古诗词

题顺适堂

叶茵

甫里相望江尽头,得邻而隐了浮休。fǔ lǐ xiāng wàng jiāng jǐn tóu,dé lín ér yǐn le fú xiū。
落花流水元无碍,野鹤孤云尽自由。luò huā liú shuǐ yuán wú ài,yě hè gū yún jǐn zì yóu。
顺里委心彭泽赋,适时乘兴剡溪舟。shùn lǐ wěi xīn péng zé fù,shì shí chéng xīng shàn xī zhōu。
区区世上分蛮触,对客忘言茗一瓯。qū qū shì shàng fēn mán chù,duì kè wàng yán míng yī ōu。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

秋夜

叶茵

秋满读书林,篝灯报夜深。qiū mǎn dú shū lín,gōu dēng bào yè shēn。
肯闲诗有趣,为拙仕无心。kěn xián shī yǒu qù,wèi zhuō shì wú xīn。
惊鹊择枝宿,幽蝉抱叶吟。jīng què zé zhī sù,yōu chán bào yè yín。
未能游梦境,何处捣衣砧。wèi néng yóu mèng jìng,hé chù dǎo yī zhēn。

道院

叶茵

菰蒲卫竹居,适意在江湖。gū pú wèi zhú jū,shì yì zài jiāng hú。
富贵诸公有,清闲举世无。fù guì zhū gōng yǒu,qīng xián jǔ shì wú。
四时盘谷序,一景辋川图。sì shí pán gǔ xù,yī jǐng wǎng chuān tú。
何处无芳草,堪嗟楚大夫。hé chù wú fāng cǎo,kān jiē chǔ dà fū。

旅中

叶茵

节序几循环,重来秋又残。jié xù jǐ xún huán,zhòng lái qiū yòu cán。
霜晴生酒熟,风冷夹衣单。shuāng qíng shēng jiǔ shú,fēng lěng jiā yī dān。
未羡千钟禄,宁求一枕安。wèi xiàn qiān zhōng lù,níng qiú yī zhěn ān。
白头逢岁稔,忧国素心宽。bái tóu féng suì rěn,yōu guó sù xīn kuān。

寄台守

叶茵

半世困尘埃,烟霞入梦来。bàn shì kùn chén āi,yān xiá rù mèng lái。
谁能缩地脉,我已思天台。shuí néng suō dì mài,wǒ yǐ sī tiān tái。
城古清云气,山灵秀药材。chéng gǔ qīng yún qì,shān líng xiù yào cái。
春时穿径去,郡守莫惊猜。chūn shí chuān jìng qù,jùn shǒu mò jīng cāi。

自适

叶茵

澹薄野人心,难教著利名。dàn báo yě rén xīn,nán jiào zhù lì míng。
重农田舍熟,省事世情生。zhòng nóng tián shě shú,shěng shì shì qíng shēng。
石老旗枪叶,池喧鼓吹声。shí lǎo qí qiāng yè,chí xuān gǔ chuī shēng。
东风知此乐,飞絮荡新晴。dōng fēng zhī cǐ lè,fēi xù dàng xīn qíng。

霉后

叶茵

半日断梅雨,两山生火云。bàn rì duàn méi yǔ,liǎng shān shēng huǒ yún。
窗明书少蠹,壁润帐多蚊。chuāng míng shū shǎo dù,bì rùn zhàng duō wén。
无计清时暑,何心解世纷。wú jì qīng shí shǔ,hé xīn jiě shì fēn。
追思河朔辈,倚箑对炉熏。zhuī sī hé shuò bèi,yǐ shà duì lú xūn。

垂虹桥

叶茵

何年现采虹,悬足控西东。hé nián xiàn cǎi hóng,xuán zú kòng xī dōng。
两地烟波隔,一天风月同。liǎng dì yān bō gé,yī tiān fēng yuè tóng。
橹声摇雁柱,檐影覆龙宫。lǔ shēng yáo yàn zhù,yán yǐng fù lóng gōng。
雠虏曾垂钓,谁收饵虏功。chóu lǔ céng chuí diào,shuí shōu ěr lǔ gōng。

秋感

叶茵

蘋洲起壮风,秋事太匆匆。píng zhōu qǐ zhuàng fēng,qiū shì tài cōng cōng。
节候一番别,心期几处同。jié hòu yī fān bié,xīn qī jǐ chù tóng。
牛沈苔晕碧,蟹断蓼拖红。niú shěn tái yūn bì,xiè duàn liǎo tuō hóng。
有客愁无柰,人生总客中。yǒu kè chóu wú nài,rén shēng zǒng kè zhōng。

泊然亭

叶茵

举世正营营,闲中意味深。jǔ shì zhèng yíng yíng,xián zhōng yì wèi shēn。
无忧伸足梦,自乐曲肱吟。wú yōu shēn zú mèng,zì lè qū gōng yín。
火软香凝穗,檐虚树长阴。huǒ ruǎn xiāng níng suì,yán xū shù zhǎng yīn。
客来难举似,指水印禅心。kè lái nán jǔ shì,zhǐ shuǐ yìn chán xīn。

简闲云

叶茵

咫尺不相见,隔江应见难。zhǐ chǐ bù xiāng jiàn,gé jiāng yīng jiàn nán。
有孤今雨约,转觉暮云寒。yǒu gū jīn yǔ yuē,zhuǎn jué mù yún hán。
是处莲堪社,何时芋共餐。shì chù lián kān shè,hé shí yù gòng cān。
相思正无赖,鹊喜近阑干。xiāng sī zhèng wú lài,què xǐ jìn lán gàn。

二子读诗戏成

叶茵

翁琢五七字,儿亲三百篇。wēng zuó wǔ qī zì,ér qīn sān bǎi piān。
要知皆学力,未可以言传。yào zhī jiē xué lì,wèi kě yǐ yán chuán。
得处有深浅,觉来无后先。dé chù yǒu shēn qiǎn,jué lái wú hòu xiān。
殊途归一辙,飞跃自鱼鸢。shū tú guī yī zhé,fēi yuè zì yú yuān。

舟行次韵二首

叶茵

相逢隐者流,同是五湖舟。xiāng féng yǐn zhě liú,tóng shì wǔ hú zhōu。
为老铭三住,因闲话四休。wèi lǎo míng sān zhù,yīn xián huà sì xiū。
黄沙明野渡,画角咽谯楼。huáng shā míng yě dù,huà jiǎo yàn qiáo lóu。
已践登山约,煎茶更少留。yǐ jiàn dēng shān yuē,jiān chá gèng shǎo liú。

舟行次韵二首

叶茵

河汉净如流,枯槎便可舟。hé hàn jìng rú liú,kū chá biàn kě zhōu。
掉头诸事懒,弹指半生休。diào tóu zhū shì lǎn,dàn zhǐ bàn shēng xiū。
撼竹风疑雨,依山屋当楼。hàn zhú fēng yí yǔ,yī shān wū dāng lóu。
此游情味好,应不待苛留。cǐ yóu qíng wèi hǎo,yīng bù dài kē liú。

次韵

叶茵

看月过天中,贪幽臭味同。kàn yuè guò tiān zhōng,tān yōu chòu wèi tóng。
竹光延野碧,灯影染窗红。zhú guāng yán yě bì,dēng yǐng rǎn chuāng hóng。
听客谈时务,呼儿诵国风。tīng kè tán shí wù,hū ér sòng guó fēng。
还思浮世事,到底是匆匆。hái sī fú shì shì,dào dǐ shì cōng cōng。

饯族侄入幕

叶茵

冲寒谒子陵,好挹钓台清。chōng hán yè zi líng,hǎo yì diào tái qīng。
若遇多梅处,须宽半日程。ruò yù duō méi chù,xū kuān bàn rì chéng。
少年先器识,实地作功名。shǎo nián xiān qì shí,shí dì zuò gōng míng。
太守贤明甚,当如事父兄。tài shǒu xián míng shén,dāng rú shì fù xiōng。
3081234567»