古诗词

二十八宿寄芸叟

孔平仲

张公角立孰敢先,亢宗自许英妙年。zhāng gōng jiǎo lì shú gǎn xiān,kàng zōng zì xǔ yīng miào nián。
捕逐氐羌先著鞭,文房馀思如涌泉。bǔ zhú dī qiāng xiān zhù biān,wén fáng yú sī rú yǒng quán。
题诗写心蟠远烟,黑蛟矫尾明秋渊。tí shī xiě xīn pán yuǎn yān,hēi jiāo jiǎo wěi míng qiū yuān。
南箕吐舌风堕鸢,弱羽斗落郴江边。nán jī tǔ shé fēng duò yuān,ruò yǔ dòu luò chēn jiāng biān。
蜗牛客舍吊影眠,寒女晚嫁私自怜。wō niú kè shě diào yǐng mián,hán nǚ wǎn jià sī zì lián。
谁知虚实久粲然,安危之理如循环。shuí zhī xū shí jiǔ càn rán,ān wēi zhī lǐ rú xún huán。
归来藏室阅青编,东壁步武追神仙。guī lái cáng shì yuè qīng biān,dōng bì bù wǔ zhuī shén xiān。
绣衣白简犹奎躔,体健不复娄金丸。xiù yī bái jiǎn yóu kuí chán,tǐ jiàn bù fù lóu jīn wán。
肠胃充实颊骨坚,昴宿老人飞上天。cháng wèi chōng shí jiá gǔ jiān,mǎo sù lǎo rén fēi shàng tiān。
志愿未毕西馈边,野鹳砺觜不啄膻。zhì yuàn wèi bì xī kuì biān,yě guàn lì zī bù zhuó shān。
曾参杀人知谬传,赏花坠井皆妄言。céng cān shā rén zhī miù chuán,shǎng huā zhuì jǐng jiē wàng yán。
载鬼一车疑已捐,人欲折柳送公船。zài guǐ yī chē yí yǐ juān,rén yù zhé liǔ sòng gōng chuán。
去同众星环紫垣,张公张公人最贤。qù tóng zhòng xīng huán zǐ yuán,zhāng gōng zhāng gōng rén zuì xián。
丹凤奋翼蔚高鶱,更调玉轸续薰弦。dān fèng fèn yì wèi gāo xiān,gèng diào yù zhěn xù xūn xián。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。