古诗词

赵崇鉘

短翅遍斓贝花紫,逐食飞行晓霜里。duǎn chì biàn lán bèi huā zǐ,zhú shí fēi xíng xiǎo shuāng lǐ。
只知嘴爪求自肥,肥甘累人心弗知。zhǐ zhī zuǐ zhǎo qiú zì féi,féi gān lèi rén xīn fú zhī。
天寒日暮向何处,前路多山慎勿去。tiān hán rì mù xiàng hé chù,qián lù duō shān shèn wù qù。
吴儿织网连素空,一落牢笼腥血红。wú ér zhī wǎng lián sù kōng,yī luò láo lóng xīng xuè hóng。

赵崇鉘

赵崇鉘,字元治(一作元冶),南丰(今属江西)人。以兄(崇嶓)荫补官。曾知都昌县,南康军司户,通判南安。宋亡隐居以终。传世有《鸥渚微吟》一卷。事见《江西诗徵》卷一八。 赵崇鉘诗,以汲古阁影宋《六十家集》为底本。校以影印文渊阁《四库全书》之《江湖小集》(简称江湖集)、《两宋名贤小集》(简称名贤集)。 赵崇鉘的作品>>

猜您喜欢

江上

赵崇鉘

清露初生红蓼秋,爽风先到木兰舟。qīng lù chū shēng hóng liǎo qiū,shuǎng fēng xiān dào mù lán zhōu。
钓丝不卷波痕稳,梦入芦花数白鸥。diào sī bù juǎn bō hén wěn,mèng rù lú huā shù bái ōu。

仙思

赵崇鉘

水殿风清急景斜,灵君初下五云车。shuǐ diàn fēng qīng jí jǐng xié,líng jūn chū xià wǔ yún chē。
碧罗宝扇双题字,记是谁人咏落花。bì luó bǎo shàn shuāng tí zì,jì shì shuí rén yǒng luò huā。

仙思

赵崇鉘

麻姑擗麟不肯食,飞猿岭上餐松实。má gū pǐ lín bù kěn shí,fēi yuán lǐng shàng cān sōng shí。
月冷天空涵曙光,露色凝烟白如蜜。yuè lěng tiān kōng hán shǔ guāng,lù sè níng yān bái rú mì。

东溪夜泊

赵崇鉘

雪满汀洲风满林,霁光空澈夜深深。xuě mǎn tīng zhōu fēng mǎn lín,jì guāng kōng chè yè shēn shēn。
推篷恰受梅花月,自喷横箫调楚吟。tuī péng qià shòu méi huā yuè,zì pēn héng xiāo diào chǔ yín。

杂兴

赵崇鉘

潮平烟敛月明高,霁宇涵空见羽毛。cháo píng yān liǎn yuè míng gāo,jì yǔ hán kōng jiàn yǔ máo。
我自无能君了了,樯杆独倚调离骚。wǒ zì wú néng jūn le le,qiáng gān dú yǐ diào lí sāo。

杂兴

赵崇鉘

日日西风坐石苔,手扪苍壁倚云开。rì rì xī fēng zuò shí tái,shǒu mén cāng bì yǐ yún kāi。
却来平地观空色,不信碧虚天际来。què lái píng dì guān kōng sè,bù xìn bì xū tiān jì lái。

丫头岩

赵崇鉘

烟雨斑斓石藓春,坠云谁梦宝花颦。yān yǔ bān lán shí xiǎn chūn,zhuì yún shuí mèng bǎo huā pín。
行人总被虚名误,到得倾城又误人。xíng rén zǒng bèi xū míng wù,dào dé qīng chéng yòu wù rén。

月岩

赵崇鉘

玉丹仙蜕驭飞翰,便作琉璃世界看。yù dān xiān tuì yù fēi hàn,biàn zuò liú lí shì jiè kàn。
大地山河浑忘却,谩依桂树舞青鸾。dà dì shān hé hún wàng què,mán yī guì shù wǔ qīng luán。

寻真夕对

赵崇鉘

春云弄月黄金丝,春山草木皆仙姿。chūn yún nòng yuè huáng jīn sī,chūn shān cǎo mù jiē xiān zī。
松根对坐日西夕,群峰当前列青壁。sōng gēn duì zuò rì xī xī,qún fēng dāng qián liè qīng bì。
铿铿虚壑含古音,静听宛是商山吟。kēng kēng xū hè hán gǔ yīn,jìng tīng wǎn shì shāng shān yín。
洞石微开月当户,剪水弦冰心手语。dòng shí wēi kāi yuè dāng hù,jiǎn shuǐ xián bīng xīn shǒu yǔ。

大孤

赵崇鉘

大孤溶溶决眼青,小孤江色春冥冥。dà gū róng róng jué yǎn qīng,xiǎo gū jiāng sè chūn míng míng。
隔江淮壖几千里,枯荻萧椮朔风起。gé jiāng huái ruán jǐ qiān lǐ,kū dí xiāo sēn shuò fēng qǐ。
佳人何在遥相望,我无羽翼从君翔。jiā rén hé zài yáo xiāng wàng,wǒ wú yǔ yì cóng jūn xiáng。
为君暗整真珠裳,绿蘅翠芷参差香。wèi jūn àn zhěng zhēn zhū shang,lǜ héng cuì zhǐ cān chà xiāng。

东风吹桃花

赵崇鉘

东风吹桃花,花光射春林。dōng fēng chuī táo huā,huā guāng shè chūn lín。
相看各媚妩,艳冶摇人心。xiāng kàn gè mèi wǔ,yàn yě yáo rén xīn。
憩蝶下新绿,游鱼上清浔。qì dié xià xīn lǜ,yóu yú shàng qīng xún。
百年一须臾,冥观契飞沉。bǎi nián yī xū yú,míng guān qì fēi chén。

瓮天

赵崇鉘

不见瓮天人,但见石上字。bù jiàn wèng tiān rén,dàn jiàn shí shàng zì。
谁能负瓮去,夺我寥天思。shuí néng fù wèng qù,duó wǒ liáo tiān sī。
瓮破奚有馀,瓮在奚不足。wèng pò xī yǒu yú,wèng zài xī bù zú。
吟作瓮天辞,摩挲石苔绿。yín zuò wèng tiān cí,mó sā shí tái lǜ。

往体

赵崇鉘

积雪久不解,下有希世珍。jī xuě jiǔ bù jiě,xià yǒu xī shì zhēn。
志士缊袍间,苦心终不伸。zhì shì yūn páo jiān,kǔ xīn zhōng bù shēn。
安得白日光,能照清夜颦。ān dé bái rì guāng,néng zhào qīng yè pín。

往体

赵崇鉘

皓彩青云端,飞光落溟渤。hào cǎi qīng yún duān,fēi guāng luò míng bó。
浑河与清沚,同受明月魄。hún hé yǔ qīng zhǐ,tóng shòu míng yuè pò。
勿以清浊殊,天光本无隔。wù yǐ qīng zhuó shū,tiān guāng běn wú gé。

往体

赵崇鉘

志士惜流光,游子念长道。zhì shì xī liú guāng,yóu zi niàn zhǎng dào。
流光如奔霆,长路漫浩浩。liú guāng rú bēn tíng,zhǎng lù màn hào hào。
饥人忽梦饱,百忧悉倾倒。jī rén hū mèng bǎo,bǎi yōu xī qīng dào。
真妄安足论,荣名以为宝。zhēn wàng ān zú lùn,róng míng yǐ wèi bǎo。
35123