古诗词

太阳

丘葵

太阳一入地,亦足蒸成霞。tài yáng yī rù dì,yì zú zhēng chéng xiá。
老学傥能勉,声绩岂不华。lǎo xué tǎng néng miǎn,shēng jì qǐ bù huá。

丘葵

宋泉州同安人,字吉甫。早年有志朱子之学,亲炙于吕大圭、洪天锡之门。杜门励学,不求人知。宋亡,居海屿中,因自号钓矶翁。元世祖闻其名,遣御史奉币征聘,不出,赋诗见志。年八十余卒。有《易解义》、《书解义》、《诗解义》、《春秋解义》、《周礼补亡》及诗集。 丘葵的作品>>

猜您喜欢

赵廷俊

丘葵

风霆妙流行,日月互出没。fēng tíng miào liú xíng,rì yuè hù chū méi。
鬼神本良能,一气自伸屈。guǐ shén běn liáng néng,yī qì zì shēn qū。
南方有妖魂,缁衣而血食。nán fāng yǒu yāo hún,zī yī ér xuè shí。
因讼默祈呼,桎梏脱顷刻。yīn sòng mò qí hū,zhì gù tuō qǐng kè。
逆迪曾靡分,唯事是凶谲。nì dí céng mí fēn,wéi shì shì xiōng jué。
吏有廷俊者,谓此非正直。lì yǒu tíng jùn zhě,wèi cǐ fēi zhèng zhí。
宜加以鈇钺,而焚其宫室。yí jiā yǐ fū yuè,ér fén qí gōng shì。
予闻而壮之,作诗纪其实。yǔ wén ér zhuàng zhī,zuò shī jì qí shí。
自从政教弛,刑祸众所怵。zì cóng zhèng jiào chí,xíng huò zhòng suǒ chù。
凭依以为奸,白日成异物。píng yī yǐ wèi jiān,bái rì chéng yì wù。
廷俊慎旃哉,刚方乃终吉。tíng jùn shèn zhān zāi,gāng fāng nǎi zhōng jí。

送熊退斋归武夷

丘葵

穆穆朱夫子,于道集大成。mù mù zhū fū zi,yú dào jí dà chéng。
嗟予亦私淑,奥义终难明。jiē yǔ yì sī shū,ào yì zhōng nán míng。
退翁独何幸,而乃同乡生。tuì wēng dú hé xìng,ér nǎi tóng xiāng shēng。
虽后百馀载,玄机若亲承。suī hòu bǎi yú zài,xuán jī ruò qīn chéng。
斯人幸未坠,载道来桐城。sī rén xìng wèi zhuì,zài dào lái tóng chéng。
平生疑惑处,喜得相考评。píng shēng yí huò chù,xǐ dé xiāng kǎo píng。
秋风吹庭树,忽然作离声。qiū fēng chuī tíng shù,hū rán zuò lí shēng。
吾侪各衰老,何时重合并。wú chái gè shuāi lǎo,hé shí zhòng hé bìng。
愿言且少住,勿弃斯文盟。yuàn yán qiě shǎo zhù,wù qì sī wén méng。
圣贤千万语,只在知与行。shèng xián qiān wàn yǔ,zhǐ zài zhī yǔ xíng。
前修倘可企,勖哉共修程。qián xiū tǎng kě qǐ,xù zāi gòng xiū chéng。

古愚兄戒食

丘葵

有美者庭花,谨毋纵牛羊。yǒu měi zhě tíng huā,jǐn wú zòng niú yáng。
方苞亦方折,其叶何牂牂。fāng bāo yì fāng zhé,qí yè hé zāng zāng。
敦笃哉吾兄,一食不我忘。dūn dǔ zāi wú xiōng,yī shí bù wǒ wàng。
有酒既醑我,又以嘉殽将。yǒu jiǔ jì xǔ wǒ,yòu yǐ jiā xiáo jiāng。
感兄此意厚,起奉千年觞。gǎn xiōng cǐ yì hòu,qǐ fèng qiān nián shāng。
何以报嘉惠,作善天降祥。hé yǐ bào jiā huì,zuò shàn tiān jiàng xiáng。

北山

丘葵

朝见北山青,暮见北山紫。cháo jiàn běi shān qīng,mù jiàn běi shān zǐ。
顽然土与石,此色何处起。wán rán tǔ yǔ shí,cǐ sè hé chù qǐ。
无情草木含清辉,朝露夕阳助明媚。wú qíng cǎo mù hán qīng huī,cháo lù xī yáng zhù míng mèi。
四时烟雨姿态异,天机滚滚何曾已。sì shí yān yǔ zī tài yì,tiān jī gǔn gǔn hé céng yǐ。
人见山上有青天,谁知天在青山里。rén jiàn shān shàng yǒu qīng tiān,shuí zhī tiān zài qīng shān lǐ。
欲问巨灵知不知,孤鸢飞处白云起。yù wèn jù líng zhī bù zhī,gū yuān fēi chù bái yún qǐ。

次放翁梅花韵

丘葵

冰崖雪谷物未芽,造物破荒开此花。bīng yá xuě gǔ wù wèi yá,zào wù pò huāng kāi cǐ huā。
神全形枯近有道,意庄正色知无邪。shén quán xíng kū jìn yǒu dào,yì zhuāng zhèng sè zhī wú xié。
高坚正要饱忧患,放弃何遽愁荒遐。gāo jiān zhèng yào bǎo yōu huàn,fàng qì hé jù chóu huāng xiá。
移根上苑亦早计,竹篱茅舍真吾家。yí gēn shàng yuàn yì zǎo jì,zhú lí máo shě zhēn wú jiā。
平生自嫌亦自许,妙处可识不可夸。píng shēng zì xián yì zì xǔ,miào chù kě shí bù kě kuā。
金樽翠杓未免俗,篝灯为试江南茶。jīn zūn cuì biāo wèi miǎn sú,gōu dēng wèi shì jiāng nán chá。

禽言

丘葵

春泥滑滑雨潇潇,田父力作收坠樵。chūn ní huá huá yǔ xiāo xiāo,tián fù lì zuò shōu zhuì qiáo。
归来不敢道姑恶,我自忘却婆饼焦。guī lái bù gǎn dào gū è,wǒ zì wàng què pó bǐng jiāo。
去年冬旱无麦熟,阿婆饼焦难再得。qù nián dōng hàn wú mài shú,ā pó bǐng jiāo nán zài dé。
门前忽报谷公来,灶冷樽空难接客。mén qián hū bào gǔ gōng lái,zào lěng zūn kōng nán jiē kè。
阿兄提壶沽浊醪,阿弟布谷披短蓑。ā xiōng tí hú gū zhuó láo,ā dì bù gǔ pī duǎn suō。
不时脱却布裤渡溪水,只愁行不得也哥哥。bù shí tuō què bù kù dù xī shuǐ,zhǐ chóu xíng bù dé yě gē gē。

勉吕之寿

丘葵

泛泛水中舟,有绋以丽维。fàn fàn shuǐ zhōng zhōu,yǒu fú yǐ lì wéi。
荡荡人之情,有礼以执持。dàng dàng rén zhī qíng,yǒu lǐ yǐ zhí chí。
武公年九十,犹思慎其仪。wǔ gōng nián jiǔ shí,yóu sī shèn qí yí。
吾侪未耄老,盍亦相箴规。wú chái wèi mào lǎo,hé yì xiāng zhēn guī。
云胡工诵说,志行乃有亏。yún hú gōng sòng shuō,zhì xíng nǎi yǒu kuī。
此病当自省,所差只毫厘。cǐ bìng dāng zì shěng,suǒ chà zhǐ háo lí。
勉哉为己学,先民不我欺。miǎn zāi wèi jǐ xué,xiān mín bù wǒ qī。

丘葵

雀在在屋上,雀在在屋下。què zài zài wū shàng,què zài zài wū xià。
喧啾各有声,食息同晨夜。xuān jiū gè yǒu shēng,shí xī tóng chén yè。
所以异者何,仁义非外假。suǒ yǐ yì zhě hé,rén yì fēi wài jiǎ。
云胡不自养,乃至为物化。yún hú bù zì yǎng,nǎi zhì wèi wù huà。
嗟余虽老倦,亦少知取舍。jiē yú suī lǎo juàn,yì shǎo zhī qǔ shě。
凛然保厥衷,贵富直土苴。lǐn rán bǎo jué zhōng,guì fù zhí tǔ jū。

怡园先生

丘葵

三朝秉枢要,钜文饰皇猷。sān cháo bǐng shū yào,jù wén shì huáng yóu。
中原争一发,忘却君父雠。zhōng yuán zhēng yī fā,wàng què jūn fù chóu。
暮年玉和堂,抱膝空隐忧。mù nián yù hé táng,bào xī kōng yǐn yōu。

视夜

丘葵

我兴视夜夜未明,抬头观星敬自生。wǒ xīng shì yè yè wèi míng,tái tóu guān xīng jìng zì shēng。
万古不动惟北极,列宿环拱俱西倾。wàn gǔ bù dòng wéi běi jí,liè sù huán gǒng jù xī qīng。
天光昭回泰宇定,人欲净尽灵台清。tiān guāng zhāo huí tài yǔ dìng,rén yù jìng jǐn líng tái qīng。
但能勿使旦昼牿,天理触处尽流行。dàn néng wù shǐ dàn zhòu gù,tiān lǐ chù chù jǐn liú xíng。

怀古愚兄其三

丘葵

有荷荐香,有竹荐凉。yǒu hé jiàn xiāng,yǒu zhú jiàn liáng。
归哉归哉,一觥对床。guī zāi guī zāi,yī gōng duì chuáng。

梅影

丘葵

冷蕊疏疏密密,老枝怪怪奇奇。lěng ruǐ shū shū mì mì,lǎo zhī guài guài qí qí。
孤高不得春力,雅淡惟应月知。gū gāo bù dé chūn lì,yǎ dàn wéi yīng yuè zhī。

观物

丘葵

雪中梅带春来,火里麦将秋至。xuě zhōng méi dài chūn lái,huǒ lǐ mài jiāng qiū zhì。
一动一静互根,阴阳未尝相离。yī dòng yī jìng hù gēn,yīn yáng wèi cháng xiāng lí。

观物

丘葵

维天于穆不已,维圣之德之纯。wéi tiān yú mù bù yǐ,wéi shèng zhī dé zhī chún。
人人皆可尧舜,物物各具乾坤。rén rén jiē kě yáo shùn,wù wù gè jù qián kūn。