古诗词

次放翁梅花韵

丘葵

冰崖雪谷物未芽,造物破荒开此花。bīng yá xuě gǔ wù wèi yá,zào wù pò huāng kāi cǐ huā。
神全形枯近有道,意庄正色知无邪。shén quán xíng kū jìn yǒu dào,yì zhuāng zhèng sè zhī wú xié。
高坚正要饱忧患,放弃何遽愁荒遐。gāo jiān zhèng yào bǎo yōu huàn,fàng qì hé jù chóu huāng xiá。
移根上苑亦早计,竹篱茅舍真吾家。yí gēn shàng yuàn yì zǎo jì,zhú lí máo shě zhēn wú jiā。
平生自嫌亦自许,妙处可识不可夸。píng shēng zì xián yì zì xǔ,miào chù kě shí bù kě kuā。
金樽翠杓未免俗,篝灯为试江南茶。jīn zūn cuì biāo wèi miǎn sú,gōu dēng wèi shì jiāng nán chá。

丘葵

宋泉州同安人,字吉甫。早年有志朱子之学,亲炙于吕大圭、洪天锡之门。杜门励学,不求人知。宋亡,居海屿中,因自号钓矶翁。元世祖闻其名,遣御史奉币征聘,不出,赋诗见志。年八十余卒。有《易解义》、《书解义》、《诗解义》、《春秋解义》、《周礼补亡》及诗集。 丘葵的作品>>

猜您喜欢

寄曾子方

丘葵

别来俱不饮,相忆若为情。bié lái jù bù yǐn,xiāng yì ruò wèi qíng。
交态忘贫富,相知似弟兄。jiāo tài wàng pín fù,xiāng zhī shì dì xiōng。
君殊非夙昔,予亦负平生。jūn shū fēi sù xī,yǔ yì fù píng shēng。
惟有子城月,年年是旧盟。wéi yǒu zi chéng yuè,nián nián shì jiù méng。

题可翁塔

丘葵

至人埋骨地,草木总皆玄。zhì rén mái gǔ dì,cǎo mù zǒng jiē xuán。
未腊梅先觉,无风竹亦禅。wèi là méi xiān jué,wú fēng zhú yì chán。
灯缘千载燄,名共四松传。dēng yuán qiān zài yàn,míng gòng sì sōng chuán。
旧日经行处,瓶盂常俨然。jiù rì jīng xíng chù,píng yú cháng yǎn rán。

哭矩斋先生

丘葵

早悟官为祟,晚将家付儿。zǎo wù guān wèi suì,wǎn jiāng jiā fù ér。
公今成佛去,仆尚是人猗。gōng jīn chéng fú qù,pū shàng shì rén yī。
柿叶收遗墨,梅花忆赠诗。shì yè shōu yí mò,méi huā yì zèng shī。
自嫌闻道晚,有泪哭先师。zì xián wén dào wǎn,yǒu lèi kū xiān shī。

和北城友人

丘葵

桐边一叶地,相望立秋风。tóng biān yī yè dì,xiāng wàng lì qiū fēng。
昔别已三载,今来成两翁。xī bié yǐ sān zài,jīn lái chéng liǎng wēng。
醒初无异醉,穷亦岂殊通。xǐng chū wú yì zuì,qióng yì qǐ shū tōng。
却笑甲辰一,雌雄自不同。què xiào jiǎ chén yī,cí xióng zì bù tóng。

游龙湖庵

丘葵

一路野花开,春阴满树苔。yī lù yě huā kāi,chūn yīn mǎn shù tái。
旧时僧已去,前度客重来。jiù shí sēng yǐ qù,qián dù kè zhòng lái。
浮世年年变,尘心事事灰。fú shì nián nián biàn,chén xīn shì shì huī。
跏趺清昼永,玄奘壁间回。jiā fū qīng zhòu yǒng,xuán zàng bì jiān huí。

和吕所盘韵

丘葵

春岂关侬去,愁缘老易生。chūn qǐ guān nóng qù,chóu yuán lǎo yì shēng。
一村俄绿暗,数日又朱明。yī cūn é lǜ àn,shù rì yòu zhū míng。
细切银丝鲙,新尝玉版羹。xì qiè yín sī kuài,xīn cháng yù bǎn gēng。
便令闻杜宇,自不动乡情。biàn lìng wén dù yǔ,zì bù dòng xiāng qíng。

支筇

丘葵

天乎多往事,老矣负初心。tiān hū duō wǎng shì,lǎo yǐ fù chū xīn。
病骨瘦又瘦,愁诗吟复吟。bìng gǔ shòu yòu shòu,chóu shī yín fù yín。
一生空碌碌,万绿自森森。yī shēng kōng lù lù,wàn lǜ zì sēn sēn。
多少关情处,支筇古树阴。duō shǎo guān qíng chù,zhī qióng gǔ shù yīn。

雨后有便价寄所盘

丘葵

雨中正相忆,偶尔有来鸿。yǔ zhōng zhèng xiāng yì,ǒu ěr yǒu lái hóng。
清况今何苦,新吟想渐工。qīng kuàng jīn hé kǔ,xīn yín xiǎng jiàn gōng。
近闻惠连病,似与长卿同。jìn wén huì lián bìng,shì yǔ zhǎng qīng tóng。
何日苍榕下,开筵水面红。hé rì cāng róng xià,kāi yán shuǐ miàn hóng。

宿镜山欲访之寿忽闻东浯思仲至约为南山之游不果

丘葵

镜山欲相访,马首已之东。jìng shān yù xiāng fǎng,mǎ shǒu yǐ zhī dōng。
常日对衿佩,此行如燕鸿。cháng rì duì jīn pèi,cǐ xíng rú yàn hóng。
将归逢所与,有约竟成空。jiāng guī féng suǒ yǔ,yǒu yuē jìng chéng kōng。
若到斋中日,为予传主翁。ruò dào zhāi zhōng rì,wèi yǔ chuán zhǔ wēng。

书陈氏小轩壁

丘葵

一榻自徜徉,悠然古意长。yī tà zì cháng yáng,yōu rán gǔ yì zhǎng。
地幽如佛舍,轩小似船房。dì yōu rú fú shě,xuān xiǎo shì chuán fáng。
萱草依堂绿,荆花夹树香。xuān cǎo yī táng lǜ,jīng huā jiā shù xiāng。
我来访幽隐,话里雨声凉。wǒ lái fǎng yōu yǐn,huà lǐ yǔ shēng liáng。

田间行乐

丘葵

一年又朱夏,残生如白鸥。yī nián yòu zhū xià,cán shēng rú bái ōu。
未须愁热去,且得及清游。wèi xū chóu rè qù,qiě dé jí qīng yóu。
数点雨初下,千沟水尽流。shù diǎn yǔ chū xià,qiān gōu shuǐ jǐn liú。
谁家田万顷,绿到海西头。shuí jiā tián wàn qǐng,lǜ dào hǎi xī tóu。

春日闲游过石所山

丘葵

盎盎春流水,微微风动蘋。àng àng chūn liú shuǐ,wēi wēi fēng dòng píng。
江山一片石,童冠两三人。jiāng shān yī piàn shí,tóng guān liǎng sān rén。
落魄从渠笑,逍遥得我真。luò pò cóng qú xiào,xiāo yáo dé wǒ zhēn。
百年浑是客,一月几佳晨。bǎi nián hún shì kè,yī yuè jǐ jiā chén。

初夏

丘葵

一信楝花风,一年春事空。yī xìn liàn huā fēng,yī nián chūn shì kōng。
池荷还揭揭,樱笋又匆匆。chí hé hái jiē jiē,yīng sǔn yòu cōng cōng。
空叹时光换,谁知造化工。kōng tàn shí guāng huàn,shuí zhī zào huà gōng。
尽将枝上色,并作石榴红。jǐn jiāng zhī shàng sè,bìng zuò shí liú hóng。

次长卿韵

丘葵

秋尽始相见,宵残即语离。qiū jǐn shǐ xiāng jiàn,xiāo cán jí yǔ lí。
将归悲宋玉,不饮愧袁丝。jiāng guī bēi sòng yù,bù yǐn kuì yuán sī。
送远意未惬,思家兴颇随。sòng yuǎn yì wèi qiè,sī jiā xīng pǒ suí。
可怜镜山夜,未与小盘期。kě lián jìng shān yè,wèi yǔ xiǎo pán qī。

次韵长卿仍招为桐下之游

丘葵

老怀原寂寞,非子竟谁倾。lǎo huái yuán jì mò,fēi zi jìng shuí qīng。
去矣无多日,缅然相与情。qù yǐ wú duō rì,miǎn rán xiāng yǔ qíng。
云山留共往,风雪渺孤征。yún shān liú gòng wǎng,fēng xuě miǎo gū zhēng。
更解同行否,无为岁暮惊。gèng jiě tóng xíng fǒu,wú wèi suì mù jīng。