古诗词

旧冬得蒌蒿数十根植之舍傍今春遂可采撷辄持羾

郑清之

蒌蒿见录尔雅篇,族谱系出荆楚壖。lóu hāo jiàn lù ěr yǎ piān,zú pǔ xì chū jīng chǔ ruán。
居人采撷不论钱,横道?轹如车前。jū rén cǎi xié bù lùn qián,héng dào lì rú chē qián。
物有贵贱所遇然,鸡壅豕苓以帝言。wù yǒu guì jiàn suǒ yù rán,jī yōng shǐ líng yǐ dì yán。
世间何有正味焉,耆芰昌歜性所便。shì jiān hé yǒu zhèng wèi yān,qí jì chāng chù xìng suǒ biàn。
冰壶先生齑瓮传,敢骄玉食轻膏膻。bīng hú xiān shēng jī wèng chuán,gǎn jiāo yù shí qīng gāo shān。
天随酷谓杞菊贤,一赋金石声相宣。tiān suí kù wèi qǐ jú xián,yī fù jīn shí shēng xiāng xuān。
玉糁羹芋称苏仙,天上酥酡能比肩。yù sǎn gēng yù chēng sū xiān,tiān shàng sū tuó néng bǐ jiān。
忆昔客授湘湖偏,乍逢此蒿口流涎。yì xī kè shòu xiāng hú piān,zhà féng cǐ hāo kǒu liú xián。
嚼寒冰玉香满咽,绀滑琉璃鸣贝编。jué hán bīng yù xiāng mǎn yàn,gàn huá liú lí míng bèi biān。
糅以豚膏软如绵,脆甘丰腻洁且鲜。róu yǐ tún gāo ruǎn rú mián,cuì gān fēng nì jié qiě xiān。
天花石耳羞争妍,木鸡退飞山之巅。tiān huā shí ěr xiū zhēng yán,mù jī tuì fēi shān zhī diān。
笑渠芽蕨成儿拳,岸视槔圃眉宇轩。xiào qú yá jué chéng ér quán,àn shì gāo pǔ méi yǔ xuān。
七菹五菜谁敢先,独能兄事玉版禅。qī jū wǔ cài shuí gǎn xiān,dú néng xiōng shì yù bǎn chán。
一别楚产知几年,孤根朅来植鄞川。yī bié chǔ chǎn zhī jǐ nián,gū gēn qiè lái zhí yín chuān。
春苗出土含晓烟,援条小摘喜欲癫。chūn miáo chū tǔ hán xiǎo yān,yuán tiáo xiǎo zhāi xǐ yù diān。
故人千里方言还,调芼酌之双觥船。gù rén qiān lǐ fāng yán hái,diào mào zhuó zhī shuāng gōng chuán。
枯肠慰满藜苋缘,食芹而美不敢专。kū cháng wèi mǎn lí xiàn yuán,shí qín ér měi bù gǎn zhuān。
遣送兵厨羞俎笾,喷饭一笑筼筜边。qiǎn sòng bīng chú xiū zǔ biān,pēn fàn yī xiào yún dāng biān。
郑清之

郑清之

郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。 郑清之的作品>>

猜您喜欢

臂疼医令灼艾戏成

郑清之

幻体当如泡影观,法身清净本坚完。huàn tǐ dāng rú pào yǐng guān,fǎ shēn qīng jìng běn jiān wán。
四千八万陀罗臂,艾炷教君何处安。sì qiān bā wàn tuó luó bì,ài zhù jiào jūn hé chù ān。

食豆荚

郑清之

西风摵摵草虫鸣,万荚丛中诧瑞蓂。xī fēng shè shè cǎo chóng míng,wàn jiá cóng zhōng chà ruì míng。
煮啖快输儿女吻,燃萁不忍尚堆青。zhǔ dàn kuài shū ér nǚ wěn,rán qí bù rěn shàng duī qīng。

臂疼自砭

郑清之

云长凿骨未为奇,断臂亭亭对祖师。yún zhǎng záo gǔ wèi wèi qí,duàn bì tíng tíng duì zǔ shī。
万法从心当自省,个中冷暖有鱼知。wàn fǎ cóng xīn dāng zì shěng,gè zhōng lěng nuǎn yǒu yú zhī。

有感

郑清之

子思问学惟诚意,孟氏工夫只反身。zi sī wèn xué wéi chéng yì,mèng shì gōng fū zhǐ fǎn shēn。
定慧妙明何处觅,要知儒释共天真。dìng huì miào míng hé chù mì,yào zhī rú shì gòng tiān zhēn。

秋色佳甚未能一到觉际像景谩赋二绝

郑清之

秋光澹薄有无间,掠水斜风雨脚斑。qiū guāng dàn báo yǒu wú jiān,lüè shuǐ xié fēng yǔ jiǎo bān。
试向菰蒲深处望,嫩黄一点荇花闲。shì xiàng gū pú shēn chù wàng,nèn huáng yī diǎn xìng huā xián。

秋色佳甚未能一到觉际像景谩赋二绝

郑清之

藕花万柄敛春妆,剩驻霜荷葺芰裳。ǒu huā wàn bǐng liǎn chūn zhuāng,shèng zhù shuāng hé qì jì shang。
水路想通渔艇入,我来月下要鸣榔。shuǐ lù xiǎng tōng yú tǐng rù,wǒ lái yuè xià yào míng láng。

秋成风雨

郑清之

垂垂金颖贺秋成,去逐狂风一羽轻。chuí chuí jīn yǐng hè qiū chéng,qù zhú kuáng fēng yī yǔ qīng。
何事天工恶戏剧,眼前翻覆见亏盈。hé shì tiān gōng è xì jù,yǎn qián fān fù jiàn kuī yíng。

兀坐

郑清之

夜听寒蛩晓听蝉,梧桐疏雨晚秋天。yè tīng hán qióng xiǎo tīng chán,wú tóng shū yǔ wǎn qiū tiān。
空斋抱膝元无事,半是痴憨半是禅。kōng zhāi bào xī yuán wú shì,bàn shì chī hān bàn shì chán。

香山老惠两猫

郑清之

杀活禅机本自由,顺行逆用总先筹。shā huó chán jī běn zì yóu,shùn xíng nì yòng zǒng xiān chóu。
伽梨亲抱狸奴送,管是南泉是赵州。gā lí qīn bào lí nú sòng,guǎn shì nán quán shì zhào zhōu。

香山猫食粥

郑清之

梵宫新遣两狸奴,晨粥饥餐食肉如。fàn gōng xīn qiǎn liǎng lí nú,chén zhōu jī cān shí ròu rú。
料是伊蒲三昧熟,未知绕膝诉无鱼。liào shì yī pú sān mèi shú,wèi zhī rào xī sù wú yú。

冬瓜

郑清之

剪剪黄花秋后春,霜皮露叶护长身。jiǎn jiǎn huáng huā qiū hòu chūn,shuāng pí lù yè hù zhǎng shēn。
生来笼统君休笑,腹里能容数百人。shēng lái lóng tǒng jūn xiū xiào,fù lǐ néng róng shù bǎi rén。

茄子

郑清之

青紫皮肤类宰官,光圆头脑作僧看。qīng zǐ pí fū lèi zǎi guān,guāng yuán tóu nǎo zuò sēng kàn。
如何缁俗偏同嗜,入口元来总一般。rú hé zī sú piān tóng shì,rù kǒu yuán lái zǒng yī bān。

赠李相士

郑清之

未遇公卿尽好看,会将碧眼照人寒。wèi yù gōng qīng jǐn hǎo kàn,huì jiāng bì yǎn zhào rén hán。
邯郸梦觉君休问,试卜何时可挂冠。hán dān mèng jué jūn xiū wèn,shì bo hé shí kě guà guān。

闻觉际被风寄頔老

郑清之

古德把茅惟盖头,飓风飘屋等虚舟。gǔ dé bǎ máo wéi gài tóu,jù fēng piāo wū děng xū zhōu。
矮窗犹有蒲团滑,也胜床前衮雪毬。ǎi chuāng yóu yǒu pú tuán huá,yě shèng chuáng qián gǔn xuě qiú。

督觉际莳菜

郑清之

秋后从来数晚菘,自锄稀甲几多丛。qiū hòu cóng lái shù wǎn sōng,zì chú xī jiǎ jǐ duō cóng。
莫辞榾榾频携瓮,准拟清馋玉糁翁。mò cí gǔ gǔ pín xié wèng,zhǔn nǐ qīng chán yù sǎn wēng。