古诗词

赠已讷二老轩

郑清之

吾闻墨者徒,设教本兼爱。wú wén mò zhě tú,shè jiào běn jiān ài。
释伽弘其源,方识宇宙大。shì gā hóng qí yuán,fāng shí yǔ zhòu dà。
河沙与宝塔,平等了无碍。hé shā yǔ bǎo tǎ,píng děng le wú ài。
夫何佛法衰,涉晋唐五代。fū hé fú fǎ shuāi,shè jìn táng wǔ dài。
祖师南北分,鼻孔争谲怪。zǔ shī nán běi fēn,bí kǒng zhēng jué guài。
传流各衣钵,纷纶辨宗派。chuán liú gè yī bō,fēn lún biàn zōng pài。
尔来三百年,涂辙日以隘。ěr lái sān bǎi nián,tú zhé rì yǐ ài。
教律复异门,禅机亦殊解。jiào lǜ fù yì mén,chán jī yì shū jiě。
订以大小乘,森若立矛介。dìng yǐ dà xiǎo chéng,sēn ruò lì máo jiè。
虎豹自狰狞,蛇龙相噬嘬。hǔ bào zì zhēng níng,shé lóng xiāng shì chuài。
驾空树金碧,尔汝别疆界。jià kōng shù jīn bì,ěr rǔ bié jiāng jiè。
蒲卢学抱子,嗣续植根蒂。pú lú xué bào zi,sì xù zhí gēn dì。
蜗争竞蛮触,夷乐骋兜佅。wō zhēng jìng mán chù,yí lè chěng dōu mài。
裘屦无贰颜,楚越隔肝肺。qiú jù wú èr yán,chǔ yuè gé gān fèi。
天韬苦羁束,心阱坚莫坏。tiān tāo kǔ jī shù,xīn jǐng jiān mò huài。
之人良可悲,贤愚固难概。zhī rén liáng kě bēi,xián yú gù nán gài。
谁知已讷公,粲粲发眉采。shuí zhī yǐ nè gōng,càn càn fā méi cǎi。
少年掺袂游,瓶锡遍湖海。shǎo nián càn mèi yóu,píng xī biàn hú hǎi。
是非不关耳,穷达付长嘅。shì fēi bù guān ěr,qióng dá fù zhǎng kǎi。
晚归耕石田,禾枯将种稗。wǎn guī gēng shí tián,hé kū jiāng zhǒng bài。
唯有旧家山,青眼终不改。wéi yǒu jiù jiā shān,qīng yǎn zhōng bù gǎi。
挂笠寄清樾,编茅客欠噫。guà lì jì qīng yuè,biān máo kè qiàn yī。
目之维摩室,而无天女在。mù zhī wéi mó shì,ér wú tiān nǚ zài。
谓是庞公居,似欠孔明拜。wèi shì páng gōng jū,shì qiàn kǒng míng bài。
强名曰二老,当索形骸外。qiáng míng yuē èr lǎo,dāng suǒ xíng hái wài。
泉石日幽雅,松竹森蔚荟。quán shí rì yōu yǎ,sōng zhú sēn wèi huì。
轩窗抱岩壑,胸次绝瑕颣。xuān chuāng bào yán hè,xiōng cì jué xiá lèi。
睡起听粥鱼,微云初霮䨴。shuì qǐ tīng zhōu yú,wēi yún chū dàn duì。
宴坐圆觉场,忘言默相对。yàn zuò yuán jué chǎng,wàng yán mò xiāng duì。
二老容于轩,须弥纳一芥。èr lǎo róng yú xuān,xū mí nà yī jiè。
舍轩求二老,怒风号大块。shě xuān qiú èr lǎo,nù fēng hào dà kuài。
轩以二老名,未免蛇足画。xuān yǐ èr lǎo míng,wèi miǎn shé zú huà。
请更以不二,免为轩所卖。qǐng gèng yǐ bù èr,miǎn wèi xuān suǒ mài。
我为说偈言,聊以赎诗债。wǒ wèi shuō jì yán,liáo yǐ shú shī zhài。
郑清之

郑清之

郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。 郑清之的作品>>

猜您喜欢

和敬禅师茶偈

郑清之

睡蛇缠绕黑甜时,棒喝全提落钝机。shuì shé chán rào hēi tián shí,bàng hē quán tí luò dùn jī。
管取一瓯先着到,三更日出有谁知。guǎn qǔ yī ōu xiān zhe dào,sān gèng rì chū yǒu shuí zhī。

和敬禅师茶偈

郑清之

鱼鼓才休客至时,摸头元是最先机。yú gǔ cái xiū kè zhì shí,mō tóu yuán shì zuì xiān jī。
不须吸尽西江水,一滴曹溪味便知。bù xū xī jǐn xī jiāng shuǐ,yī dī cáo xī wèi biàn zhī。

和白雪老禅二偈

郑清之

阅尽恒河水上波,声尘何似泡沤多。yuè jǐn héng hé shuǐ shàng bō,shēng chén hé shì pào ōu duō。
还师拍板钳锤后,更唱谁家别调歌。hái shī pāi bǎn qián chuí hòu,gèng chàng shuí jiā bié diào gē。

和白雪老禅二偈

郑清之

檐铎吟风月半凹,黄金布地欠诛茅。yán duó yín fēng yuè bàn āo,huáng jīn bù dì qiàn zhū máo。
三更出日真光景,大好钦身正笠包。sān gèng chū rì zhēn guāng jǐng,dà hǎo qīn shēn zhèng lì bāo。

南坡口号十八首

郑清之

【其一】
十日南坡两日晴,晴时不放日华明。shí rì nán pō liǎng rì qíng,qíng shí bù fàng rì huá míng。
春光似妒闲人占,端的春风饱世情。chūn guāng shì dù xián rén zhàn,duān de chūn fēng bǎo shì qíng。
【其二】
天工忽忽度年光,料理人间富贵忙。tiān gōng hū hū dù nián guāng,liào lǐ rén jiān fù guì máng。
闲里何曾关造物,一分风景亦收藏。xián lǐ hé céng guān zào wù,yī fēn fēng jǐng yì shōu cáng。
【其三】
谁将春晚作冬看,添着绵衣减却难。shuí jiāng chūn wǎn zuò dōng kàn,tiān zhe mián yī jiǎn què nán。
道是麦寒犹未在,愿渠麦熟且禁寒。dào shì mài hán yóu wèi zài,yuàn qú mài shú qiě jìn hán。
【其四】
休言无地起楼台,十个花窠没处栽。xiū yán wú dì qǐ lóu tái,shí gè huā kē méi chù zāi。
东近比邻西近水,且教红白面墙开。dōng jìn bǐ lín xī jìn shuǐ,qiě jiào hóng bái miàn qiáng kāi。
【其五】
欲识鱼梁试作看,轻抛野渌罩清寒。yù shí yú liáng shì zuò kàn,qīng pāo yě lù zhào qīng hán。
几回漉起空无物,输杀群儿下钓竿。jǐ huí lù qǐ kōng wú wù,shū shā qún ér xià diào gān。
【其六】
吾孙宗子喜相过,一笑檀栾似乐窝。wú sūn zōng zi xǐ xiāng guò,yī xiào tán luán shì lè wō。
且向尊中陪北海,直须闲里识南坡。qiě xiàng zūn zhōng péi běi hǎi,zhí xū xián lǐ shí nán pō。
【其七】
酷爱鸟鸣山更幽,墙阴风雨但飕飕。kù ài niǎo míng shān gèng yōu,qiáng yīn fēng yǔ dàn sōu sōu。
筠笼买得春禽语,不会忧时也白头。yún lóng mǎi dé chūn qín yǔ,bù huì yōu shí yě bái tóu。
【其八】
管弦不碍登山屐,粱肉何妨满腹书。guǎn xián bù ài dēng shān jī,liáng ròu hé fáng mǎn fù shū。
岂是清谈愧夷甫,为无阿堵绕吾庐。qǐ shì qīng tán kuì yí fǔ,wèi wú ā dǔ rào wú lú。
【其九】
试向清池放小鲜,洋洋圉圉忽攸然。shì xiàng qīng chí fàng xiǎo xiān,yáng yáng yǔ yǔ hū yōu rán。
校人真个知鱼乐,杀活机锋总是禅。xiào rén zhēn gè zhī yú lè,shā huó jī fēng zǒng shì chán。
【其十】
分席春畦仅一弓,灵根移自石窗东。fēn xí chūn qí jǐn yī gōng,líng gēn yí zì shí chuāng dōng。
饶渠五味夸仙药,争似盐梅正策功。ráo qú wǔ wèi kuā xiān yào,zhēng shì yán méi zhèng cè gōng。
【其十一】
纷纶儿造信多才,果解分风作去来。fēn lún ér zào xìn duō cái,guǒ jiě fēn fēng zuò qù lái。
我向南坡一旬雨,春阴今晓为谁开。wǒ xiàng nán pō yī xún yǔ,chūn yīn jīn xiǎo wèi shuí kāi。
【其十二】
小窗白醉篆香迟,只有书君伴燕颐。xiǎo chuāng bái zuì zhuàn xiāng chí,zhǐ yǒu shū jūn bàn yàn yí。
料得人间无此乐,殷勤献与定牢辞。liào dé rén jiān wú cǐ lè,yīn qín xiàn yǔ dìng láo cí。
【其十三】
枝筇挂起一旬彊,剪剪春寒到柳塘。zhī qióng guà qǐ yī xún jiàng,jiǎn jiǎn chūn hán dào liǔ táng。
白发不公欺老我,偏于闲处引风霜。bái fā bù gōng qī lǎo wǒ,piān yú xián chù yǐn fēng shuāng。
【其十四】
记得儿时诵古诗,其甘如荠谓吾欺。jì dé ér shí sòng gǔ shī,qí gān rú jì wèi wú qī。
淡交休恨相知晚,携向晶盘笑杀伊。dàn jiāo xiū hèn xiāng zhī wǎn,xié xiàng jīng pán xiào shā yī。
【其十五】
晓来两鹊屋山鸣,报喜多应只报晴。xiǎo lái liǎng què wū shān míng,bào xǐ duō yīng zhǐ bào qíng。
似为东皇传好语,故留胜赏到清明。shì wèi dōng huáng chuán hǎo yǔ,gù liú shèng shǎng dào qīng míng。
【其十六】
旧日都城饫子鱼,一鳞今不到茅庐。jiù rì dōu chéng yù zi yú,yī lín jīn bù dào máo lú。
果然额上通三印,尽去侯门代鲤书。guǒ rán é shàng tōng sān yìn,jǐn qù hóu mén dài lǐ shū。
【其十七】
安晚生涯冷似灰,别墅经营半月回。ān wǎn shēng yá lěng shì huī,bié shù jīng yíng bàn yuè huí。
夸与儿郎翁骤富,诗囊盈握送陈雷。kuā yǔ ér láng wēng zhòu fù,shī náng yíng wò sòng chén léi。
【其十八】
红红白白共枝荣,怪底山茶有宁馨。hóng hóng bái bái gòng zhī róng,guài dǐ shān chá yǒu níng xīn。
倩得司花来判断,不妨一姓养螟蛉。qiàn dé sī huā lái pàn duàn,bù fáng yī xìng yǎng míng líng。
215«9101112131415