古诗词

次吕之寿韵寄肯体

丘葵

甚矣吾衰也,时哉道亦然。shén yǐ wú shuāi yě,shí zāi dào yì rán。
诗书舆脱輹,岁月箭辞弦。shī shū yú tuō fù,suì yuè jiàn cí xián。
所欠惟一死,斯须便百年。suǒ qiàn wéi yī sǐ,sī xū biàn bǎi nián。
细思禽与犊,等是食和眠。xì sī qín yǔ dú,děng shì shí hé mián。

丘葵

宋泉州同安人,字吉甫。早年有志朱子之学,亲炙于吕大圭、洪天锡之门。杜门励学,不求人知。宋亡,居海屿中,因自号钓矶翁。元世祖闻其名,遣御史奉币征聘,不出,赋诗见志。年八十余卒。有《易解义》、《书解义》、《诗解义》、《春秋解义》、《周礼补亡》及诗集。 丘葵的作品>>

猜您喜欢

次所盘山村

丘葵

溪外青山山外村,数间茅屋掩柴门。xī wài qīng shān shān wài cūn,shù jiān máo wū yǎn chái mén。
青裙灶下偷窥客,白发堂中笑弄孙。qīng qún zào xià tōu kuī kè,bái fā táng zhōng xiào nòng sūn。
乞火煮茶烧土锉,隔篱贳酒举匏尊。qǐ huǒ zhǔ chá shāo tǔ cuò,gé lí shì jiǔ jǔ páo zūn。
梅花不解留人住,山路归来已夕昏。méi huā bù jiě liú rén zhù,shān lù guī lái yǐ xī hūn。

寓居姚家村

丘葵

平头五十沧江叟,寄迹三家桑柘村。píng tóu wǔ shí cāng jiāng sǒu,jì jì sān jiā sāng zhè cūn。
樽酒不知谁主客,柬书相伴过晨昏。zūn jiǔ bù zhī shuí zhǔ kè,jiǎn shū xiāng bàn guò chén hūn。
有时独步来沙际,尽日清谈倚树根。yǒu shí dú bù lái shā jì,jǐn rì qīng tán yǐ shù gēn。
一任傍人笑迂阔,此心欲与白鸥论。yī rèn bàng rén xiào yū kuò,cǐ xīn yù yǔ bái ōu lùn。

麦秋和所盘休字韵

丘葵

片片桃花逐水流,三分春色二分休。piàn piàn táo huā zhú shuǐ liú,sān fēn chūn sè èr fēn xiū。
禁烟时节家家雨,种麦田园处处秋。jìn yān shí jié jiā jiā yǔ,zhǒng mài tián yuán chù chù qiū。
山际夕阳犹觳觫,林梢晓露忽軥辀。shān jì xī yáng yóu hú sù,lín shāo xiǎo lù hū qú zhōu。
客中物候催人老,那更分成两地愁。kè zhōng wù hòu cuī rén lǎo,nà gèng fēn chéng liǎng dì chóu。

和意行韵

丘葵

一枝筇竹度年华,自爱藤阴夹雨涯。yī zhī qióng zhú dù nián huá,zì ài téng yīn jiā yǔ yá。
野叟笑予衣落魄,牧童见客手交叉。yě sǒu xiào yǔ yī luò pò,mù tóng jiàn kè shǒu jiāo chā。
染成众绿桑初椹,落尽千红楝始花。rǎn chéng zhòng lǜ sāng chū shèn,luò jǐn qiān hóng liàn shǐ huā。
步至桥西水穷处,却随黄犊还吾家。bù zhì qiáo xī shuǐ qióng chù,què suí huáng dú hái wú jiā。

移居

丘葵

移居山北向山南,天遣清风接笑谈。yí jū shān běi xiàng shān nán,tiān qiǎn qīng fēng jiē xiào tán。
无数凫雏穿稻塍,一群鸂鹜语茭潭。wú shù fú chú chuān dào chéng,yī qún xī wù yǔ jiāo tán。
鹭临清泚贪心起,莲到黄昏笑靥含。lù lín qīng cǐ tān xīn qǐ,lián dào huáng hūn xiào yè hán。
却忆姚家古藤下,乌巾挂了旦眠酣。què yì yáo jiā gǔ téng xià,wū jīn guà le dàn mián hān。

移居

丘葵

田家一路到村南,尽是农人野叟谈。tián jiā yī lù dào cūn nán,jǐn shì nóng rén yě sǒu tán。
鸟过江来平入树,牛沿堤去倒行潭。niǎo guò jiāng lái píng rù shù,niú yán dī qù dào xíng tán。
蜻蜓影下波纹皱,䆉稏穗中秋意含。qīng tíng yǐng xià bō wén zhòu,bà yà suì zhōng qiū yì hán。
日暮东坡浑似画,倚风无数水荭酣。rì mù dōng pō hún shì huà,yǐ fēng wú shù shuǐ hóng hān。

移居

丘葵

断云将雨过桥南,谁想庄门憩雨谈。duàn yún jiāng yǔ guò qiáo nán,shuí xiǎng zhuāng mén qì yǔ tán。
雀喜客来喧古棘,蛙嗔人过没深潭。què xǐ kè lái xuān gǔ jí,wā chēn rén guò méi shēn tán。
莲房堕粉风初歇,稻叶抽珠水尚含。lián fáng duò fěn fēng chū xiē,dào yè chōu zhū shuǐ shàng hán。
村酿沽来薄难醉,不妨此兴为诗酣。cūn niàng gū lái báo nán zuì,bù fáng cǐ xīng wèi shī hān。

山斋

丘葵

草色苔痕挟雨骄,山斋一巷似渔樵。cǎo sè tái hén xié yǔ jiāo,shān zhāi yī xiàng shì yú qiáo。
三叉路口时时犊,一曲溪流片片桥。sān chā lù kǒu shí shí dú,yī qū xī liú piàn piàn qiáo。
风木参差泉上庙,烟帆来往海西潮。fēng mù cān chà quán shàng miào,yān fān lái wǎng hǎi xī cháo。
飘然忽起云间想,白鹤高飞不可招。piāo rán hū qǐ yún jiān xiǎng,bái hè gāo fēi bù kě zhāo。

和芸斋

丘葵

脱却蓑衣下钓竿,岂无线路透玄关。tuō què suō yī xià diào gān,qǐ wú xiàn lù tòu xuán guān。
斜风暂罢玄真去,明月来从太白攀。xié fēng zàn bà xuán zhēn qù,míng yuè lái cóng tài bái pān。
自是老怀俱惜别,偶陪清话不知还。zì shì lǎo huái jù xī bié,ǒu péi qīng huà bù zhī hái。
夜来客枕秋声起,矶上苔痕入梦班。yè lái kè zhěn qiū shēng qǐ,jī shàng tái hén rù mèng bān。

张可大甥与古愚家兄游阳孟岩已废而旧日之山屹然独存有诗因次其韵

丘葵

笑推窗户揖青山,茶鼎松风入耳潺。xiào tuī chuāng hù yī qīng shān,chá dǐng sōng fēng rù ěr chán。
老去已知今世错,贫来剩得此身闲。lǎo qù yǐ zhī jīn shì cuò,pín lái shèng dé cǐ shēn xián。
漱流枕石心长在,涉水穿林步已难。shù liú zhěn shí xīn zhǎng zài,shè shuǐ chuān lín bù yǐ nán。
六十年来醉题壁,那知尚在白云间。liù shí nián lái zuì tí bì,nà zhī shàng zài bái yún jiān。

秋夜

丘葵

缺月黄昏照短垣,一灯明灭尚留残。quē yuè huáng hūn zhào duǎn yuán,yī dēng míng miè shàng liú cán。
衰颓但觉风霜苦,忧患不知天地宽。shuāi tuí dàn jué fēng shuāng kǔ,yōu huàn bù zhī tiān dì kuān。
坐想兴亡成感慨,起瞻星象倍辛酸。zuò xiǎng xīng wáng chéng gǎn kǎi,qǐ zhān xīng xiàng bèi xīn suān。
冻琴弦断书帷冷,槭槭庭梧半夜寒。dòng qín xián duàn shū wéi lěng,qī qī tíng wú bàn yè hán。

秋夜

丘葵

纷纷败叶已辞林,四顾凄凉夜色深。fēn fēn bài yè yǐ cí lín,sì gù qī liáng yè sè shēn。
月伴征人惊梦枕,风摇戌妇捣衣砧。yuè bàn zhēng rén jīng mèng zhěn,fēng yáo xū fù dǎo yī zhēn。
失群孤雁千山影,无数寒虫四壁音。shī qún gū yàn qiān shān yǐng,wú shù hán chóng sì bì yīn。
满目乾坤都是恨,头毛白尽更愁吟。mǎn mù qián kūn dōu shì hèn,tóu máo bái jǐn gèng chóu yín。

和所盘端午韵

丘葵

槐夏阴中鬓已秋,天风吹梦堕江头。huái xià yīn zhōng bìn yǐ qiū,tiān fēng chuī mèng duò jiāng tóu。
水应难洗湘累恨,山岂能为柳子囚。shuǐ yīng nán xǐ xiāng lèi hèn,shān qǐ néng wèi liǔ zi qiú。
尘世不知几端午,人生大抵一虚舟。chén shì bù zhī jǐ duān wǔ,rén shēng dà dǐ yī xū zhōu。
愁来细把君诗看,压倒当时赵倚楼。chóu lái xì bǎ jūn shī kàn,yā dào dāng shí zhào yǐ lóu。

和所盘离相院山门纳凉韵

丘葵

槐对青山五月寒,朝朝暮暮此看山。huái duì qīng shān wǔ yuè hán,cháo cháo mù mù cǐ kàn shān。
风来翠瀑青松外,人在珠宫贝阙闲。fēng lái cuì pù qīng sōng wài,rén zài zhū gōng bèi quē xián。
诗客归时文几静,棋僧去后画枰闲。shī kè guī shí wén jǐ jìng,qí sēng qù hòu huà píng xián。
禅床一被清眠熟,梦把渔竿钓碧湾。chán chuáng yī bèi qīng mián shú,mèng bǎ yú gān diào bì wān。

和所盘自宽韵

丘葵

忧患薰心两鬓丝,倚栏瘦影却斜晖。yōu huàn xūn xīn liǎng bìn sī,yǐ lán shòu yǐng què xié huī。
凄其十载不儒服,老矣一生犹布衣。qī qí shí zài bù rú fú,lǎo yǐ yī shēng yóu bù yī。
未信此身长坎坷,细看造物实玄微。wèi xìn cǐ shēn zhǎng kǎn kě,xì kàn zào wù shí xuán wēi。
五更风雨自秋至,不见蚊蝇跋扈飞。wǔ gèng fēng yǔ zì qiū zhì,bù jiàn wén yíng bá hù fēi。