古诗词

送闻人伯封

李正民

应奉见车工,杨愔逢选士。yīng fèng jiàn chē gōng,yáng yīn féng xuǎn shì。
古人记半面,落落才一二。gǔ rén jì bàn miàn,luò luò cái yī èr。
羡君眸子明,洞彻无纤翳。xiàn jūn móu zi míng,dòng chè wú xiān yì。
小吏曛黑来,匆匆便能识。xiǎo lì xūn hēi lái,cōng cōng biàn néng shí。
忆昔到君家,经史肆论议。yì xī dào jūn jiā,jīng shǐ sì lùn yì。
简编讨遗忘,指擿须臾至。jiǎn biān tǎo yí wàng,zhǐ tī xū yú zhì。
别来五六年,学问益纯粹。bié lái wǔ liù nián,xué wèn yì chún cuì。
荐名上天阍,囊锥见锋锐。jiàn míng shàng tiān hūn,náng zhuī jiàn fēng ruì。
少年好奇伟,万卷欲尽记。shǎo nián hǎo qí wěi,wàn juǎn yù jǐn jì。
春官方用赋,所尚在词艺。chūn guān fāng yòng fù,suǒ shàng zài cí yì。
前人存矩矱,雕篆有深意。qián rén cún jǔ yuē,diāo zhuàn yǒu shēn yì。
寒窗务探讨,讵可轻小技。hán chuāng wù tàn tǎo,jù kě qīng xiǎo jì。
穷理尽性学,推论良有自。qióng lǐ jǐn xìng xué,tuī lùn liáng yǒu zì。
士方骛场屋,未能臻极挚。shì fāng wù chǎng wū,wèi néng zhēn jí zhì。
山中有老儒,发药祛其蔽。shān zhōng yǒu lǎo rú,fā yào qū qí bì。
潜心造妙理,离合见同异。qián xīn zào miào lǐ,lí hé jiàn tóng yì。
我怀伯业能,嗜学忘肉味。wǒ huái bó yè néng,shì xué wàng ròu wèi。
摩笈得异书,事理了无滞。mó jí dé yì shū,shì lǐ le wú zhì。
况子气方豪,青萍尝一试。kuàng zi qì fāng háo,qīng píng cháng yī shì。
孜孜其勉旃,青霄将自致。zī zī qí miǎn zhān,qīng xiāo jiāng zì zhì。

李正民

宋扬州人,字方叔。李定孙。徽宗政和二年进士。历官中书舍人。出为两浙、江西、湖南抚谕使,具奏官吏能否,民事冤抑,听陈诉,为申理。以奉使称职,除给事中、吏部侍郎。历江西路提刑,以徽猷阁待制知吉州,奉祠归。有《己酉航海记》、《大隐集》。 李正民的作品>>

猜您喜欢

立春

李正民

馀闰推迁岁已新,青阳不待月加寅。yú rùn tuī qiān suì yǐ xīn,qīng yáng bù dài yuè jiā yín。
朔风卷雪寒催腊,和气消冰早变春。shuò fēng juǎn xuě hán cuī là,hé qì xiāo bīng zǎo biàn chūn。
细饼堆盘随旧俗,磔牛当路乐村民。xì bǐng duī pán suí jiù sú,zhé niú dāng lù lè cūn mín。
流光衮衮催人老,心地闲来只任真。liú guāng gǔn gǔn cuī rén lǎo,xīn dì xián lái zhǐ rèn zhēn。

立春

李正民

七始初华国令新,芸芸品汇达于寅。qī shǐ chū huá guó lìng xīn,yún yún pǐn huì dá yú yín。
葭灰潜动先占候,柳眼偷开早报春。jiā huī qián dòng xiān zhàn hòu,liǔ yǎn tōu kāi zǎo bào chūn。
曾见花枝沾近侍,且颁宽诏泽编民。céng jiàn huā zhī zhān jìn shì,qiě bān kuān zhào zé biān mín。
镜中鬓发萧萧改,却羡松筠自葆真。jìng zhōng bìn fā xiāo xiāo gǎi,què xiàn sōng yún zì bǎo zhēn。

次韵邢丞立春

李正民

一望东郊草色匀,暄然和气物皆春。yī wàng dōng jiāo cǎo sè yún,xuān rán hé qì wù jiē chūn。
发生青陆权舆始,恢复皇州送喜频。fā shēng qīng lù quán yú shǐ,huī fù huáng zhōu sòng xǐ pín。
胜镂金花人渐老,盘堆生菜味尤新。shèng lòu jīn huā rén jiàn lǎo,pán duī shēng cài wèi yóu xīn。
赓歌共睹中兴日,击壤难酬尧舜仁。gēng gē gòng dǔ zhōng xīng rì,jī rǎng nán chóu yáo shùn rén。

书花萼集后

李正民

二李诗名播浙东,二车豪迈气争雄。èr lǐ shī míng bō zhè dōng,èr chē háo mài qì zhēng xióng。
霜台健笔凌骚雅,凤沼馀波入古风。shuāng tái jiàn bǐ líng sāo yǎ,fèng zhǎo yú bō rù gǔ fēng。
赋就嵩高辞并美,集编华萼句皆工。fù jiù sōng gāo cí bìng měi,jí biān huá è jù jiē gōng。
庞眉书客遗音在,白玉楼成事已空。páng méi shū kè yí yīn zài,bái yù lóu chéng shì yǐ kōng。

快阁

李正民

万里长江势若倾,登临仍值雨初晴。wàn lǐ zhǎng jiāng shì ruò qīng,dēng lín réng zhí yǔ chū qíng。
前山依约云方敛,远树参差晚更明。qián shān yī yuē yún fāng liǎn,yuǎn shù cān chà wǎn gèng míng。
禅榻静寻僧舍宿,扁舟闲傍钓矶横。chán tà jìng xún sēng shě sù,biǎn zhōu xián bàng diào jī héng。
时危满目伤心事,谁把留犁再歃盟。shí wēi mǎn mù shāng xīn shì,shuí bǎ liú lí zài shà méng。

中秋对月

李正民

流年苒苒又秋中,对酒何须念固穷。liú nián rǎn rǎn yòu qiū zhōng,duì jiǔ hé xū niàn gù qióng。
飒飒西风破残暑,迢迢银汉泻长空。sà sà xī fēng pò cán shǔ,tiáo tiáo yín hàn xiè zhǎng kōng。
一轮已见今宵满,千里宁知此意同。yī lún yǐ jiàn jīn xiāo mǎn,qiān lǐ níng zhī cǐ yì tóng。
名姓旧闻题斧扆,重看通籍大明宫。míng xìng jiù wén tí fǔ yǐ,zhòng kàn tōng jí dà míng gōng。

行县福清憩庐山院竹轩用壁间韵

李正民

伏雨阑风倦暑途,傍檐疏竹暂清虚。fú yǔ lán fēng juàn shǔ tú,bàng yán shū zhú zàn qīng xū。
蓝田颇畏赵卿日,裹饭频经乾竺居。lán tián pǒ wèi zhào qīng rì,guǒ fàn pín jīng qián zhú jū。
过岭黄云收䆉稏,隔溪烟瞑点舂锄。guò lǐng huáng yún shōu bà yà,gé xī yān míng diǎn chōng chú。
山川信美怀吾土,何必临川更羡鱼。shān chuān xìn měi huái wú tǔ,hé bì lín chuān gèng xiàn yú。

风雨

李正民

凄凄风雨卷重茅,幽径荒凉杞菊凋。qī qī fēng yǔ juǎn zhòng máo,yōu jìng huāng liáng qǐ jú diāo。
媚学仅能延赵子,言诗何遽失参寥。mèi xué jǐn néng yán zhào zi,yán shī hé jù shī cān liáo。
人情狙诈真难测,愁绪牛毛未易消。rén qíng jū zhà zhēn nán cè,chóu xù niú máo wèi yì xiāo。
静闭柴门谁与晤,惟堪痛饮读离骚。jìng bì chái mén shuí yǔ wù,wéi kān tòng yǐn dú lí sāo。

括苍泛舟

李正民

一溪春水碧潺湲,舟溯奔滩激浪喧。yī xī chūn shuǐ bì chán yuán,zhōu sù bēn tān jī làng xuān。
雨洗陇苗何限绿,日催林杏不胜繁。yǔ xǐ lǒng miáo hé xiàn lǜ,rì cuī lín xìng bù shèng fán。
峰峦环合疑无路,草木蒙茸忽见村。fēng luán huán hé yí wú lù,cǎo mù méng rōng hū jiàn cūn。
自叹经年久为客,静听啼鸟更消魂。zì tàn jīng nián jiǔ wèi kè,jìng tīng tí niǎo gèng xiāo hún。

邦求置酒赏梅

李正民

短篱深院独开迟,似恐芳心别有期。duǎn lí shēn yuàn dú kāi chí,shì kǒng fāng xīn bié yǒu qī。
细雨班班珠溅泪,苦寒戚戚玉消肌。xì yǔ bān bān zhū jiàn lèi,kǔ hán qī qī yù xiāo jī。
数枝屋角争先见,万点墙阴烂漫披。shù zhī wū jiǎo zhēng xiān jiàn,wàn diǎn qiáng yīn làn màn pī。
冷艳清香能几许,虚堂犹得荐瑶卮。lěng yàn qīng xiāng néng jǐ xǔ,xū táng yóu dé jiàn yáo zhī。

再赋

李正民

破腊开花苦恨迟,雪中辜负赏心期。pò là kāi huā kǔ hèn chí,xuě zhōng gū fù shǎng xīn qī。
铅黄犹见涂娇额,獭髓应难补病肌。qiān huáng yóu jiàn tú jiāo é,tǎ suǐ yīng nán bǔ bìng jī。
泪滴玉容空寂寞,妆成半面已离披。lèi dī yù róng kōng jì mò,zhuāng chéng bàn miàn yǐ lí pī。
莫教点缀苍苔地,要对残芳釂屈卮。mò jiào diǎn zhuì cāng tái dì,yào duì cán fāng jiào qū zhī。

赋雪

李正民

六花撩乱似飞蓬,落处宁分室与宫。liù huā liāo luàn shì fēi péng,luò chù níng fēn shì yǔ gōng。
墨突不黔非减爨,秦乌变白罢盘风。mò tū bù qián fēi jiǎn cuàn,qín wū biàn bái bà pán fēng。
华颠欺我三千丈,劲气输他十八公。huá diān qī wǒ sān qiān zhàng,jìn qì shū tā shí bā gōng。
待得烛龙衔耀至,冰消云卷静归空。dài dé zhú lóng xián yào zhì,bīng xiāo yún juǎn jìng guī kōng。

赋雪

李正民

深巷高眠路不通,谁知车骑谒王宫。shēn xiàng gāo mián lù bù tōng,shuí zhī chē qí yè wáng gōng。
威凌布被秋宵雨,色比麻衣曹国风。wēi líng bù bèi qiū xiāo yǔ,sè bǐ má yī cáo guó fēng。
乱击雁陂思李将,闲披鹤氅忆王公。luàn jī yàn bēi sī lǐ jiāng,xián pī hè chǎng yì wáng gōng。
凄凉惟有诗人苦,忍冻孤吟四壁空。qī liáng wéi yǒu shī rén kǔ,rěn dòng gū yín sì bì kōng。

和赵表之大监对雪

李正民

韬霞掩日冷云同,恍惚身游银色宫。tāo xiá yǎn rì lěng yún tóng,huǎng hū shēn yóu yín sè gōng。
善巧作花轻堕砌,强名解舞漫随风。shàn qiǎo zuò huā qīng duò qì,qiáng míng jiě wǔ màn suí fēng。
四郊普覆沾丰泽,万室平分荷至公。sì jiāo pǔ fù zhān fēng zé,wàn shì píng fēn hé zhì gōng。
兴减有时无著相,观空是色色还空。xīng jiǎn yǒu shí wú zhù xiāng,guān kōng shì sè sè hái kōng。

和赵表之大监对雪

李正民

瑶花飞舞下洪蒙,冷落茶烟古佛宫。yáo huā fēi wǔ xià hóng méng,lěng luò chá yān gǔ fú gōng。
剪水装花俱是幻,开帘入隙总因风。jiǎn shuǐ zhuāng huā jù shì huàn,kāi lián rù xì zǒng yīn fēng。
门无行迹知袁令,坐拥重裘属卫公。mén wú xíng jì zhī yuán lìng,zuò yōng zhòng qiú shǔ wèi gōng。
遥想净名禅榻上,蒙头端坐万缘空。yáo xiǎng jìng míng chán tà shàng,méng tóu duān zuò wàn yuán kōng。