古诗词

狂泉

范浚

昔有大荒国,水以狂泉名。xī yǒu dà huāng guó,shuǐ yǐ kuáng quán míng。
国人皆饮泉,狂颠率无宁。guó rén jiē yǐn quán,kuáng diān lǜ wú níng。
一者自穿汲,乃独能常醒。yī zhě zì chuān jí,nǎi dú néng cháng xǐng。
国人既皆狂,反见不狂惊。guó rén jì jiē kuáng,fǎn jiàn bù kuáng jīng。
顾谓不狂人,无乃鬼物凭。gù wèi bù kuáng rén,wú nǎi guǐ wù píng。
不然是狂疾,救疗当痊轻。bù rán shì kuáng jí,jiù liáo dāng quán qīng。
施针灼炷艾,肤肉无全平。shī zhēn zhuó zhù ài,fū ròu wú quán píng。
而彼不狂者,被虐楚不胜。ér bǐ bù kuáng zhě,bèi nüè chǔ bù shèng。
贲然走泉所,酌饮不敢停。bēn rán zǒu quán suǒ,zhuó yǐn bù gǎn tíng。
既饮即亦狂,万虑皆迷冥。jì yǐn jí yì kuáng,wàn lǜ jiē mí míng。
其狂与众一,众始欢相倾。qí kuáng yǔ zhòng yī,zhòng shǐ huān xiāng qīng。
世事今亦然,嗟哉感诗鸣。shì shì jīn yì rán,jiē zāi gǎn shī míng。
安得跨鹏背,独往游天溟。ān dé kuà péng bèi,dú wǎng yóu tiān míng。
寄谢彼狂子,酌泉吾不能。jì xiè bǐ kuáng zi,zhuó quán wú bù néng。

范浚

宋婺州兰溪人,字茂明,号香溪。高宗绍兴元年,举贤良方正,以秦桧当国,不起。闭门讲学,弟子数百人。有《香溪集》。 范浚的作品>>

猜您喜欢

送王大声

范浚

腹稿才名第一流,只今偃蹇困吴州。fù gǎo cái míng dì yī liú,zhǐ jīn yǎn jiǎn kùn wú zhōu。
牛腰但使诗章富,鹤发宁论岁月遒。niú yāo dàn shǐ shī zhāng fù,hè fā níng lùn suì yuè qiú。
耻傍朱门随掉尾,独寻青箬钓查头。chǐ bàng zhū mén suí diào wěi,dú xún qīng ruò diào chá tóu。
知君高胜如松竹,不遇犹为潇洒侯。zhī jūn gāo shèng rú sōng zhú,bù yù yóu wèi xiāo sǎ hóu。

三兄茂载燕兄弟预者六友宜尽觞咏之乐长兄茂宽有诗因次其韵

范浚

南北东西遇合疏,偶然良会足欢娱。nán běi dōng xī yù hé shū,ǒu rán liáng huì zú huān yú。
豹胎供馔斥鱼婢,雀舌试汤分酪奴。bào tāi gōng zhuàn chì yú bì,què shé shì tāng fēn lào nú。
花萼成诗多共赋,竹根有酒不须沽。huā è chéng shī duō gòng fù,zhú gēn yǒu jiǔ bù xū gū。
借令六逸无人画,也胜当年九老图。jiè lìng liù yì wú rén huà,yě shèng dāng nián jiǔ lǎo tú。

龙游吴宰因劝农过寓居

范浚

令君剖剧久推贤,人谓贤如百里天。lìng jūn pōu jù jiǔ tuī xián,rén wèi xián rú bǎi lǐ tiān。
最绩已优恩已洽,讼堂无事日鸣弦。zuì jì yǐ yōu ēn yǐ qià,sòng táng wú shì rì míng xián。

龙游吴宰因劝农过寓居

范浚

夙驾勤民力劝耕,肯停车轨访柴荆。sù jià qín mín lì quàn gēng,kěn tíng chē guǐ fǎng chái jīng。
谁言羁旅知交态,君似春风不世情。shuí yán jī lǚ zhī jiāo tài,jūn shì chūn fēng bù shì qíng。

龙游吴宰因劝农过寓居

范浚

阡陌东西驯雉鸣,陌头父老望前旌。qiān mò dōng xī xùn zhì míng,mò tóu fù lǎo wàng qián jīng。
争言字我今三岁,真是冰清见底清。zhēng yán zì wǒ jīn sān suì,zhēn shì bīng qīng jiàn dǐ qīng。

龙游吴宰因劝农过寓居

范浚

云根仙馆驻凫飞,倚阁遐观笏拄颐。yún gēn xiān guǎn zhù fú fēi,yǐ gé xiá guān hù zhǔ yí。
但赏春山多胜事,不知桃李被恩私。dàn shǎng chūn shān duō shèng shì,bù zhī táo lǐ bèi ēn sī。

龙游王丞相过寓居

范浚

邑丞族望迈平韦,谦概能过白板扉。yì chéng zú wàng mài píng wéi,qiān gài néng guò bái bǎn fēi。
应是德门流庆远,清芬今复继乌衣。yīng shì dé mén liú qìng yuǎn,qīng fēn jīn fù jì wū yī。

龙游王丞相过寓居

范浚

能事知君不负丞,况逢令长著贤声。néng shì zhī jūn bù fù chéng,kuàng féng lìng zhǎng zhù xián shēng。
同心坐了公家事,那肯空书纸尾名。tóng xīn zuò le gōng jiā shì,nà kěn kōng shū zhǐ wěi míng。

龙游王丞相过寓居

范浚

君家丞相世豪英,字画文章不朽名。jūn jiā chéng xiāng shì háo yīng,zì huà wén zhāng bù xiǔ míng。
盥手何时披墨妙,乌丝栏上看真行。guàn shǒu hé shí pī mò miào,wū sī lán shàng kàn zhēn xíng。

四月一日偶成三绝句奉勉诸友

范浚

麦风澹荡气清和,又见阴阴夏木多。mài fēng dàn dàng qì qīng hé,yòu jiàn yīn yīn xià mù duō。
试问社中同志士,经春举力竟如何。shì wèn shè zhōng tóng zhì shì,jīng chūn jǔ lì jìng rú hé。

四月一日偶成三绝句奉勉诸友

范浚

日正舒长好著鞭,会须闻早慕高坚。rì zhèng shū zhǎng hǎo zhù biān,huì xū wén zǎo mù gāo jiān。
君看少壮荒嬉子,多向衰迟却讳年。jūn kàn shǎo zhuàng huāng xī zi,duō xiàng shuāi chí què huì nián。

四月一日偶成三绝句奉勉诸友

范浚

读书意绪戒荒芜,要使心清一事无。dú shū yì xù jiè huāng wú,yào shǐ xīn qīng yī shì wú。
过眼飞光流水急,莫矜颐颔始生须。guò yǎn fēi guāng liú shuǐ jí,mò jīn yí hàn shǐ shēng xū。

四睡次三兄茂载韵

范浚

门外啼鸦暗柳浓,华堂翠幕度香风。mén wài tí yā àn liǔ nóng,huá táng cuì mù dù xiāng fēng。
流莺不识梦魂远,自向窗前诉落红。liú yīng bù shí mèng hún yuǎn,zì xiàng chuāng qián sù luò hóng。

四睡次三兄茂载韵

范浚

水亭珍簟卧琉璃,日暮凉生小雨催。shuǐ tíng zhēn diàn wò liú lí,rì mù liáng shēng xiǎo yǔ cuī。
谁刺莲船过前渚,榜歌声落枕边来。shuí cì lián chuán guò qián zhǔ,bǎng gē shēng luò zhěn biān lái。

四睡次三兄茂载韵

范浚

小窗卧冷听吟蛩,半拥轻衾乍怯风。xiǎo chuāng wò lěng tīng yín qióng,bàn yōng qīng qīn zhà qiè fēng。
清梦不成空有恨,萧骚疏雨打梧桐。qīng mèng bù chéng kōng yǒu hèn,xiāo sāo shū yǔ dǎ wú tóng。
1151234567»