古诗词

丘葵

雀在在屋上,雀在在屋下。què zài zài wū shàng,què zài zài wū xià。
喧啾各有声,食息同晨夜。xuān jiū gè yǒu shēng,shí xī tóng chén yè。
所以异者何,仁义非外假。suǒ yǐ yì zhě hé,rén yì fēi wài jiǎ。
云胡不自养,乃至为物化。yún hú bù zì yǎng,nǎi zhì wèi wù huà。
嗟余虽老倦,亦少知取舍。jiē yú suī lǎo juàn,yì shǎo zhī qǔ shě。
凛然保厥衷,贵富直土苴。lǐn rán bǎo jué zhōng,guì fù zhí tǔ jū。

丘葵

宋泉州同安人,字吉甫。早年有志朱子之学,亲炙于吕大圭、洪天锡之门。杜门励学,不求人知。宋亡,居海屿中,因自号钓矶翁。元世祖闻其名,遣御史奉币征聘,不出,赋诗见志。年八十余卒。有《易解义》、《书解义》、《诗解义》、《春秋解义》、《周礼补亡》及诗集。 丘葵的作品>>

猜您喜欢

九日

丘葵

乱后黄花空满篱,惊心节序屡推移。luàn hòu huáng huā kōng mǎn lí,jīng xīn jié xù lǚ tuī yí。
微吟聊续潘邠老,一笑难逢杜牧之。wēi yín liáo xù pān bīn lǎo,yī xiào nán féng dù mù zhī。
浮蚁共伴今日醉,食糕空忆太平时。fú yǐ gòng bàn jīn rì zuì,shí gāo kōng yì tài píng shí。
牛山泪落龙山宴,付与西风一样吹。niú shān lèi luò lóng shān yàn,fù yǔ xī fēng yī yàng chuī。

次吴文之韵

丘葵

江湖漫浪两狂生,别后相思月一庭。jiāng hú màn làng liǎng kuáng shēng,bié hòu xiāng sī yuè yī tíng。
期子未来灯是伴,逐贫不去笔无灵。qī zi wèi lái dēng shì bàn,zhú pín bù qù bǐ wú líng。
诗书东阁头空白,势利迷人眼孰青。shī shū dōng gé tóu kōng bái,shì lì mí rén yǎn shú qīng。
安得世无黄口辈,遍游天下作蜻蜓。ān dé shì wú huáng kǒu bèi,biàn yóu tiān xià zuò qīng tíng。

呈梅林颜宗之

丘葵

阳峰一别十馀载,今日南关始见君。yáng fēng yī bié shí yú zài,jīn rì nán guān shǐ jiàn jūn。
龟范马图俱寂寂,兽蹄鸟迹正纷纷。guī fàn mǎ tú jù jì jì,shòu tí niǎo jì zhèng fēn fēn。
官名已逸归郯子,竹纪终须入汲坟。guān míng yǐ yì guī tán zi,zhú jì zhōng xū rù jí fén。
造物无情余辈老,后生谁可托斯文。zào wù wú qíng yú bèi lǎo,hòu shēng shuí kě tuō sī wén。

江风

丘葵

江风淅淅日将暮,庭叶纷纷天已秋。jiāng fēng xī xī rì jiāng mù,tíng yè fēn fēn tiān yǐ qiū。
对酒欲消今夕恨,挑灯又动昔年愁。duì jiǔ yù xiāo jīn xī hèn,tiāo dēng yòu dòng xī nián chóu。
月如有意穿窗罅,虫故移声近枕头。yuè rú yǒu yì chuān chuāng xià,chóng gù yí shēng jìn zhěn tóu。
百感关心不能寐,起开尘匣看吴钩。bǎi gǎn guān xīn bù néng mèi,qǐ kāi chén xiá kàn wú gōu。

赠浮曦柳秀才

丘葵

家在浮曦江上住,胡为来此市廛中。jiā zài fú xī jiāng shàng zhù,hú wèi lái cǐ shì chán zhōng。
残杯冷炙成何味,只研孤灯盍固穷。cán bēi lěng zhì chéng hé wèi,zhǐ yán gū dēng hé gù qióng。
我本持竿钓鱼客,子缘识字入儒宫。wǒ běn chí gān diào yú kè,zi yuán shí zì rù rú gōng。
何当共把丝纶去,明月矶头坐晚风。hé dāng gòng bǎ sī lún qù,míng yuè jī tóu zuò wǎn fēng。

读楚词

丘葵

鶗鴂一声天地闭,谁知风月有遗音。tí jué yī shēng tiān dì bì,shuí zhī fēng yuè yǒu yí yīn。
清醒已脱尘中蜕,枯槁何妨泽畔吟。qīng xǐng yǐ tuō chén zhōng tuì,kū gǎo hé fáng zé pàn yín。
渔父不来湘水阔,重华一去楚云深。yú fù bù lái xiāng shuǐ kuò,zhòng huá yī qù chǔ yún shēn。
青镫半夜书帏冷,照破三闾万古心。qīng dèng bàn yè shū wéi lěng,zhào pò sān lǘ wàn gǔ xīn。

读易彻章呈濠乐主人

丘葵

侬是寒江独钓人,曾偕樵叟见羲文。nóng shì hán jiāng dú diào rén,céng xié qiáo sǒu jiàn xī wén。
当时也似吞三画,今日翻难说七分。dāng shí yě shì tūn sān huà,jīn rì fān nán shuō qī fēn。
萱草不堪濒外望,梅花岂是野中群。xuān cǎo bù kān bīn wài wàng,méi huā qǐ shì yě zhōng qún。
解颐一笑明年事,未别先愁日暮云。jiě yí yī xiào míng nián shì,wèi bié xiān chóu rì mù yún。

次韵答必大

丘葵

越雪从来招犬吠,平生独欠是为师。yuè xuě cóng lái zhāo quǎn fèi,píng shēng dú qiàn shì wèi shī。
早知穷达皆天赋,晚觉文章与道亏。zǎo zhī qióng dá jiē tiān fù,wǎn jué wén zhāng yǔ dào kuī。
万斛客愁吾老矣,一生心事子知之。wàn hú kè chóu wú lǎo yǐ,yī shēng xīn shì zi zhī zhī。
残杯冷炙成何事,空过人间五十期。cán bēi lěng zhì chéng hé shì,kōng guò rén jiān wǔ shí qī。

雨后

丘葵

雨后溪虚有断云,绿阴拥出绛榴裙。yǔ hòu xī xū yǒu duàn yún,lǜ yīn yōng chū jiàng liú qún。
一枝强续春馀景,数点初收水上纹。yī zhī qiáng xù chūn yú jǐng,shù diǎn chū shōu shuǐ shàng wén。
今日高堂会宾客,去时此际避官军。jīn rì gāo táng huì bīn kè,qù shí cǐ jì bì guān jūn。
人生若得长无事,莫遣匆匆别袂分。rén shēng ruò dé zhǎng wú shì,mò qiǎn cōng cōng bié mèi fēn。

别濠乐主人

丘葵

客中四月衣犹裌,桐下今年米似金。kè zhōng sì yuè yī yóu jiá,tóng xià jīn nián mǐ shì jīn。
惘惘江山归兴动,悠悠岁月主恩深。wǎng wǎng jiāng shān guī xīng dòng,yōu yōu suì yuè zhǔ ēn shēn。
三春已过仍淫雨,百事无缘空苦心。sān chūn yǐ guò réng yín yǔ,bǎi shì wú yuán kōng kǔ xīn。
五十三年堪一笑,白头底用觅知音。wǔ shí sān nián kān yī xiào,bái tóu dǐ yòng mì zhī yīn。

次韵寄苏仲质

丘葵

十年前事付流水,清梦悠悠何处寻。shí nián qián shì fù liú shuǐ,qīng mèng yōu yōu hé chù xún。
老去谁怜三献玉,生来不受四知金。lǎo qù shuí lián sān xiàn yù,shēng lái bù shòu sì zhī jīn。
穷途赖有陈雷友,大雅应殊郑卫音。qióng tú lài yǒu chén léi yǒu,dà yǎ yīng shū zhèng wèi yīn。
俗子纷纷败人意,何时握手再论心。sú zi fēn fēn bài rén yì,hé shí wò shǒu zài lùn xīn。

呈刘秋圃

丘葵

十年江上理丝纶,此日桐城喜见君。shí nián jiāng shàng lǐ sī lún,cǐ rì tóng chéng xǐ jiàn jūn。
造化由来穷我辈,俗儒安得与斯文。zào huà yóu lái qióng wǒ bèi,sú rú ān dé yǔ sī wén。
人间腥腐荃俱化,圃内宽闲菊自芬。rén jiān xīng fǔ quán jù huà,pǔ nèi kuān xián jú zì fēn。
万里秋天愁不尽,取将风月与谁分。wàn lǐ qiū tiān chóu bù jǐn,qǔ jiāng fēng yuè yǔ shuí fēn。

古藤

丘葵

古藤屈曲似龙蛇,飞上梢头故故遮。gǔ téng qū qū shì lóng shé,fēi shàng shāo tóu gù gù zhē。
烟密真成一翠幄,风清不入五侯家。yān mì zhēn chéng yī cuì wò,fēng qīng bù rù wǔ hóu jiā。
忽看落叶知秋早,偶坐吟诗到日斜。hū kàn luò yè zhī qiū zǎo,ǒu zuò yín shī dào rì xié。
恐有飞仙林杪过,呼童为我整乌纱。kǒng yǒu fēi xiān lín miǎo guò,hū tóng wèi wǒ zhěng wū shā。

与所盘行溪边有一小屋可爱问之乃为南山主人盘翁欲买居越日诗来有孟光到老不晓事刚道还山活计非之句用韵以勉之

丘葵

相逢海上不须归,两鸟天教一处飞。xiāng féng hǎi shàng bù xū guī,liǎng niǎo tiān jiào yī chù fēi。
何必盘中为子所,苟堪钓处是吾矶。hé bì pán zhōng wèi zi suǒ,gǒu kān diào chù shì wú jī。
主人合让泉边屋,吟友来敲月下扉。zhǔ rén hé ràng quán biān wū,yín yǒu lái qiāo yuè xià fēi。
闻道山阳曾好隐,此回休道孟光非。wén dào shān yáng céng hǎo yǐn,cǐ huí xiū dào mèng guāng fēi。

寓浯江识老魏秀才

丘葵

衡茅萧索泣寒虫,独自吟诗句未工。héng máo xiāo suǒ qì hán chóng,dú zì yín shī jù wèi gōng。
败叶能令沟水黑,乱云不放夕阳红。bài yè néng lìng gōu shuǐ hēi,luàn yún bù fàng xī yáng hóng。
半生辛苦空儒服,一岁蹉跎又朔风。bàn shēng xīn kǔ kōng rú fú,yī suì cuō tuó yòu shuò fēng。
不意穷乡有奇事,暮年得拜鹿门翁。bù yì qióng xiāng yǒu qí shì,mù nián dé bài lù mén wēng。