古诗词

亶甫寄示庐山高药名诗亦作一首奉酬不犯唱首兼用本字更不假借

孔平仲

噫戏庐山乎高哉,山连大江势横绝,虎卷龙拿起霜雪。yī xì lú shān hū gāo zāi,shān lián dà jiāng shì héng jué,hǔ juǎn lóng ná qǐ shuāng xuě。
五湖七泽泻波来,百穿千孔吞吐成云雷。wǔ hú qī zé xiè bō lái,bǎi chuān qiān kǒng tūn tǔ chéng yún léi。
其上自有飞瀑水,白如一疋练,半天河汉倾崔嵬。qí shàng zì yǒu fēi pù shuǐ,bái rú yī pǐ liàn,bàn tiān hé hàn qīng cuī wéi。
苍苍石壁插空翠,漠漠云华自开闭。cāng cāng shí bì chā kōng cuì,mò mò yún huá zì kāi bì。
水甘松香涧谷深,黄精枸杞生成林。shuǐ gān sōng xiāng jiàn gǔ shēn,huáng jīng gǒu qǐ shēng chéng lín。
地无虎狼毒草木,但闻仙童玉女语笑之清音。dì wú hǔ láng dú cǎo mù,dàn wén xiān tóng yù nǚ yǔ xiào zhī qīng yīn。
君不见当时匡续断世故,结庐莽草无寻处。jūn bù jiàn dāng shí kuāng xù duàn shì gù,jié lú mǎng cǎo wú xún chù。
又不见渊明无心五斗米,石床醉卧呼不起。yòu bù jiàn yuān míng wú xīn wǔ dòu mǐ,shí chuáng zuì wò hū bù qǐ。
真君种杏人获生,远公白莲开玉英。zhēn jūn zhǒng xìng rén huò shēng,yuǎn gōng bái lián kāi yù yīng。
松肪柏实皆可饱,何必皓露栖金茎。sōng fáng bǎi shí jiē kě bǎo,hé bì hào lù qī jīn jīng。
我欲攀崖采紫芝,道中逢仙一问之。wǒ yù pān yá cǎi zǐ zhī,dào zhōng féng xiān yī wèn zhī。
接余之手生虹蜺,昆仑太室相追随。jiē yú zhī shǒu shēng hóng ní,kūn lún tài shì xiāng zhuī suí。
玄台绛阙恣远游,旁通三岛逮十洲。xuán tái jiàng quē zì yuǎn yóu,páng tōng sān dǎo dǎi shí zhōu。
柯消石烂未肯休,千秋万岁一瞑目,下视尘世如蜗牛。kē xiāo shí làn wèi kěn xiū,qiān qiū wàn suì yī míng mù,xià shì chén shì rú wō niú。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

晨兴

孔平仲

清闲薄体不成眠,起步庭除思悄然。qīng xián báo tǐ bù chéng mián,qǐ bù tíng chú sī qiāo rán。
正是雨晴寒食夜,杏花枝上月婵娟。zhèng shì yǔ qíng hán shí yè,xìng huā zhī shàng yuè chán juān。

以事往齐州初发密

孔平仲

匆匆行色犯晨鸡,起见荒坡落月低。cōng cōng xíng sè fàn chén jī,qǐ jiàn huāng pō luò yuè dī。
多谢使君相送厚,已将歌舞出城西。duō xiè shǐ jūn xiāng sòng hòu,yǐ jiāng gē wǔ chū chéng xī。

里伏驿

孔平仲

去家一日已思家,浩渺归期未有涯。qù jiā yī rì yǐ sī jiā,hào miǎo guī qī wèi yǒu yá。
满眼春风最多恨,无言似笑小桃花。mǎn yǎn chūn fēng zuì duō hèn,wú yán shì xiào xiǎo táo huā。

将至青州

孔平仲

磅礴西南万叠山,屈盘飞舞意相关。bàng bó xī nán wàn dié shān,qū pán fēi wǔ yì xiāng guān。
天形地势俱雄壮,人指青州在此间。tiān xíng dì shì jù xióng zhuàng,rén zhǐ qīng zhōu zài cǐ jiān。

马上小睡

孔平仲

夹路桃花眼自醉,昏昏不觉据鞍眠。jiā lù táo huā yǎn zì zuì,hūn hūn bù jué jù ān mián。
觉来已失初时景,流水青山忽满前。jué lái yǐ shī chū shí jǐng,liú shuǐ qīng shān hū mǎn qián。

王舍人庄

孔平仲

西出齐州似不远,晚留逆旅尚徘徊。xī chū qí zhōu shì bù yuǎn,wǎn liú nì lǚ shàng pái huái。
泰山一夜兴云雨,洗耳流泉待我来。tài shān yī yè xīng yún yǔ,xǐ ěr liú quán dài wǒ lái。

雨中戏梦锡

孔平仲

云横金岭迷驱辙,水溢沂河卷断梁。yún héng jīn lǐng mí qū zhé,shuǐ yì yí hé juǎn duàn liáng。
预祝愁霖贯秋序,留君行色到重阳。yù zhù chóu lín guàn qiū xù,liú jūn xíng sè dào zhòng yáng。

饯梦锡于折柳亭醉中倚柱

孔平仲

折柳亭边柳已衰,送行犹拗最高枝。zhé liǔ tíng biān liǔ yǐ shuāi,sòng xíng yóu ǎo zuì gāo zhī。
西风黄叶萧萧地,多少伤心为别离。xī fēng huáng yè xiāo xiāo dì,duō shǎo shāng xīn wèi bié lí。

熙宁口号

孔平仲

日坐明堂讲太平,时闻深诏下青冥。rì zuò míng táng jiǎng tài píng,shí wén shēn zhào xià qīng míng。
数重遣使询新法,四面兴师剪不庭。shù zhòng qiǎn shǐ xún xīn fǎ,sì miàn xīng shī jiǎn bù tíng。

熙宁口号

孔平仲

万户康宁五谷丰,江淮相接至山东。wàn hù kāng níng wǔ gǔ fēng,jiāng huái xiāng jiē zhì shān dōng。
须知锡福由京邑,天子新成太一宫。xū zhī xī fú yóu jīng yì,tiān zi xīn chéng tài yī gōng。

熙宁口号

孔平仲

只因铜落久纷纷,砥砺廉隅自圣君。zhǐ yīn tóng luò jiǔ fēn fēn,dǐ lì lián yú zì shèng jūn。
能使普天无贿赂,此风旷古未尝闻。néng shǐ pǔ tiān wú huì lù,cǐ fēng kuàng gǔ wèi cháng wén。

熙宁口号

孔平仲

近闻寇盗理戈殳,太府输金入大炉。jìn wén kòu dào lǐ gē shū,tài fǔ shū jīn rù dà lú。
百鍊刚刀斫西夏,万钧强弩射单于。bǎi liàn gāng dāo zhuó xī xià,wàn jūn qiáng nǔ shè dān yú。

熙宁口号

孔平仲

百姓命悬三尺法,千秋谁恤两端情。bǎi xìng mìng xuán sān chǐ fǎ,qiān qiū shuí xù liǎng duān qíng。
近闻崇尚刑名学,陛下之心乃好生。jìn wén chóng shàng xíng míng xué,bì xià zhī xīn nǎi hǎo shēng。

送段从道司户

孔平仲

扰扰东来又西去,风霜匽薄不胜劳。rǎo rǎo dōng lái yòu xī qù,fēng shuāng yǎn báo bù shèng láo。
请君饮马沂河上,徐看家山万叠高。qǐng jūn yǐn mǎ yí hé shàng,xú kàn jiā shān wàn dié gāo。

雪意遽解

孔平仲

向晚黄云天为低,卷帘注目雪花飞。xiàng wǎn huáng yún tiān wèi dī,juǎn lián zhù mù xuě huā fēi。
谁知夜半阴晴别,皎皎庭前寒月辉。shuí zhī yè bàn yīn qíng bié,jiǎo jiǎo tíng qián hán yuè huī。