古诗词

亶父寄示与谯冲元唱和药名诗因作一篇奉寄

孔平仲

天南星斗垂晶荧,麻姑山色排空青。tiān nán xīng dòu chuí jīng yíng,má gū shān sè pái kōng qīng。
人中白眉谁第一,周郎独以文章名。rén zhōng bái méi shuí dì yī,zhōu láng dú yǐ wén zhāng míng。
少年折桂心已壮,大学弱冠众所惊。shǎo nián zhé guì xīn yǐ zhuàng,dà xué ruò guān zhòng suǒ jīng。
严徐长卿词格老,合上芸台预雠讨。yán xú zhǎng qīng cí gé lǎo,hé shàng yún tái yù chóu tǎo。
赤车素者已为淹,复令倅郡淮南道。chì chē sù zhě yǐ wèi yān,fù lìng cuì jùn huái nán dào。
蕲春何幸人熙熙,有贤使君子副之。qí chūn hé xìng rén xī xī,yǒu xián shǐ jūn zi fù zhī。
铃阁深沉香一炷,彩笺舒卷百篇诗。líng gé shēn chén xiāng yī zhù,cǎi jiān shū juǎn bǎi piān shī。
藏鳞伏翼聊展转,有才无患子不显。cáng lín fú yì liáo zhǎn zhuǎn,yǒu cái wú huàn zi bù xiǎn。
楚泽兰芳莫谩悲,秦乌头白终当返。chǔ zé lán fāng mò mán bēi,qín wū tóu bái zhōng dāng fǎn。
我栖江上松萝深,自甘草莽长陆沉。wǒ qī jiāng shàng sōng luó shēn,zì gān cǎo mǎng zhǎng lù chén。
忽忽光景又半夏,书房风月澄人心。hū hū guāng jǐng yòu bàn xià,shū fáng fēng yuè chéng rén xīn。
昏黄禽噪悄不乐,架木通渠清河濯。hūn huáng qín zào qiāo bù lè,jià mù tōng qú qīng hé zhuó。
雨馀凉风袭衣襟,半天河汉垂檐角。yǔ yú liáng fēng xí yī jīn,bàn tiān hé hàn chuí yán jiǎo。
惟恨与子未从容,紫芝眉宇何时逢。wéi hèn yǔ zi wèi cóng róng,zǐ zhī méi yǔ hé shí féng。
频以青琅玕寄我,不须怊怅白头翁。pín yǐ qīng láng gān jì wǒ,bù xū chāo chàng bái tóu wēng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。