古诗词

四睡次三兄茂载韵

范浚

门外啼鸦暗柳浓,华堂翠幕度香风。mén wài tí yā àn liǔ nóng,huá táng cuì mù dù xiāng fēng。
流莺不识梦魂远,自向窗前诉落红。liú yīng bù shí mèng hún yuǎn,zì xiàng chuāng qián sù luò hóng。

范浚

宋婺州兰溪人,字茂明,号香溪。高宗绍兴元年,举贤良方正,以秦桧当国,不起。闭门讲学,弟子数百人。有《香溪集》。 范浚的作品>>

猜您喜欢

狂泉

范浚

昔有大荒国,水以狂泉名。xī yǒu dà huāng guó,shuǐ yǐ kuáng quán míng。
国人皆饮泉,狂颠率无宁。guó rén jiē yǐn quán,kuáng diān lǜ wú níng。
一者自穿汲,乃独能常醒。yī zhě zì chuān jí,nǎi dú néng cháng xǐng。
国人既皆狂,反见不狂惊。guó rén jì jiē kuáng,fǎn jiàn bù kuáng jīng。
顾谓不狂人,无乃鬼物凭。gù wèi bù kuáng rén,wú nǎi guǐ wù píng。
不然是狂疾,救疗当痊轻。bù rán shì kuáng jí,jiù liáo dāng quán qīng。
施针灼炷艾,肤肉无全平。shī zhēn zhuó zhù ài,fū ròu wú quán píng。
而彼不狂者,被虐楚不胜。ér bǐ bù kuáng zhě,bèi nüè chǔ bù shèng。
贲然走泉所,酌饮不敢停。bēn rán zǒu quán suǒ,zhuó yǐn bù gǎn tíng。
既饮即亦狂,万虑皆迷冥。jì yǐn jí yì kuáng,wàn lǜ jiē mí míng。
其狂与众一,众始欢相倾。qí kuáng yǔ zhòng yī,zhòng shǐ huān xiāng qīng。
世事今亦然,嗟哉感诗鸣。shì shì jīn yì rán,jiē zāi gǎn shī míng。
安得跨鹏背,独往游天溟。ān dé kuà péng bèi,dú wǎng yóu tiān míng。
寄谢彼狂子,酌泉吾不能。jì xiè bǐ kuáng zi,zhuó quán wú bù néng。

次韵六兄茂永论有无之作

范浚

磨砖不成镜,画饼不可食。mó zhuān bù chéng jìng,huà bǐng bù kě shí。
谈空如画饼,要匪实消息。tán kōng rú huà bǐng,yào fěi shí xiāo xī。
泥有如磨砖,未免见排辟。ní yǒu rú mó zhuān,wèi miǎn jiàn pái pì。
筹量有无中,背道费寻觅。chóu liàng yǒu wú zhōng,bèi dào fèi xún mì。
先天为心祖,此事冥太易。xiān tiān wèi xīn zǔ,cǐ shì míng tài yì。
空毋堕渺茫,有勿著声色。kōng wú duò miǎo máng,yǒu wù zhù shēng sè。
勿同半生灭,邪见徒役役。wù tóng bàn shēng miè,xié jiàn tú yì yì。
万有齐一虚,寥廓鸟无迹。wàn yǒu qí yī xū,liáo kuò niǎo wú jì。
至虚本非无,岂谓滞神识。zhì xū běn fēi wú,qǐ wèi zhì shén shí。
佳哉僧肇论,妙意真的的。jiā zāi sēng zhào lùn,miào yì zhēn de de。

己巳十二月廿九日同侄端臣端杲观王右军帖并晋书以白藕荐酒成诗

范浚

星回景急岁聿除,更长烛明坐蓬庐。xīng huí jǐng jí suì yù chú,gèng zhǎng zhú míng zuò péng lú。
东风夜半欲入律,万木先已争号呼。dōng fēng yè bàn yù rù lǜ,wàn mù xiān yǐ zhēng hào hū。
小阮过予足风味,共观古帖披前志。xiǎo ruǎn guò yǔ zú fēng wèi,gòng guān gǔ tiē pī qián zhì。
秋蛇绾字右军书,朔马腾风东晋记。qiū shé wǎn zì yòu jūn shū,shuò mǎ téng fēng dōng jìn jì。
纷纭万古浩无涯,且啖白藕倾流霞。fēn yún wàn gǔ hào wú yá,qiě dàn bái ǒu qīng liú xiá。
分甘恨不如船大,空想峰头十丈花。fēn gān hèn bù rú chuán dà,kōng xiǎng fēng tóu shí zhàng huā。

次韵陈叔永山居二首

范浚

闻君结屋庐,幽意枕山隅。wén jūn jié wū lú,yōu yì zhěn shān yú。
?竹开三径,栽桃课百株。guǒ zhú kāi sān jìng,zāi táo kè bǎi zhū。
眼根长寂寥,心地不崎岖。yǎn gēn zhǎng jì liáo,xīn dì bù qí qū。
试问新诗句,能穷胜事无。shì wèn xīn shī jù,néng qióng shèng shì wú。

次韵陈叔永山居二首

范浚

子方夸小隐,我亦爱深居。zi fāng kuā xiǎo yǐn,wǒ yì ài shēn jū。
出补登山屐,归携带月锄。chū bǔ dēng shān jī,guī xié dài yuè chú。
旋沽新漉酒,聊驻故人车。xuán gū xīn lù jiǔ,liáo zhù gù rén chē。
有此幽栖乐,虽贫亦晏如。yǒu cǐ yōu qī lè,suī pín yì yàn rú。

戏赠蜀僧清鉴

范浚

西川有一鉴子,非铜非铁非铅。xī chuān yǒu yī jiàn zi,fēi tóng fēi tiě fēi qiān。
不假江心百鍊,自然本体精坚。bù jiǎ jiāng xīn bǎi liàn,zì rán běn tǐ jīng jiān。
从来无台可安,莹磨拂拭都捐。cóng lái wú tái kě ān,yíng mó fú shì dōu juān。
历历森罗万象,岂分胡汉蚩妍。lì lì sēn luó wàn xiàng,qǐ fēn hú hàn chī yán。
旁人不敢穷窥,照渠肝胆悬悬。páng rén bù gǎn qióng kuī,zhào qú gān dǎn xuán xuán。
东来吴越万里,依旧虚明湛然。dōng lái wú yuè wàn lǐ,yī jiù xū míng zhàn rán。
识者知为法宝,不识酬之几钱。shí zhě zhī wèi fǎ bǎo,bù shí chóu zhī jǐ qián。
泥尘埋没不得,光透三千大千。ní chén mái méi bù dé,guāng tòu sān qiān dà qiān。

冬日行兰溪道中六言二首

范浚

云顽欲雪不雪,梅冻将花未花。yún wán yù xuě bù xuě,méi dòng jiāng huā wèi huā。
荒草狭蹊山路,断桥流水人家。huāng cǎo xiá qī shān lù,duàn qiáo liú shuǐ rén jiā。

冬日行兰溪道中六言二首

范浚

瑟缩鸦栖古树,联拳鹭立回塘。sè suō yā qī gǔ shù,lián quán lù lì huí táng。
水际风低白苇,隔村时见牛羊。shuǐ jì fēng dī bái wěi,gé cūn shí jiàn niú yáng。

忘言示曾仲思

范浚

范叔初非辩士,曾子本同道人。fàn shū chū fēi biàn shì,céng zi běn tóng dào rén。
欢伯解两家难,忘言一笑相亲。huān bó jiě liǎng jiā nán,wàng yán yī xiào xiāng qīn。

春日行兰溪道中六言

范浚

远草连云碧积,繁花照日红酣。yuǎn cǎo lián yún bì jī,fán huā zhào rì hóng hān。
信马贪看春意,不知错过村南。xìn mǎ tān kàn chūn yì,bù zhī cuò guò cūn nán。
115«2345678