古诗词

和钦止桐庐中道见寄二首

赵鼎臣

昔忝同僚分,深惭国士知。xī tiǎn tóng liáo fēn,shēn cán guó shì zhī。
发衰将得白,衣素已成缁。fā shuāi jiāng dé bái,yī sù yǐ chéng zī。
富贵君馀事,功名彼一时。fù guì jūn yú shì,gōng míng bǐ yī shí。
腊梅如可寄,为折最南枝。là méi rú kě jì,wèi zhé zuì nán zhī。

赵鼎臣

宋卫城人,字承之,号苇溪翁。哲宗元祐六年进士。绍圣二年复举博学弘词科。徽宗宣和中,以右文殿修撰知邓州,官终太府卿。工诗,与苏轼、王安石诸人相酬和。有《竹隐畸士集》。 赵鼎臣的作品>>

猜您喜欢

次韵夏倪均父见和辕字韵诗六首

赵鼎臣

西郊不雨屡占云,抚字区区志颇存。xī jiāo bù yǔ lǚ zhàn yún,fǔ zì qū qū zhì pǒ cún。
未暇溉田如召父,翻愁告籴遣臧孙。wèi xiá gài tián rú zhào fù,fān chóu gào dí qiǎn zāng sūn。
愿闻滂沛流鸳瓦,相见欢呼动荜门。yuàn wén pāng pèi liú yuān wǎ,xiāng jiàn huān hū dòng bì mén。
乞与高文讼风伯,卧龙何事敢停辕。qǐ yǔ gāo wén sòng fēng bó,wò lóng hé shì gǎn tíng yuán。

次韵夏倪均父见和辕字韵诗六首

赵鼎臣

何郎宿草已生坟,常老题诗翰墨存。hé láng sù cǎo yǐ shēng fén,cháng lǎo tí shī hàn mò cún。
陶令一生惟爱酒,孟郊千古遂无孙。táo lìng yī shēng wéi ài jiǔ,mèng jiāo qiān gǔ suì wú sūn。
探花梁苑春骑马,踏雪繁台夜叩门。tàn huā liáng yuàn chūn qí mǎ,tà xuě fán tái yè kòu mén。
欲觅旧游何处在,故人不见漫回辕。yù mì jiù yóu hé chù zài,gù rén bù jiàn màn huí yuán。

赠王正叔

赵鼎臣

百年图史富纵横,痛饮狂歌过一生。bǎi nián tú shǐ fù zòng héng,tòng yǐn kuáng gē guò yī shēng。
稷下先生初应诏,关西夫子旧知名。jì xià xiān shēng chū yīng zhào,guān xī fū zi jiù zhī míng。
乘槎不觉侵霄汉,枕石终思返钓耕。chéng chá bù jué qīn xiāo hàn,zhěn shí zhōng sī fǎn diào gēng。
好遣家童报消息,晓猿无事莫相惊。hǎo qiǎn jiā tóng bào xiāo xī,xiǎo yuán wú shì mò xiāng jīng。

少夷见和戏以其韵赠之

赵鼎臣

南郭先生心似灰,一官偶向此间来。nán guō xiān shēng xīn shì huī,yī guān ǒu xiàng cǐ jiān lái。
诗才举世当归逊,德行何人敢望回。shī cái jǔ shì dāng guī xùn,dé xíng hé rén gǎn wàng huí。
三径就荒知有命,十年不调惜无媒。sān jìng jiù huāng zhī yǒu mìng,shí nián bù diào xī wú méi。
更添贫病相料理,颇遣黄花近酒杯。gèng tiān pín bìng xiāng liào lǐ,pǒ qiǎn huáng huā jìn jiǔ bēi。

次韵赵伯山见赠

赵鼎臣

十年眉宇记清扬,班列争看玉照行。shí nián méi yǔ jì qīng yáng,bān liè zhēng kàn yù zhào xíng。
奏雅不应参郑卫,论交何必减潘杨。zòu yǎ bù yīng cān zhèng wèi,lùn jiāo hé bì jiǎn pān yáng。
老妻酿酒新知法,稚子扶犁渐肯堂。lǎo qī niàng jiǔ xīn zhī fǎ,zhì zi fú lí jiàn kěn táng。
心计此身归已足,不须辛苦问耕桑。xīn jì cǐ shēn guī yǐ zú,bù xū xīn kǔ wèn gēng sāng。

寄杨时可许少尹时有从兄之丧

赵鼎臣

忧患相随不少宽,出门赢得泪汍澜。yōu huàn xiāng suí bù shǎo kuān,chū mén yíng dé lèi wán lán。
岂知桃李争春色,但觉尘埃逐马鞍。qǐ zhī táo lǐ zhēng chūn sè,dàn jué chén āi zhú mǎ ān。
客里自应书问少,老来尤念别离难。kè lǐ zì yīng shū wèn shǎo,lǎo lái yóu niàn bié lí nán。
故人曾解相思否,乞取相思过眼看。gù rén céng jiě xiāng sī fǒu,qǐ qǔ xiāng sī guò yǎn kàn。

余去冬赴南阳过尉氏以不获见孙少魏为恨近于同僚处见孙诗次韵寄之

赵鼎臣

发如黑漆未成翁,野鹤孤高不受笼。fā rú hēi qī wèi chéng wēng,yě hè gū gāo bù shòu lóng。
踠足自疑天宇隘,举鞭可但冀群空。wǎn zú zì yí tiān yǔ ài,jǔ biān kě dàn jì qún kōng。
闲吟秀句邀诗客,自协新声按舞童。xián yín xiù jù yāo shī kè,zì xié xīn shēng àn wǔ tóng。
已卜异时干典谒,莫嫌俗士不教通。yǐ bo yì shí gàn diǎn yè,mò xián sú shì bù jiào tōng。

寄外兄张会之

赵鼎臣

与兄憔悴各他乡,细数平生可断肠。yǔ xiōng qiáo cuì gè tā xiāng,xì shù píng shēng kě duàn cháng。
少日父兄俱过隙,老来儿女忽成行。shǎo rì fù xiōng jù guò xì,lǎo lái ér nǚ hū chéng xíng。
梦游湖北心常折,身在周南鬓已苍。mèng yóu hú běi xīn cháng zhé,shēn zài zhōu nán bìn yǐ cāng。
莫向秋风原上望,脊令飞堕转悲凉。mò xiàng qiū fēng yuán shàng wàng,jí lìng fēi duò zhuǎn bēi liáng。

赠如璧长老二首

赵鼎臣

少游太学饶夫子,老倚清松璧上人。shǎo yóu tài xué ráo fū zi,lǎo yǐ qīng sōng bì shàng rén。
好与惠休为后嗣,直疑贾岛是前身。hǎo yǔ huì xiū wèi hòu sì,zhí yí jiǎ dǎo shì qián shēn。
浮萍暂聚曾交臂,独鹤孤飞遂绝尘。fú píng zàn jù céng jiāo bì,dú hè gū fēi suì jué chén。
肯念故人今白发,与云出岫莫辞频。kěn niàn gù rén jīn bái fā,yǔ yún chū xiù mò cí pín。

赠如璧长老二首

赵鼎臣

自为云山作主人,更邀麋鹿作比邻。zì wèi yún shān zuò zhǔ rén,gèng yāo mí lù zuò bǐ lín。
一斋一粥今禅伯,无姓无名古逸民。yī zhāi yī zhōu jīn chán bó,wú xìng wú míng gǔ yì mín。
尽了委缘心似水,未捐习气笔如神。jǐn le wěi yuán xīn shì shuǐ,wèi juān xí qì bǐ rú shén。
丐师石上菖蒲节,要度人间八十春。gài shī shí shàng chāng pú jié,yào dù rén jiān bā shí chūn。

元祐中先人将漕淮南与长乐林旦次中为僚其子硕儒肤与余游相好也后三十五年复相见于京师道旧涕泪已而复遣其爱子薿见过仍辱赠诗叙畴昔之好次其韵答之

赵鼎臣

往岁丁年戏彩同,别来几度茁葭蓬。wǎng suì dīng nián xì cǎi tóng,bié lái jǐ dù zhuó jiā péng。
贫无负郭嗟吾拙,老有名驹慰子穷。pín wú fù guō jiē wú zhuō,lǎo yǒu míng jū wèi zi qióng。
云断太行双拱木,鹤归华表两悲翁。yún duàn tài xíng shuāng gǒng mù,hè guī huá biǎo liǎng bēi wēng。
更怜头里千茎雪,纵得春风不解融。gèng lián tóu lǐ qiān jīng xuě,zòng dé chūn fēng bù jiě róng。

韩次律在许下与叶少蕴唱和他日以寄余因次韵和之并以寄叶

赵鼎臣

尺书不献罪何逃,每读新诗胜读骚。chǐ shū bù xiàn zuì hé táo,měi dú xīn shī shèng dú sāo。
千里寄怀惟短梦,十年饮德似醇醪。qiān lǐ jì huái wéi duǎn mèng,shí nián yǐn dé shì chún láo。
次公治郡声方藉,陶令抛官趣独高。cì gōng zhì jùn shēng fāng jí,táo lìng pāo guān qù dú gāo。
俗吏无缘参步武,白头终日漫尘劳。sú lì wú yuán cān bù wǔ,bái tóu zhōng rì màn chén láo。

暇日过西曹谒何安中得之李倞冲季咸许出近诗而未也戏以诗索

赵鼎臣

眼看簿领眩生花,共指墙阴待日斜。yǎn kàn bù lǐng xuàn shēng huā,gòng zhǐ qiáng yīn dài rì xié。
水部诗名今独步,河梁句法旧传家。shuǐ bù shī míng jīn dú bù,hé liáng jù fǎ jiù chuán jiā。
未容碧海归深阔,应许阳春办咄嗟。wèi róng bì hǎi guī shēn kuò,yīng xǔ yáng chūn bàn duō jiē。
莫为琼瑶生校计,古人初不废投瓜。mò wèi qióng yáo shēng xiào jì,gǔ rén chū bù fèi tóu guā。

司令谢兢元赐以诗见索近文且叙世旧次韵谢之

赵鼎臣

少年识字是天刑,妄意扶摇起北溟。shǎo nián shí zì shì tiān xíng,wàng yì fú yáo qǐ běi míng。
我似羸羊安可驾,子如快剑不须硎。wǒ shì léi yáng ān kě jià,zi rú kuài jiàn bù xū xíng。
汗传骥种方新赤,毡付衡门只旧青。hàn chuán jì zhǒng fāng xīn chì,zhān fù héng mén zhǐ jiù qīng。
满纸恶诗将底用,为糊新样小围屏。mǎn zhǐ è shī jiāng dǐ yòng,wèi hú xīn yàng xiǎo wéi píng。

次韵朱琳天球

赵鼎臣

河鼓仙人喜欲狂,云軿稍渡汉中央。hé gǔ xiān rén xǐ yù kuáng,yún píng shāo dù hàn zhōng yāng。
应嗟此夜成弦筈,又待明年换雪霜。yīng jiē cǐ yè chéng xián kuò,yòu dài míng nián huàn xuě shuāng。
乞巧本非吾辈事,追欢已属少年场。qǐ qiǎo běn fēi wú bèi shì,zhuī huān yǐ shǔ shǎo nián chǎng。
可怜愁杀朱夫子,竟夕哦诗仰屋梁。kě lián chóu shā zhū fū zi,jìng xī ó shī yǎng wū liáng。