古诗词

青溪其一

马之纯

人道青溪有九曲,如今一曲仅能存。rén dào qīng xī yǒu jiǔ qū,rú jīn yī qū jǐn néng cún。
江家宅畔成花圃,东府门前作菜园。jiāng jiā zhái pàn chéng huā pǔ,dōng fǔ mén qián zuò cài yuán。
登阁尚堪观叠嶂,泛舟犹可醉芳樽。dēng gé shàng kān guān dié zhàng,fàn zhōu yóu kě zuì fāng zūn。
料应当日皆无恙,苕霅潇湘不足言。liào yīng dāng rì jiē wú yàng,sháo zhà xiāo xiāng bù zú yán。

马之纯

宋婺州东阳人,字师文,号野亭。孝宗隆兴元年进士。知徽州比较务。受知张栻,潜心经籍,究极六经诸子百家,人称茂陵先生。宁宗庆元间主管江东转运司文字。有《尚书中庸论语说》、《周礼随释》、《左传类编》、《纪事编年》及诗文集。 马之纯的作品>>

猜您喜欢

二十四航

马之纯

秦淮二十四浮航,何似高高虹作梁。qín huái èr shí sì fú háng,hé shì gāo gāo hóng zuò liáng。
恐有兵戎来暮夜,可除扳索当城隍。kǒng yǒu bīng róng lái mù yè,kě chú bān suǒ dāng chéng huáng。
淮深尚欲横鞭渡,河广犹将一苇杭。huái shēn shàng yù héng biān dù,hé guǎng yóu jiāng yī wěi háng。
好是维持令有道,却将夷狄守封疆。hǎo shì wéi chí lìng yǒu dào,què jiāng yí dí shǒu fēng jiāng。

四航

马之纯

要识当时朱雀航,秦淮岸口驾浮梁。yào shí dāng shí zhū què háng,qín huái àn kǒu jià fú liáng。
既为铜雀施重屋,又作璇题揭上方。jì wèi tóng què shī zhòng wū,yòu zuò xuán tí jiē shàng fāng。
波底净涵楼阁影,桥间望断水云乡。bō dǐ jìng hán lóu gé yǐng,qiáo jiān wàng duàn shuǐ yún xiāng。
不知此处今何在,须有遗基在两傍。bù zhī cǐ chù jīn hé zài,xū yǒu yí jī zài liǎng bàng。

麾扇渡

马之纯

此扇拈来一羽轻,如何退得十千兵。cǐ shàn niān lái yī yǔ qīng,rú hé tuì dé shí qiān bīng。
百年雨露蒙君赐,一日衣冠系贼营。bǎi nián yǔ lù méng jūn cì,yī rì yī guān xì zéi yíng。
正欲倒戈为向背,远观挥手极分明。zhèng yù dào gē wèi xiàng bèi,yuǎn guān huī shǒu jí fēn míng。
而今但得旌旗白,便可中原取次行。ér jīn dàn dé jīng qí bái,biàn kě zhōng yuán qǔ cì xíng。

鸡鸣埭

马之纯

台城五里到青溪,埭在青溪西复西。tái chéng wǔ lǐ dào qīng xī,dài zài qīng xī xī fù xī。
向日只缘贪射雉,常时过此始鸣鸡。xiàng rì zhǐ yuán tān shè zhì,cháng shí guò cǐ shǐ míng jī。
翚鹞用处亦无几,羽翮贡来谁敢稽。huī yào yòng chù yì wú jǐ,yǔ hé gòng lái shuí gǎn jī。
便是游田须有节,如何晨夕恣荒迷。biàn shì yóu tián xū yǒu jié,rú hé chén xī zì huāng mí。

桂岭

马之纯

桂花千树占嵌岩,绝胜淮南一小山。guì huā qiān shù zhàn qiàn yán,jué shèng huái nán yī xiǎo shān。
竽籁有时吹木末,天香无限满人间。yú lài yǒu shí chuī mù mò,tiān xiāng wú xiàn mǎn rén jiān。
悬知彼处有金粟,为见如今闻麝兰。xuán zhī bǐ chù yǒu jīn sù,wèi jiàn rú jīn wén shè lán。
蹑磴缘崖期采摘,分明如向月中攀。niè dèng yuán yá qī cǎi zhāi,fēn míng rú xiàng yuè zhōng pān。

栽松岘

马之纯

钟山山上亦僮僮,吏课何妨使种松。zhōng shān shān shàng yì tóng tóng,lì kè hé fáng shǐ zhǒng sōng。
还似农桑分殿最,亦如榆柳计功庸。hái shì nóng sāng fēn diàn zuì,yì rú yú liǔ jì gōng yōng。
初时出土平如荠,后日横空矫似龙。chū shí chū tǔ píng rú jì,hòu rì héng kōng jiǎo shì lóng。
每见路傍多合抱,不知手植是谁侬。měi jiàn lù bàng duō hé bào,bù zhī shǒu zhí shì shuí nóng。

秦淮

马之纯

城中那有大川行,惟有秦淮入帝城。chéng zhōng nà yǒu dà chuān xíng,wéi yǒu qín huái rù dì chéng。
十里牙樯并锦缆,万家碧瓦与朱甍。shí lǐ yá qiáng bìng jǐn lǎn,wàn jiā bì wǎ yǔ zhū méng。
船多直使水无路,人闹不容波作声。chuán duō zhí shǐ shuǐ wú lù,rén nào bù róng bō zuò shēng。
流到石头方好去,望中渺渺与云平。liú dào shí tóu fāng hǎo qù,wàng zhōng miǎo miǎo yǔ yún píng。

玄武湖

马之纯

万顷冥茫水拍堤,当时于此习舟师。wàn qǐng míng máng shuǐ pāi dī,dāng shí yú cǐ xí zhōu shī。
长江天险虽堪恃,斗舰人谋可勿施。zhǎng jiāng tiān xiǎn suī kān shì,dòu jiàn rén móu kě wù shī。
莫使黑龙离旧窟,且教玄武入新词。mò shǐ hēi lóng lí jiù kū,qiě jiào xuán wǔ rù xīn cí。
如何又作蓬瀛景,地节来游看水嬉。rú hé yòu zuò péng yíng jǐng,dì jié lái yóu kàn shuǐ xī。

半阳湖

马之纯

一半寒泉一半汤,同为此水异炎凉。yī bàn hán quán yī bàn tāng,tóng wèi cǐ shuǐ yì yán liáng。
汤泉是处虽多有,钟阜斯池特广长。tāng quán shì chù suī duō yǒu,zhōng fù sī chí tè guǎng zhǎng。
谁说吹嘘如口鼻,或云底下有硫黄。shuí shuō chuī xū rú kǒu bí,huò yún dǐ xià yǒu liú huáng。
好寻旧迹重开凿,地宝无容久瘗藏。hǎo xún jiù jì zhòng kāi záo,dì bǎo wú róng jiǔ yì cáng。

燕雀湖

马之纯

在昔曾为舜帝坟,象来耕作鸟来耘。zài xī céng wèi shùn dì fén,xiàng lái gēng zuò niǎo lái yún。
今兹封土麒麟冢,乃有衔泥燕雀群。jīn zī fēng tǔ qí lín zhǒng,nǎi yǒu xián ní yàn què qún。
玉海冲融侔至性,锦江灿烂拟高文。yù hǎi chōng róng móu zhì xìng,jǐn jiāng càn làn nǐ gāo wén。
区区羽物犹依恋,想见人情望白云。qū qū yǔ wù yóu yī liàn,xiǎng jiàn rén qíng wàng bái yún。

潮沟

马之纯

潮沟沟外尽深泥,泥上潮生沟却低。cháo gōu gōu wài jǐn shēn ní,ní shàng cháo shēng gōu què dī。
直向北行连运渎,折从东去入青溪。zhí xiàng běi xíng lián yùn dú,zhé cóng dōng qù rù qīng xī。
空中不断樯乌过,岸上相望瓦翼齐。kōng zhōng bù duàn qiáng wū guò,àn shàng xiāng wàng wǎ yì qí。
好是画桥深北处,荷花盈荡柳垂堤。hǎo shì huà qiáo shēn běi chù,hé huā yíng dàng liǔ chuí dī。

直渎

马之纯

直渎如何计得工,长江虽远欲相通。zhí dú rú hé jì dé gōng,zhǎng jiāng suī yuǎn yù xiāng tōng。
比尝开凿不胜苦,已复淤填还似空。bǐ cháng kāi záo bù shèng kǔ,yǐ fù yū tián hái shì kōng。
闻鬼夜中皆有语,弃泥江里解成功。wén guǐ yè zhōng jiē yǒu yǔ,qì ní jiāng lǐ jiě chéng gōng。
有司号令才依此,衮衮波流渐向东。yǒu sī hào lìng cái yī cǐ,gǔn gǔn bō liú jiàn xiàng dōng。

雨花台

马之纯

居士室中天女现,生公台上雨华悬。jū shì shì zhōng tiān nǚ xiàn,shēng gōng tái shàng yǔ huá xuán。
只因妙语倾人听,非有真花堕我前。zhǐ yīn miào yǔ qīng rén tīng,fēi yǒu zhēn huā duò wǒ qián。
却似文章称锦丽,亦如咳唾说珠圆。què shì wén zhāng chēng jǐn lì,yì rú ké tuò shuō zhū yuán。
不知谁向痴人道,令望虚空眼欲穿。bù zhī shuí xiàng chī rén dào,lìng wàng xū kōng yǎn yù chuān。

烽火台

马之纯

此到西陵路五千,烽台列置若星连。cǐ dào xī líng lù wǔ qiān,fēng tái liè zhì ruò xīng lián。
欲知万骑还千骑,只看三烟与两烟。yù zhī wàn qí hái qiān qí,zhǐ kàn sān yān yǔ liǎng yān。
不用赤囊来塞下,何须羽檄报军前。bù yòng chì náng lái sāi xià,hé xū yǔ xí bào jūn qián。
如何向日缘褒姒,无事蓬蓬火又燃。rú hé xiàng rì yuán bāo sì,wú shì péng péng huǒ yòu rán。

独足台

马之纯

无端独足上高台,以咮纵横作字来。wú duān dú zú shàng gāo tái,yǐ zhòu zòng héng zuò zì lái。
茂草为灰犹可解,朱门傍水直难猜。mào cǎo wèi huī yóu kě jiě,zhū mén bàng shuǐ zhí nán cāi。
宫城后向烟中尽,府第还当洛口开。gōng chéng hòu xiàng yān zhōng jǐn,fǔ dì hái dāng luò kǒu kāi。
洪范五行刘向传,莫言其说尽迂回。hóng fàn wǔ xíng liú xiàng chuán,mò yán qí shuō jǐn yū huí。
7012345