古诗词

上浙东帅王尚书

曾丰

太古牺娲氏,创为琴与笙。tài gǔ xī wā shì,chuàng wèi qín yǔ shēng。
氤氲弸混沌,喔咻擘冥茎。yīn yūn péng hùn dùn,ō xiū bāi míng jīng。
合气归三律,分音丽五行。hé qì guī sān lǜ,fēn yīn lì wǔ xíng。
未歌先协律,无韵不成声。wèi gē xiān xié lǜ,wú yùn bù chéng shēng。
曲度初焉刌,诗机寖以萌。qū dù chū yān cǔn,shī jī jìn yǐ méng。
朝廷风化洽,里巷颂声盈。cháo tíng fēng huà qià,lǐ xiàng sòng shēng yíng。
玄鸟三夫倡,卿云百辟赓。xuán niǎo sān fū chàng,qīng yún bǎi pì gēng。
口姑随所发,心自得其平。kǒu gū suí suǒ fā,xīn zì dé qí píng。
三代德为政,四诗词见情。sān dài dé wèi zhèng,sì shī cí jiàn qíng。
揫收归礼义,点检中章程。jiū shōu guī lǐ yì,diǎn jiǎn zhōng zhāng chéng。
传久宁无杂,删多亦已精。chuán jiǔ níng wú zá,shān duō yì yǐ jīng。
王通续似赘,束皙补疑赢。wáng tōng xù shì zhuì,shù xī bǔ yí yíng。
圣事难为僭,时名可与争。shèng shì nán wèi jiàn,shí míng kě yǔ zhēng。
遒人中旷绝,乐府四纷更。qiú rén zhōng kuàng jué,lè fǔ sì fēn gèng。
体变从苏李,枝分入逊铿。tǐ biàn cóng sū lǐ,zhī fēn rù xùn kēng。
舂容七字律,挺拔五言城。chōng róng qī zì lǜ,tǐng bá wǔ yán chéng。
老杜收全气,新功集大成。lǎo dù shōu quán qì,xīn gōng jí dà chéng。
统经唐末乱,派转国初清。tǒng jīng táng mò luàn,pài zhuǎn guó chū qīng。
欧定圣俞价,苏成山谷名。ōu dìng shèng yú jià,sū chéng shān gǔ míng。
江西容入社,天下指为荣。jiāng xī róng rù shè,tiān xià zhǐ wèi róng。
顾我耽馀习,如今费半生。gù wǒ dān yú xí,rú jīn fèi bàn shēng。
闲中无益作,醉里不平鸣。xián zhōng wú yì zuò,zuì lǐ bù píng míng。
改罢令儿诵,吟成唤客评。gǎi bà lìng ér sòng,yín chéng huàn kè píng。
槁肝随血呕,枵腹欠书撑。gǎo gān suí xuè ǒu,xiāo fù qiàn shū chēng。
乱稿囊成瘿,狂题壁被黥。luàn gǎo náng chéng yǐng,kuáng tí bì bèi qíng。
扪心终鹿鹿,掩俗强铮铮。mén xīn zhōng lù lù,yǎn sú qiáng zhēng zhēng。
要得谁然否,能为我重轻。yào dé shuí rán fǒu,néng wèi wǒ zhòng qīng。
宗风晋王导,诗学汉匡衡。zōng fēng jìn wáng dǎo,shī xué hàn kuāng héng。
废食毛锥子,忘年墨客卿。fèi shí máo zhuī zi,wàng nián mò kè qīng。
风骚潜出入,古律恣纵横。fēng sāo qián chū rù,gǔ lǜ zì zòng héng。
造化随机掇,江山与笔撄。zào huà suí jī duō,jiāng shān yǔ bǐ yīng。
千年传有嫡,四海敌无勍。qiān nián chuán yǒu dí,sì hǎi dí wú qíng。
妙韵驱三籁,徽音逼六䪫。miào yùn qū sān lài,huī yīn bī liù jīng。
何当被金石,直可荐宗祊。hé dāng bèi jīn shí,zhí kě jiàn zōng bēng。
宿杰饶先驾,新英听主盟。sù jié ráo xiān jià,xīn yīng tīng zhǔ méng。
闻韶醒耳阏,慕蔺倒心旌。wén sháo xǐng ěr è,mù lìn dào xīn jīng。
伛偻循涯进,殷勤曳屣迎。yǔ lóu xún yá jìn,yīn qín yè xǐ yíng。
观天醯瓮坐,持斧郢门呈。guān tiān xī wèng zuò,chí fǔ yǐng mén chéng。
鱼未经烧尾,龙犹要点睛。yú wèi jīng shāo wěi,lóng yóu yào diǎn jīng。
金篦轻发膜,银海骤增明。jīn bì qīng fā mó,yín hǎi zhòu zēng míng。
肯作招风木,甘为附骥虻。kěn zuò zhāo fēng mù,gān wèi fù jì méng。
龙门难得到,玉府不妨倾。lóng mén nán dé dào,yù fǔ bù fáng qīng。
乞我无嫌富,山岩可以盛。qǐ wǒ wú xián fù,shān yán kě yǐ shèng。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

龟山之孙杨子顺肇庆一见相投随至德庆谋馆寓迹过从年馀辞归乡赋诗送行

曾丰

吾教落南无祖师,问谁传得祖师衣。wú jiào luò nán wú zǔ shī,wèn shuí chuán dé zǔ shī yī。
渊明抵掌今诚是,伯玉摇头昨似非。yuān míng dǐ zhǎng jīn chéng shì,bó yù yáo tóu zuó shì fēi。
相谢十州风月去,自担千古圣贤归。xiāng xiè shí zhōu fēng yuè qù,zì dān qiān gǔ shèng xián guī。
归囊道价重于利,未必轑羹不下机。guī náng dào jià zhòng yú lì,wèi bì lǎo gēng bù xià jī。

赠相士

曾丰

舌端偷得不传机,说破人生不载疑。shé duān tōu dé bù chuán jī,shuō pò rén shēng bù zài yí。
造物密教传写信,秋风已为长蟾枝。zào wù mì jiào chuán xiě xìn,qiū fēng yǐ wèi zhǎng chán zhī。
平时拍手傥来话,今日回头真个奇。píng shí pāi shǒu tǎng lái huà,jīn rì huí tóu zhēn gè qí。
除却唐朝袁与李,问君此外更饶谁。chú què táng cháo yuán yǔ lǐ,wèn jūn cǐ wài gèng ráo shuí。

寿林中书

曾丰

岩岩风采百工师,龙马精神海鹤姿。yán yán fēng cǎi bǎi gōng shī,lóng mǎ jīng shén hǎi hè zī。
宫女犹传洞箫赋,都人今作衮衣诗。gōng nǚ yóu chuán dòng xiāo fù,dōu rén jīn zuò gǔn yī shī。
幸逢尧舜登贤日,正是皋夔相国时。xìng féng yáo shùn dēng xián rì,zhèng shì gāo kuí xiāng guó shí。
圣主伫知宣室事,甘棠何止郡人思。shèng zhǔ zhù zhī xuān shì shì,gān táng hé zhǐ jùn rén sī。

寿林中书

曾丰

凤历推来恰半千,高名千古重于山。fèng lì tuī lái qià bàn qiān,gāo míng qiān gǔ zhòng yú shān。
降因天下思姚宋,世有斯文属孔颜。jiàng yīn tiān xià sī yáo sòng,shì yǒu sī wén shǔ kǒng yán。
异俗已传吾父至,中原今仗老臣安。yì sú yǐ chuán wú fù zhì,zhōng yuán jīn zhàng lǎo chén ān。
玺书几日来宣室,走马传宣夹路看。xǐ shū jǐ rì lái xuān shì,zǒu mǎ chuán xuān jiā lù kàn。

寿林中书

曾丰

四镇名藩忽十春,平生材术老经纶。sì zhèn míng fān hū shí chūn,píng shēng cái shù lǎo jīng lún。
古来学问须行己,曾向艰危不爱身。gǔ lái xué wèn xū xíng jǐ,céng xiàng jiān wēi bù ài shēn。
许国莫疑勋业大,倾朝共羡宠光频。xǔ guó mò yí xūn yè dà,qīng cháo gòng xiàn chǒng guāng pín。
从今更觉功名重,正是人间五福人。cóng jīn gèng jué gōng míng zhòng,zhèng shì rén jiān wǔ fú rén。

再游登滕王阁

曾丰

故阁峥嵘已劫灰,又看新阁上烟煤。gù gé zhēng róng yǐ jié huī,yòu kàn xīn gé shàng yān méi。
断碑无日不浓墨,古砌新秋犹杂苔。duàn bēi wú rì bù nóng mò,gǔ qì xīn qiū yóu zá tái。
江阔鸟疑飞不过,风轻帆远趁先开。jiāng kuò niǎo yí fēi bù guò,fēng qīng fān yuǎn chèn xiān kāi。
天高地迥诗囊小,收拾不多空一来。tiān gāo dì jiǒng shī náng xiǎo,shōu shí bù duō kōng yī lái。

陈子尚沧洲趣

曾丰

湘江之水青悠悠,沧江宛在江中流。xiāng jiāng zhī shuǐ qīng yōu yōu,cāng jiāng wǎn zài jiāng zhōng liú。
猗兰青青结幽思,杜若纷纷生远愁。yī lán qīng qīng jié yōu sī,dù ruò fēn fēn shēng yuǎn chóu。
前湾瞥见一渔艇,何处飞来双白鸥。qián wān piē jiàn yī yú tǐng,hé chù fēi lái shuāng bái ōu。
帝子不归烟雨暮,参差吹断楚天秋。dì zi bù guī yān yǔ mù,cān chà chuī duàn chǔ tiān qiū。

颓春涉途

曾丰

曾谓东风意向偏,也从僻处放春妍。céng wèi dōng fēng yì xiàng piān,yě cóng pì chù fàng chūn yán。
山山长草青无间,树树成阴绿不专。shān shān zhǎng cǎo qīng wú jiān,shù shù chéng yīn lǜ bù zhuān。
黠兽幽居疑辟地,俊禽高举欲登天。xiá shòu yōu jū yí pì dì,jùn qín gāo jǔ yù dēng tiān。
物情不一吾何择,出处升沉任自然。wù qíng bù yī wú hé zé,chū chù shēng chén rèn zì rán。

呈罗春信

曾丰

受命钟材不已凉,未论道德与文章。shòu mìng zhōng cái bù yǐ liáng,wèi lùn dào dé yǔ wén zhāng。
晚谋事事成迂叟,羁迹年年是漫郎。wǎn móu shì shì chéng yū sǒu,jī jì nián nián shì màn láng。
锐意向前旋磨蚁,灰心求退触藩羊。ruì yì xiàng qián xuán mó yǐ,huī xīn qiú tuì chù fān yáng。
车中幸有司南柄,试与迷途指大方。chē zhōng xìng yǒu sī nán bǐng,shì yǔ mí tú zhǐ dà fāng。

闲居幽步

曾丰

归欤无可答休休,小放吾心与目流。guī yú wú kě dá xiū xiū,xiǎo fàng wú xīn yǔ mù liú。
山不去门如自售,云无留意似他求。shān bù qù mén rú zì shòu,yún wú liú yì shì tā qiú。
有如许柏得能古,都几何松若个幽。yǒu rú xǔ bǎi dé néng gǔ,dōu jǐ hé sōng ruò gè yōu。
更有疏梅修竹在,其他莫与子孙谋。gèng yǒu shū méi xiū zhú zài,qí tā mò yǔ zi sūn móu。

寄内

曾丰

已复山上山,何当口中口。yǐ fù shān shàng shān,hé dāng kǒu zhōng kǒu。
写兹秋下心,寄我女边帚。xiě zī qiū xià xīn,jì wǒ nǚ biān zhǒu。

方稚川恕斋五绝

曾丰

求仁亦多途,取近惟一路。qiú rén yì duō tú,qǔ jìn wéi yī lù。
内恕以及人,知君用心处。nèi shù yǐ jí rén,zhī jūn yòng xīn chù。

方稚川恕斋五绝

曾丰

安宅旷弗居,浪自分彼己。ān zhái kuàng fú jū,làng zì fēn bǐ jǐ。
傥由恕门归,天下一人耳。tǎng yóu shù mén guī,tiān xià yī rén ěr。

方稚川恕斋五绝

曾丰

此道固非浅,圣门两三人。cǐ dào gù fēi qiǎn,shèng mén liǎng sān rén。
佳名长在眼,无实勿为宾。jiā míng zhǎng zài yǎn,wú shí wù wèi bīn。

方稚川恕斋五绝

曾丰

一心贯群伦,乃是吾祖事。yī xīn guàn qún lún,nǎi shì wú zǔ shì。
耳孙不绳武,愧子两大字。ěr sūn bù shéng wǔ,kuì zi liǎng dà zì。