古诗词

杂诗

李正民

乔木丘园古,疏篱舍屋深。qiáo mù qiū yuán gǔ,shū lí shě wū shēn。
路随山脚转,岸近海潮侵。lù suí shān jiǎo zhuǎn,àn jìn hǎi cháo qīn。
樵叟欣相遇,禅房许独寻。qiáo sǒu xīn xiāng yù,chán fáng xǔ dú xún。
杖藜聊纵步,乘兴欲投簪。zhàng lí liáo zòng bù,chéng xīng yù tóu zān。

李正民

宋扬州人,字方叔。李定孙。徽宗政和二年进士。历官中书舍人。出为两浙、江西、湖南抚谕使,具奏官吏能否,民事冤抑,听陈诉,为申理。以奉使称职,除给事中、吏部侍郎。历江西路提刑,以徽猷阁待制知吉州,奉祠归。有《己酉航海记》、《大隐集》。 李正民的作品>>

猜您喜欢

和同院蜡梅

李正民

曾笑江妃粉面光,化工端为拂娇黄。céng xiào jiāng fēi fěn miàn guāng,huà gōng duān wèi fú jiāo huáng。
蜜脾旋滴明如剪,宫额新涂暗有香。mì pí xuán dī míng rú jiǎn,gōng é xīn tú àn yǒu xiāng。
应与巩梅分气味,不同陶菊斗轻狂。yīng yǔ gǒng méi fēn qì wèi,bù tóng táo jú dòu qīng kuáng。
捧心谁识西施病,临鉴深颦未试妆。pěng xīn shuí shí xī shī bìng,lín jiàn shēn pín wèi shì zhuāng。

和同院蜡梅

李正民

岭梅开过已飘扬,独出奇姿浅淡黄。lǐng méi kāi guò yǐ piāo yáng,dú chū qí zī qiǎn dàn huáng。
绛萼巧粘花蕊蜜,缃罗轻熨水沉香。jiàng è qiǎo zhān huā ruǐ mì,xiāng luó qīng yùn shuǐ chén xiāng。
光摇烛跋连宵赏,色映鹅儿殢酒狂。guāng yáo zhú bá lián xiāo shǎng,sè yìng é ér tì jiǔ kuáng。
只恐寿阳公主怪,蛾眉画了不成妆。zhǐ kǒng shòu yáng gōng zhǔ guài,é méi huà le bù chéng zhuāng。

和同院蜡梅

李正民

瘦骨纤肌出众芳,嘉名聊占蜜脾黄。shòu gǔ xiān jī chū zhòng fāng,jiā míng liáo zhàn mì pí huáng。
秦酥乱点寒生粟,春酒初开冻发香。qín sū luàn diǎn hán shēng sù,chūn jiǔ chū kāi dòng fā xiāng。
事异代薪矜屋润,巧同刻凤伴儿狂。shì yì dài xīn jīn wū rùn,qiǎo tóng kè fèng bàn ér kuáng。
十年不见春风面,依旧轻轻薄薄妆。shí nián bù jiàn chūn fēng miàn,yī jiù qīng qīng báo báo zhuāng。

再赋

李正民

不杂寒枝冰雪光,蜜脾初点一分黄。bù zá hán zhī bīng xuě guāng,mì pí chū diǎn yī fēn huáng。
裁时巧借韩湘手,到处浓薰荀令香。cái shí qiǎo jiè hán xiāng shǒu,dào chù nóng xūn xún lìng xiāng。
东阁敛藏羞太白,游蜂邂逅恍如狂。dōng gé liǎn cáng xiū tài bái,yóu fēng xiè hòu huǎng rú kuáng。
艳阳时节闲桃李,任学风流时世妆。yàn yáng shí jié xián táo lǐ,rèn xué fēng liú shí shì zhuāng。

东海生欲以酒见遗而郡禁方严仆每饮又少作诗谢之

李正民

霜凝鸳瓦晓纤纤,静拥寒炉火屡添。shuāng níng yuān wǎ xiǎo xiān xiān,jìng yōng hán lú huǒ lǚ tiān。
白堕春醪空有意,青州从事邈难瞻。bái duò chūn láo kōng yǒu yì,qīng zhōu cóng shì miǎo nán zhān。
幸逢朱博杯盘少,况值曹公禁令严。xìng féng zhū bó bēi pán shǎo,kuàng zhí cáo gōng jìn lìng yán。
瓶汲甘泉聊漱齿,鸱夷应笑若清廉。píng jí gān quán liáo shù chǐ,chī yí yīng xiào ruò qīng lián。

览镜

李正民

览镜空惊鬓发凋,暮年踪迹逐渔樵。lǎn jìng kōng jīng bìn fā diāo,mù nián zōng jì zhú yú qiáo。
如无似有梅天雨,暂去还来海浦潮。rú wú shì yǒu méi tiān yǔ,zàn qù hái lái hǎi pǔ cháo。
栗里忘忧惟浊酒,锦城排闷且长谣。lì lǐ wàng yōu wéi zhuó jiǔ,jǐn chéng pái mèn qiě zhǎng yáo。
草堂日晏犹高枕,不怕当关苦见招。cǎo táng rì yàn yóu gāo zhěn,bù pà dāng guān kǔ jiàn zhāo。

客有以茶易竹次韵

李正民

琅玕黝璧两清虚,不比山阴鹅换书。láng gān yǒu bì liǎng qīng xū,bù bǐ shān yīn é huàn shū。
花乳试烹应有味,龙孙新种未嫌疏。huā rǔ shì pēng yīng yǒu wèi,lóng sūn xīn zhǒng wèi xián shū。
轻身通气宜君饮,冒雪停霜称我居。qīng shēn tōng qì yí jūn yǐn,mào xuě tíng shuāng chēng wǒ jū。
斜曲短长休更问,森罗万象已如如。xié qū duǎn zhǎng xiū gèng wèn,sēn luó wàn xiàng yǐ rú rú。

再和换竹

李正民

此君风度不可无,禅老方翻贝叶书。cǐ jūn fēng dù bù kě wú,chán lǎo fāng fān bèi yè shū。
试遣酪奴相问讯,为邀青士看扶疏。shì qiǎn lào nú xiāng wèn xùn,wèi yāo qīng shì kàn fú shū。
芳香雅称松江水,苍翠还宜长者居。fāng xiāng yǎ chēng sōng jiāng shuǐ,cāng cuì hái yí zhǎng zhě jū。
明月清风随处是,去来有分意何如。míng yuè qīng fēng suí chù shì,qù lái yǒu fēn yì hé rú。

和同院梅花

李正民

岁残万木冻如痴,聚窟飘香起玉肌。suì cán wàn mù dòng rú chī,jù kū piāo xiāng qǐ yù jī。
韵胜自依山谷里,肤清偏称月明时。yùn shèng zì yī shān gǔ lǐ,fū qīng piān chēng yuè míng shí。
且看雪后微微折,只怕风前细细吹。qiě kàn xuě hòu wēi wēi zhé,zhǐ pà fēng qián xì xì chuī。
蓬岛瑶池空入梦,不将清兴属芳枝。péng dǎo yáo chí kōng rù mèng,bù jiāng qīng xīng shǔ fāng zhī。

和同院梅花

李正民

孤标无物可相宜,浅浅娇黄点素肌。gū biāo wú wù kě xiāng yí,qiǎn qiǎn jiāo huáng diǎn sù jī。
曾向扬州动诗兴,不劳杜宇啭芳时。céng xiàng yáng zhōu dòng shī xīng,bù láo dù yǔ zhuàn fāng shí。
高情已与云为友,冷艳仍愁雪共吹。gāo qíng yǐ yǔ yún wèi yǒu,lěng yàn réng chóu xuě gòng chuī。
自笑刚肠如铁石,难陪徐庾赋南枝。zì xiào gāng cháng rú tiě shí,nán péi xú yǔ fù nán zhī。

和同院梅花

李正民

清真淡薄正相宜,肯使赪容透玉肌。qīng zhēn dàn báo zhèng xiāng yí,kěn shǐ chēng róng tòu yù jī。
自倚怀冰难受染,何妨凌雪独先时。zì yǐ huái bīng nán shòu rǎn,hé fáng líng xuě dú xiān shí。
烟迷远树依稀见,风度回塘取次吹。yān mí yuǎn shù yī xī jiàn,fēng dù huí táng qǔ cì chuī。
闻说江南春信早,凭君折取最繁枝。wén shuō jiāng nán chūn xìn zǎo,píng jūn zhé qǔ zuì fán zhī。

和舒伯源梅花韵

李正民

极目凄迷杳霭间,群芳敛迹自知难。jí mù qī mí yǎo ǎi jiān,qún fāng liǎn jì zì zhī nán。
半穿篱落涂黄浅,静对溪流照影寒。bàn chuān lí luò tú huáng qiǎn,jìng duì xī liú zhào yǐng hán。
月地云阶偏适意,雪车冰柱苦相干。yuè dì yún jiē piān shì yì,xuě chē bīng zhù kǔ xiāng gàn。
莫随羌笛风前舞,却怕青青逼齿酸。mò suí qiāng dí fēng qián wǔ,què pà qīng qīng bī chǐ suān。

和舒伯源梅花韵

李正民

群芳谁与斗时宜,淡拂铅华不著肌。qún fāng shuí yǔ dòu shí yí,dàn fú qiān huá bù zhù jī。
爱静悄无蜂蝶影,耐寒孤映雪霜时。ài jìng qiāo wú fēng dié yǐng,nài hán gū yìng xuě shuāng shí。
珑璁喜见银蟾满,零落愁听画角吹。lóng cōng xǐ jiàn yín chán mǎn,líng luò chóu tīng huà jiǎo chuī。
几许妍词传不尽,只夸半树与横枝。jǐ xǔ yán cí chuán bù jǐn,zhǐ kuā bàn shù yǔ héng zhī。

和舒伯源梅花韵

李正民

叶落千林景最宜,天教姑射露冰肌。yè luò qiān lín jǐng zuì yí,tiān jiào gū shè lù bīng jī。
轻明素粉初匀后,浅淡娇黄半吐时。qīng míng sù fěn chū yún hòu,qiǎn dàn jiāo huáng bàn tǔ shí。
青女有情来慰藉,姮娥着意借嘘吹。qīng nǚ yǒu qíng lái wèi jí,héng é zhe yì jiè xū chuī。
不须驿使传消息,看尽南枝与北枝。bù xū yì shǐ chuán xiāo xī,kàn jǐn nán zhī yǔ běi zhī。

和舒伯源梅花韵

李正民

檐卜花开鹫岭西,何如江国见纤肌。yán bo huā kāi jiù lǐng xī,hé rú jiāng guó jiàn xiān jī。
自矜六出非凡格,独占三冬最晚时。zì jīn liù chū fēi fán gé,dú zhàn sān dōng zuì wǎn shí。
刻玉漫劳夸智巧,镂冰那复耐风吹。kè yù màn láo kuā zhì qiǎo,lòu bīng nà fù nài fēng chuī。
短墙深院凄凉甚,竹外攲斜一两枝。duǎn qiáng shēn yuàn qī liáng shén,zhú wài qī xié yī liǎng zhī。