古诗词

蔡兴兵曹谢曾秀才见和梅花诗复此韵为谢

赵鼎臣

诗如病疥歇复发,最忌春花与秋月。shī rú bìng jiè xiē fù fā,zuì jì chūn huā yǔ qiū yuè。
袖中缩手苦禁之,技痒不堪时一掣。xiù zhōng suō shǒu kǔ jìn zhī,jì yǎng bù kān shí yī chè。
雕肝琢肾神何苦,故令眼乱心愁绝。diāo gān zuó shèn shén hé kǔ,gù lìng yǎn luàn xīn chóu jué。
我生酒外百无能,病不持杯被磨折。wǒ shēng jiǔ wài bǎi wú néng,bìng bù chí bēi bèi mó zhé。
暗香浮动正黄昏,独坐悲歌唾壶缺。àn xiāng fú dòng zhèng huáng hūn,dú zuò bēi gē tuò hú quē。
粗官岂合赋梅花,冷撰不惭中允热。cū guān qǐ hé fù méi huā,lěng zhuàn bù cán zhōng yǔn rè。
更烦属和骋妍词,句怯虽殊才调别。gèng fán shǔ hé chěng yán cí,jù qiè suī shū cái diào bié。
见轮学斫三十年,十指淋漓漫流血。jiàn lún xué zhuó sān shí nián,shí zhǐ lín lí màn liú xuè。
忽逢匠扁过吾前,心悟微言口难说。hū féng jiàng biǎn guò wú qián,xīn wù wēi yán kǒu nán shuō。
冥搜角逐遂经旬,不觉纷纷堕香雪。míng sōu jiǎo zhú suì jīng xún,bù jué fēn fēn duò xiāng xuě。
尚堪火急醉其旁,卜夜直须令晓彻。shàng kān huǒ jí zuì qí páng,bo yè zhí xū lìng xiǎo chè。

赵鼎臣

宋卫城人,字承之,号苇溪翁。哲宗元祐六年进士。绍圣二年复举博学弘词科。徽宗宣和中,以右文殿修撰知邓州,官终太府卿。工诗,与苏轼、王安石诸人相酬和。有《竹隐畸士集》。 赵鼎臣的作品>>

猜您喜欢

和默庵喜雨述怀二首

赵鼎臣

昨日江头晚雨天,一舟如叶可扁然。zuó rì jiāng tóu wǎn yǔ tiān,yī zhōu rú yè kě biǎn rán。
故人政自把锄急,叹想当时子在川。gù rén zhèng zì bǎ chú jí,tàn xiǎng dāng shí zi zài chuān。

和默庵喜雨述怀二首

赵鼎臣

一翻雨过艳阳天,桃李无言还寂然。yī fān yǔ guò yàn yáng tiān,táo lǐ wú yán hái jì rán。
解道春江断桥句,旧时闻说徐师川。jiě dào chūn jiāng duàn qiáo jù,jiù shí wén shuō xú shī chuān。

雨中走笔招唐臣徐子明饮

赵鼎臣

桃李纷纷落雨馀,愁看春色洗铅朱。táo lǐ fēn fēn luò yǔ yú,chóu kàn chūn sè xǐ qiān zhū。
试凭髯许招徐邈,颇复能中酒圣无。shì píng rán xǔ zhāo xú miǎo,pǒ fù néng zhōng jiǔ shèng wú。

雁荡山中逢雨戏成诗

赵鼎臣

试凭溪鸟谢青山,莫遣愁霖碍往还。shì píng xī niǎo xiè qīng shān,mò qiǎn chóu lín ài wǎng hái。
身是江南趋走吏,暂来能得几多闲。shēn shì jiāng nán qū zǒu lì,zàn lái néng dé jǐ duō xián。

次韵杨时可雪中三绝句

赵鼎臣

雪里孤芳不自难,花心炯炯向春单。xuě lǐ gū fāng bù zì nán,huā xīn jiǒng jiǒng xiàng chūn dān。
可怜风伯能痴妒,故作无端分外寒。kě lián fēng bó néng chī dù,gù zuò wú duān fēn wài hán。

次韵杨时可雪中三绝句

赵鼎臣

见睍消流似发蒙,宿云归尽不禁风。jiàn xiàn xiāo liú shì fā méng,sù yún guī jǐn bù jìn fēng。
小桃洗面添光泽,未点胭脂已自红。xiǎo táo xǐ miàn tiān guāng zé,wèi diǎn yān zhī yǐ zì hóng。

次韵杨时可雪中三绝句

赵鼎臣

怕寒终日醉如泥,强欲寻春意转迷。pà hán zhōng rì zuì rú ní,qiáng yù xún chūn yì zhuǎn mí。
柳絮榆钱从约勒,桃红李白要提携。liǔ xù yú qián cóng yuē lēi,táo hóng lǐ bái yào tí xié。

雪中寄丹元子

赵鼎臣

阴风一夜搅春冥,风定纷纷雪片零。yīn fēng yī yè jiǎo chūn míng,fēng dìng fēn fēn xuě piàn líng。
想见玉清真境上,白虚光里诵黄庭。xiǎng jiàn yù qīng zhēn jìng shàng,bái xū guāng lǐ sòng huáng tíng。

咏史

赵鼎臣

张汤忍死能偿怨,苏季横尸会报仇。zhāng tāng rěn sǐ néng cháng yuàn,sū jì héng shī huì bào chóu。
利口有神君看取,盖棺犹解作戈矛。lì kǒu yǒu shén jūn kàn qǔ,gài guān yóu jiě zuò gē máo。

咏史寄毛德修

赵鼎臣

将军舍下雀罗宽,骠骑营前万马攒。jiāng jūn shě xià què luó kuān,biāo qí yíng qián wàn mǎ zǎn。
冷暖不随时俗变,古今惟有一任安。lěng nuǎn bù suí shí sú biàn,gǔ jīn wéi yǒu yī rèn ān。

被檄诣益津过谒城自和元日所题诗

赵鼎臣

燕舞莺啼争窈窕,桃红李白斗尖新。yàn wǔ yīng tí zhēng yǎo tiǎo,táo hóng lǐ bái dòu jiān xīn。
尽将锦绣遮阡陌,春到田家自不贫。jǐn jiāng jǐn xiù zhē qiān mò,chūn dào tián jiā zì bù pín。

初见太行

赵鼎臣

已作盐梅济时了,却收霖雨入山来。yǐ zuò yán méi jì shí le,què shōu lín yǔ rù shān lái。
当年富贵汾阳郭,异代功名相国裴。dāng nián fù guì fén yáng guō,yì dài gōng míng xiāng guó péi。

暮宿戍楼诗

赵鼎臣

蚊雷汗雨夜方初,独卧谯门气少苏。wén léi hàn yǔ yè fāng chū,dú wò qiáo mén qì shǎo sū。
睡觉不知星斗落,恍然魂梦在江湖。shuì jué bù zhī xīng dòu luò,huǎng rán hún mèng zài jiāng hú。

古意堂

赵鼎臣

破鼎如铛价万金,古文科斗费推寻。pò dǐng rú dāng jià wàn jīn,gǔ wén kē dòu fèi tuī xún。
不须更待琴弦足,会有幽人识此心。bù xū gèng dài qín xián zú,huì yǒu yōu rén shí cǐ xīn。

喜凉亭

赵鼎臣

小亭新筑藕花边,为爱陂塘五月天。xiǎo tíng xīn zhù ǒu huā biān,wèi ài bēi táng wǔ yuè tiān。
最好一番风雨过,琼珠无数落清泉。zuì hǎo yī fān fēng yǔ guò,qióng zhū wú shù luò qīng quán。