古诗词

再作药名诗一篇

孔平仲

肥羊作臛香出厨,膏粱姜桂品味俱。féi yáng zuò huò xiāng chū chú,gāo liáng jiāng guì pǐn wèi jù。
夙开东阁戒诸客,千金腾踊沽酒壶。sù kāi dōng gé jiè zhū kè,qiān jīn téng yǒng gū jiǔ hú。
飞觥倒杓约不退,一卷百盏皆无馀。fēi gōng dào biāo yuē bù tuì,yī juǎn bǎi zhǎn jiē wú yú。
不须呼卢会六博,笙簧琴筑非真乐。bù xū hū lú huì liù bó,shēng huáng qín zhù fēi zhēn lè。
萧郎独以酒娱宾,怜子心勤憎子虐。xiāo láng dú yǐ jiǔ yú bīn,lián zi xīn qín zēng zi nüè。
眼前覆花不容起,面赤复令须满酌。yǎn qián fù huā bù róng qǐ,miàn chì fù lìng xū mǎn zhuó。
更深闪闪灯焰消,照天烛黄蜡洒膏。gèng shēn shǎn shǎn dēng yàn xiāo,zhào tiān zhú huáng là sǎ gāo。
欲逃人觉安敢去,饮水只欲吞波涛。yù táo rén jué ān gǎn qù,yǐn shuǐ zhǐ yù tūn bō tāo。
青烟郁郁金鸭细,花上红酥合香蒂。qīng yān yù yù jīn yā xì,huā shàng hóng sū hé xiāng dì。
四垂银箔不知寒,却劝金罂子同醉。sì chuí yín bó bù zhī hán,què quàn jīn yīng zi tóng zuì。
久不见子眼空青,见子宛然犹旧情。jiǔ bù jiàn zi yǎn kōng qīng,jiàn zi wǎn rán yóu jiù qíng。
败船如筛寄江水,天阴夜半防风起。bài chuán rú shāi jì jiāng shuǐ,tiān yīn yè bàn fáng fēng qǐ。
告归急走城西角,如粉霜花衣上落。gào guī jí zǒu chéng xī jiǎo,rú fěn shuāng huā yī shàng luò。
屡蒙大幅扫长篇,才薄何由继高作。lǚ méng dà fú sǎo zhǎng piān,cái báo hé yóu jì gāo zuò。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。