古诗词

郡名诗呈吕元钧五首

孔平仲

二帝本仁爱,三王首忠质。èr dì běn rén ài,sān wáng shǒu zhōng zhì。
颇知周德厚,不似秦网密。pǒ zhī zhōu dé hòu,bù shì qín wǎng mì。
平生勇自信,戈戟未易屈。píng shēng yǒng zì xìn,gē jǐ wèi yì qū。
何尝恋儋耳,但欲返衡荜。hé cháng liàn dān ěr,dàn yù fǎn héng bì。
诏条甚明白,宣布要齐一。zhào tiáo shén míng bái,xuān bù yào qí yī。
御众莫若宽,使民宜以佚。yù zhòng mò ruò kuān,shǐ mín yí yǐ yì。
古人贵守义,昭晰在缃帙。gǔ rén guì shǒu yì,zhāo xī zài xiāng zhì。
公言屡见广,我惠惭及物。gōng yán lǚ jiàn guǎng,wǒ huì cán jí wù。
河檀负廪梢,梁鹈议印绂。hé tán fù lǐn shāo,liáng tí yì yìn fú。
庐山须决去,云卧未为失。lú shān xū jué qù,yún wò wèi wèi shī。
琼章屡起予,凤吹杂瑶瑟。qióng zhāng lǚ qǐ yǔ,fèng chuī zá yáo sè。
芝兰暗有香,嵩华清见骨。zhī lán àn yǒu xiāng,sōng huá qīng jiàn gǔ。
君开笔头花,我耀牖中日。jūn kāi bǐ tóu huā,wǒ yào yǒu zhōng rì。
九牛登巨鳌,视我真蛮栗。jiǔ niú dēng jù áo,shì wǒ zhēn mán lì。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

曹亭三绝句

孔平仲

登临常患远,游览不能继。dēng lín cháng huàn yuǎn,yóu lǎn bù néng jì。
此景对门墙,箯舆日三四。cǐ jǐng duì mén qiáng,biān yú rì sān sì。

西施

孔平仲

邀出苎罗山,送上姑苏台。yāo chū zhù luó shān,sòng shàng gū sū tái。
果迷吴主意,都忘越兵来。guǒ mí wú zhǔ yì,dōu wàng yuè bīng lái。

有感

孔平仲

惊风拔古松,浮云掩秋月。jīng fēng bá gǔ sōng,fú yún yǎn qiū yuè。
对景辄悲歌,随声入清血。duì jǐng zhé bēi gē,suí shēng rù qīng xuè。

池上作

孔平仲

寂历人初定,逍遥物已齐。jì lì rén chū dìng,xiāo yáo wù yǐ qí。
夜凉天似水,月在小桥西。yè liáng tiān shì shuǐ,yuè zài xiǎo qiáo xī。

午眠

孔平仲

雨荡炎天气,风生乔木阴。yǔ dàng yán tiān qì,fēng shēng qiáo mù yīn。
清凉一枕睡,胜得万黄金。qīng liáng yī zhěn shuì,shèng dé wàn huáng jīn。

送觉兹住凤山

孔平仲

十年虎溪老,却上羌山岑。shí nián hǔ xī lǎo,què shàng qiāng shān cén。
今回江西去,与人传法音。jīn huí jiāng xī qù,yǔ rén chuán fǎ yīn。

送觉兹住凤山

孔平仲

谷虚聊应物,云出本无心。gǔ xū liáo yīng wù,yún chū běn wú xīn。
猿鹤空相怨,旧庵松桧深。yuán hè kōng xiāng yuàn,jiù ān sōng guì shēn。

行香

孔平仲

枕上杜鹃啼,匆匆早起时。zhěn shàng dù juān tí,cōng cōng zǎo qǐ shí。
出行天未晓,月在杏花枝。chū xíng tiān wèi xiǎo,yuè zài xìng huā zhī。

戏促二幕客

孔平仲

寄语红莲幕,当歌金缕衣。jì yǔ hóng lián mù,dāng gē jīn lǚ yī。
探春曾有约,今日已春归。tàn chūn céng yǒu yuē,jīn rì yǐ chūn guī。

毛阳

孔平仲

客路方投辔,邮亭独掩门。kè lù fāng tóu pèi,yóu tíng dú yǎn mén。
无人共灯火,秋雨更黄昏。wú rén gòng dēng huǒ,qiū yǔ gèng huáng hūn。

孔平仲

徘徊想此夜,夜长犹未眠。pái huái xiǎng cǐ yè,yè zhǎng yóu wèi mián。
出门还复入,无语月空圆。chū mén hái fù rù,wú yǔ yuè kōng yuán。

早阴

孔平仲

青女随明月,来时夜已深。qīng nǚ suí míng yuè,lái shí yè yǐ shēn。
霜花结不就,散作海天阴。shuāng huā jié bù jiù,sàn zuò hǎi tiān yīn。

小酌

孔平仲

落日山城晚,黄云雪意浓。luò rì shān chéng wǎn,huáng yún xuě yì nóng。
更须开一瓮,频醉送残冬。gèng xū kāi yī wèng,pín zuì sòng cán dōng。

池上

孔平仲

汲水添池池已深,小鱼无数乱浮沉。jí shuǐ tiān chí chí yǐ shēn,xiǎo yú wú shù luàn fú chén。
绿萍荷叶皆凉冷,更有庭柯百尺阴。lǜ píng hé yè jiē liáng lěng,gèng yǒu tíng kē bǎi chǐ yīn。

池上

孔平仲

群鱼散漫吸新水,好鸟间关啼翠阴。qún yú sàn màn xī xīn shuǐ,hǎo niǎo jiān guān tí cuì yīn。
悠然物我俱自得,一霎南风吹我襟。yōu rán wù wǒ jù zì dé,yī shà nán fēng chuī wǒ jīn。