古诗词

渔家行

叶茵

湖滨江浒疏疏村,村村渔家人子孙。hú bīn jiāng hǔ shū shū cūn,cūn cūn yú jiā rén zi sūn。
为鱼不管波浪恶,出未天明归黄昏。wèi yú bù guǎn bō làng è,chū wèi tiān míng guī huáng hūn。
得来鱼可数,妻儿相对语。dé lái yú kě shù,qī ér xiāng duì yǔ。
瓮头有齑熟,锅中无米煮。wèng tóu yǒu jī shú,guō zhōng wú mǐ zhǔ。
昔日鱼多江湖宽,今日江湖半属官。xī rì yú duō jiāng hú kuān,jīn rì jiāng hú bàn shǔ guān。
钓筒钓车谩百尺,团罟帆罟空多般。diào tǒng diào chē mán bǎi chǐ,tuán gǔ fān gǔ kōng duō bān。
盖蓑腊雪杨柳岸,笼手西风芦荻滩。gài suō là xuě yáng liǔ àn,lóng shǒu xī fēng lú dí tān。
差差舴艋千百只,尽向其中仰衣食。chà chà zé měng qiān bǎi zhǐ,jǐn xiàng qí zhōng yǎng yī shí。
几谋脱离江湖归犁锄,似闻岁恶农家尤费力。jǐ móu tuō lí jiāng hú guī lí chú,shì wén suì è nóng jiā yóu fèi lì。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

洗妆池

叶茵

离宫脂粉尚秾香,人去僧来岁月长。lí gōng zhī fěn shàng nóng xiāng,rén qù sēng lái suì yuè zhǎng。
钟磬咒成功德水,根尘洗尽水清凉。zhōng qìng zhòu chéng gōng dé shuǐ,gēn chén xǐ jǐn shuǐ qīng liáng。

卓笔峰

叶茵

疑是飞来天柱峰,一尖秀出白云中。yí shì fēi lái tiān zhù fēng,yī jiān xiù chū bái yún zhōng。
料应宰相书成后,留得残毫倚半空。liào yīng zǎi xiāng shū chéng hòu,liú dé cán háo yǐ bàn kōng。

一片峰

叶茵

十丈苍圭似削齐,摩挲信是古来碑。shí zhàng cāng guī shì xuē qí,mó sā xìn shì gǔ lái bēi。
不刊二范忠劳绩,合写诸贤唱咏诗。bù kān èr fàn zhōng láo jì,hé xiě zhū xián chàng yǒng shī。

头陀岩

叶茵

旧说头陀坐石巅,披肩坏衲不知年。jiù shuō tóu tuó zuò shí diān,pī jiān huài nà bù zhī nián。
空岩圣得头陀号,啼鸟枯松也解禅。kōng yán shèng dé tóu tuó hào,tí niǎo kū sōng yě jiě chán。

一线泉

叶茵

银潢万丈下嵯峨,想是天孙挂玉梭。yín huáng wàn zhàng xià cuó é,xiǎng shì tiān sūn guà yù suō。
休道此泉丝样小,涓涓将见作江河。xiū dào cǐ quán sī yàng xiǎo,juān juān jiāng jiàn zuò jiāng hé。

山居

叶茵

古木环池竹数竿,疏篱补菊屋三间。gǔ mù huán chí zhú shù gān,shū lí bǔ jú wū sān jiān。
白云不放红尘入,无怪山人懒出山。bái yún bù fàng hóng chén rù,wú guài shān rén lǎn chū shān。

元夕

叶茵

一簇莲灯亦可观,隔墙箫鼓二更残。yī cù lián dēng yì kě guān,gé qiáng xiāo gǔ èr gèng cán。
平生未识繁华事,旋借宣和国史看。píng shēng wèi shí fán huá shì,xuán jiè xuān hé guó shǐ kàn。

省墓

叶茵

陇上松杉手自移,至今苔藓半寒枝。lǒng shàng sōng shān shǒu zì yí,zhì jīn tái xiǎn bàn hán zhī。
梦中不记重泉隔,犹学儿童戏彩时。mèng zhōng bù jì zhòng quán gé,yóu xué ér tóng xì cǎi shí。

叶茵

霜月相摩漏二更,书窗伴我一枝横。shuāng yuè xiāng mó lòu èr gèng,shū chuāng bàn wǒ yī zhī héng。
自矜前辈持清白,妒紫妖红总后生。zì jīn qián bèi chí qīng bái,dù zǐ yāo hóng zǒng hòu shēng。

诗僧

叶茵

同住西州一水滨,东州胜处始逢君。tóng zhù xī zhōu yī shuǐ bīn,dōng zhōu shèng chù shǐ féng jūn。
诗成又逐行云去,后日相思只看云。shī chéng yòu zhú xíng yún qù,hòu rì xiāng sī zhǐ kàn yún。

偶成

叶茵

留得春风趁马蹄,日长无事绿杨堤。liú dé chūn fēng chèn mǎ tí,rì zhǎng wú shì lǜ yáng dī。
菜花篱落谁家酒,缓辔长歌过小溪。cài huā lí luò shuí jiā jiǔ,huǎn pèi zhǎng gē guò xiǎo xī。

西湖

叶茵

湘桃深处五陵家,堤柳阴中百宝车。xiāng táo shēn chù wǔ líng jiā,dī liǔ yīn zhōng bǎi bǎo chē。
多是问桃寻柳去,近来山下少梅花。duō shì wèn táo xún liǔ qù,jìn lái shān xià shǎo méi huā。

少陵骑蹇驴图

叶茵

帽破衣宽骨相寒,为花日日醉吟鞍。mào pò yī kuān gǔ xiāng hán,wèi huā rì rì zuì yín ān。
时人只道题风月,后世将诗作史看。shí rén zhǐ dào tí fēng yuè,hòu shì jiāng shī zuò shǐ kàn。

孟浩然归南山图

叶茵

笑指南山跃马归,明知举似弃才诗。xiào zhǐ nán shān yuè mǎ guī,míng zhī jǔ shì qì cái shī。
亭前千古标芳姓,未可穷通论一时。tíng qián qiān gǔ biāo fāng xìng,wèi kě qióng tōng lùn yī shí。

李白诗百篇图

叶茵

长安市上醉如泥,旁若无人且赋诗。zhǎng ān shì shàng zuì rú ní,páng ruò wú rén qiě fù shī。
谁识隐然为计国,沉香亭畔脱靴时。shuí shí yǐn rán wèi jì guó,chén xiāng tíng pàn tuō xuē shí。