古诗词

拟岘亭诗

马之纯

吾县西岘峰,亭以拟岘名。wú xiàn xī xiàn fēng,tíng yǐ nǐ xiàn míng。
尝见父老说,寺中有碑铭。cháng jiàn fù lǎo shuō,sì zhōng yǒu bēi míng。
昔晋殷仲文,作郡有政声。xī jìn yīn zhòng wén,zuò jùn yǒu zhèng shēng。
去而人思之,屐齿有馀荣。qù ér rén sī zhī,jī chǐ yǒu yú róng。
余闻诸老说,此事不可凭。yú wén zhū lǎo shuō,cǐ shì bù kě píng。
臣子从弑逆,罪合五鼎烹。chén zi cóng shì nì,zuì hé wǔ dǐng pēng。
桓玄在荆州,世为晋公卿。huán xuán zài jīng zhōu,shì wèi jìn gōng qīng。
一朝睨汉鼎,举兵向金陵。yī cháo nì hàn dǐng,jǔ bīng xiàng jīn líng。
是时殷仲文,实守新安城。shì shí yīn zhòng wén,shí shǒu xīn ān chéng。
弃郡以从玄,惟欲事逆成。qì jùn yǐ cóng xuán,wéi yù shì nì chéng。
策命九锡文,未至先经营。cè mìng jiǔ xī wén,wèi zhì xiān jīng yíng。
桓楚既窃位,寝所地忽崩。huán chǔ jì qiè wèi,qǐn suǒ dì hū bēng。
仲文于此时,巧言如簧笙。zhòng wén yú cǐ shí,qiǎo yán rú huáng shēng。
其后玄事败,奔走向南荆。qí hòu xuán shì bài,bēn zǒu xiàng nán jīng。
仲文忧不免,奉二后还京。zhòng wén yōu bù miǎn,fèng èr hòu hái jīng。
叛晋复叛玄,鼠雀同偷生。pàn jìn fù pàn xuán,shǔ què tóng tōu shēng。
寄奴后代晋,又欲居朝廷。jì nú hòu dài jìn,yòu yù jū cháo tíng。
出为东阳郡,怏怏无好情。chū wèi dōng yáng jùn,yàng yàng wú hǎo qíng。
尝览镜自照,不见头颅形。cháng lǎn jìng zì zhào,bù jiàn tóu lú xíng。
岂非从逆者,未诛先受刑。qǐ fēi cóng nì zhě,wèi zhū xiān shòu xíng。
无忌牧荆州,仲文尝趋迎。wú jì mù jīng zhōu,zhòng wén cháng qū yíng。
便道不过府,无忌殊不平。biàn dào bù guò fǔ,wú jì shū bù píng。
言于宋武帝,此辈谋举兵。yán yú sòng wǔ dì,cǐ bèi móu jǔ bīng。
宋武尽族诛,流血几成坑。sòng wǔ jǐn zú zhū,liú xuè jǐ chéng kēng。
襄阳羊叔子,当世之豪英。xiāng yáng yáng shū zi,dāng shì zhī háo yīng。
不当拟其名,流传污吴宁。bù dāng nǐ qí míng,liú chuán wū wú níng。
疑别一牧守,偶与同名称。yí bié yī mù shǒu,ǒu yǔ tóng míng chēng。
此名若果然,山鬼怒非轻。cǐ míng ruò guǒ rán,shān guǐ nù fēi qīng。
缅想唐戴令,政声极铿鍧。miǎn xiǎng táng dài lìng,zhèng shēng jí kēng hōng。
曾有长源碑,在夫子庙庭。céng yǒu zhǎng yuán bēi,zài fū zi miào tíng。
曷易曰戴岘,庶以慰编氓。hé yì yuē dài xiàn,shù yǐ wèi biān máng。
称之名义当,兼可怡山灵。chēng zhī míng yì dāng,jiān kě yí shān líng。
尝读晋宋书,抵掌气填膺。cháng dú jìn sòng shū,dǐ zhǎng qì tián yīng。
安得仍拟岘,千载愚民生。ān dé réng nǐ xiàn,qiān zài yú mín shēng。

马之纯

宋婺州东阳人,字师文,号野亭。孝宗隆兴元年进士。知徽州比较务。受知张栻,潜心经籍,究极六经诸子百家,人称茂陵先生。宁宗庆元间主管江东转运司文字。有《尚书中庸论语说》、《周礼随释》、《左传类编》、《纪事编年》及诗文集。 马之纯的作品>>

猜您喜欢

独足台

马之纯

无端独足上高台,以咮纵横作字来。wú duān dú zú shàng gāo tái,yǐ zhòu zòng héng zuò zì lái。
茂草为灰犹可解,朱门傍水直难猜。mào cǎo wèi huī yóu kě jiě,zhū mén bàng shuǐ zhí nán cāi。
宫城后向烟中尽,府第还当洛口开。gōng chéng hòu xiàng yān zhōng jǐn,fǔ dì hái dāng luò kǒu kāi。
洪范五行刘向传,莫言其说尽迂回。hóng fàn wǔ xíng liú xiàng chuán,mò yán qí shuō jǐn yū huí。

齐云观

马之纯

高高真是与云齐,直到青霄不用梯。gāo gāo zhēn shì yǔ yún qí,zhí dào qīng xiāo bù yòng tī。
三阁连延须在下,层城突兀亦居低。sān gé lián yán xū zài xià,céng chéng tū wù yì jū dī。
俯看落雨自天半,平视流星从屋西。fǔ kàn luò yǔ zì tiān bàn,píng shì liú xīng cóng wū xī。
好是嫔嫱游翠辇,却如仙子驾青霓。hǎo shì pín qiáng yóu cuì niǎn,què rú xiān zi jià qīng ní。

层城观

马之纯

人世佳期惟七夕,星躔至巧是天孙。rén shì jiā qī wéi qī xī,xīng chán zhì qiǎo shì tiān sūn。
直从楼上将身乞,所欠云间着手扪。zhí cóng lóu shàng jiāng shēn qǐ,suǒ qiàn yún jiān zhe shǒu mén。
闻得鹊声云报喜,看来蛛网似传言。wén dé què shēng yún bào xǐ,kàn lái zhū wǎng shì chuán yán。
工夫只是凭心手,此外冥茫不足论。gōng fū zhǐ shì píng xīn shǒu,cǐ wài míng máng bù zú lùn。

古华林苑

马之纯

当时园上想欢娱,不见当时见画图。dāng shí yuán shàng xiǎng huān yú,bù jiàn dāng shí jiàn huà tú。
缥缈神仙来绛阙,分明人世有蓬壶。piāo miǎo shén xiān lái jiàng quē,fēn míng rén shì yǒu péng hú。
庭花唱断风生砌,莲荡归来月满湖。tíng huā chàng duàn fēng shēng qì,lián dàng guī lái yuè mǎn hú。
万点华灯星似缀,明朝簪珥得青芜。wàn diǎn huá dēng xīng shì zhuì,míng cháo zān ěr dé qīng wú。

古芳林苑

马之纯

昔日曾为府署来,谁人都把插桃栽。xī rì céng wèi fǔ shǔ lái,shuí rén dōu bǎ chā táo zāi。
不闻华屋笙箫响,但见芳林锦绣堆。bù wén huá wū shēng xiāo xiǎng,dàn jiàn fāng lín jǐn xiù duī。
几度刘郎来观里,半年阮客住天台。jǐ dù liú láng lái guān lǐ,bàn nián ruǎn kè zhù tiān tái。
如今此地知何在,桑柘成阴拨不开。rú jīn cǐ dì zhī hé zài,sāng zhè chéng yīn bō bù kāi。

古南苑

马之纯

当时南苑最新奇,胜似其他东复西。dāng shí nán yuàn zuì xīn qí,shèng shì qí tā dōng fù xī。
多少园亭行不到,从横石径动成迷。duō shǎo yuán tíng xíng bù dào,cóng héng shí jìng dòng chéng mí。
香风十里荷花荡,翠影千行柳树堤。xiāng fēng shí lǐ hé huā dàng,cuì yǐng qiān xíng liǔ shù dī。
伊被何人曾借住,端如误入武陵溪。yī bèi hé rén céng jiè zhù,duān rú wù rù wǔ líng xī。

咏台城

马之纯

吴时后苑晋宫城,见得当时似玉京。wú shí hòu yuàn jìn gōng chéng,jiàn dé dāng shí shì yù jīng。
往事茫茫同水远,长郊渺渺与云平。wǎng shì máng máng tóng shuǐ yuǎn,zhǎng jiāo miǎo miǎo yǔ yún píng。
珠玑常向耕锄得,禁御今为陌路行。zhū jī cháng xiàng gēng chú dé,jìn yù jīn wèi mò lù xíng。
只有月华还似旧,徘徊花上听寒更。zhǐ yǒu yuè huá hái shì jiù,pái huái huā shàng tīng hán gèng。

石麒麟

马之纯

石虎石羊还石人,此间独有石麒麟。shí hǔ shí yáng hái shí rén,cǐ jiān dú yǒu shí qí lín。
定应侧近藏陵墓,仗此威灵护鬼神。dìng yīng cè jìn cáng líng mù,zhàng cǐ wēi líng hù guǐ shén。
一石琢成高且大,两头相望俨如真。yī shí zuó chéng gāo qiě dà,liǎng tóu xiāng wàng yǎn rú zhēn。
参天宰木知何在,今与渔樵作四邻。cān tiān zǎi mù zhī hé zài,jīn yǔ yú qiáo zuò sì lín。

断碑

马之纯

百尺丰碑立路南,尽停车马试来看。bǎi chǐ fēng bēi lì lù nán,jǐn tíng chē mǎ shì lái kàn。
不知神道是谁墓,为问康王何代官。bù zhī shén dào shì shuí mù,wèi wèn kāng wáng hé dài guān。
初谓流传须永永,安知磨灭已漫漫。chū wèi liú chuán xū yǒng yǒng,ān zhī mó miè yǐ màn màn。
姓名不足标青史,休把将来碇石看。xìng míng bù zú biāo qīng shǐ,xiū bǎ jiāng lái dìng shí kàn。

钟山

马之纯

石城为虎此为龙,都邑无如此地雄。shí chéng wèi hǔ cǐ wèi lóng,dōu yì wú rú cǐ dì xióng。
万壑千岩皆拱北,三江七泽尽朝东。wàn hè qiān yán jiē gǒng běi,sān jiāng qī zé jǐn cháo dōng。
埋金依旧祥光现,凿浦仍前地脉通。mái jīn yī jiù xiáng guāng xiàn,záo pǔ réng qián dì mài tōng。
吴晋六朝尝已验,如今留钥比关中。wú jìn liù cháo cháng yǐ yàn,rú jīn liú yào bǐ guān zhōng。

石头城

马之纯

几年闻说石头城,初谓坚牢似削成。jǐ nián wén shuō shí tóu chéng,chū wèi jiān láo shì xuē chéng。
只是一拳如卓望,初非四面有楼棚。zhǐ shì yī quán rú zhuó wàng,chū fēi sì miàn yǒu lóu péng。
依山最好防车骑,举眼何防瞰贼营。yī shān zuì hǎo fáng chē qí,jǔ yǎn hé fáng kàn zéi yíng。
为问区区徒自守,何如席卷向宸京。wèi wèn qū qū tú zì shǒu,hé rú xí juǎn xiàng chén jīng。

幕府山

马之纯

当初一马过江来,幕府权宜向此开。dāng chū yī mǎ guò jiāng lái,mù fǔ quán yí xiàng cǐ kāi。
万里封疆吾旧物,一时宾客尔多才。wàn lǐ fēng jiāng wú jiù wù,yī shí bīn kè ěr duō cái。
建台此事虽堪羡,掩泣其人更可哀。jiàn tái cǐ shì suī kān xiàn,yǎn qì qí rén gèng kě āi。
相视不曾言及此,欲教天意此时回。xiāng shì bù céng yán jí cǐ,yù jiào tiān yì cǐ shí huí。

灵和殿前蜀柳

马之纯

此柳栽从蜀郡移,宫中诸柳不能垂。cǐ liǔ zāi cóng shǔ jùn yí,gōng zhōng zhū liǔ bù néng chuí。
只缘草木根灵异,非是乾坤雨露私。zhǐ yuán cǎo mù gēn líng yì,fēi shì qián kūn yǔ lù sī。
轻似行云清似水,软于吹絮细于丝。qīng shì xíng yún qīng shì shuǐ,ruǎn yú chuī xù xì yú sī。
风流可爱如何比,最是风生月上时。fēng liú kě ài rú hé bǐ,zuì shì fēng shēng yuè shàng shí。

天阙山

马之纯

不知象魏欲何为,布政颁条总在兹。bù zhī xiàng wèi yù hé wèi,bù zhèng bān tiáo zǒng zài zī。
凡有往来须仰视,庶几众庶可周知。fán yǒu wǎng lái xū yǎng shì,shù jǐ zhòng shù kě zhōu zhī。
后来江左当新造,好向城隅踵旧规。hòu lái jiāng zuǒ dāng xīn zào,hǎo xiàng chéng yú zhǒng jiù guī。
却指牛头作天阙,此言多少被人嗤。què zhǐ niú tóu zuò tiān quē,cǐ yán duō shǎo bèi rén chī。

清暑殿

马之纯

见说当持百尺梁,四围修竹翠云长。jiàn shuō dāng chí bǎi chǐ liáng,sì wéi xiū zhú cuì yún zhǎng。
正当盛暑都无热,不有薰风亦自凉。zhèng dāng shèng shǔ dōu wú rè,bù yǒu xūn fēng yì zì liáng。
那与人间同日月,直疑天上两阴阳。nà yǔ rén jiān tóng rì yuè,zhí yí tiān shàng liǎng yīn yáng。
有时更取龙皮浸,凛凛如飞六月霜。yǒu shí gèng qǔ lóng pí jìn,lǐn lǐn rú fēi liù yuè shuāng。
7012345