古诗词

八音诗

孔平仲

金色晦尘垢,人疑以为鍮。jīn sè huì chén gòu,rén yí yǐ wèi tōu。
石有洁白姿,昧者比琳璆。shí yǒu jié bái zī,mèi zhě bǐ lín qiú。
丝缫不尽绪,谁与结绸缪。sī sāo bù jǐn xù,shuí yǔ jié chóu móu。
竹可裁笙竽,奈何困薪槱。zhú kě cái shēng yú,nài hé kùn xīn yǒu。
匏黄已落蒂,岁序飒惊秋。páo huáng yǐ luò dì,suì xù sà jīng qiū。
土壤厌卑湿,山川嗟阻修。tǔ rǎng yàn bēi shī,shān chuān jiē zǔ xiū。
革车召武士,折敌当与谋。gé chē zhào wǔ shì,zhé dí dāng yǔ móu。
木铎一奋剑,为君斩倡优。mù duó yī fèn jiàn,wèi jūn zhǎn chàng yōu。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

十二月二十五日大雪

孔平仲

前时大雪风扰之,有无厚薄皆不齐。qián shí dà xuě fēng rǎo zhī,yǒu wú hòu báo jiē bù qí。
今朝大雪无风色,下隰高原总盈尺。jīn cháo dà xuě wú fēng sè,xià xí gāo yuán zǒng yíng chǐ。
由来此物本阴气,偏近黄昏落尤剧。yóu lái cǐ wù běn yīn qì,piān jìn huáng hūn luò yóu jù。
斜萦碎委百千态,不是天上谁做得。xié yíng suì wěi bǎi qiān tài,bù shì tiān shàng shuí zuò dé。
铮铮鸣霰已三日,厌坐北窗闻滴沥。zhēng zhēng míng xiàn yǐ sān rì,yàn zuò běi chuāng wén dī lì。
自非猛下意不醒,半夜一天星斗白。zì fēi měng xià yì bù xǐng,bàn yè yī tiān xīng dòu bái。
漫漫玉琢人世界,蹂践成泥真可惜。màn màn yù zuó rén shì jiè,róu jiàn chéng ní zhēn kě xī。
呼童梯屋器贮之,犹得煎茶待嘉客。hū tóng tī wū qì zhù zhī,yóu dé jiān chá dài jiā kè。

城东作

孔平仲

九江虽侨寓,城东乃松楸。jiǔ jiāng suī qiáo yù,chéng dōng nǎi sōng qiū。
泉府固劳冗,十日得一休。quán fǔ gù láo rǒng,shí rì dé yī xiū。
朝出暮可还,驾言循故丘。cháo chū mù kě hái,jià yán xún gù qiū。
雨洗川原净,鸟啼岩谷幽。yǔ xǐ chuān yuán jìng,niǎo tí yán gǔ yōu。
白杨吟悲风,涧水咽长流。bái yáng yín bēi fēng,jiàn shuǐ yàn zhǎng liú。
江西走浊浪,中有蛟鼍游。jiāng xī zǒu zhuó làng,zhōng yǒu jiāo tuó yóu。
可望不可涉,裴徊倚山陬。kě wàng bù kě shè,péi huái yǐ shān zōu。
眈眈林间鸲,岁老爪如钩。dān dān lín jiān qú,suì lǎo zhǎo rú gōu。
飞下啄馀祭,肉食惟自谋。fēi xià zhuó yú jì,ròu shí wéi zì móu。

咏道上松

孔平仲

长松高落落,积雪白皑皑。zhǎng sōng gāo luò luò,jī xuě bái ái ái。
鳞鬣冻且僵,郁结久不开。lín liè dòng qiě jiāng,yù jié jiǔ bù kāi。
观其缠压意,直使同枯荄。guān qí chán yā yì,zhí shǐ tóng kū gāi。
雁带寒光去,鸟传春信来。yàn dài hán guāng qù,niǎo chuán chūn xìn lái。
微阳入直干,生意忽已回。wēi yáng rù zhí gàn,shēng yì hū yǐ huí。
豁若醉初醒,整顿出尘埃。huō ruò zuì chū xǐng,zhěng dùn chū chén āi。
秀色媚山腹,孤标摩斗魁。xiù sè mèi shān fù,gū biāo mó dòu kuí。
时至自当复,安得长摧颓。shí zhì zì dāng fù,ān dé zhǎng cuī tuí。
若非根本壮,何能异草莱。ruò fēi gēn běn zhuàng,hé néng yì cǎo lái。

狂犬

孔平仲

吾家有狂犬,其走如脱兔。wú jiā yǒu kuáng quǎn,qí zǒu rú tuō tù。
撑突盘盂翻,搜爬堂庑污。chēng tū pán yú fān,sōu pá táng wǔ wū。
逢人吠不止,鸡噪猫且怒。féng rén fèi bù zhǐ,jī zào māo qiě nù。
固难在家庭,只可守村墅。gù nán zài jiā tíng,zhǐ kě shǒu cūn shù。
不见已半年,意谓少惩惧。bù jiàn yǐ bàn nián,yì wèi shǎo chéng jù。
昨日至城东,摇尾喜若赴。zuó rì zhì chéng dōng,yáo wěi xǐ ruò fù。
衔衣复抱膝,屡叱不肯去。xián yī fù bào xī,lǚ chì bù kěn qù。
一跃数尺高,其强乃如故。yī yuè shù chǐ gāo,qí qiáng nǎi rú gù。
岂惟性则然,汝分亦天赋。qǐ wéi xìng zé rán,rǔ fēn yì tiān fù。
未闻有骅骝,蹄啮弃中路。wèi wén yǒu huá liú,tí niè qì zhōng lù。
安敢携汝归,重令儿女怖。ān gǎn xié rǔ guī,zhòng lìng ér nǚ bù。

子明棋战两败输张遇

孔平仲

平生性好墨,以此为昼夜。píng shēng xìng hǎo mò,yǐ cǐ wèi zhòu yè。
陈玄尔何为,能使我心化。chén xuán ěr hé wèi,néng shǐ wǒ xīn huà。
四方购殊品,十倍酬善价。sì fāng gòu shū pǐn,shí bèi chóu shàn jià。
江南号第一,易水乃其亚。jiāng nán hào dì yī,yì shuǐ nǎi qí yà。
古锦缀为囊,香罗裁作帕。gǔ jǐn zhuì wèi náng,xiāng luó cái zuò pà。
精粗校白黑,情伪考真诈。jīng cū xiào bái hēi,qíng wěi kǎo zhēn zhà。
欣然趣自得,其乐胜书画。xīn rán qù zì dé,qí lè shèng shū huà。
英英清河公,风格继王谢。yīng yīng qīng hé gōng,fēng gé jì wáng xiè。
语旧则乡邦,论亲乃姻娅。yǔ jiù zé xiāng bāng,lùn qīn nǎi yīn yà。
前时偶休浣,亟之城南舍。qián shí ǒu xiū huàn,jí zhī chéng nán shě。
所嗜与我同,奇蓄乃自诧。suǒ shì yǔ wǒ tóng,qí xù nǎi zì chà。
奕秋约筹局,张遇赌龙麝。yì qiū yuē chóu jú,zhāng yù dǔ lóng shè。
贪多而务得,廉逊或不暇。tān duō ér wù dé,lián xùn huò bù xiá。
铅刀试一割,驽足效十驾。qiān dāo shì yī gē,nú zú xiào shí jià。
决胜有如兵,必争还似射。jué shèng yǒu rú bīng,bì zhēng hái shì shè。
黑云半离披,玉马恣蹂藉。hēi yún bàn lí pī,yù mǎ zì róu jí。
初鸣已惊人,再鼓遂定霸。chū míng yǐ jīng rén,zài gǔ suì dìng bà。
物情矜俊捷,天幸蒙假借。wù qíng jīn jùn jié,tiān xìng méng jiǎ jiè。
功成不自高,垂首甘亵骂。gōng chéng bù zì gāo,chuí shǒu gān xiè mà。
但当偿所负,然诺重嵩华。dàn dāng cháng suǒ fù,rán nuò zhòng sōng huá。
弯弓既有获,岂不愿鸮炙。wān gōng jì yǒu huò,qǐ bù yuàn xiāo zhì。
涤砚俟见临,倒屣出相迓。dí yàn qí jiàn lín,dào xǐ chū xiāng yà。
陵尊且犯贵,此罪在不赦。líng zūn qiě fàn guì,cǐ zuì zài bù shè。
更许观箧中,前期指朱夏。gèng xǔ guān qiè zhōng,qián qī zhǐ zhū xià。

再寄子由

孔平仲

湓城趋高安,相望若邻屋。pén chéng qū gāo ān,xiāng wàng ruò lín wū。
思君肠九回,终夕转车毂。sī jūn cháng jiǔ huí,zhōng xī zhuǎn chē gǔ。
一从江上别,再见腊与伏。yī cóng jiāng shàng bié,zài jiàn là yǔ fú。
岧峣阻跻攀,疲曳愧蹑逐。tiáo yáo zǔ jī pān,pí yè kuì niè zhú。
此心敢忘德,烱烱如寸烛。cǐ xīn gǎn wàng dé,jiǒng jiǒng rú cùn zhú。
念昔见教勤,绸缪均骨肉。niàn xī jiàn jiào qín,chóu móu jūn gǔ ròu。
及今无所成,长大惟食粟。jí jīn wú suǒ chéng,zhǎng dà wéi shí sù。
读君黄楼赋,溢耳感丝竹。dú jūn huáng lóu fù,yì ěr gǎn sī zhú。
蹈海始知深,秋水暂自足。dǎo hǎi shǐ zhī shēn,qiū shuǐ zàn zì zú。
斯文道中丧,吊古堪恸哭。sī wén dào zhōng sàng,diào gǔ kān tòng kū。
勃兴得公家,万物困陵触。bó xīng dé gōng jiā,wàn wù kùn líng chù。
声名载不朽,岂羡卿相禄。shēng míng zài bù xiǔ,qǐ xiàn qīng xiāng lù。
琢雕穷乃工,未剥不为复。zuó diāo qióng nǎi gōng,wèi bō bù wèi fù。
嗟予空有心,资性本碌碌。jiē yǔ kōng yǒu xīn,zī xìng běn lù lù。
佳篇屡寄酬,珍赐比金玉。jiā piān lǚ jì chóu,zhēn cì bǐ jīn yù。
隋珠照十乘,只报一鱼目。suí zhū zhào shí chéng,zhǐ bào yī yú mù。
反顾拙丹青,何由希画鹄。fǎn gù zhuō dān qīng,hé yóu xī huà gǔ。
黄华强再奏,取笑阳春曲。huáng huá qiáng zài zòu,qǔ xiào yáng chūn qū。

久雨

孔平仲

涉春寒未衰,苦雨天欲破。shè chūn hán wèi shuāi,kǔ yǔ tiān yù pò。
所向泥没膝,闭户只悲卧。suǒ xiàng ní méi xī,bì hù zhǐ bēi wò。
云如傍槛飞,风若吹瓦堕。yún rú bàng kǎn fēi,fēng ruò chuī wǎ duò。
群阴无际涯,翕翕相唱和。qún yīn wú jì yá,xī xī xiāng chàng hé。
草木出随阳,生意固已挫。cǎo mù chū suí yáng,shēng yì gù yǐ cuò。
蛟龙舞波豪,鸟雀噪枝惰。jiāo lóng wǔ bō háo,niǎo què zào zhī duò。
陂池尚未完,时节不可过。bēi chí shàng wèi wán,shí jié bù kě guò。
残租待晴输,新种须暖播。cán zū dài qíng shū,xīn zhǒng xū nuǎn bō。
霪霖何时已,天意亦谁奈。yín lín hé shí yǐ,tiān yì yì shuí nài。
穷巷尔何为,悲吟追楚些。qióng xiàng ěr hé wèi,bēi yín zhuī chǔ xiē。

寒食郊外

孔平仲

涔涔雨沉城,浩浩泥没辙。cén cén yǔ chén chéng,hào hào ní méi zhé。
四山气如蒸,万里天欲雪。sì shān qì rú zhēng,wàn lǐ tiān yù xuě。
我时出郊坰,山径屡曲折。wǒ shí chū jiāo jiōng,shān jìng lǚ qū zhé。
虽怀颠沛忧,亦有观览悦。suī huái diān pèi yōu,yì yǒu guān lǎn yuè。
幽花媚林薄,粲粲生意发。yōu huā mèi lín báo,càn càn shēng yì fā。
红紫相后先,各自有时节。hóng zǐ xiāng hòu xiān,gè zì yǒu shí jié。
长松困冰雪,憔悴终不屈。zhǎng sōng kùn bīng xuě,qiáo cuì zhōng bù qū。
及今翠夭娇,腾拔见筋骨。jí jīn cuì yāo jiāo,téng bá jiàn jīn gǔ。
阴阳有代谢,物性安可夺。yīn yáng yǒu dài xiè,wù xìng ān kě duó。
请视大块中,纷纷尽毫末。qǐng shì dà kuài zhōng,fēn fēn jǐn háo mò。
兴衰若鳞次,今古犹市阅。xīng shuāi ruò lín cì,jīn gǔ yóu shì yuè。
只此晦与晴,变态亦俄忽。zhǐ cǐ huì yǔ qíng,biàn tài yì é hū。
归路日已炀,披襟涤初热。guī lù rì yǐ yáng,pī jīn dí chū rè。

余比见管勾太平观刘朝奉见嫌太盛教以一食之法自用有效因以告子由且进先耆后欲之说蒙示长篇窃服高致谨再用元韵和寄

孔平仲

庐山九江南,胜隐类王屋。lú shān jiǔ jiāng nán,shèng yǐn lèi wáng wū。
中有刘先生,逃荣弃朱毂。zhōng yǒu liú xiān shēng,táo róng qì zhū gǔ。
我尝问持养,次第蒙摄伏。wǒ cháng wèn chí yǎng,cì dì méng shè fú。
操心要常存,尤戒忌追逐。cāo xīn yào cháng cún,yóu jiè jì zhuī zhú。
教人啖火枣,喻世指风烛。jiào rén dàn huǒ zǎo,yù shì zhǐ fēng zhú。
一从屏晚膳,已觉失颐肉。yī cóng píng wǎn shàn,yǐ jué shī yí ròu。
谅能早如此,盎自有馀粟。liàng néng zǎo rú cǐ,àng zì yǒu yú sù。
寝甘无复梦,行健不须竹。qǐn gān wú fù mèng,xíng jiàn bù xū zhú。
华池涌清波,漱饮每充足。huá chí yǒng qīng bō,shù yǐn měi chōng zú。
当使百灵朝,如闻九虫哭。dāng shǐ bǎi líng cháo,rú wén jiǔ chóng kū。
欲尘亦遂扫,由味方有触。yù chén yì suì sǎo,yóu wèi fāng yǒu chù。
甘肥自煎熬,其毒甚回禄。gān féi zì jiān áo,qí dú shén huí lù。
愿公亦澹薄,同享秀眉福。yuàn gōng yì dàn báo,tóng xiǎng xiù méi fú。
丈夫贵决烈,安得犹碌碌。zhàng fū guì jué liè,ān dé yóu lù lù。
淘沙始见金,椎石方逢玉。táo shā shǐ jiàn jīn,chuí shí fāng féng yù。
所以老氏言,为腹不为目。suǒ yǐ lǎo shì yán,wèi fù bù wèi mù。
未能便仙去,轻举随白鹄。wèi néng biàn xiān qù,qīng jǔ suí bái gǔ。
且保临老年,眼明腰不曲。qiě bǎo lín lǎo nián,yǎn míng yāo bù qū。

郡官送杨文思独以事不赴

孔平仲

匆匆行人行,车马已在坂。cōng cōng xíng rén xíng,chē mǎ yǐ zài bǎn。
主人留客止,客畏白日晚。zhǔ rén liú kè zhǐ,kè wèi bái rì wǎn。
阳关发哀唱,春物况满眼。yáng guān fā āi chàng,chūn wù kuàng mǎn yǎn。
城中流水长,离恨不可浣。chéng zhōng liú shuǐ zhǎng,lí hèn bù kě huàn。
我虽居学宫,不往若疏懒。wǒ suī jū xué gōng,bù wǎng ruò shū lǎn。
斯心独摇摇,送客千里远。sī xīn dú yáo yáo,sòng kè qiān lǐ yuǎn。

梦锡杨节之孙昌龄见过小饮

孔平仲

梦锡更时事,恢然君子儒。mèng xī gèng shí shì,huī rán jūn zi rú。
节之琼树枝,秀气发扶疏。jié zhī qióng shù zhī,xiù qì fā fú shū。
昌龄出相家,谦谨乃绳枢。chāng líng chū xiāng jiā,qiān jǐn nǎi shéng shū。
三人于交游,得一固有馀。sān rén yú jiāo yóu,dé yī gù yǒu yú。
日暮俱访我,止驾共踌躇。rì mù jù fǎng wǒ,zhǐ jià gòng chóu chú。
四天忽阴沉,风声若江湖。sì tiān hū yīn chén,fēng shēng ruò jiāng hú。
寒色尚可畏,促膝同附炉。hán sè shàng kě wèi,cù xī tóng fù lú。
高密酒虽贵,为君开一壶。gāo mì jiǔ suī guì,wèi jūn kāi yī hú。
拳栗自东越,殷榴从上都。quán lì zì dōng yuè,yīn liú cóng shàng dōu。
羹烹历山蕈,脍斫注沟鱼。gēng pēng lì shān xùn,kuài zhuó zhù gōu yú。
鲜蛤寔海错,肥羊非市屠。xiān há shí hǎi cuò,féi yáng fēi shì tú。
后食淮南莼,此皆北所无。hòu shí huái nán chún,cǐ jiē běi suǒ wú。
主人不敢爱,且以为宾娱。zhǔ rén bù gǎn ài,qiě yǐ wèi bīn yú。
梦锡饮中豪,节之亦其徒。mèng xī yǐn zhōng háo,jié zhī yì qí tú。
昌龄稍奸黠,我劝势颇粗。chāng líng shāo jiān xiá,wǒ quàn shì pǒ cū。
左手扼其肩,右手进觥盂。zuǒ shǒu è qí jiān,yòu shǒu jìn gōng yú。
勉强为我尽,淋漓满衣裾。miǎn qiáng wèi wǒ jǐn,lín lí mǎn yī jū。
醉坐各忘去,蓬烛已见跗。zuì zuò gè wàng qù,péng zhú yǐ jiàn fū。
幽谈入鬼怪,巧谑相揶揄。yōu tán rù guǐ guài,qiǎo xuè xiāng yé yú。
勿言轻此乐,此乐胜笙竽。wù yán qīng cǐ lè,cǐ lè shèng shēng yú。
明朝酒醒后,相对礼如初。míng cháo jiǔ xǐng hòu,xiāng duì lǐ rú chū。

梦锡遗蔗

孔平仲

忆昔游五岭,甘蔗弥野阔。yì xī yóu wǔ lǐng,gān zhè mí yě kuò。
一来琅琊城,此味久所阙。yī lái láng yá chéng,cǐ wèi jiǔ suǒ quē。
商人自东南,驾海连天筏。shāng rén zì dōng nán,jià hǎi lián tiān fá。
所致虽不多,爱养尚如活。suǒ zhì suī bù duō,ài yǎng shàng rú huó。
傍求未得之,分遗意特达。bàng qiú wèi dé zhī,fēn yí yì tè dá。
中凝甘露浆,外削紫玉屑。zhōng níng gān lù jiāng,wài xuē zǐ yù xiè。
渐欣入佳境,仍喜对高节。jiàn xīn rù jiā jìng,réng xǐ duì gāo jié。
应知方著书,持此解消渴。yīng zhī fāng zhù shū,chí cǐ jiě xiāo kě。

二月一日

孔平仲

春时虽已半,春色犹尚浅。chūn shí suī yǐ bàn,chūn sè yóu shàng qiǎn。
海上冰霰多,城中花木晚。hǎi shàng bīng xiàn duō,chéng zhōng huā mù wǎn。
今朝天气始微晴,万里东风照眼明。jīn cháo tiān qì shǐ wēi qíng,wàn lǐ dōng fēng zhào yǎn míng。
南河截水共游赏,好约扁舟载酒行。nán hé jié shuǐ gòng yóu shǎng,hǎo yuē biǎn zhōu zài jiǔ xíng。

收家书

孔平仲

早承会稽信,晚接清江使。zǎo chéng huì jī xìn,wǎn jiē qīng jiāng shǐ。
两地千里馀,尺书同日至。liǎng dì qiān lǐ yú,chǐ shū tóng rì zhì。
既知骨肉安,复得邻里事。jì zhī gǔ ròu ān,fù dé lín lǐ shì。
丁宁问儿女,委琐及奴婢。dīng níng wèn ér nǚ,wěi suǒ jí nú bì。
开包视封题,亲故各有寄。kāi bāo shì fēng tí,qīn gù gè yǒu jì。
牛狸与黄雀,路远不易致。niú lí yǔ huáng què,lù yuǎn bù yì zhì。
东人罕曾识,专享无所遗。dōng rén hǎn céng shí,zhuān xiǎng wú suǒ yí。
岂徒抵万金,鼓腹快异味。qǐ tú dǐ wàn jīn,gǔ fù kuài yì wèi。

春天

孔平仲

春天酣酣睡最美,日转花阴犹未起。chūn tiān hān hān shuì zuì měi,rì zhuǎn huā yīn yóu wèi qǐ。
须臾梦觉闻风声,波涛翻空千万里。xū yú mèng jué wén fēng shēng,bō tāo fān kōng qiān wàn lǐ。
出门四望气惨淡,寒色射人如泼水。chū mén sì wàng qì cǎn dàn,hán sè shè rén rú pō shuǐ。
旋见大雪落交加,向晚绥绥尚不止。xuán jiàn dà xuě luò jiāo jiā,xiàng wǎn suí suí shàng bù zhǐ。
游丝柳絮复何有,百鸟卷舌愁欲死。yóu sī liǔ xù fù hé yǒu,bǎi niǎo juǎn shé chóu yù sǐ。
阴阳变化固有渐,乃何暴忽有如此。yīn yáng biàn huà gù yǒu jiàn,nǎi hé bào hū yǒu rú cǐ。
清江野客心伤悲,寂寞无言对桃李。qīng jiāng yě kè xīn shāng bēi,jì mò wú yán duì táo lǐ。