古诗词

寄彦章内翰

李正民

少希端木赐,遇事多臆度。shǎo xī duān mù cì,yù shì duō yì dù。
老矣智虑衰,所见颇疏略。lǎo yǐ zhì lǜ shuāi,suǒ jiàn pǒ shū lüè。
都将几许铁,铸成一大错。dōu jiāng jǐ xǔ tiě,zhù chéng yī dà cuò。
归来自悔咎,俯仰怀愧怍。guī lái zì huǐ jiù,fǔ yǎng huái kuì zuò。
经营水云居,逝将老寂寞。jīng yíng shuǐ yún jū,shì jiāng lǎo jì mò。
为欠草堂资,此计殊牢落。wèi qiàn cǎo táng zī,cǐ jì shū láo luò。
欣闻故人近,铁瓮罗戟槊。xīn wén gù rén jìn,tiě wèng luó jǐ shuò。
坐览江山胜,守彼北门籥。zuò lǎn jiāng shān shèng,shǒu bǐ běi mén yuè。
尝观万卷书,素号精且博。cháng guān wàn juǎn shū,sù hào jīng qiě bó。
尔雅偶未熟,遂中蟛蜞恶。ěr yǎ ǒu wèi shú,suì zhōng péng qí è。
那知谢太傅,雅志在丘壑。nà zhī xiè tài fù,yǎ zhì zài qiū hè。
䆉稏连百顷,场圃正收穫。bà yà lián bǎi qǐng,chǎng pǔ zhèng shōu huò。
黄花已经霜,馀英犹烁烁。huáng huā yǐ jīng shuāng,yú yīng yóu shuò shuò。
仍携缥缈人,有酒可斟酌。réng xié piāo miǎo rén,yǒu jiǔ kě zhēn zhuó。
老拙失所望,宛如鱼在涸。lǎo zhuō shī suǒ wàng,wǎn rú yú zài hé。
鬼笑伯龙贫,人忧颜氏乐。guǐ xiào bó lóng pín,rén yōu yán shì lè。
海濒富虾菜,尚有骄藜藿。hǎi bīn fù xiā cài,shàng yǒu jiāo lí huò。
妄意苕霅间,数亩躬耕凿。wàng yì sháo zhà jiān,shù mǔ gōng gēng záo。
相望幸不远,鄙吝资发药。xiāng wàng xìng bù yuǎn,bǐ lìn zī fā yào。
扁舟泛烟波,乘兴聊一噱。biǎn zhōu fàn yān bō,chéng xīng liáo yī jué。

李正民

宋扬州人,字方叔。李定孙。徽宗政和二年进士。历官中书舍人。出为两浙、江西、湖南抚谕使,具奏官吏能否,民事冤抑,听陈诉,为申理。以奉使称职,除给事中、吏部侍郎。历江西路提刑,以徽猷阁待制知吉州,奉祠归。有《己酉航海记》、《大隐集》。 李正民的作品>>

猜您喜欢

题大安驿诗大安驿距信州分水岭二十五里壁间有鲍娘题诗云鸡声哽入江南路柳暗莺残别是春因题

李正民

平生未省历瓯闽,叠巘层峰困旅人。píng shēng wèi shěng lì ōu mǐn,dié yǎn céng fēng kùn lǚ rén。
珍重鲍娘诗句好,江南别是一家春。zhēn zhòng bào niáng shī jù hǎo,jiāng nán bié shì yī jiā chūn。

题大安驿诗大安驿距信州分水岭二十五里壁间有鲍娘题诗云鸡声哽入江南路柳暗莺残别是春因题

李正民

两州水向岭头分,入眼溪山处处新。liǎng zhōu shuǐ xiàng lǐng tóu fēn,rù yǎn xī shān chù chù xīn。
春色故应无彼此,江南未必胜瓯闽。chūn sè gù yīng wú bǐ cǐ,jiāng nán wèi bì shèng ōu mǐn。

讼牒

李正民

决遣惭非朱子元,纷纷讼牒拥輶轩。jué qiǎn cán fēi zhū zi yuán,fēn fēn sòng dié yōng yóu xuān。
自嗟虚忝皇华使,材拙将何广上恩。zì jiē xū tiǎn huáng huá shǐ,cái zhuō jiāng hé guǎng shàng ēn。

馀杭泛舟

李正民

滮田苒苒新苗出,烟陇翛翛宿麦黄。biāo tián rǎn rǎn xīn miáo chū,yān lǒng xiāo xiāo sù mài huáng。
正是春晴蚕月好,家家织妇采柔桑。zhèng shì chūn qíng cán yuè hǎo,jiā jiā zhī fù cǎi róu sāng。

校旧书

李正民

尘垢纷纷漫扫除,可怜乾死蠹书鱼。chén gòu fēn fēn màn sǎo chú,kě lián qián sǐ dù shū yú。
何须更待青藜照,只合斋心读误书。hé xū gèng dài qīng lí zhào,zhǐ hé zhāi xīn dú wù shū。

赵表之创葺禅寂之室以名求诗

李正民

谁知至宝秘冥山,费尽聪明觅转艰。shuí zhī zhì bǎo mì míng shān,fèi jǐn cōng míng mì zhuǎn jiān。
漫说化城为止息,我今已得髻珠还。màn shuō huà chéng wèi zhǐ xī,wǒ jīn yǐ dé jì zhū hái。

赵表之创葺禅寂之室以名求诗

李正民

遍覆包容等太空,乾坤都在范围中。biàn fù bāo róng děng tài kōng,qián kūn dōu zài fàn wéi zhōng。
须知一点灵台地,妙湛圆明未易穷。xū zhī yī diǎn líng tái dì,miào zhàn yuán míng wèi yì qióng。

呈赵表之大监为祥符藏基也

李正民

凡圣同居亦偶然,谁知龙藏结良缘。fán shèng tóng jū yì ǒu rán,shuí zhī lóng cáng jié liáng yuán。
闻公旧有谈天口,为借深潭五百年。wén gōng jiù yǒu tán tiān kǒu,wèi jiè shēn tán wǔ bǎi nián。

木鱼

李正民

华鲸只为催晨粥,想像沧波夜不冥。huá jīng zhǐ wèi cuī chén zhōu,xiǎng xiàng cāng bō yè bù míng。
香饭已闻钟鼓响,何须呼唤若丁宁。xiāng fàn yǐ wén zhōng gǔ xiǎng,hé xū hū huàn ruò dīng níng。

书河东李骧事

李正民

君既择臣臣择君,胡为委贽事愚人。jūn jì zé chén chén zé jūn,hú wèi wěi zhì shì yú rén。
李生若是真王佐,岂向偏方遽杀身。lǐ shēng ruò shì zhēn wáng zuǒ,qǐ xiàng piān fāng jù shā shēn。

题鹿苑寺一击轩

李正民

本来无物可修治,一击当年何所知。běn lái wú wù kě xiū zhì,yī jī dāng nián hé suǒ zhī。
拱手问师都不语,等闲拈起布毛吹。gǒng shǒu wèn shī dōu bù yǔ,děng xián niān qǐ bù máo chuī。

题鹿苑寺一击轩

李正民

列戟排鎗几百竿,森森直节逼人寒。liè jǐ pái qiāng jǐ bǎi gān,sēn sēn zhí jié bī rén hán。
从初一击心方悟,筛月吟风尽可观。cóng chū yī jī xīn fāng wù,shāi yuè yín fēng jǐn kě guān。

题羊裘轩诗

李正民

世祖驰驱复汉家,故人高卧老烟霞。shì zǔ chí qū fù hàn jiā,gù rén gāo wò lǎo yān xiá。
至今只说羊裘好,拜衮谁思邓仲华。zhì jīn zhǐ shuō yáng qiú hǎo,bài gǔn shuí sī dèng zhòng huá。

扈从航海

李正民

云涛雪浪蹙天浮,隐隐征帆去未休。yún tāo xuě làng cù tiān fú,yǐn yǐn zhēng fān qù wèi xiū。
蛟蜃伏藏舟楫稳,将军何用说防秋。jiāo shèn fú cáng zhōu jí wěn,jiāng jūn hé yòng shuō fáng qiū。

友人来诗有纸价高之句次韵

李正民

文章小技等秋毫,鄙作空令笔史劳。wén zhāng xiǎo jì děng qiū háo,bǐ zuò kōng lìng bǐ shǐ láo。
闻道东家方给札,柯藤谷楮两相高。wén dào dōng jiā fāng gěi zhá,kē téng gǔ chǔ liǎng xiāng gāo。