ,wǎng wǎng xí shàng yǐ lì huí。
惟君用心知自性,造次所发皆矜哀。wéi jūn yòng xīn zhī zì xìng,zào cì suǒ fā jiē jīn āi。
政成讼简当暇日,间或吟诗持酒杯。zhèng chéng sòng jiǎn dāng xiá rì,jiān huò yín shī chí jiǔ bēi。
言辞泠泠韵不俗,识子眉宇无纤埃。yán cí líng líng yùn bù sú,shí zi méi yǔ wú xiān āi。
长篇示我已逾月,诗债甚久烦君催。zhǎng piān shì wǒ yǐ yú yuè,shī zhài shén jiǔ fán jūn cuī。
我如荒田废耕垦,嘉谷不植岁且灾。wǒ rú huāng tián fèi gēng kěn,jiā gǔ bù zhí suì qiě zāi。
为君游顽揠枯槁,满把所收惟草莱。wèi jūn yóu wán yà kū gǎo,mǎn bǎ suǒ shōu wéi cǎo lái。
金山万丈绝梯级,手聚沙砾空成堆。jīn shān wàn zhàng jué tī jí,shǒu jù shā lì kōng chéng duī。
龙鳞难攀徒自苦,狗尾强续良可咍。lóng lín nán pān tú zì kǔ,gǒu wěi qiáng xù liáng kě hāi。
想君风采方引领,忽见溯浪停高桅。xiǎng jūn fēng cǎi fāng yǐn lǐng,hū jiàn sù làng tíng gāo wéi。
迎门倒履喜如沃,相与一笑倾新醅。yíng mén dào lǚ xǐ rú wò,xiāng yǔ yī xiào qīng xīn pēi。
曹亭孤峙眺回远,杖策共寻幽磴苔。cáo tíng gū zhì tiào huí yuǎn,zhàng cè gòng xún yōu dèng tái。
诸峰积雪倚天白,此处酬唱须清才。zhū fēng jī xuě yǐ tiān bái,cǐ chù chóu chàng xū qīng cái。
老鸡爪嘴未易犯,敛翅避子甘低徊。lǎo jī zhǎo zuǐ wèi yì fàn,liǎn chì bì zi gān dī huái。

送周元翁赴省试

孔平仲

静如秋潭月,秀比玉山岑。jìng rú qiū tán yuè,xiù bǐ yù shān cén。
濂溪素积善,遗泽乃在今。lián xī sù jī shàn,yí zé nǎi zài jīn。
一鸣先众人,再鸣慰我心。yī míng xiān zhòng rén,zài míng wèi wǒ xīn。
茁芽旧固好,浚养日愈深。zhuó yá jiù gù hǎo,jùn yǎng rì yù shēn。
岁暮冰雪气,关山车马音。suì mù bīng xuě qì,guān shān chē mǎ yīn。
去者辙相结,岂止旅思侵。qù zhě zhé xiāng jié,qǐ zhǐ lǚ sī qīn。
期君贾馀勇,枭俊将成禽。qī jūn jiǎ yú yǒng,xiāo jùn jiāng chéng qín。
策功居第一,受赏绾千金。cè gōng jū dì yī,shòu shǎng wǎn qiān jīn。
高堂迟捷布,华发正盈簪。gāo táng chí jié bù,huá fā zhèng yíng zān。

因读黄鲁直所与周法曹诗诗与字俱好以此寄之

孔平仲

鲁直之文如电坼霜开,鲁直之书如雨行冰散。lǔ zhí zhī wén rú diàn chè shuāng kāi,lǔ zhí zhī shū rú yǔ xíng bīng sàn。
骎骎步骤日加远,与子三年不相见。qīn qīn bù zhòu rì jiā yuǎn,yǔ zi sān nián bù xiāng jiàn。
庭柯未长一尺围,起视孤标插星汉。tíng kē wèi zhǎng yī chǐ wéi,qǐ shì gū biāo chā xīng hàn。
昨朝诵子所作诗,使我自失长嗟叹。zuó cháo sòng zi suǒ zuò shī,shǐ wǒ zì shī zhǎng jiē tàn。
我衰力薄空辛勤,直欲为子焚笔研。wǒ shuāi lì báo kōng xīn qín,zhí yù wèi zi fén bǐ yán。
此才不使重台阁,四十青衫尚为县。cǐ cái bù shǐ zhòng tái gé,sì shí qīng shān shàng wèi xiàn。
南山积雪玉倚空,高亭压城天北风。nán shān jī xuě yù yǐ kōng,gāo tíng yā chéng tiān běi fēng。
安得与子跨飞鸿,与我共哦清景中。ān dé yǔ zi kuà fēi hóng,yǔ wǒ gòng ó qīng jǐng zhōng。
锵金纡紫世不空,豪杰卓荦岂易逢。qiāng jīn yū zǐ shì bù kōng,háo jié zhuó luò qǐ yì féng。
愿言与子长相从,四方上下为云龙。yuàn yán yǔ zi zhǎng xiāng cóng,sì fāng shàng xià wèi yún lóng。

寄子由

孔平仲

晨兴悲风鸣,霜霰集我屋。chén xīng bēi fēng míng,shuāng xiàn jí wǒ wū。
忽惊岁云晚,日月疾转毂。hū jīng suì yún wǎn,rì yuè jí zhuǎn gǔ。
穴虫知天时,闭户各潜伏。xué chóng zhī tiān shí,bì hù gè qián fú。
而我亦劳止,扰扰尚驰逐。ér wǒ yì láo zhǐ,rǎo rǎo shàng chí zhú。
宵征戴星明,暮饭多见烛。xiāo zhēng dài xīng míng,mù fàn duō jiàn zhú。
灰尘雕须眉,铜臭蚀肌肉。huī chén diāo xū méi,tóng chòu shí jī ròu。
念当投劾去,牵系五斗粟。niàn dāng tóu hé qù,qiān xì wǔ dòu sù。
岂无数亩田,亦有千个竹。qǐ wú shù mǔ tián,yì yǒu qiān gè zhú。
平生羡为农,水旱忧不足。píng shēng xiàn wèi nóng,shuǐ hàn yōu bù zú。
空效鸟雀饥,唧啾如聚哭。kōng xiào niǎo què jī,jī jiū rú jù kū。
内顾复迟回,行藏类羝触。nèi gù fù chí huí,xíng cáng lèi dī chù。
长卿著犊鼻,扬子投天禄。zhǎng qīng zhù dú bí,yáng zi tóu tiān lù。
岷峨能生贤,独不主为福。mín é néng shēng xián,dú bù zhǔ wèi fú。
如君乃栖栖,似我宜碌碌。rú jūn nǎi qī qī,shì wǒ yí lù lù。
连山积雪壮,霁色明群玉。lián shān jī xuě zhuàng,jì sè míng qún yù。
对此想清标,凛然疑在目。duì cǐ xiǎng qīng biāo,lǐn rán yí zài mù。
安得两翅长,高举逐黄鹄。ān dé liǎng chì zhǎng,gāo jǔ zhú huáng gǔ。
飞去堕君前,绸缪论心曲。fēi qù duò jūn qián,chóu móu lùn xīn qū。

元丰四年十二月大雪郡侯送酒

孔平仲

平明大雪风怒嘷,屋上卷来亭下高。píng míng dà xuě fēng nù háo,wū shàng juǎn lái tíng xià gāo。
更深更密皆能到,所在纷纷如雨毛。gèng shēn gèng mì jiē néng dào,suǒ zài fēn fēn rú yǔ máo。
堆床压案扫复聚,取笔欲书冰折毫。duī chuáng yā àn sǎo fù jù,qǔ bǐ yù shū bīng zhé háo。
须眉沾白催我老,自颈以下类拥袍。xū méi zhān bái cuī wǒ lǎo,zì jǐng yǐ xià lèi yōng páo。
此时只好闭门坐,右手把酒左持螯。cǐ shí zhǐ hǎo bì mén zuò,yòu shǒu bǎ jiǔ zuǒ chí áo。
奈何巑岏据听事,千兵踏藉泥如糟。nài hé cuán wán jù tīng shì,qiān bīng tà jí ní rú zāo。
强登曹亭要望远,纸伞掣手不可操。qiáng dēng cáo tíng yào wàng yuǎn,zhǐ sǎn chè shǒu bù kě cāo。
黑阴遮眼铺水墨,寒气刮耳投兵刀。hēi yīn zhē yǎn pù shuǐ mò,hán qì guā ěr tóu bīng dāo。
饥肠及午尚未饭,更搜诗句无乃劳。jī cháng jí wǔ shàng wèi fàn,gèng sōu shī jù wú nǎi láo。
幸有使君怜寂寞,亟使兵厨分冻醪。xìng yǒu shǐ jūn lián jì mò,jí shǐ bīng chú fēn dòng láo。
余虽不饮为一釂,两颊生春红胜桃。yú suī bù yǐn wèi yī jiào,liǎng jiá shēng chūn hóng shèng táo。
醉眼瞢腾视天地,蜾蠃螟蛉轻二豪。zuì yǎn méng téng shì tiān dì,guǒ luǒ míng líng qīng èr háo。
勿令小暖气便壮,自笑世间皆我曹。wù lìng xiǎo nuǎn qì biàn zhuàng,zì xiào shì jiān jiē wǒ cáo。

宵兴

孔平仲

我眠何由安,击鼓中夜起。wǒ mián hé yóu ān,jī gǔ zhōng yè qǐ。
出门若秉烛,月色照千里。chū mén ruò bǐng zhú,yuè sè zhào qiān lǐ。
屋瓦微有光,纷纷雪正委。wū wǎ wēi yǒu guāng,fēn fēn xuě zhèng wěi。
清寒薄驼裘,六合气如水。qīng hán báo tuó qiú,liù hé qì rú shuǐ。
既归整灯火,危坐阅书史。jì guī zhěng dēng huǒ,wēi zuò yuè shū shǐ。
羸僮拭眼睫,侍我色不喜。léi tóng shì yǎn jié,shì wǒ sè bù xǐ。
问之强应对,固以噤口齿。wèn zhī qiáng yīng duì,gù yǐ jìn kǒu chǐ。
金壶涩冰澌,城上更屡死。jīn hú sè bīng sī,chéng shàng gèng lǚ sǐ。
戍兵饱且昏,汗漫睡方美。shù bīng bǎo qiě hūn,hàn màn shuì fāng měi。
援桴虽贱事,其实关众耳。yuán fú suī jiàn shì,qí shí guān zhòng ěr。
奈何司晨夕,倒错一至此。nài hé sī chén xī,dào cuò yī zhì cǐ。
惟有赤帻鸡,嘐嘐鸣不已。wéi yǒu chì zé jī,xiāo xiāo míng bù yǐ。