古诗词

德相所示论书聊复戏酬

沈辽

野舍老馀生,雅尚今已惬。yě shě lǎo yú shēng,yǎ shàng jīn yǐ qiè。
不逃世忧患,馀事寄巾蹀。bù táo shì yōu huàn,yú shì jì jīn dié。
行寻青山转,坐对青山叠。xíng xún qīng shān zhuǎn,zuò duì qīng shān dié。
欲随白云去,傥与幽人接。yù suí bái yún qù,tǎng yǔ yōu rén jiē。
盘桓太清洞,怅望长江艓。pán huán tài qīng dòng,chàng wàng zhǎng jiāng dié。
昔时古锦囊,今还白羽箑。xī shí gǔ jǐn náng,jīn hái bái yǔ shà。
不复叔夜煅,真得孙登摄。bù fù shū yè duàn,zhēn dé sūn dēng shè。
九华一枯藜,青溪一孤楫。jiǔ huá yī kū lí,qīng xī yī gū jí。
得丧苟自达,死生安足惵。dé sàng gǒu zì dá,sǐ shēng ān zú dié。
朱颜久不驻,白发何为镊。zhū yán jiǔ bù zhù,bái fā hé wèi niè。
群物自流转,吾生寄天燮。qún wù zì liú zhuǎn,wú shēng jì tiān xiè。
德相屡相过,老夫宁足蹑。dé xiāng lǚ xiāng guò,lǎo fū níng zú niè。
由来废井水,不如长剑铗。yóu lái fèi jǐng shuǐ,bù rú zhǎng jiàn jiá。
往往论书法,轩轩两目睫。wǎng wǎng lùn shū fǎ,xuān xuān liǎng mù jié。
中郎石经在,元常表军捷。zhōng láng shí jīng zài,yuán cháng biǎo jūn jié。
汉魏多传人,至宋有遗帖。hàn wèi duō chuán rén,zhì sòng yǒu yí tiē。
唐室初最盛,渐衰自中叶。táng shì chū zuì shèng,jiàn shuāi zì zhōng yè。
欧虞缅谁嗣,颜柳何足躐。ōu yú miǎn shuí sì,yán liǔ hé zú liè。
篆籀昔难工,草圣谁敢辄。zhuàn zhòu xī nán gōng,cǎo shèng shuí gǎn zhé。
巨山作散隶,雄古掀龙鬣。jù shān zuò sàn lì,xióng gǔ xiān lóng liè。
贞观喜飞白,凌厉腾春蝶。zhēn guān xǐ fēi bái,líng lì téng chūn dié。
岂特豁神观,直可祛鬼魇。qǐ tè huō shén guān,zhí kě qū guǐ yǎn。
古人有所寓,天性难必协。gǔ rén yǒu suǒ yù,tiān xìng nán bì xié。
所志有小大,其材有勇怯。suǒ zhì yǒu xiǎo dà,qí cái yǒu yǒng qiè。
或惮懦文雅,或轩昂豪侠。huò dàn nuò wén yǎ,huò xuān áng háo xiá。
或转战鞍马,或驱驰弋猎。huò zhuǎn zhàn ān mǎ,huò qū chí yì liè。
或发于止谏,或得于讼牒。huò fā yú zhǐ jiàn,huò dé yú sòng dié。
或奋夺床陛,或造成械槢。huò fèn duó chuáng bì,huò zào chéng xiè xí。
或为神所追,或自执所劫。huò wèi shén suǒ zhuī,huò zì zhí suǒ jié。
或醉以贾祸,或诈以行谍。huò zuì yǐ jiǎ huò,huò zhà yǐ xíng dié。
或习于娱乐,或劳于呿嗋。huò xí yú yú lè,huò láo yú qù xié。
有灿如文锦,有劲如金梜。yǒu càn rú wén jǐn,yǒu jìn rú jīn jiā。
有倚如戈锋,有点如山嶪。yǒu yǐ rú gē fēng,yǒu diǎn rú shān yè。
有驶或如波,有媚或如靥。yǒu shǐ huò rú bō,yǒu mèi huò rú yè。
或腾如烟霏,或落如鸟跕。huò téng rú yān fēi,huò luò rú niǎo diǎn。
渊妙欲飞动,拙恶愧偏擪。yuān miào yù fēi dòng,zhuō è kuì piān yè。
当寝或不寐,当昼亦忘馌。dāng qǐn huò bù mèi,dāng zhòu yì wàng yè。
有誉终甚微,或毁则群嗫。yǒu yù zhōng shén wēi,huò huǐ zé qún niè。
为功有不至,考古安能厌。wèi gōng yǒu bù zhì,kǎo gǔ ān néng yàn。
十年幸能就,万金毫岂浥。shí nián xìng néng jiù,wàn jīn háo qǐ yì。
金玉敷卷轴,龙蛇閟箱笈。jīn yù fū juǎn zhóu,lóng shé bì xiāng jí。
是惟小夫技,宁当丈夫业。shì wéi xiǎo fū jì,níng dāng zhàng fū yè。
譬如论唐虞,何曾道郇叶。pì rú lùn táng yú,hé céng dào huán yè。
如君负高识,于此何足挟。rú jūn fù gāo shí,yú cǐ hé zú xié。
一战虽未霸,遐心岂即怗。yī zhàn suī wèi bà,xiá xīn qǐ jí tiē。
朝廷方洽熙,四夷皆远慑。cháo tíng fāng qià xī,sì yí jiē yuǎn shè。
坐复洮河地,直捣幽燕胁。zuò fù táo hé dì,zhí dǎo yōu yàn xié。
朝夕奏奇功,群儒争鼓箧。cháo xī zòu qí gōng,qún rú zhēng gǔ qiè。
太平任文治,战血何烦喋。tài píng rèn wén zhì,zhàn xuè hé fán dié。
道德以为宇,威武以为堞。dào dé yǐ wèi yǔ,wēi wǔ yǐ wèi dié。
岂比叔孙生,杂用随何颊。qǐ bǐ shū sūn shēng,zá yòng suí hé jiá。
吾衰何可道,不死同原涉。wú shuāi hé kě dào,bù sǐ tóng yuán shè。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

奉赠玉笥王尊师

沈辽

玉笥羽人不绝食,鬓毛清润颜色赤。yù sì yǔ rén bù jué shí,bìn máo qīng rùn yán sè chì。
中黄仙翁传妙经,十年功成人不识。zhōng huáng xiān wēng chuán miào jīng,shí nián gōng chéng rén bù shí。
身如孤云行无迹,欲上九疑望南极。shēn rú gū yún xíng wú jì,yù shàng jiǔ yí wàng nán jí。
岣嵝不见神禹碑,潇湘真得浮丘伯。gǒu lǒu bù jiàn shén yǔ bēi,xiāo xiāng zhēn dé fú qiū bó。
城南濯足江水碧,逍遥城中混名德。chéng nán zhuó zú jiāng shuǐ bì,xiāo yáo chéng zhōng hùn míng dé。
东岩西穴已烂游,共过庐阳寻简寂。dōng yán xī xué yǐ làn yóu,gòng guò lú yáng xún jiǎn jì。

寄题谭氏需亭

沈辽

谭子作需亭,佳客同宴乐。tán zi zuò xū tíng,jiā kè tóng yàn lè。
宴乐乃馀事,文华相博约。yàn lè nǎi yú shì,wén huá xiāng bó yuē。
散帙列经史,所游尽通博。sàn zhì liè jīng shǐ,suǒ yóu jǐn tōng bó。
挥毫断新义,诸生困穿凿。huī háo duàn xīn yì,zhū shēng kùn chuān záo。
中厨具烹饪,高怀肆杯杓。zhōng chú jù pēng rèn,gāo huái sì bēi biāo。
遥想大论时,纷纷麈毛落。yáo xiǎng dà lùn shí,fēn fēn zhǔ máo luò。
春风豁幽郁,秋日延林薄。chūn fēng huō yōu yù,qiū rì yán lín báo。
人生乐名教,安在甘寂寞。rén shēng lè míng jiào,ān zài gān jì mò。
相期一穷达,岂止为脾臄。xiāng qī yī qióng dá,qǐ zhǐ wèi pí jué。
穷达乃在天,得时即鸣跃。qióng dá nǎi zài tiān,dé shí jí míng yuè。
在昔郑司农,处身固穷索。zài xī zhèng sī nóng,chù shēn gù qióng suǒ。
飨客颇丰侈,水陆荐金错。xiǎng kè pǒ fēng chǐ,shuǐ lù jiàn jīn cuò。
其后李北海,高材冠台阁。qí hòu lǐ běi hǎi,gāo cái guān tái gé。
摛文示时彦,万金资一酌。chī wén shì shí yàn,wàn jīn zī yī zhuó。
遗风不在是,斯名岂苟作。yí fēng bù zài shì,sī míng qǐ gǒu zuò。
泥沙何足道,正当为善谑。ní shā hé zú dào,zhèng dāng wèi shàn xuè。
子云老嗜酒,行当蹑芒屩。zi yún lǎo shì jiǔ,xíng dāng niè máng juē。
为君说难字,犹能中一喙。wèi jūn shuō nán zì,yóu néng zhōng yī huì。

送唐道

沈辽

潇湘一片云,翩翩上南岳。xiāo xiāng yī piàn yún,piān piān shàng nán yuè。
不依涧底石,欲引瑶台鹤。bù yī jiàn dǐ shí,yù yǐn yáo tái hè。
乘风出崖峤,带月萦林薄。chéng fēng chū yá jiào,dài yuè yíng lín báo。
若会洪崖生,为求金鼎药。ruò huì hóng yá shēng,wèi qiú jīn dǐng yào。

零陵观大水

沈辽

春雨淫不已,江水一夕涨。chūn yǔ yín bù yǐ,jiāng shuǐ yī xī zhǎng。
初闻渐其栅,离明已三丈。chū wén jiàn qí zhà,lí míng yǐ sān zhàng。
老弱走山去,浮沉困丁壮。lǎo ruò zǒu shān qù,fú chén kùn dīng zhuàng。
高楼半欲没,木杪维舟舫。gāo lóu bàn yù méi,mù miǎo wéi zhōu fǎng。
睢阜已怀襄,那能辨闾巷。suī fù yǐ huái xiāng,nà néng biàn lǘ xiàng。
升高瞰其下,犬牙萦叠嶂。shēng gāo kàn qí xià,quǎn yá yíng dié zhàng。
始知地形隘,何由保无恙。shǐ zhī dì xíng ài,hé yóu bǎo wú yàng。
湘川浩东下,其势不相让。xiāng chuān hào dōng xià,qí shì bù xiāng ràng。
安得驱山泽,移徙就空旷。ān dé qū shān zé,yí xǐ jiù kōng kuàng。
市井安且平,黎民获生养。shì jǐng ān qiě píng,lí mín huò shēng yǎng。
群流亦适性,千里肆夷漾。qún liú yì shì xìng,qiān lǐ sì yí yàng。
斯怀知未遂,蓬茆独怊怅。sī huái zhī wèi suì,péng máo dú chāo chàng。

谢履道天麻

沈辽

仙客饵赤箭,其根乃天麻。xiān kè ěr chì jiàn,qí gēn nǎi tiān má。
延年不复老,飞身混烟霞。yán nián bù fù lǎo,fēi shēn hùn yān xiá。
文升蚤得道,山下多灵芽。wén shēng zǎo dé dào,shān xià duō líng yá。
世士所购求,金玉如泥沙。shì shì suǒ gòu qiú,jīn yù rú ní shā。
吾昔负羸疾,衰龄畏风邪。wú xī fù léi jí,shuāi líng wèi fēng xié。
筋骨困连卷,跳偏竟何嗟。jīn gǔ kùn lián juǎn,tiào piān jìng hé jiē。
履道知我欲,囊封寄山家。lǚ dào zhī wǒ yù,náng fēng jì shān jiā。
呼奴为煮食,惜已鬓毛华。hū nú wèi zhǔ shí,xī yǐ bìn máo huá。

戏赠莘叟明之

沈辽

仲子绝不出,留侯数相顾。zhòng zi jué bù chū,liú hóu shù xiāng gù。
二客虽不同,所知均一趣。èr kè suī bù tóng,suǒ zhī jūn yī qù。
仲子屏世故,翛然掩蓬户。zhòng zi píng shì gù,xiāo rán yǎn péng hù。
留侯喜奕棋,清欢寄玄悟。liú hóu xǐ yì qí,qīng huān jì xuán wù。

谢蔚宗木棉

沈辽

峤南地熟气如烟,木华蒙茸散为绵。jiào nán dì shú qì rú yān,mù huá méng rōng sàn wèi mián。
使君作紬远相寄,表似夷锦红欲燃。shǐ jūn zuò chóu yuǎn xiāng jì,biǎo shì yí jǐn hóng yù rán。
病士榻上残青毡,山中苦寒多破穿。bìng shì tà shàng cán qīng zhān,shān zhōng kǔ hán duō pò chuān。
使君相赠何可言,困来不妨伸脚眠。shǐ jūn xiāng zèng hé kě yán,kùn lái bù fáng shēn jiǎo mián。

君山

沈辽

我来洞庭上,延首望君山。wǒ lái dòng tíng shàng,yán shǒu wàng jūn shān。
君山不可见,止在狂波间。jūn shān bù kě jiàn,zhǐ zài kuáng bō jiān。
风休水亦息,烟岚露空碧。fēng xiū shuǐ yì xī,yān lán lù kōng bì。
何烦问法意,开口成尘迹。hé fán wèn fǎ yì,kāi kǒu chéng chén jì。

次韵奉赠巴陵上官令

沈辽

古人善治身,摆落在尘土。gǔ rén shàn zhì shēn,bǎi luò zài chén tǔ。
明哲所自任,不为小人侮。míng zhé suǒ zì rèn,bù wèi xiǎo rén wǔ。
嗟我一何愚,逍遥寄天宇。jiē wǒ yī hé yú,xiāo yáo jì tiān yǔ。
长嫌柳下污,有意庄生堵。zhǎng xián liǔ xià wū,yǒu yì zhuāng shēng dǔ。
微官被黯黮,远放潇湘浦。wēi guān bèi àn dǎn,yuǎn fàng xiāo xiāng pǔ。
闭关绝世故,况复挥谈麈。bì guān jué shì gù,kuàng fù huī tán zhǔ。
蒙恩许北下,始接诸公武。méng ēn xǔ běi xià,shǐ jiē zhū gōng wǔ。
若得一丸药,顿发三年瞽。ruò dé yī wán yào,dùn fā sān nián gǔ。
巴陵遇言游,高文璨瑶圃。bā líng yù yán yóu,gāo wén càn yáo pǔ。
泠泠挹清风,使人怀玉斧。líng líng yì qīng fēng,shǐ rén huái yù fǔ。

奉赠上官令

沈辽

洞庭春水静,楚山气雄劲。dòng tíng chūn shuǐ jìng,chǔ shān qì xióng jìn。
欲言世上清,不敌巴陵令。yù yán shì shàng qīng,bù dí bā líng lìng。
山深多猿啸,水涸纵鳞泳。shān shēn duō yuán xiào,shuǐ hé zòng lín yǒng。
牛刀有馀闲,尽入安仁咏。niú dāo yǒu yú xián,jǐn rù ān rén yǒng。

赠送卢总赴调

沈辽

山东卢翁旧儒者,少年久客都城下。shān dōng lú wēng jiù rú zhě,shǎo nián jiǔ kè dōu chéng xià。
先朝数因春官荐,投袂攀鞍学弓马。xiān cháo shù yīn chūn guān jiàn,tóu mèi pān ān xué gōng mǎ。
大黄六钧猿臂挽,武库官箭长分靶。dà huáng liù jūn yuán bì wǎn,wǔ kù guān jiàn zhǎng fēn bǎ。
横门较艺在第一,武士贾勇来相迓。héng mén jiào yì zài dì yī,wǔ shì jiǎ yǒng lái xiāng yà。
天子临观虎豹群,弓满不苦何由化。tiān zi lín guān hǔ bào qún,gōng mǎn bù kǔ hé yóu huà。
固知穷达不在我,乞得参军何足吒。gù zhī qióng dá bù zài wǒ,qǐ dé cān jūn hé zú zhā。
晚除一尉来荆域,白发婆娑谁复识。wǎn chú yī wèi lái jīng yù,bái fā pó suō shuí fù shí。
部中夷落寄戎政,上下六年无盗贼。bù zhōng yí luò jì róng zhèng,shàng xià liù nián wú dào zéi。
使者垂庥太守惜,地薄器寒无势力。shǐ zhě chuí xiū tài shǒu xī,dì báo qì hán wú shì lì。
平生介直耻自媒,一纸荐书终不得。píng shēng jiè zhí chǐ zì méi,yī zhǐ jiàn shū zhōng bù dé。
中间安南大将出,尝愿奋身借一戟。zhōng jiān ān nán dà jiāng chū,cháng yuàn fèn shēn jiè yī jǐ。
翻蒙羽檄督军粮,灵渠首运三千石。fān méng yǔ xí dū jūn liáng,líng qú shǒu yùn sān qiān shí。
小官繇使当自效,解衣操舟上滩碛。xiǎo guān yáo shǐ dāng zì xiào,jiě yī cāo zhōu shàng tān qì。
同行嘲笑何自苦,殊胜陶公闲运甓。tóng xíng cháo xiào hé zì kǔ,shū shèng táo gōng xián yùn pì。
功劳涓埃何足道,甫得临湘升斗食。gōng láo juān āi hé zú dào,fǔ dé lín xiāng shēng dòu shí。
高堂老母终天年,屏居古寺甘穷寂。gāo táng lǎo mǔ zhōng tiān nián,píng jū gǔ sì gān qióng jì。
从来畏慎不干人,粝食布衣残喘息。cóng lái wèi shèn bù gàn rén,lì shí bù yī cán chuǎn xī。
春秋祀事亦粗给,妻子不为饥寒逼。chūn qiū sì shì yì cū gěi,qī zi bù wèi jī hán bī。
三年终丧壮心在,矍铄安能忌吏役。sān nián zhōng sàng zhuàng xīn zài,jué shuò ān néng jì lì yì。
古剑不折终不埋,老马岂甘长伏枥。gǔ jiàn bù zhé zhōng bù mái,lǎo mǎ qǐ gān zhǎng fú lì。
却持手板谒公府,斗擞青衫尘土迹。què chí shǒu bǎn yè gōng fǔ,dòu sǒu qīng shān chén tǔ jì。
我知卢公意可怜,世人□家轻相测。wǒ zhī lú gōng yì kě lián,shì rén jiā qīng xiāng cè。
何如市井轻薄儿,朝来指白暮为黑。hé rú shì jǐng qīng báo ér,cháo lái zhǐ bái mù wèi hēi。

古兴十六首

沈辽

朝亦看逾山,暮亦看逾山。cháo yì kàn yú shān,mù yì kàn yú shān。
芳华春树外,古澹白云闲。fāng huá chūn shù wài,gǔ dàn bái yún xián。
绝顶有池水,昔年栖玉颜。jué dǐng yǒu chí shuǐ,xī nián qī yù yán。
妙灵想不驻,缅慕何由攀。miào líng xiǎng bù zhù,miǎn mù hé yóu pān。

古兴十六首

沈辽

春草日已枯,山中少人迹。chūn cǎo rì yǐ kū,shān zhōng shǎo rén jì。
草间秋蛩鸣,遥知岁寒逼。cǎo jiān qiū qióng míng,yáo zhī suì hán bī。
人生何可恃,金丹须努力。rén shēng hé kě shì,jīn dān xū nǔ lì。
流景终不回,永叹尚何益。liú jǐng zhōng bù huí,yǒng tàn shàng hé yì。

古兴十六首

沈辽

我不叹白发,安得新少年。wǒ bù tàn bái fā,ān dé xīn shǎo nián。
往者不失势,后来岂能贤。wǎng zhě bù shī shì,hòu lái qǐ néng xián。
世间亦多士,倚伏良有缘。shì jiān yì duō shì,yǐ fú liáng yǒu yuán。
寄语夸夺子,古人已皆然。jì yǔ kuā duó zi,gǔ rén yǐ jiē rán。

古兴十六首

沈辽

修道须阴功,留侯亦何为。xiū dào xū yīn gōng,liú hóu yì hé wèi。
区区欲报怨,方为帝王师。qū qū yù bào yuàn,fāng wèi dì wáng shī。
辟谷学赤松,强为女子饴。pì gǔ xué chì sōng,qiáng wèi nǚ zi yí。
黄石更殉葬,空令后人疑。huáng shí gèng xùn zàng,kōng lìng hòu rén yí。