古诗词

观湖

丘葵

潮来舴艋正,潮去舴艋攲。cháo lái zé měng zhèng,cháo qù zé měng qī。
士生那无学,学则气习移。shì shēng nà wú xué,xué zé qì xí yí。

丘葵

宋泉州同安人,字吉甫。早年有志朱子之学,亲炙于吕大圭、洪天锡之门。杜门励学,不求人知。宋亡,居海屿中,因自号钓矶翁。元世祖闻其名,遣御史奉币征聘,不出,赋诗见志。年八十余卒。有《易解义》、《书解义》、《诗解义》、《春秋解义》、《周礼补亡》及诗集。 丘葵的作品>>

猜您喜欢

挽心泉蒲处士

丘葵

欲持鸡絮立坟前,俗了青霞顶上仙。yù chí jī xù lì fén qián,sú le qīng xiá dǐng shàng xiān。
只合化为溪畔鹭,乘风飞去弄清泉。zhǐ hé huà wèi xī pàn lù,chéng fēng fēi qù nòng qīng quán。

次欧阳少逸韵呈雪庭禅师

丘葵

蘋婆影镂日华明,照见枝头果已成。píng pó yǐng lòu rì huá míng,zhào jiàn zhī tóu guǒ yǐ chéng。
却是南风有吟思,时将万叶作秋声。què shì nán fēng yǒu yín sī,shí jiāng wàn yè zuò qiū shēng。

次欧阳少逸韵呈雪庭禅师

丘葵

吟得秋声满院凉,不知六月有骄阳。yín dé qiū shēng mǎn yuàn liáng,bù zhī liù yuè yǒu jiāo yáng。
禅心已是空诸相,无奈瓶花故故香。chán xīn yǐ shì kōng zhū xiāng,wú nài píng huā gù gù xiāng。

次欧阳少逸韵呈雪庭禅师

丘葵

瓶花故故透禅房,师自无心花自香。píng huā gù gù tòu chán fáng,shī zì wú xīn huā zì xiāng。
客散夜深归定里,白生虚室月无光。kè sàn yè shēn guī dìng lǐ,bái shēng xū shì yuè wú guāng。

北山闻钟亭

丘葵

晓来草木自澄鲜,不到山中又五年。xiǎo lái cǎo mù zì chéng xiān,bù dào shān zhōng yòu wǔ nián。
惆怅闻钟人不见,空馀古木锁寒烟。chóu chàng wén zhōng rén bù jiàn,kōng yú gǔ mù suǒ hán yān。

游碧霄石镌一寿字今七十二年

丘葵

当时石上谁为镌,亭已荒芜字俨然。dāng shí shí shàng shuí wèi juān,tíng yǐ huāng wú zì yǎn rán。
七十二年几陵谷,道人曾共字同年。qī shí èr nián jǐ líng gǔ,dào rén céng gòng zì tóng nián。

永宁庵

丘葵

路入永宁方午阴,禅师聊复坐沉吟。lù rù yǒng níng fāng wǔ yīn,chán shī liáo fù zuò chén yín。
欲将门外葫芦水,倒作田间三日霖。yù jiāng mén wài hú lú shuǐ,dào zuò tián jiān sān rì lín。

六月初二日作

丘葵

万古青天万古山,颓然形气太虚间。wàn gǔ qīng tiān wàn gǔ shān,tuí rán xíng qì tài xū jiān。
氤氲开门无穷妙,只见飞云日往还。yīn yūn kāi mén wú qióng miào,zhǐ jiàn fēi yún rì wǎng hái。

客中

丘葵

孤客思家坐似喑,溪风吹树为悲吟。gū kè sī jiā zuò shì yīn,xī fēng chuī shù wèi bēi yín。
溪中流水深千尺,未抵慈亲忆子心。xī zhōng liú shuǐ shēn qiān chǐ,wèi dǐ cí qīn yì zi xīn。

客中

丘葵

晓起征衫瘦渐宽,可堪秋入鬓丝寒。xiǎo qǐ zhēng shān shòu jiàn kuān,kě kān qiū rù bìn sī hán。
客中万叶皆归本,自把床头易卷看。kè zhōng wàn yè jiē guī běn,zì bǎ chuáng tóu yì juǎn kàn。

同建阳熊退斋游九日山

丘葵

八荒去求仁,名山在吾西。bā huāng qù qiú rén,míng shān zài wú xī。
云石长挂眼,云何不攀跻。yún shí zhǎng guà yǎn,yún hé bù pān jī。
攀跻有何求,林木心所欢。pān jī yǒu hé qiú,lín mù xīn suǒ huān。
欣欣岂在目,昔有秦隐君。xīn xīn qǐ zài mù,xī yǒu qín yǐn jūn。
隐君天上去,尚有姓名留。yǐn jūn tiān shàng qù,shàng yǒu xìng míng liú。
想当嘉遁时,煮茗日唱酬。xiǎng dāng jiā dùn shí,zhǔ míng rì chàng chóu。
唱酬者为谁,曰惟姜欧阳。chàng chóu zhě wèi shuí,yuē wéi jiāng ōu yáng。
于昭忠与义,追琢而成章。yú zhāo zhōng yǔ yì,zhuī zuó ér chéng zhāng。
成章匪摛藻,一字不出山。chéng zhāng fěi chī zǎo,yī zì bù chū shān。
最后有致光,亦复兹盘桓。zuì hòu yǒu zhì guāng,yì fù zī pán huán。
盘桓尚如昨,人生几陵谷。pán huán shàng rú zuó,rén shēng jǐ líng gǔ。
至今荒祠下,凛凛人如玉。zhì jīn huāng cí xià,lǐn lǐn rén rú yù。
如玉复如玉,千年仰高风。rú yù fù rú yù,qiān nián yǎng gāo fēng。
谁哉共我游,建阳勿斋翁。shuí zāi gòng wǒ yóu,jiàn yáng wù zhāi wēng。
翁谓朱紫阳,穆穆千载师。wēng wèi zhū zǐ yáng,mù mù qiān zài shī。
昔年此游历,尚有妙遗句。xī nián cǐ yóu lì,shàng yǒu miào yí jù。
遗句尚可歌,于焉且徜徉。yí jù shàng kě gē,yú yān qiě cháng yáng。
欲寻廓然处,但见山苍苍。yù xún kuò rán chù,dàn jiàn shān cāng cāng。
苍苍未尝歇,谁识天机深。cāng cāng wèi cháng xiē,shuí shí tiān jī shēn。
未知后来者,能复此同心。wèi zhī hòu lái zhě,néng fù cǐ tóng xīn。

题竹西

丘葵

独行不愧影,独卧不愧衾。dú xíng bù kuì yǐng,dú wò bù kuì qīn。
乐哉抱吾独,守此一片心。lè zāi bào wú dú,shǒu cǐ yī piàn xīn。
此心寂不动,众欲无由侵。cǐ xīn jì bù dòng,zhòng yù wú yóu qīn。
孔昭在潜伏,所贵惟一钦。kǒng zhāo zài qián fú,suǒ guì wéi yī qīn。

石榴花

丘葵

英英石榴花,不火而自晰。yīng yīng shí liú huā,bù huǒ ér zì xī。
凡今之人兮,谁不附炎热。fán jīn zhī rén xī,shuí bù fù yán rè。
百鬼瞰高明,丹朱易倾跌。bǎi guǐ kàn gāo míng,dān zhū yì qīng diē。

庚辰岁寓开元东罗汉阁

丘葵

有美者杰阁,凌然跨虚空。yǒu měi zhě jié gé,líng rán kuà xū kōng。
有觉者彼岸,廓然大圆通。yǒu jué zhě bǐ àn,kuò rán dà yuán tōng。
而我独蠢蠢,于何而适从。ér wǒ dú chǔn chǔn,yú hé ér shì cóng。

庚辰岁寓开元东罗汉阁

丘葵

有崷者浮图,屹其插穹昊。yǒu qiú zhě fú tú,yì qí chā qióng hào。
有坟者古道,凄其鞠成草。yǒu fén zhě gǔ dào,qī qí jū chéng cǎo。
而我独兢兢,于焉以终老。ér wǒ dú jīng jīng,yú yān yǐ zhōng lǎo。