古诗词

禽言

丘葵

春泥滑滑雨潇潇,田父力作收坠樵。chūn ní huá huá yǔ xiāo xiāo,tián fù lì zuò shōu zhuì qiáo。
归来不敢道姑恶,我自忘却婆饼焦。guī lái bù gǎn dào gū è,wǒ zì wàng què pó bǐng jiāo。
去年冬旱无麦熟,阿婆饼焦难再得。qù nián dōng hàn wú mài shú,ā pó bǐng jiāo nán zài dé。
门前忽报谷公来,灶冷樽空难接客。mén qián hū bào gǔ gōng lái,zào lěng zūn kōng nán jiē kè。
阿兄提壶沽浊醪,阿弟布谷披短蓑。ā xiōng tí hú gū zhuó láo,ā dì bù gǔ pī duǎn suō。
不时脱却布裤渡溪水,只愁行不得也哥哥。bù shí tuō què bù kù dù xī shuǐ,zhǐ chóu xíng bù dé yě gē gē。

丘葵

宋泉州同安人,字吉甫。早年有志朱子之学,亲炙于吕大圭、洪天锡之门。杜门励学,不求人知。宋亡,居海屿中,因自号钓矶翁。元世祖闻其名,遣御史奉币征聘,不出,赋诗见志。年八十余卒。有《易解义》、《书解义》、《诗解义》、《春秋解义》、《周礼补亡》及诗集。 丘葵的作品>>

猜您喜欢

秋夜

丘葵

中秋爱亲友,欲别不胜愁。zhōng qiū ài qīn yǒu,yù bié bù shèng chóu。
此去无多日,羁情可奈秋。cǐ qù wú duō rì,jī qíng kě nài qiū。
山寒犹碧树,水落正沧洲。shān hán yóu bì shù,shuǐ luò zhèng cāng zhōu。
莫道非吾土,今冬尚此留。mò dào fēi wú tǔ,jīn dōng shàng cǐ liú。

悠悠

丘葵

江上形容老,竹间窗户秋。jiāng shàng xíng róng lǎo,zhú jiān chuāng hù qiū。
悠悠忘岁月,落落少交游。yōu yōu wàng suì yuè,luò luò shǎo jiāo yóu。
无食令儿瘦,有诗消客愁。wú shí lìng ér shòu,yǒu shī xiāo kè chóu。
古今多少事,卷易在床头。gǔ jīn duō shǎo shì,juǎn yì zài chuáng tóu。

四月朔日晓起候吕之寿

丘葵

清辰未巾栉,远远望山阿。qīng chén wèi jīn zhì,yuǎn yuǎn wàng shān ā。
一夕已如此,长年其奈何。yī xī yǐ rú cǐ,zhǎng nián qí nài hé。
高斋空寂寞,今日始清和。gāo zhāi kōng jì mò,jīn rì shǐ qīng hé。
可惜一樽酒,骊驹又欲歌。kě xī yī zūn jiǔ,lí jū yòu yù gē。

次韵吕之寿见忆

丘葵

日暮客送客,此情悲复悲。rì mù kè sòng kè,cǐ qíng bēi fù bēi。
栖栖吾老矣,寂寂子何之。qī qī wú lǎo yǐ,jì jì zi hé zhī。
跬步便相忆,论心未有期。kuǐ bù biàn xiāng yì,lùn xīn wèi yǒu qī。
江湖成底事,空使素衣缁。jiāng hú chéng dǐ shì,kōng shǐ sù yī zī。

寿萧东海

丘葵

乐哉东海老,天与以遐龄。lè zāi dōng hǎi lǎo,tiān yǔ yǐ xiá líng。
前一辈人物,为诸生典型。qián yī bèi rén wù,wèi zhū shēng diǎn xíng。
头因嗜书白,眼不要人青。tóu yīn shì shū bái,yǎn bù yào rén qīng。
岁岁桑蓬旦,人间活寿星。suì suì sāng péng dàn,rén jiān huó shòu xīng。

范掌书

丘葵

出佐绣衣使,八州人共欢。chū zuǒ xiù yī shǐ,bā zhōu rén gòng huān。
一句司范笔,六计问周官。yī jù sī fàn bǐ,liù jì wèn zhōu guān。
雁鹜手持进,豺狼胆自寒。yàn wù shǒu chí jìn,chái láng dǎn zì hán。
岂惟重台省,风采动朝端。qǐ wéi zhòng tái shěng,fēng cǎi dòng cháo duān。

叶掌书

丘葵

阳复天心动,春回五叶中。yáng fù tiān xīn dòng,chūn huí wǔ yè zhōng。
梅梢足生意,柏府早清风。méi shāo zú shēng yì,bǎi fǔ zǎo qīng fēng。
身任八州寄,手持三尺公。shēn rèn bā zhōu jì,shǒu chí sān chǐ gōng。
可怜芹泮士,空自献诗筒。kě lián qín pàn shì,kōng zì xiàn shī tǒng。

贫病

丘葵

贫与病相约,贫来病亦来。pín yǔ bìng xiāng yuē,pín lái bìng yì lái。
有僧时馈药,无鬼敢输财。yǒu sēng shí kuì yào,wú guǐ gǎn shū cái。
酒债偿仍欠,医书閤又开。jiǔ zhài cháng réng qiàn,yī shū gé yòu kāi。
安贫吾自爱,且遣病魔回。ān pín wú zì ài,qiě qiǎn bìng mó huí。

浮名

丘葵

不起浮名想,都缘耐寂寥。bù qǐ fú míng xiǎng,dōu yuán nài jì liáo。
小斋坐听雨,野渡立看潮。xiǎo zhāi zuò tīng yǔ,yě dù lì kàn cháo。
岁月吟边过,忧愁醉里消。suì yuè yín biān guò,yōu chóu zuì lǐ xiāo。
早知书分浅,悔不学渔樵。zǎo zhī shū fēn qiǎn,huǐ bù xué yú qiáo。

养拙

丘葵

养拙干戈际,逃名山水边。yǎng zhuō gàn gē jì,táo míng shān shuǐ biān。
疏泉妨蚁过,扫地惬牛眠。shū quán fáng yǐ guò,sǎo dì qiè niú mián。
竟日云笼树,何时雨洗天。jìng rì yún lóng shù,hé shí yǔ xǐ tiān。
入门儿女聒,恨未断尘缘。rù mén ér nǚ guā,hèn wèi duàn chén yuán。

慈济行祠

丘葵

上人栖息地,况近佛庄严。shàng rén qī xī dì,kuàng jìn fú zhuāng yán。
乱藓缄新甃,闲花覆古檐。luàn xiǎn jiān xīn zhòu,xián huā fù gǔ yán。
浯山青入眼,榕树紫垂髯。wú shān qīng rù yǎn,róng shù zǐ chuí rán。
独步秋祠晚,云间月一镰。dú bù qiū cí wǎn,yún jiān yuè yī lián。

闲居

丘葵

树月纷纷白,溪流练练青。shù yuè fēn fēn bái,xī liú liàn liàn qīng。
畦蔬先雨种,径草未春生。qí shū xiān yǔ zhǒng,jìng cǎo wèi chūn shēng。
井近通邻汲,桥崩断客行。jǐng jìn tōng lín jí,qiáo bēng duàn kè xíng。
闲居寂无事,觞咏叙幽情。xián jū jì wú shì,shāng yǒng xù yōu qíng。

杜鹃花

丘葵

望帝千年魄,春山几度风。wàng dì qiān nián pò,chūn shān jǐ dù fēng。
声声向谁白,岁岁作花红。shēng shēng xiàng shuí bái,suì suì zuò huā hóng。
寂寞荒烟里,妖娆细雨中。jì mò huāng yān lǐ,yāo ráo xì yǔ zhōng。
可怜溅成血,无复见蚕丛。kě lián jiàn chéng xuè,wú fù jiàn cán cóng。

读元次山诗有感而作

丘葵

民病未苏息,谁为元道州。mín bìng wèi sū xī,shuí wèi yuán dào zhōu。
争趋热翕翕,不念冷飕飕。zhēng qū rè xī xī,bù niàn lěng sōu sōu。
摧剥先虫户,差科及钓舟。cuī bō xiān chóng hù,chà kē jí diào zhōu。
君门千万里,欲往诉无由。jūn mén qiān wàn lǐ,yù wǎng sù wú yóu。

舟中避难

丘葵

拿舟来避难,别我钓鱼矶。ná zhōu lái bì nán,bié wǒ diào yú jī。
帆卸遮春雨,衣濡晒落晖。fān xiè zhē chūn yǔ,yī rú shài luò huī。
南师闻鞑走,北马逐人飞。nán shī wén dá zǒu,běi mǎ zhú rén fēi。
见说漳桥断,銮舆曷日归。jiàn shuō zhāng qiáo duàn,luán yú hé rì guī。
2691234567»