古诗词

和张宝臣即元韵

沈辽

始余倦游念还家,一身泛然寄天涯。shǐ yú juàn yóu niàn hái jiā,yī shēn fàn rán jì tiān yá。
头上白发日益加,朱颜不驻炉中砂。tóu shàng bái fā rì yì jiā,zhū yán bù zhù lú zhōng shā。
飘飘逸气凌紫霞,犹著黄绶趋泥沙。piāo piāo yì qì líng zǐ xiá,yóu zhù huáng shòu qū ní shā。
烈日漫凭乌帽遮,穷巷归来夕烟斜。liè rì màn píng wū mào zhē,qióng xiàng guī lái xī yān xié。
闭门正欲谢喧哗,何惮屋室多庳窊。bì mén zhèng yù xiè xuān huā,hé dàn wū shì duō bì wā。
杨柳欲落鸣饥鸦,八月秋风想乘槎。yáng liǔ yù luò míng jī yā,bā yuè qiū fēng xiǎng chéng chá。
市中有金谁攫挐,自欲归耕老菑畬。shì zhōng yǒu jīn shuí jué ná,zì yù guī gēng lǎo zāi shē。
嗜好已背梨与楂,那复开口增呶呶。shì hǎo yǐ bèi lí yǔ zhā,nà fù kāi kǒu zēng náo náo。
眼昏白昼生黑花,老悲独向儿女夸。yǎn hūn bái zhòu shēng hēi huā,lǎo bēi dú xiàng ér nǚ kuā。
枯辙不能活鲿鲨,骐骥垂耳伏盐车。kū zhé bù néng huó cháng shā,qí jì chuí ěr fú yán chē。
一官欣得饱鱼虾,顿首致谒辞当衙。yī guān xīn dé bǎo yú xiā,dùn shǒu zhì yè cí dāng yá。
愚拙不遇何复嗟,川陆旧游殊不遐。yú zhuō bù yù hé fù jiē,chuān lù jiù yóu shū bù xiá。
才渡扬子已闻蛙,吴女蓬鬓多髦髿。cái dù yáng zi yǐ wén wā,wú nǚ péng bìn duō máo suō。
西湖信美谢若耶,松竹夹道繁根芽。xī hú xìn měi xiè ruò yé,sōng zhú jiā dào fán gēn yá。
势利屈曲如盘蜗,卫青变化乃龙蛇。shì lì qū qū rú pán wō,wèi qīng biàn huà nǎi lóng shé。
深闺召客舞双髽,抚手相劝竞呀呀。shēn guī zhào kè wǔ shuāng zhuā,fǔ shǒu xiāng quàn jìng ya ya。
西崦老师自煮茶,太守陈乐奏渝巴。xī yān lǎo shī zì zhǔ chá,tài shǒu chén lè zòu yú bā。
湖水洗面去尘痂,故山白浪留文沙。hú shuǐ xǐ miàn qù chén jiā,gù shān bái làng liú wén shā。
田里小儿放猪猳,为乐往往鸣箫笳。tián lǐ xiǎo ér fàng zhū jiā,wèi lè wǎng wǎng míng xiāo jiā。
亦有狐兔堪施罝,令人指手徒为挪。yì yǒu hú tù kān shī jū,lìng rén zhǐ shǒu tú wèi nuó。
贱职驰使告及瓜,聿来甬东绝纷华。jiàn zhí chí shǐ gào jí guā,yù lái yǒng dōng jué fēn huá。
钳口不复露颊牙,联曹相系琼与葭。qián kǒu bù fù lù jiá yá,lián cáo xiāng xì qióng yǔ jiā。
上官庇覆不汝瑕,优游重见林中葩。shàng guān bì fù bù rǔ xiá,yōu yóu zhòng jiàn lín zhōng pā。
四时风露换物华,新诗迭致思无邪。sì shí fēng lù huàn wù huá,xīn shī dié zhì sī wú xié。
吾子俊拔诚可嘉,岂独鄙言数矜夸。wú zi jùn bá chéng kě jiā,qǐ dú bǐ yán shù jīn kuā。
高吟大字耀纸麻,时虽未亨道不污。gāo yín dà zì yào zhǐ má,shí suī wèi hēng dào bù wū。
屡出珠玉能愧奢,麻姑手爪幸见爬。lǚ chū zhū yù néng kuì shē,má gū shǒu zhǎo xìng jiàn pá。
长篇垂况理不差,正如矛戟相鏖叉。zhǎng piān chuí kuàng lǐ bù chà,zhèng rú máo jǐ xiāng áo chā。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

乐神

沈辽

夷人事神正自醵,山头水边与神乐。yí rén shì shén zhèng zì jù,shān tóu shuǐ biān yǔ shén lè。
大巫庞衣手摇铎,群儿伐鼓更鸣角。dà wū páng yī shǒu yáo duó,qún ér fá gǔ gèng míng jiǎo。
青山历历神欲归,湘水漓漓日脚西。qīng shān lì lì shén yù guī,xiāng shuǐ lí lí rì jiǎo xī。
小大酣歌向山栖,神羹满盎均汝釐。xiǎo dà hān gē xiàng shān qī,shén gēng mǎn àng jūn rǔ lí。

李华

沈辽

山僧种李华,华白谁肯折。shān sēng zhǒng lǐ huá,huá bái shuí kěn zhé。
春风欲去时,庭前纷如雪。chūn fēng yù qù shí,tíng qián fēn rú xuě。
绿叶始有芽,繁香且未歇。lǜ yè shǐ yǒu yá,fán xiāng qiě wèi xiē。
郁陶何可道,空庭步明月。yù táo hé kě dào,kōng tíng bù míng yuè。

黄鹂

沈辽

黄鹂何处来,啼我夷即下。huáng lí hé chù lái,tí wǒ yí jí xià。
绿叶掩穷陬,春容已衰谢。lǜ yè yǎn qióng zōu,chūn róng yǐ shuāi xiè。
百年如转毂,悲欢正相驾。bǎi nián rú zhuǎn gǔ,bēi huān zhèng xiāng jià。
感事一伤怀,吾年四十化。gǎn shì yī shāng huái,wú nián sì shí huà。

春林

沈辽

春林日已繁,隔我遥山青。chūn lín rì yǐ fán,gé wǒ yáo shān qīng。
下帘成幽卧,野鸟鸣嘤嘤。xià lián chéng yōu wò,yě niǎo míng yīng yīng。
鸟鸣有时息,春林亦衰寂。niǎo míng yǒu shí xī,chūn lín yì shuāi jì。
生物自环转,何心翻戚戚。shēng wù zì huán zhuǎn,hé xīn fān qī qī。

读书

沈辽

读书十车老已忘,人生得意须少壮。dú shū shí chē lǎo yǐ wàng,rén shēng dé yì xū shǎo zhuàng。
白发渐多筋力衰,谁为流年更惆怅。bái fā jiàn duō jīn lì shuāi,shuí wèi liú nián gèng chóu chàng。
自寄蛮夷朋旧稀,更将黄卷卧斜晖。zì jì mán yí péng jiù xī,gèng jiāng huáng juǎn wò xié huī。
古来枉直何足道,昨日皦皦今还非。gǔ lái wǎng zhí hé zú dào,zuó rì jiǎo jiǎo jīn hái fēi。

观大水望朝阳岩

沈辽

前日岩间欲结庐,下眺江水百步馀。qián rì yán jiān yù jié lú,xià tiào jiāng shuǐ bǎi bù yú。
春水溅溅出乳窦,青山白石半洿涂。chūn shuǐ jiàn jiàn chū rǔ dòu,qīng shān bái shí bàn wū tú。
不到津头已三月,谁知江水涨天墟。bù dào jīn tóu yǐ sān yuè,shuí zhī jiāng shuǐ zhǎng tiān xū。
遥望横流不敢济,岩口已有人罾鱼。yáo wàng héng liú bù gǎn jì,yán kǒu yǐ yǒu rén zēng yú。

奉送伯才都官代归

沈辽

前日使君佩铜鱼,雅望已合升华涂。qián rì shǐ jūn pèi tóng yú,yǎ wàng yǐ hé shēng huá tú。
一遭黯黮诚非辜,人为叹愤我若无。yī zāo àn dǎn chéng fēi gū,rén wèi tàn fèn wǒ ruò wú。
夷州已非人所居,况复筦库治赢馀。yí zhōu yǐ fēi rén suǒ jū,kuàng fù guǎn kù zhì yíng yú。
幸及瓜时笑还都,襟怀落落真丈夫。xìng jí guā shí xiào hái dōu,jīn huái luò luò zhēn zhàng fū。

水车

沈辽

山田绕山脚,江水何可作。shān tián rào shān jiǎo,jiāng shuǐ hé kě zuò。
车轮十丈围,飞湍半天落。chē lún shí zhàng wéi,fēi tuān bàn tiān luò。
雁翅插修筦,随流得深酌。yàn chì chā xiū guǎn,suí liú dé shēn zhuó。
升降岂无势,长江怒相薄。shēng jiàng qǐ wú shì,zhǎng jiāng nù xiāng báo。
有如万夫力,欢呼倾众壑。yǒu rú wàn fū lì,huān hū qīng zhòng hè。
曾不舍昼夜,美源终未涸。céng bù shě zhòu yè,měi yuán zhōng wèi hé。
人间有机事,由来生巧恶。rén jiān yǒu jī shì,yóu lái shēng qiǎo è。
善彼汉阴老,忘怀抱纯朴。shàn bǐ hàn yīn lǎo,wàng huái bào chún pǔ。

庭下菊

沈辽

夷天九月尾,秋气殊未肃。yí tiān jiǔ yuè wěi,qiū qì shū wèi sù。
病士蒙葛衣,正如庭下菊。bìng shì méng gé yī,zhèng rú tíng xià jú。
忆昔移菊初,夏暑方烦溽。yì xī yí jú chū,xià shǔ fāng fán rù。
瘴山旱无雨,憔悴兹不足。zhàng shān hàn wú yǔ,qiáo cuì zī bù zú。
安得望茅茨,窃自譬松竹。ān dé wàng máo cí,qiè zì pì sōng zhú。
神仙久视药,孤根寄穷谷。shén xiān jiǔ shì yào,gū gēn jì qióng gǔ。

钴鉧

沈辽

余读子厚书,始闻钴鉧潭。yú dú zi hòu shū,shǐ wén gǔ mǔ tán。
榜舟西江下,振步愚溪南。bǎng zhōu xī jiāng xià,zhèn bù yú xī nán。
高下凌山阿,松篁蔽秋岚。gāo xià líng shān ā,sōng huáng bì qiū lán。
土人识其地,古木森楩楠。tǔ rén shí qí dì,gǔ mù sēn pián nán。
水深日波澜,此理亦易探。shuǐ shēn rì bō lán,cǐ lǐ yì yì tàn。
古木为钴鉧,土音正相参。gǔ mù wèi gǔ mǔ,tǔ yīn zhèng xiāng cān。
所记或不然,信书殊未甘。suǒ jì huò bù rán,xìn shū shū wèi gān。
此公废已久,山水穷年耽。cǐ gōng fèi yǐ jiǔ,shān shuǐ qióng nián dān。
造化毫楮间,浮实微相锬。zào huà háo chǔ jiān,fú shí wēi xiāng tán。
幽心有默识,西归助清谈。yōu xīn yǒu mò shí,xī guī zhù qīng tán。

寄题聱隅冢亭

沈辽

不识聱隅生,斯人亦豪怪。bù shí áo yú shēng,sī rén yì háo guài。
挟书海上来,轩昂轶前辈。xié shū hǎi shàng lái,xuān áng yì qián bèi。
何为老穷阨,独与当时背。hé wèi lǎo qióng è,dú yǔ dāng shí bèi。
宠禄出一时,此书终不废。chǒng lù chū yī shí,cǐ shū zhōng bù fèi。
客死江都馆,骸骨埋荒秽。kè sǐ jiāng dōu guǎn,hái gǔ mái huāng huì。
幸会田使君,开茔北门外。xìng huì tián shǐ jūn,kāi yíng běi mén wài。
浮屠清旷地,马鬣森松桧。fú tú qīng kuàng dì,mǎ liè sēn sōng guì。
百年一抔土,谁当论穷泰。bǎi nián yī póu tǔ,shuí dāng lùn qióng tài。

龙兴观

沈辽

山林摇落江水寒,松下古观生秋兰。shān lín yáo luò jiāng shuǐ hán,sōng xià gǔ guān shēng qiū lán。
白日无人午夜静,玉皇殿上朝仙官,但闻金环玉佩鸣珊珊。bái rì wú rén wǔ yè jìng,yù huáng diàn shàng cháo xiān guān,dàn wén jīn huán yù pèi míng shān shān。
麻姑女子不下坛,有谁乞得延龄丹。má gū nǚ zi bù xià tán,yǒu shuí qǐ dé yán líng dān。
人生不如为善好,草头晓露空潸潸。rén shēng bù rú wèi shàn hǎo,cǎo tóu xiǎo lù kōng shān shān。

有感

沈辽

我身如断蓬,我性如孤鹤。wǒ shēn rú duàn péng,wǒ xìng rú gū hè。
飘摇寄林野,不复人间乐。piāo yáo jì lín yě,bù fù rén jiān lè。
岂如鸡与犬,朱门肆依托。qǐ rú jī yǔ quǎn,zhū mén sì yī tuō。
虽沐稻粱恩,安能远嫌薄。suī mù dào liáng ēn,ān néng yuǎn xián báo。
理或不在我,幽怀放寥廓。lǐ huò bù zài wǒ,yōu huái fàng liáo kuò。
人生能几时,百年共摇落。rén shēng néng jǐ shí,bǎi nián gòng yáo luò。

赠饮客

沈辽

鄙性不嗜饮,不知酒中乐。bǐ xìng bù shì yǐn,bù zhī jiǔ zhōng lè。
古人能闭关,此兴应可度。gǔ rén néng bì guān,cǐ xīng yīng kě dù。
形骸委物外,宠利安能薄。xíng hái wěi wù wài,chǒng lì ān néng báo。
何为攘臂人,喧卑同燕雀。hé wèi rǎng bì rén,xuān bēi tóng yàn què。
朝挥百神王,夕引群忧涸。cháo huī bǎi shén wáng,xī yǐn qún yōu hé。
畴昔二三公,逃死向杯杓。chóu xī èr sān gōng,táo sǐ xiàng bēi biāo。
我乐不在是,陶然造冲漠。wǒ lè bù zài shì,táo rán zào chōng mò。
子当剧醉时,相访南山脚。zi dāng jù zuì shí,xiāng fǎng nán shān jiǎo。

奉赠玉笥王尊师

沈辽

玉笥羽人不绝食,鬓毛清润颜色赤。yù sì yǔ rén bù jué shí,bìn máo qīng rùn yán sè chì。
中黄仙翁传妙经,十年功成人不识。zhōng huáng xiān wēng chuán miào jīng,shí nián gōng chéng rén bù shí。
身如孤云行无迹,欲上九疑望南极。shēn rú gū yún xíng wú jì,yù shàng jiǔ yí wàng nán jí。
岣嵝不见神禹碑,潇湘真得浮丘伯。gǒu lǒu bù jiàn shén yǔ bēi,xiāo xiāng zhēn dé fú qiū bó。
城南濯足江水碧,逍遥城中混名德。chéng nán zhuó zú jiāng shuǐ bì,xiāo yáo chéng zhōng hùn míng dé。
东岩西穴已烂游,共过庐阳寻简寂。dōng yán xī xué yǐ làn yóu,gòng guò lú yáng xún jiǎn jì。