古诗词

归雁亭

赵鼎臣

东风杨柳杏花飞,曾伴先生酒一卮。dōng fēng yáng liǔ xìng huā fēi,céng bàn xiān shēng jiǔ yī zhī。
前辈风流那复见,小亭烟雨漫相思。qián bèi fēng liú nà fù jiàn,xiǎo tíng yān yǔ màn xiāng sī。
城边春草路南北,山下河梁人别离。chéng biān chūn cǎo lù nán běi,shān xià hé liáng rén bié lí。
一尺短书湘水阔,年年愁绝雁归时。yī chǐ duǎn shū xiāng shuǐ kuò,nián nián chóu jué yàn guī shí。

赵鼎臣

宋卫城人,字承之,号苇溪翁。哲宗元祐六年进士。绍圣二年复举博学弘词科。徽宗宣和中,以右文殿修撰知邓州,官终太府卿。工诗,与苏轼、王安石诸人相酬和。有《竹隐畸士集》。 赵鼎臣的作品>>

猜您喜欢

送宋宏甫出守邠州

赵鼎臣

前年谬入文昌里,堆案簿书如黑蚁。qián nián miù rù wén chāng lǐ,duī àn bù shū rú hēi yǐ。
左凫右鹜去复来,大叫发狂那得止。zuǒ fú yòu wù qù fù lái,dà jiào fā kuáng nà dé zhǐ。
开眼忽见同舍郎,英气律兀髯而长。kāi yǎn hū jiàn tóng shě láng,yīng qì lǜ wù rán ér zhǎng。
时于谈间出妙语,似濯大暑遭风凉。shí yú tán jiān chū miào yǔ,shì zhuó dà shǔ zāo fēng liáng。
自夸才高足馀刃,屡以豪篇相折困。zì kuā cái gāo zú yú rèn,lǚ yǐ háo piān xiāng zhé kùn。
我衰嚄唶安可当,晋甲未兴齐已遁。wǒ shuāi huō zé ān kě dāng,jìn jiǎ wèi xīng qí yǐ dùn。
今年别我西入关,意气峥嵘喜动颜。jīn nián bié wǒ xī rù guān,yì qì zhēng róng xǐ dòng yán。
秦山渭水笑谈里,剑阁峨嵋指顾间。qín shān wèi shuǐ xiào tán lǐ,jiàn gé é méi zhǐ gù jiān。
古公去后风俗好,南亩劝耕农事早。gǔ gōng qù hòu fēng sú hǎo,nán mǔ quàn gēng nóng shì zǎo。
一篇七月是图经,不待下车心已了。yī piān qī yuè shì tú jīng,bù dài xià chē xīn yǐ le。
髯卿故自读书人,想有仁风慰彼民。rán qīng gù zì dú shū rén,xiǎng yǒu rén fēng wèi bǐ mín。
班取新诗一千首,闭阁莫开长饮酒。bān qǔ xīn shī yī qiān shǒu,bì gé mò kāi zhǎng yǐn jiǔ。

得符先生作焚香寮东郡赵鼎臣赋诗以寄之

赵鼎臣

编蒲为帘竹为床,先生一室如僧房。biān pú wèi lián zhú wèi chuáng,xiān shēng yī shì rú sēng fáng。
乞米未来朝食粥,闭门不出坐焚香。qǐ mǐ wèi lái cháo shí zhōu,bì mén bù chū zuò fén xiāng。
铜炉霏霏擢烟缕,长伴诗翁作诗苦。tóng lú fēi fēi zhuó yān lǚ,zhǎng bàn shī wēng zuò shī kǔ。
郁然百和入肝脾,散落诗中出奇语。yù rán bǎi hé rù gān pí,sàn luò shī zhōng chū qí yǔ。
昔年我亦预言诗,裹粮问道今其时。xī nián wǒ yì yù yán shī,guǒ liáng wèn dào jīn qí shí。
肯将司法尽传我,愿与先生管香火。kěn jiāng sī fǎ jǐn chuán wǒ,yuàn yǔ xiān shēng guǎn xiāng huǒ。

寄题遐观阁

赵鼎臣

子长南游探禹穴,自夸历览多所列。zi zhǎng nán yóu tàn yǔ xué,zì kuā lì lǎn duō suǒ liè。
归来落笔方著书,意与素王争巧拙。guī lái luò bǐ fāng zhù shū,yì yǔ sù wáng zhēng qiǎo zhuō。
谪仙早亦勤四方,沉浮江海遨齐梁。zhé xiān zǎo yì qín sì fāng,chén fú jiāng hǎi áo qí liáng。
腹中领略几万里,文焰万丈如许长。fù zhōng lǐng lüè jǐ wàn lǐ,wén yàn wàn zhàng rú xǔ zhǎng。
取之欲富观欲博,贪多岂不如溪壑。qǔ zhī yù fù guān yù bó,tān duō qǐ bù rú xī hè。
直将眼力遍八方,达者应悲用心错。zhí jiāng yǎn lì biàn bā fāng,dá zhě yīng bēi yòng xīn cuò。
不如五柳宅边一老人,家贫无钱常闭门。bù rú wǔ liǔ zhái biān yī lǎo rén,jiā pín wú qián cháng bì mén。
时时矫首聊寓目,但见倦飞之鸟无心云。shí shí jiǎo shǒu liáo yù mù,dàn jiàn juàn fēi zhī niǎo wú xīn yún。
老人观之释然悟,归去来兮从此赋。lǎo rén guān zhī shì rán wù,guī qù lái xī cóng cǐ fù。
勉旃为谢倚栏人,着眼应须在渠处。miǎn zhān wèi xiè yǐ lán rén,zhe yǎn yīng xū zài qú chù。

属疾在告郡中诸公相继服药戏作病中九客歌

赵鼎臣

将军胆气凌秋天,百札曾将一箭穿。jiāng jūn dǎn qì líng qiū tiān,bǎi zhá céng jiāng yī jiàn chuān。
倒床忽作儿女眼,悲啼出泪如涌泉。dào chuáng hū zuò ér nǚ yǎn,bēi tí chū lèi rú yǒng quán。
会稽令尹形悍坚,新买蛾眉费万钱。huì jī lìng yǐn xíng hàn jiān,xīn mǎi é méi fèi wàn qián。
未容纤腰小回旋,径烦药饵亲调煎。wèi róng xiān yāo xiǎo huí xuán,jìng fán yào ěr qīn diào jiān。
山阴大夫祖文渊,弯弓射贼口垂涎。shān yīn dà fū zǔ wén yuān,wān gōng shè zéi kǒu chuí xián。
壮士亦苦头风偏,河润九里风化传。zhuàng shì yì kǔ tóu fēng piān,hé rùn jiǔ lǐ fēng huà chuán。
坐令丞簿相牵联,请医买药争后先。zuò lìng chéng bù xiāng qiān lián,qǐng yī mǎi yào zhēng hòu xiān。
剡中有宰正鸣弦,携琴忽泛子猷船。shàn zhōng yǒu zǎi zhèng míng xián,xié qín hū fàn zi yóu chuán。
入城卮酒不下咽,但饮柴胡如吸川。rù chéng zhī jiǔ bù xià yàn,dàn yǐn chái hú rú xī chuān。
沃洲公子黠可怜,斩关夜遁呼不前。wò zhōu gōng zi xiá kě lián,zhǎn guān yè dùn hū bù qián。
道中挥断九铁鞭,抱病谁复能轻便。dào zhōng huī duàn jiǔ tiě biān,bào bìng shuí fù néng qīng biàn。
铸钱短簿非凛然,捧心欲效西子妍。zhù qián duǎn bù fēi lǐn rán,pěng xīn yù xiào xī zi yán。
青衫从事世所捐,亦遭病鬼相傍缘。qīng shān cóng shì shì suǒ juān,yì zāo bìng guǐ xiāng bàng yuán。
戏成嘲语如怪颠,一读坐使沉疴痊。xì chéng cháo yǔ rú guài diān,yī dú zuò shǐ chén kē quán。

次韵洪琳父

赵鼎臣

平生见酒喜欲舞,不惜淋漓身上衣。píng shēng jiàn jiǔ xǐ yù wǔ,bù xī lín lí shēn shàng yī。
尊中圣贤尽莫逆,坐上宾客皆能诗。zūn zhōng shèng xián jǐn mò nì,zuò shàng bīn kè jiē néng shī。
陶潜欲眠无我责,灌夫骂坐不汝疵。táo qián yù mián wú wǒ zé,guàn fū mà zuò bù rǔ cī。
世间乐事凡四者,他人多耦我独奇。shì jiān lè shì fán sì zhě,tā rén duō ǒu wǒ dú qí。
今年病眠不敢饮,坐负美景辜良时。jīn nián bìng mián bù gǎn yǐn,zuò fù měi jǐng gū liáng shí。
中秋明月漫皎皎,九日黄菊空离离。zhōng qiū míng yuè màn jiǎo jiǎo,jiǔ rì huáng jú kōng lí lí。
洪崖先生夙所慕,文雅蕴藉今阮嵇。hóng yá xiān shēng sù suǒ mù,wén yǎ yùn jí jīn ruǎn jī。
故持浊醪作胜供,往助脱粟陪羹藜。gù chí zhuó láo zuò shèng gōng,wǎng zhù tuō sù péi gēng lí。
先生学道早有得,一车仅可如鸡栖。xiān shēng xué dào zǎo yǒu dé,yī chē jǐn kě rú jī qī。
相投木瓜意不浅,愿得琼琚以报之。xiāng tóu mù guā yì bù qiǎn,yuàn dé qióng jū yǐ bào zhī。

余尝假酒于杨时可既而偿之时可不受因以诗见饷次其韵

赵鼎臣

君家子云老无酒,好事时烦亲与旧。jūn jiā zi yún lǎo wú jiǔ,hǎo shì shí fán qīn yǔ jiù。
车边大腹载鸱夷,从事督邮无不受。chē biān dà fù zài chī yí,cóng shì dū yóu wú bù shòu。
诸孙今复可怜人,官冷何尝堪炙手。zhū sūn jīn fù kě lián rén,guān lěng hé cháng kān zhì shǒu。
家虽有酒不自持,横来浇我谈天口。jiā suī yǒu jiǔ bù zì chí,héng lái jiāo wǒ tán tiān kǒu。

犹子奕来乞酒戏以诗饷之

赵鼎臣

滏阳从事如瓠壶,虽如瓠壶中不粗。fǔ yáng cóng shì rú hù hú,suī rú hù hú zhōng bù cū。
十围腰腹八尺躯,出行不敢用肩舆。shí wéi yāo fù bā chǐ qū,chū xíng bù gǎn yòng jiān yú。
马壮如牛形虎如,载之喘汗蹶不趋。mǎ zhuàng rú niú xíng hǔ rú,zài zhī chuǎn hàn jué bù qū。
倒床甘寝鼻辄呼,隐如雷霆惊里闾。dào chuáng gān qǐn bí zhé hū,yǐn rú léi tíng jīng lǐ lǘ。
觉来长啸忽轩渠,口吻咳唾出明珠。jué lái zhǎng xiào hū xuān qú,kǒu wěn ké tuò chū míng zhū。
诋嘲风月戏鸟鱼,捃摭草木穷根须。dǐ cháo fēng yuè xì niǎo yú,jùn zhí cǎo mù qióng gēn xū。
大声铿锵金石俱,小声要眇韵笙竽。dà shēng kēng qiāng jīn shí jù,xiǎo shēng yào miǎo yùn shēng yú。
泠泠清风濯暑馀,玉壶之冰列坐隅。líng líng qīng fēng zhuó shǔ yú,yù hú zhī bīng liè zuò yú。
夷甫卫玠谈玄虚,蒙庄执策算有无。yí fǔ wèi jiè tán xuán xū,méng zhuāng zhí cè suàn yǒu wú。
乃知公孙不硕肤,炯如列仙形甚臞。nǎi zhī gōng sūn bù shuò fū,jiǒng rú liè xiān xíng shén qú。
瑶泉之酒出中厨,时节贡献帝所须,颇亦沾丐及吾徒。yáo quán zhī jiǔ chū zhōng chú,shí jié gòng xiàn dì suǒ xū,pǒ yì zhān gài jí wú tú。
知汝燥吻思江湖,作书亟遣长须奴。zhī rǔ zào wěn sī jiāng hú,zuò shū jí qiǎn zhǎng xū nú。
焦山未沃东海枯,笑我一勺安可濡。jiāo shān wèi wò dōng hǎi kū,xiào wǒ yī sháo ān kě rú。

伯顺以歙砚饷我因用前韵谢之并简亨老以助致师之请

赵鼎臣

挟山超海吾岂能,章服裹之麋鹿惊。xié shān chāo hǎi wú qǐ néng,zhāng fú guǒ zhī mí lù jīng。
平生忍饥耕破砚,字画仅能通姓名。píng shēng rěn jī gēng pò yàn,zì huà jǐn néng tōng xìng míng。
自传同舍有和璧,未敢攫取先以声。zì chuán tóng shě yǒu hé bì,wèi gǎn jué qǔ xiān yǐ shēng。
耿侯闻之顾且笑,弃掷不啻鸿毛轻。gěng hóu wén zhī gù qiě xiào,qì zhì bù chì hóng máo qīng。
我穷正坐毛颖误,恋著翰墨天所刑。wǒ qióng zhèng zuò máo yǐng wù,liàn zhù hàn mò tiān suǒ xíng。
少不如人今老矣,笔阵欲合阴借兵。shǎo bù rú rén jīn lǎo yǐ,bǐ zhèn yù hé yīn jiè bīng。
何郎持重欲困我,坚壁不闻刁斗鸣。hé láng chí zhòng yù kùn wǒ,jiān bì bù wén diāo dòu míng。
明朝一阵气已了,大将旗鼓居吾营。míng cháo yī zhèn qì yǐ le,dà jiāng qí gǔ jū wú yíng。

次韵子磐悼畜马死

赵鼎臣

吾闻古者八骏图,白义騄耳皆龙驹。wú wén gǔ zhě bā jùn tú,bái yì lù ěr jiē lóng jū。
独嘶长风志万里,意态自与凡马殊。dú sī zhǎng fēng zhì wàn lǐ,yì tài zì yǔ fán mǎ shū。
常时陆陆未足道,一日致远君应须。cháng shí lù lù wèi zú dào,yī rì zhì yuǎn jūn yīng xū。
朝秣幽燕暮吴粤,顾视款段犹泥涂。cháo mò yōu yàn mù wú yuè,gù shì kuǎn duàn yóu ní tú。
王良不生造父死,校计岂复分毫铢。wáng liáng bù shēng zào fù sǐ,xiào jì qǐ fù fēn háo zhū。
忆君初应将军召,随身惟以一马俱。yì jūn chū yīng jiāng jūn zhào,suí shēn wéi yǐ yī mǎ jù。
官曹卑微骑从少,岂有负弩供前驱。guān cáo bēi wēi qí cóng shǎo,qǐ yǒu fù nǔ gōng qián qū。
忽然据鞍欲有适,老兵一诺费百呼。hū rán jù ān yù yǒu shì,lǎo bīng yī nuò fèi bǎi hū。
空槽无刍但与饮,坐令槁死城南隅。kōng cáo wú chú dàn yǔ yǐn,zuò lìng gǎo sǐ chéng nán yú。
天嫌此马非俊物,如君岂合冉冉趋。tiān xián cǐ mǎ fēi jùn wù,rú jūn qǐ hé rǎn rǎn qū。
才高不肯露头角,有计甘学水中凫。cái gāo bù kěn lù tóu jiǎo,yǒu jì gān xué shuǐ zhōng fú。
故令驽蹇自毙踣,欲君感慨求夷途。gù lìng nú jiǎn zì bì bó,yù jūn gǎn kǎi qiú yí tú。
当捐千金市绝足,勿仗短策驱庸奴。dāng juān qiān jīn shì jué zú,wù zhàng duǎn cè qū yōng nú。
人生但可印如斗,世上岂患骓无乌。rén shēng dàn kě yìn rú dòu,shì shàng qǐ huàn zhuī wú wū。
马骨朽时君贵矣,颇应忆著敝帷无。mǎ gǔ xiǔ shí jūn guì yǐ,pǒ yīng yì zhù bì wéi wú。

赵鼎臣

雨洗修篁净,风摇翠影森。yǔ xǐ xiū huáng jìng,fēng yáo cuì yǐng sēn。
苍官投分久,丹穴寄怀深。cāng guān tóu fēn jiǔ,dān xué jì huái shēn。
窈窕蕙兰质,轻狂桃李心。yǎo tiǎo huì lán zhì,qīng kuáng táo lǐ xīn。

至水口闻必欲买舟到怀安县

赵鼎臣

不使风帆船可上,篙工真是个中强。bù shǐ fēng fān chuán kě shàng,gāo gōng zhēn shì gè zhōng qiáng。
明朝幸自顺流下,醉卧从教溪水长。míng cháo xìng zì shùn liú xià,zuì wò cóng jiào xī shuǐ zhǎng。

游石桥遇隐者

赵鼎臣

巨石引飞梁,奔泉泻纤缟。jù shí yǐn fēi liáng,bēn quán xiè xiān gǎo。
行攀石上藤,坐听林间鸟。xíng pān shí shàng téng,zuò tīng lín jiān niǎo。
兹游既物外,此地即天表。zī yóu jì wù wài,cǐ dì jí tiān biǎo。
旷然脱尘嚣,率尔慕轻矫。kuàng rán tuō chén xiāo,lǜ ěr mù qīng jiǎo。
道逢餐霞人,邂逅惬幽讨。dào féng cān xiá rén,xiè hòu qiè yōu tǎo。
绝粮三十年,颜色长美好。jué liáng sān shí nián,yán sè zhǎng měi hǎo。
云此岩上芝,可得终岁饱。yún cǐ yán shàng zhī,kě dé zhōng suì bǎo。
盛谈山中趣,似欲容吾老。shèng tán shān zhōng qù,shì yù róng wú lǎo。
平生苦因循,学道真不早。píng shēng kǔ yīn xún,xué dào zhēn bù zǎo。
忧患日煎熬,精神岁消槁。yōu huàn rì jiān áo,jīng shén suì xiāo gǎo。
况为官拘挛,而与事缠绕。kuàng wèi guān jū luán,ér yǔ shì chán rào。
悲欢相乘除,失多殊得少。bēi huān xiāng chéng chú,shī duō shū dé shǎo。
君言会可思,待我婚嫁了。jūn yán huì kě sī,dài wǒ hūn jià le。

喜晴

赵鼎臣

我田既臧,零雨其蒙。wǒ tián jì zāng,líng yǔ qí méng。
嗟我农夫,忧心冲冲。jiē wǒ nóng fū,yōu xīn chōng chōng。
谷旦于差,薄言往愬。gǔ dàn yú chà,báo yán wǎng sù。
谓天盖高,上帝临汝。wèi tiān gài gāo,shàng dì lín rǔ。
杲杲出日,有嘒其星。gǎo gǎo chū rì,yǒu huì qí xīng。
穫之挃挃,我仓既盈。huò zhī zhì zhì,wǒ cāng jì yíng。
薄采其芹,于彼行潦。báo cǎi qí qín,yú bǐ xíng lǎo。
神之听之,无德不报。shén zhī tīng zhī,wú dé bù bào。

昔我往矣思君子也高阳之从事过瀛之野作河广诗而匿其名使者唐侯独见而知之故赋是诗

赵鼎臣

昔我往矣,作为此诗。xī wǒ wǎng yǐ,zuò wèi cǐ shī。
凡百君子,谅不我知。fán bǎi jūn zi,liàng bù wǒ zhī。
惟彼硕人,眷眷怀顾。wéi bǐ shuò rén,juàn juàn huái gù。
彼何人斯,可与晤语。bǐ hé rén sī,kě yǔ wù yǔ。
召彼故老,周爰咨询。zhào bǐ gù lǎo,zhōu yuán zī xún。
予忖度之,所谓伊人。yǔ cǔn dù zhī,suǒ wèi yī rén。
实获我心,将恐将惧。shí huò wǒ xīn,jiāng kǒng jiāng jù。
颜如渥丹,畏此谴怒。yán rú wò dān,wèi cǐ qiǎn nù。
维彼硕人,顾我则笑。wéi bǐ shuò rén,gù wǒ zé xiào。
如切如磋,匪怒伊教。rú qiè rú cuō,fěi nù yī jiào。
自古在昔,哀鸣嗷嗷。zì gǔ zài xī,āi míng áo áo。
袖如充耳,莫我肯劳。xiù rú chōng ěr,mò wǒ kěn láo。
嗟我农夫,出自幽谷。jiē wǒ nóng fū,chū zì yōu gǔ。
如蜩如螗,其何能淑。rú tiáo rú táng,qí hé néng shū。
维彼硕人,追琢其章。wéi bǐ shuò rén,zhuī zuó qí zhāng。
欲报之德,不可弭忘。yù bào zhī dé,bù kě mǐ wàng。
224«9101112131415