古诗词

赠别二首

赵友直

年来聚首情何乐,今日匆匆又解携。nián lái jù shǒu qíng hé lè,jīn rì cōng cōng yòu jiě xié。
千里故交惟藉酒,劝君更把手中卮。qiān lǐ gù jiāo wéi jí jiǔ,quàn jūn gèng bǎ shǒu zhōng zhī。

赵友直

赵友直,字益之,号兰洲,上虞(今浙江上虞东南)人。良坡子。度宗咸淳元年(一二六五)与祖必蒸、父良坡同登进士第,授桐川簿、迁知县事。帝炳祥兴元年(一二七八),父于广州抗元死难,友直冒死舆尸归葬,后隐居眠牛山,自号牛山子,学者称师干先生。事见清乾隆《绍兴府志》卷三一、五五,光绪《上虞县志校续》卷七。 赵友直诗,据清道光本《历朝上虞诗集》所录,编为一卷。 赵友直的作品>>

猜您喜欢

瞻兰芎山

赵友直

兰芎围绝嶂,图画望中悬。lán qiōng wéi jué zhàng,tú huà wàng zhōng xuán。
几度令人慕,登临学葛仙。jǐ dù lìng rén mù,dēng lín xué gé xiān。

赋友授徒

赵友直

孤竹清风迥,尼坛化雨淋。gū zhú qīng fēng jiǒng,ní tán huà yǔ lín。
群英公乐育,何必羡华簪。qún yīng gōng lè yù,hé bì xiàn huá zān。

赵友直

垂竿终日坐苔矶,两岸芦花作雪飞。chuí gān zhōng rì zuò tái jī,liǎng àn lú huā zuò xuě fēi。
鱼在深波刚不食,蓑披一片冻云归。yú zài shēn bō gāng bù shí,suō pī yī piàn dòng yún guī。

赵友直

踏破芒鞋力已疲,朝还砺斧采薪儿。tà pò máng xié lì yǐ pí,cháo hái lì fǔ cǎi xīn ér。
云深迷却山头路,戴笠回来雨湿衣。yún shēn mí què shān tóu lù,dài lì huí lái yǔ shī yī。

赵友直

布谷声中雨一犁,绿蓑青笠两相宜。bù gǔ shēng zhōng yǔ yī lí,lǜ suō qīng lì liǎng xiāng yí。
陇头枉费驱牛力,旱潦年来未可期。lǒng tóu wǎng fèi qū niú lì,hàn lǎo nián lái wèi kě qī。

赵友直

相呼相唤出烟堤,冒雨前村膝没泥。xiāng hū xiāng huàn chū yān dī,mào yǔ qián cūn xī méi ní。
万斛愁怀人不解,呜呜桐角倚牛吹。wàn hú chóu huái rén bù jiě,wū wū tóng jiǎo yǐ niú chuī。

承友携琴见访

赵友直

三尺丝桐太古音,清风明月是知心。sān chǐ sī tóng tài gǔ yīn,qīng fēng míng yuè shì zhī xīn。
伯牙去后无消息,会见君家契此深。bó yá qù hòu wú xiāo xī,huì jiàn jūn jiā qì cǐ shēn。

与友观兰

赵友直

彭泽当年成菊癖,予今亦欲订兰盟。péng zé dāng nián chéng jú pǐ,yǔ jīn yì yù dìng lán méng。
三杯酒向花边泻,一首诗从月下赓。sān bēi jiǔ xiàng huā biān xiè,yī shǒu shī cóng yuè xià gēng。

观菊有感

赵友直

行到篱边地满霜,曩时物物已非常。xíng dào lí biān dì mǎn shuāng,nǎng shí wù wù yǐ fēi cháng。
自怜失意秋风后,独有寒花不改香。zì lián shī yì qiū fēng hòu,dú yǒu hán huā bù gǎi xiāng。

与咏道弟述怀

赵友直

世事争雄一局棋,浮生碌碌鬓成丝。shì shì zhēng xióng yī jú qí,fú shēng lù lù bìn chéng sī。
经年病为多新酿,竟日忙因检旧诗。jīng nián bìng wèi duō xīn niàng,jìng rì máng yīn jiǎn jiù shī。

赠别二首

赵友直

千里论交情累累,尊酒话别临溪水。qiān lǐ lùn jiāo qíng lèi lèi,zūn jiǔ huà bié lín xī shuǐ。
江南为有一枝春,愿寄故人好相慰。jiāng nán wèi yǒu yī zhī chūn,yuàn jì gù rén hǎo xiāng wèi。

秋晚登眠牛冈偶赋

赵友直

满路尘嚣不耐愁,眠牛冈上自清秋。mǎn lù chén xiāo bù nài chóu,mián niú gāng shàng zì qīng qiū。
霜高木叶流丹冷,宜为黄花一举瓯。shuāng gāo mù yè liú dān lěng,yí wèi huáng huā yī jǔ ōu。

望海尖望海

赵友直

天悬一柱郁崔嵬,海若遥看出不回。tiān xuán yī zhù yù cuī wéi,hǎi ruò yáo kàn chū bù huí。
叠岸犹疑鞭石起,独惭无计觅蓬莱。dié àn yóu yí biān shí qǐ,dú cán wú jì mì péng lái。

墓庐追亲

赵友直

万古维乾坤,一生资父母。wàn gǔ wéi qián kūn,yī shēng zī fù mǔ。
乾坤春复春,父母恩难补。qián kūn chūn fù chūn,fù mǔ ēn nán bǔ。
瞻彼林中乌,犹能怀反哺。zhān bǐ lín zhōng wū,yóu néng huái fǎn bǔ。
矧兹六尺躯,不念劬劳苦。shěn zī liù chǐ qū,bù niàn qú láo kǔ。

卜居二首

赵友直

出郭虽超俗,尘嚣亦蕃骈。chū guō suī chāo sú,chén xiāo yì fān pián。
以此感日蹙,拟耕牛山田。yǐ cǐ gǎn rì cù,nǐ gēng niú shān tián。
溪湖相输灌,扁舟恣洄沿。xī hú xiāng shū guàn,biǎn zhōu zì huí yán。
似兹安乐径,允可置一椽。shì zī ān lè jìng,yǔn kě zhì yī chuán。
匪自耽寥寂,与彼坟墓牵。fěi zì dān liáo jì,yǔ bǐ fén mù qiān。
6812345