古诗词

读易

方翥

昼出阳关已断肠,那堪真别更凄凉。zhòu chū yáng guān yǐ duàn cháng,nà kān zhēn bié gèng qī liáng。
痴人刻水方求剑,一息舟行过夜郎。chī rén kè shuǐ fāng qiú jiàn,yī xī zhōu xíng guò yè láng。

方翥

宋兴化军莆田人,字次云。方元寀孙。六岁而孤,读书甚勤,过目即能贯通。高宗绍兴八年进士。调闽清县尉,赴任未逾年即归。尽读从兄方略万卷楼藏书,凡三十年。有司奏闻,得旨召对,除秘书省正字。 方翥的作品>>

猜您喜欢

立秋

方翥

星光如月映长空,惊起愁眠夜向中。xīng guāng rú yuè yìng zhǎng kōng,jīng qǐ chóu mián yè xiàng zhōng。
残暑不妨欺枕簟,隔窗鸣叶是西风。cán shǔ bù fáng qī zhěn diàn,gé chuāng míng yè shì xī fēng。

癸酉冬赴部除夜宿信州客舍

方翥

隔屋青灯一点明,卧听檐雨落三更。gé wū qīng dēng yī diǎn míng,wò tīng yán yǔ luò sān gèng。
无因作得还乡梦,门外儿童爆竹声。wú yīn zuò dé hái xiāng mèng,mén wài ér tóng bào zhú shēng。

临安江上

方翥

来时雪片杨花落,今见杨花作雪飞。lái shí xuě piàn yáng huā luò,jīn jiàn yáng huā zuò xuě fēi。
独立暮江心似醉,羡他一叶钓船归。dú lì mù jiāng xīn shì zuì,xiàn tā yī yè diào chuán guī。

离武林

方翥

大江东接海漫漫,海气江风吹雨寒。dà jiāng dōng jiē hǎi màn màn,hǎi qì jiāng fēng chuī yǔ hán。
才出国门三十里,便成回首望长安。cái chū guó mén sān shí lǐ,biàn chéng huí shǒu wàng zhǎng ān。

读老子

方翥

且柅流沙青犊车,葱葱佳气满城闾。qiě nǐ liú shā qīng dú chē,cōng cōng jiā qì mǎn chéng lǘ。
白头不解家人语,狂学司空城旦书。bái tóu bù jiě jiā rén yǔ,kuáng xué sī kōng chéng dàn shū。

甲戌除夕

方翥

儿女欢喜罗酒浆,夜深笑语火炉傍。ér nǚ huān xǐ luó jiǔ jiāng,yè shēn xiào yǔ huǒ lú bàng。
如何去岁听风雪,身在江南梦故乡。rú hé qù suì tīng fēng xuě,shēn zài jiāng nán mèng gù xiāng。

病起

方翥

淡荡光风寻户牖,迷蒙宿雾净园林。dàn dàng guāng fēng xún hù yǒu,mí méng sù wù jìng yuán lín。
春深燕子来无数,雨后桃花落不禁。chūn shēn yàn zi lái wú shù,yǔ hòu táo huā luò bù jìn。

送虞仲房监仓归临安

方翥

宿命须同一洞天,相逢孰处故依然。sù mìng xū tóng yī dòng tiān,xiāng féng shú chù gù yī rán。
不知堕落青衫底,何日尘泥是了缘。bù zhī duò luò qīng shān dǐ,hé rì chén ní shì le yuán。

宿尊胜庵二首呈谦之

方翥

天寒古寺往来希,门掩柴炉昼共围。tiān hán gǔ sì wǎng lái xī,mén yǎn chái lú zhòu gòng wéi。
细雨无声潜自落,开帘时复见霏霏。xì yǔ wú shēng qián zì luò,kāi lián shí fù jiàn fēi fēi。

宿尊胜庵二首呈谦之

方翥

阵阵山风递雨来,夜深飘损满庭梅。zhèn zhèn shān fēng dì yǔ lái,yè shēn piāo sǔn mǎn tíng méi。
未应一等成摇落,知有人家花未开。wèi yīng yī děng chéng yáo luò,zhī yǒu rén jiā huā wèi kāi。

粘蚝石

方翥

累累蚝山着石面,此非所有能无疑。lèi lèi háo shān zhe shí miàn,cǐ fēi suǒ yǒu néng wú yí。
细看大石深孔窍,舟人撑篙迹犹遗。xì kàn dà shí shēn kǒng qiào,zhōu rén chēng gāo jì yóu yí。
乃知此山千载前,汹涌尚作海渺弥。nǎi zhī cǐ shān qiān zài qián,xiōng yǒng shàng zuò hǎi miǎo mí。
蛟龙鱼鳖占窟宅,不省造化能密移。jiāo lóng yú biē zhàn kū zhái,bù shěng zào huà néng mì yí。

家有白鸡蓄之三年矣驯熟可爱谦之读书山中一日相过偶道庵僧所阙遂送谦之以遗之

方翥

羽仪洁白如自修,风雨晦冥那失晓。yǔ yí jié bái rú zì xiū,fēng yǔ huì míng nà shī xiǎo。
沙头鸥鸟不驯熟,雪里鹭丝太孤皎。shā tóu ōu niǎo bù xùn shú,xuě lǐ lù sī tài gū jiǎo。
山寒夜半落叶深,闭门垂荑偎重衾。shān hán yè bàn luò yè shēn,bì mén chuí tí wēi zhòng qīn。
闻鸡而起竟何事,我老看书不入心。wén jī ér qǐ jìng hé shì,wǒ lǎo kàn shū bù rù xīn。
久无斗志形如木,世上痴儿能舍肉。jiǔ wú dòu zhì xíng rú mù,shì shàng chī ér néng shě ròu。
白鸡之肉不可食,无劳断尾亦为福。bái jī zhī ròu bù kě shí,wú láo duàn wěi yì wèi fú。
山僧穷独老无妻,想见爱养如婴儿。shān sēng qióng dú lǎo wú qī,xiǎng jiàn ài yǎng rú yīng ér。
得地羽毛愈应好,天年全得山中老。dé dì yǔ máo yù yīng hǎo,tiān nián quán dé shān zhōng lǎo。

次韵时瑞见寄

方翥

吟诗夜半霜月白,胡床梦作乘槎客。yín shī yè bàn shuāng yuè bái,hú chuáng mèng zuò chéng chá kè。
醉中入月捉玉兔,手摵桂枝鸣策策。zuì zhōng rù yuè zhuō yù tù,shǒu shè guì zhī míng cè cè。
风吹天河银浪高,月边星宿相周遭。fēng chuī tiān hé yín làng gāo,yuè biān xīng sù xiāng zhōu zāo。
五色机头索云锦,天孙一笑颜如桃。wǔ sè jī tóu suǒ yún jǐn,tiān sūn yī xiào yán rú táo。
天河下接武陵溪,重觅仙源路却迷。tiān hé xià jiē wǔ líng xī,zhòng mì xiān yuán lù què mí。
五更波上回烟棹,半空飞雨落凄凄。wǔ gèng bō shàng huí yān zhào,bàn kōng fēi yǔ luò qī qī。
羽衣稚子双瞳方,伴我清江老严光。yǔ yī zhì zi shuāng tóng fāng,bàn wǒ qīng jiāng lǎo yán guāng。
落日还收钓筒去,芦风起处暮天长。luò rì hái shōu diào tǒng qù,lú fēng qǐ chù mù tiān zhǎng。

跋渔村晚景潇湘夜雨图

方翥

云昏雨暗黄芦渚,沙碛风高人断渡。yún hūn yǔ àn huáng lú zhǔ,shā qì fēng gāo rén duàn dù。
一叶扁舟忽下来,落日还收钓筒去。yī yè biǎn zhōu hū xià lái,luò rì hái shōu diào tǒng qù。
收尽沙头白鸟飞,蒹葭暮雪满蓑衣。shōu jǐn shā tóu bái niǎo fēi,jiān jiā mù xuě mǎn suō yī。
千门万户拥被卧,独钓寒波人未归。qiān mén wàn hù yōng bèi wò,dú diào hán bō rén wèi guī。

除夜寄谦之

方翥

去年雪暗江南路,日暮踟蹰无宿处。qù nián xuě àn jiāng nán lù,rì mù chí chú wú sù chù。
今年坐见故园春,梅花已过桃花新。jīn nián zuò jiàn gù yuán chūn,méi huā yǐ guò táo huā xīn。
东皋薄田才数亩,依方旋造逡巡酒。dōng gāo báo tián cái shù mǔ,yī fāng xuán zào qūn xún jiǔ。
嗣宗痛饮是吾师,万事否臧勿挂口。sì zōng tòng yǐn shì wú shī,wàn shì fǒu zāng wù guà kǒu。
循环三百真超忽,谁向空蒙问巢窟。xún huán sān bǎi zhēn chāo hū,shuí xiàng kōng méng wèn cháo kū。
愚痴聪慧一冥冥,不如且进杯中物。yú chī cōng huì yī míng míng,bù rú qiě jìn bēi zhōng wù。
33123