古诗词

管文彻通易学自冠入场屋垂老未谐文公诗人品题至成轴

曾丰

世业馀方册,生涯只短檠。shì yè yú fāng cè,shēng yá zhǐ duǎn qíng。
韦编闲里绝,髀肉暗中生。wéi biān xián lǐ jué,bì ròu àn zhōng shēng。
憎达终难免,忧贫似不情。zēng dá zhōng nán miǎn,yōu pín shì bù qíng。
诸公题品价,自可比连城。zhū gōng tí pǐn jià,zì kě bǐ lián chéng。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

送汪永丰被荐解组还朝

曾丰

等之土蒲同,他岂不云便。děng zhī tǔ pú tóng,tā qǐ bù yún biàn。
顾宁图此君,曾不鄙吾县。gù níng tú cǐ jūn,céng bù bǐ wú xiàn。
小折彭泽腰,仰看督邮面。xiǎo zhé péng zé yāo,yǎng kàn dū yóu miàn。
何以剸尔繁,胸次刚百练。hé yǐ tuán ěr fán,xiōng cì gāng bǎi liàn。
何以活尔癃,笔下丹九转。hé yǐ huó ěr lóng,bǐ xià dān jiǔ zhuǎn。
堂上琴昼弹,境中枕宵奠。táng shàng qín zhòu dàn,jìng zhōng zhěn xiāo diàn。
那知彼魏相,不谓吾宓贱。nà zhī bǐ wèi xiāng,bù wèi wú mì jiàn。
物议任物情,处之以无辩。wù yì rèn wù qíng,chù zhī yǐ wú biàn。
吾事尽吾心,持之以无倦。wú shì jǐn wú xīn,chí zhī yǐ wú juàn。
木秀风必摧,水清石自见。mù xiù fēng bì cuī,shuǐ qīng shí zì jiàn。
论定无后言,政成有公荐。lùn dìng wú hòu yán,zhèng chéng yǒu gōng jiàn。
万万字民心,聊复书四卷。wàn wàn zì mín xīn,liáo fù shū sì juǎn。
概之六经然,意视文更善。gài zhī liù jīng rán,yì shì wén gèng shàn。
掇置黄麻中,专美学士院。duō zhì huáng má zhōng,zhuān měi xué shì yuàn。
万万字民功,聊复碑一片。wàn wàn zì mín gōng,liáo fù bēi yī piàn。
概之舆议然,实视声更羡。gài zhī yú yì rán,shí shì shēng gèng xiàn。
掇置青编中,专美循吏传。duō zhì qīng biān zhōng,zhuān měi xún lì chuán。
行车气骎骎,卧辙心恋恋。xíng chē qì qīn qīn,wò zhé xīn liàn liàn。
中牟满考回,太傅独班见。zhōng móu mǎn kǎo huí,tài fù dú bān jiàn。
采珠有相酬,怀玉毋自炫。cǎi zhū yǒu xiāng chóu,huái yù wú zì xuàn。
我以无聊归,兹其不胜羡。wǒ yǐ wú liáo guī,zī qí bù shèng xiàn。
已已长杜门,行行稳乘传。yǐ yǐ zhǎng dù mén,xíng xíng wěn chéng chuán。
相望道何修,相送足何殿。xiāng wàng dào hé xiū,xiāng sòng zú hé diàn。
缺然物将诚,聊尔诗当饯。quē rán wù jiāng chéng,liáo ěr shī dāng jiàn。

赠相者赵椿年

曾丰

胸次无诸尘垢障,眼中有尔光明藏。xiōng cì wú zhū chén gòu zhàng,yǎn zhōng yǒu ěr guāng míng cáng。
云何不策反照动,小而用之风鉴上。yún hé bù cè fǎn zhào dòng,xiǎo ér yòng zhī fēng jiàn shàng。
伎俩君参不二门,形骸我入无色相。jì liǎ jūn cān bù èr mén,xíng hái wǒ rù wú sè xiāng。
相逢尊酒更杯茶,其它口耳从俱丧。xiāng féng zūn jiǔ gèng bēi chá,qí tā kǒu ěr cóng jù sàng。

寄题刘永年桂堂

曾丰

四时之气秋气清,月之掬之水中精。sì shí zhī qì qiū qì qīng,yuè zhī jū zhī shuǐ zhōng jīng。
四时之月秋月明,桂之掬之木中英。sì shí zhī yuè qiū yuè míng,guì zhī jū zhī mù zhōng yīng。
沆瀣蒸开黄烂熳,分似群仙清鼻观。hàng xiè zhēng kāi huáng làn màn,fēn shì qún xiān qīng bí guān。
君家谁会术之幻,乘夜入月移此粲。jūn jiā shuí huì shù zhī huàn,chéng yè rù yuè yí cǐ càn。
微风透帘日透窗,老叶弄缥花弄缃。wēi fēng tòu lián rì tòu chuāng,lǎo yè nòng piāo huā nòng xiāng。
翁在中央季在旁,读万卷书字字香。wēng zài zhōng yāng jì zài páng,dú wàn juǎn shū zì zì xiāng。
颤阏四开香入髓,薰融人欲发天理。chàn è sì kāi xiāng rù suǐ,xūn róng rén yù fā tiān lǐ。
鲤伋点参贤父子,传芳后叶殊未已。lǐ jí diǎn cān xián fù zi,chuán fāng hòu yè shū wèi yǐ。
一枝五枝聊自诡,郤家窦家勿相侈,刘家正恐不免耳。yī zhī wǔ zhī liáo zì guǐ,xì jiā dòu jiā wù xiāng chǐ,liú jiā zhèng kǒng bù miǎn ěr。

题冯行之双溪书房

曾丰

雁峰之水蒸若湘,虎城之水贡若章。yàn fēng zhī shuǐ zhēng ruò xiāng,hǔ chéng zhī shuǐ gòng ruò zhāng。
双水朝宗气浩浩,诸生读书声琅琅。shuāng shuǐ cháo zōng qì hào hào,zhū shēng dú shū shēng láng láng。
葛溪支派小双水,冯君领会水之理。gé xī zhī pài xiǎo shuāng shuǐ,féng jūn lǐng huì shuǐ zhī lǐ。
东西决流二本非,左右逢原两端是。dōng xī jué liú èr běn fēi,zuǒ yòu féng yuán liǎng duān shì。
开窗观澜参浴沂,涵泳无往非圣涯。kāi chuāng guān lán cān yù yí,hán yǒng wú wǎng fēi shèng yá。
水哉水哉不尽意,归欤归欤有馀师。shuǐ zāi shuǐ zāi bù jǐn yì,guī yú guī yú yǒu yú shī。

题宜黄邹圣言宜雨亭

曾丰

佳人一代倾城色,和气醺酣更涂泽。jiā rén yī dài qīng chéng sè,hé qì xūn hān gèng tú zé。
胭脂凝汁觉差浓,颐颊盎光疑太赤。yān zhī níng zhī jué chà nóng,yí jiá àng guāng yí tài chì。
水沉浴罢馀精神,荡去人伪还天真。shuǐ chén yù bà yú jīng shén,dàng qù rén wěi hái tiān zhēn。
东风吹开巫峡雨,西子化作阳台春。dōng fēng chuī kāi wū xiá yǔ,xī zi huà zuò yáng tái chūn。

赠相士陈道人

曾丰

道人满藏是光明,况问麻衣乞得灵。dào rén mǎn cáng shì guāng míng,kuàng wèn má yī qǐ dé líng。
眸子外无馀造化,士人中有几公卿。móu zi wài wú yú zào huà,shì rén zhōng yǒu jǐ gōng qīng。
爱名者十忌者百,逢人言失物言得。ài míng zhě shí jì zhě bǎi,féng rén yán shī wù yán dé。
试指一贤眉里黄,管招群枉眼中白。shì zhǐ yī xián méi lǐ huáng,guǎn zhāo qún wǎng yǎn zhōng bái。

题永丰郑丞梅涧

曾丰

分阴分阳天得清,生水生木清降精。fēn yīn fēn yáng tiān dé qīng,shēng shuǐ shēng mù qīng jiàng jīng。
悬知梅与涧为一,交涵互养清难名。xuán zhī méi yǔ jiàn wèi yī,jiāo hán hù yǎng qīng nán míng。
客来强立痛题目,拟之万物无一足。kè lái qiáng lì tòng tí mù,nǐ zhī wàn wù wú yī zú。
巢许立身今古高,夷齐受命乾坤独。cháo xǔ lì shēn jīn gǔ gāo,yí qí shòu mìng qián kūn dú。
主人气与梅俱移,平淡之中馀崛奇。zhǔ rén qì yǔ méi jù yí,píng dàn zhī zhōng yú jué qí。
蓝田松竹须品题,今年随牒梅勿疑。lán tián sōng zhú xū pǐn tí,jīn nián suí dié méi wù yí。
主人心与梅俱化,高洁之中馀蕴藉。zhǔ rén xīn yǔ méi jù huà,gāo jié zhī zhōng yú yùn jí。
瀛洲风月须摹写,明年入朝梅勿讶。yíng zhōu fēng yuè xū mó xiě,míng nián rù cháo méi wù yà。
独不见淇竹主人卫武公,出相周家了勋庸。dú bù jiàn qí zhú zhǔ rén wèi wǔ gōng,chū xiāng zhōu jiā le xūn yōng。
老矣归与奉从容,主人与竹俱高风。lǎo yǐ guī yǔ fèng cóng róng,zhǔ rén yǔ zhú jù gāo fēng。
武公与竹为不朽,万古淇奥诗一首。wǔ gōng yǔ zhú wèi bù xiǔ,wàn gǔ qí ào shī yī shǒu。
主人有以为梅寿,我请置之淇奥后。zhǔ rén yǒu yǐ wèi méi shòu,wǒ qǐng zhì zhī qí ào hòu。

题永丰吴尉当山亭

曾丰

家居所至与山对,官居所至与山背。jiā jū suǒ zhì yǔ shān duì,guān jū suǒ zhì yǔ shān bèi。
眼中悔失真峥嵘,得其似者宜加爱。yǎn zhōng huǐ shī zhēn zhēng róng,dé qí shì zhě yí jiā ài。
尉仙三令奸胆寒,突兀数椽答清闲。wèi xiān sān lìng jiān dǎn hán,tū wù shù chuán dá qīng xián。
谁横荒垒檐以外,自觉幽趣山之间。shuí héng huāng lěi yán yǐ wài,zì jué yōu qù shān zhī jiān。
有一段清无点俗,当山也是清题目。yǒu yī duàn qīng wú diǎn sú,dāng shān yě shì qīng tí mù。
不道尉仙心更清,杖屦当车蔬当肉。bù dào wèi xiān xīn gèng qīng,zhàng jù dāng chē shū dāng ròu。

题张仲寅甘老堂

曾丰

功名镜里犹黑头,谁子速之营菟裘。gōng míng jìng lǐ yóu hēi tóu,shuí zi sù zhī yíng tú qiú。
四朝元老人姓周,扫三大字蟠蛟虬。sì cháo yuán lǎo rén xìng zhōu,sǎo sān dà zì pán jiāo qiú。
元老之门几从游,天上公子第一流。yuán lǎo zhī mén jǐ cóng yóu,tiān shàng gōng zi dì yī liú。
十论较之过秦优,记室有劳无束脩。shí lùn jiào zhī guò qín yōu,jì shì yǒu láo wú shù xiū。
郊霈异恩小相酬,过而睨之海中沤。jiāo pèi yì ēn xiǎo xiāng chóu,guò ér nì zhī hǎi zhōng ōu。
从渠进进吾休休,胸中一壑复一丘。cóng qú jìn jìn wú xiū xiū,xiōng zhōng yī hè fù yī qiū。
酒发诗豪不宜搜,风月自与毫端谋。jiǔ fā shī háo bù yí sōu,fēng yuè zì yǔ háo duān móu。
木奴竹君岁所收,不翅汉家千户侯。mù nú zhú jūn suì suǒ shōu,bù chì hàn jiā qiān hù hóu。
归哉老矣馀何求,舐蜜啖蔗味悠悠,孤松野鹤无春秋。guī zāi lǎo yǐ yú hé qiú,shì mì dàn zhè wèi yōu yōu,gū sōng yě hè wú chūn qiū。

贺广东漕使黄郎中生朝

曾丰

紫石仙翁骨道清,丹成往往步步轻。zǐ shí xiān wēng gǔ dào qīng,dān chéng wǎng wǎng bù bù qīng。
黄石仙翁道眼明,书成往往字字精。huáng shí xiān wēng dào yǎn míng,shū chéng wǎng wǎng zì zì jīng。
丹成书成俱是实,犹堕于偏非至道。dān chéng shū chéng jù shì shí,yóu duò yú piān fēi zhì dào。
二者兼之白石□,先生渠谓天草草。èr zhě jiān zhī bái shí,xiān shēng qú wèi tiān cǎo cǎo。
天皇案前黄老君,辍与人皇为老臣。tiān huáng àn qián huáng lǎo jūn,chuò yǔ rén huáng wèi lǎo chén。
老郎老君之后身,收拾乾坤平月春。lǎo láng lǎo jūn zhī hòu shēn,shōu shí qián kūn píng yuè chūn。
春吾身外春吾民,四民无一不春者。chūn wú shēn wài chūn wú mín,sì mín wú yī bù chūn zhě。
与士为春颂风雅,书于白石其土苴。yǔ shì wèi chūn sòng fēng yǎ,shū yú bái shí qí tǔ jū。
白石肉飞不尸假,弟功书在丹之下。bái shí ròu fēi bù shī jiǎ,dì gōng shū zài dān zhī xià。

曾德礼墨梅竹篆隶皆精岁在己未示似墨梅酬价固非所吝会即赴官岭表度难自随还以授之副之古风

曾丰

北枝顽顿如不仁,南枝警敏如有神。běi zhī wán dùn rú bù rén,nán zhī jǐng mǐn rú yǒu shén。
方当群有急归宿,忽自太无偷发春。fāng dāng qún yǒu jí guī sù,hū zì tài wú tōu fā chūn。
画画清修枝拔萃,点点精明花引类。huà huà qīng xiū zhī bá cuì,diǎn diǎn jīng míng huā yǐn lèi。
幻尽岁寒姿者天,吾宗所幻天相似。huàn jǐn suì hán zī zhě tiān,wú zōng suǒ huàn tiān xiāng shì。
溪边照水周逸民,檐下横窗晋诗人。xī biān zhào shuǐ zhōu yì mín,yán xià héng chuāng jìn shī rén。
胸次还馀墨外墨,笔端更写真中真。xiōng cì hái yú mò wài mò,bǐ duān gèng xiě zhēn zhōng zhēn。
把南金报犹轻议,举赵璧归非厌嗜。bǎ nán jīn bào yóu qīng yì,jǔ zhào bì guī fēi yàn shì。
只今随牒广之南,彼大庾山吾画笥。zhǐ jīn suí dié guǎng zhī nán,bǐ dà yǔ shān wú huà sì。

赠南丰胡国华

曾丰

军山未信旴水屈,清淑之气相盘郁。jūn shān wèi xìn xū shuǐ qū,qīng shū zhī qì xiāng pán yù。
天地有时不关防,古今何代无人物。tiān dì yǒu shí bù guān fáng,gǔ jīn hé dài wú rén wù。
道德大成文小成,君小成者成者精。dào dé dà chéng wén xiǎo chéng,jūn xiǎo chéng zhě chéng zhě jīng。
逢人问我江西派,从此南丰不是曾。féng rén wèn wǒ jiāng xī pài,cóng cǐ nán fēng bù shì céng。

过滕吊秦

曾丰

浔流容派两江口,中有一城大如斗。xún liú róng pài liǎng jiāng kǒu,zhōng yǒu yī chéng dà rú dòu。
埤堞砖抏土藉隍,楼台瓦溃泥漫霤。pí dié zhuān wán tǔ jí huáng,lóu tái wǎ kuì ní màn liù。
入言淮海初到时,江献其清山献奇。rù yán huái hǎi chū dào shí,jiāng xiàn qí qīng shān xiàn qí。
彼私得之既以去,今幸存者皆其遗。bǐ sī dé zhī jì yǐ qù,jīn xìng cún zhě jiē qí yí。
古藤阴下非眠处,肆言成谶终还悟。gǔ téng yīn xià fēi mián chù,sì yán chéng chèn zhōng hái wù。
末祸休冤黄绶欺,初谋已被儒冠误。mò huò xiū yuān huáng shòu qī,chū móu yǐ bèi rú guān wù。
眉山处丧与得坎,朱崖儋耳全吾身。méi shān chù sàng yǔ dé kǎn,zhū yá dān ěr quán wú shēn。
孰知淮海造三昧,犹与眉山隔一尘。shú zhī huái hǎi zào sān mèi,yóu yǔ méi shān gé yī chén。

陈删定日华除广东宪取告中志深考古之语扁斋曰考古斋

曾丰

东都有人持汉斧,南国无人系周圄。dōng dōu yǒu rén chí hàn fǔ,nán guó wú rén xì zhōu yǔ。
未从刀锯宥者三,先即桁杨听之五。wèi cóng dāo jù yòu zhě sān,xiān jí héng yáng tīng zhī wǔ。
五三异念同一仁,圣贤典故公日新。wǔ sān yì niàn tóng yī rén,shèng xián diǎn gù gōng rì xīn。
心从仁上勘得道,笔与民间点为春。xīn cóng rén shàng kān dé dào,bǐ yǔ mín jiān diǎn wèi chūn。
百未试一刑几厝,忘其劳绩况恩数。bǎi wèi shì yī xíng jǐ cuò,wàng qí láo jì kuàng ēn shù。
天语疑由公出然,公心默与天通故。tiān yǔ yí yóu gōng chū rán,gōng xīn mò yǔ tiān tōng gù。
持平已遂留何须,责难未了归可图。chí píng yǐ suì liú hé xū,zé nán wèi le guī kě tú。
课效九章三章外,游心千古万古初。kè xiào jiǔ zhāng sān zhāng wài,yóu xīn qiān gǔ wàn gǔ chū。
剖斗折衡还未可,非绵蕞莫矫丛脞。pōu dòu zhé héng hái wèi kě,fēi mián zuì mò jiǎo cóng cuǒ。
结绳之外画冠馀,作古幸无嫌自我。jié shéng zhī wài huà guān yú,zuò gǔ xìng wú xián zì wǒ。

南康刘尉于厅事之东开轩曰清濑盖取其前松声然也

曾丰

坐曹在西退食东,一间然尔万不同。zuò cáo zài xī tuì shí dōng,yī jiān rán ěr wàn bù tóng。
彼无乃俗饱吾聒,此不胜幽醒我聪。bǐ wú nǎi sú bǎo wú guā,cǐ bù shèng yōu xǐng wǒ cōng。
不律不吕自中节,非夔非襄谁传宗。bù lǜ bù lǚ zì zhōng jié,fēi kuí fēi xiāng shuí chuán zōng。
意其金沙澒磅礴,否则银汉鍧穹窿。yì qí jīn shā hòng bàng bó,fǒu zé yín hàn hōng qióng lóng。
开窗即之辨所以,老松不受风所攻。kāi chuāng jí zhī biàn suǒ yǐ,lǎo sōng bù shòu fēng suǒ gōng。
松莫之御非自暴,风无所争不相容。sōng mò zhī yù fēi zì bào,fēng wú suǒ zhēng bù xiāng róng。
二者无心一有感,自然成声关大通。èr zhě wú xīn yī yǒu gǎn,zì rán chéng shēng guān dà tōng。
混沌之窍君之耳,松风触处天机融。hùn dùn zhī qiào jūn zhī ěr,sōng fēng chù chù tiān jī róng。
声之真者非固有,况复流归形似中。shēng zhī zhēn zhě fēi gù yǒu,kuàng fù liú guī xíng shì zhōng。
潺潺㶁㶁盖其似,得真忘似君新功。chán chán guó guó gài qí shì,dé zhēn wàng shì jūn xīn gōng。
更收吾耳听以气,一扫从前真似空。gèng shōu wú ěr tīng yǐ qì,yī sǎo cóng qián zhēn shì kōng。