古诗词

上浙东帅王尚书

曾丰

太古牺娲氏,创为琴与笙。tài gǔ xī wā shì,chuàng wèi qín yǔ shēng。
氤氲弸混沌,喔咻擘冥茎。yīn yūn péng hùn dùn,ō xiū bāi míng jīng。
合气归三律,分音丽五行。hé qì guī sān lǜ,fēn yīn lì wǔ xíng。
未歌先协律,无韵不成声。wèi gē xiān xié lǜ,wú yùn bù chéng shēng。
曲度初焉刌,诗机寖以萌。qū dù chū yān cǔn,shī jī jìn yǐ méng。
朝廷风化洽,里巷颂声盈。cháo tíng fēng huà qià,lǐ xiàng sòng shēng yíng。
玄鸟三夫倡,卿云百辟赓。xuán niǎo sān fū chàng,qīng yún bǎi pì gēng。
口姑随所发,心自得其平。kǒu gū suí suǒ fā,xīn zì dé qí píng。
三代德为政,四诗词见情。sān dài dé wèi zhèng,sì shī cí jiàn qíng。
揫收归礼义,点检中章程。jiū shōu guī lǐ yì,diǎn jiǎn zhōng zhāng chéng。
传久宁无杂,删多亦已精。chuán jiǔ níng wú zá,shān duō yì yǐ jīng。
王通续似赘,束皙补疑赢。wáng tōng xù shì zhuì,shù xī bǔ yí yíng。
圣事难为僭,时名可与争。shèng shì nán wèi jiàn,shí míng kě yǔ zhēng。
遒人中旷绝,乐府四纷更。qiú rén zhōng kuàng jué,lè fǔ sì fēn gèng。
体变从苏李,枝分入逊铿。tǐ biàn cóng sū lǐ,zhī fēn rù xùn kēng。
舂容七字律,挺拔五言城。chōng róng qī zì lǜ,tǐng bá wǔ yán chéng。
老杜收全气,新功集大成。lǎo dù shōu quán qì,xīn gōng jí dà chéng。
统经唐末乱,派转国初清。tǒng jīng táng mò luàn,pài zhuǎn guó chū qīng。
欧定圣俞价,苏成山谷名。ōu dìng shèng yú jià,sū chéng shān gǔ míng。
江西容入社,天下指为荣。jiāng xī róng rù shè,tiān xià zhǐ wèi róng。
顾我耽馀习,如今费半生。gù wǒ dān yú xí,rú jīn fèi bàn shēng。
闲中无益作,醉里不平鸣。xián zhōng wú yì zuò,zuì lǐ bù píng míng。
改罢令儿诵,吟成唤客评。gǎi bà lìng ér sòng,yín chéng huàn kè píng。
槁肝随血呕,枵腹欠书撑。gǎo gān suí xuè ǒu,xiāo fù qiàn shū chēng。
乱稿囊成瘿,狂题壁被黥。luàn gǎo náng chéng yǐng,kuáng tí bì bèi qíng。
扪心终鹿鹿,掩俗强铮铮。mén xīn zhōng lù lù,yǎn sú qiáng zhēng zhēng。
要得谁然否,能为我重轻。yào dé shuí rán fǒu,néng wèi wǒ zhòng qīng。
宗风晋王导,诗学汉匡衡。zōng fēng jìn wáng dǎo,shī xué hàn kuāng héng。
废食毛锥子,忘年墨客卿。fèi shí máo zhuī zi,wàng nián mò kè qīng。
风骚潜出入,古律恣纵横。fēng sāo qián chū rù,gǔ lǜ zì zòng héng。
造化随机掇,江山与笔撄。zào huà suí jī duō,jiāng shān yǔ bǐ yīng。
千年传有嫡,四海敌无勍。qiān nián chuán yǒu dí,sì hǎi dí wú qíng。
妙韵驱三籁,徽音逼六䪫。miào yùn qū sān lài,huī yīn bī liù jīng。
何当被金石,直可荐宗祊。hé dāng bèi jīn shí,zhí kě jiàn zōng bēng。
宿杰饶先驾,新英听主盟。sù jié ráo xiān jià,xīn yīng tīng zhǔ méng。
闻韶醒耳阏,慕蔺倒心旌。wén sháo xǐng ěr è,mù lìn dào xīn jīng。
伛偻循涯进,殷勤曳屣迎。yǔ lóu xún yá jìn,yīn qín yè xǐ yíng。
观天醯瓮坐,持斧郢门呈。guān tiān xī wèng zuò,chí fǔ yǐng mén chéng。
鱼未经烧尾,龙犹要点睛。yú wèi jīng shāo wěi,lóng yóu yào diǎn jīng。
金篦轻发膜,银海骤增明。jīn bì qīng fā mó,yín hǎi zhòu zēng míng。
肯作招风木,甘为附骥虻。kěn zuò zhāo fēng mù,gān wèi fù jì méng。
龙门难得到,玉府不妨倾。lóng mén nán dé dào,yù fǔ bù fáng qīng。
乞我无嫌富,山岩可以盛。qǐ wǒ wú xián fù,shān yán kě yǐ shèng。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

观除目

曾丰

某曾同宦某同年,鹏翼摩云背负天。mǒu céng tóng huàn mǒu tóng nián,péng yì mó yún bèi fù tiān。
已觉卑飞难得路,未容高蹈重归田。yǐ jué bēi fēi nán dé lù,wèi róng gāo dǎo zhòng guī tián。

观除目

曾丰

四正宫中坐五穷,若于群在不吾攻。sì zhèng gōng zhōng zuò wǔ qióng,ruò yú qún zài bù wú gōng。
畏途过后犹寒胆,除目陈前不热中。wèi tú guò hòu yóu hán dǎn,chú mù chén qián bù rè zhōng。

禽言

曾丰

禽言劝我不如归,似念官卑俸入微。qín yán quàn wǒ bù rú guī,shì niàn guān bēi fèng rù wēi。
或道哥哥行不得,家贫归去更无衣。huò dào gē gē xíng bù dé,jiā pín guī qù gèng wú yī。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

秋行春令气犹凝,柳曳寒丝软蘸冰。qiū xíng chūn lìng qì yóu níng,liǔ yè hán sī ruǎn zhàn bīng。
又似瑶池乐棚下,鬼工遗落水晶藤。yòu shì yáo chí lè péng xià,guǐ gōng yí luò shuǐ jīng téng。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

垂垂水线白封青,一箸能生两眼明。chuí chuí shuǐ xiàn bái fēng qīng,yī zhù néng shēng liǎng yǎn míng。
分野自为牛女地,何如堕落玉绳精。fēn yě zì wèi niú nǚ dì,hé rú duò luò yù shéng jīng。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

吴人缕玉作常烹,南粤相逢眼却生。wú rén lǚ yù zuò cháng pēng,nán yuè xiāng féng yǎn què shēng。
张翰思归食忘味,鉴湖震泽见于羹。zhāng hàn sī guī shí wàng wèi,jiàn hú zhèn zé jiàn yú gēng。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

赍芝自可侑仙斟,忌把鲜肥俗味侵。jī zhī zì kě yòu xiān zhēn,jì bǎ xiān féi sú wèi qīn。
羹莼鲙鳞清浊混,季鹰犹未是知音。gēng chún kuài lín qīng zhuó hùn,jì yīng yóu wèi shì zhī yīn。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

仙苗风味淡为宗,能诱长安客欲东。xiān miáo fēng wèi dàn wèi zōng,néng yòu zhǎng ān kè yù dōng。
浪说栈羊馀隽永,施于高士了无功。làng shuō zhàn yáng yú juàn yǒng,shī yú gāo shì le wú gōng。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

蟹肥鲈腯未多夸,橘绿橙黄正自嘉。xiè féi lú tú wèi duō kuā,jú lǜ chéng huáng zhèng zì jiā。
左手把莼右持酒,何当共醉木犀花。zuǒ shǒu bǎ chún yòu chí jiǔ,hé dāng gòng zuì mù xī huā。

张彦容病未安却问余病就报之

曾丰

误把维摩作病看,不知自欠起羸丸。wù bǎ wéi mó zuò bìng kàn,bù zhī zì qiàn qǐ léi wán。
殷勤浪说安心法,将取心来与汝安。yīn qín làng shuō ān xīn fǎ,jiāng qǔ xīn lái yǔ rǔ ān。

太平老豁庵

曾丰

父母胞胎未结前,赵州识后笑南泉。fù mǔ bāo tāi wèi jié qián,zhào zhōu shí hòu xiào nán quán。
豁然道与虚空似,不道虚空似豁然。huō rán dào yǔ xū kōng shì,bù dào xū kōng shì huō rán。

赠画工

曾丰

撙斋一味好哦诗,试看传神笔是非。zǔn zhāi yī wèi hǎo ó shī,shì kàn chuán shén bǐ shì fēi。
虽得掀髯搜句状,更参会意点头机。suī dé xiān rán sōu jù zhuàng,gèng cān huì yì diǎn tóu jī。

老范善画牛有学为八牛图者一犊在前又置一童持竿牧其后

曾丰

熟事沩山白水牛,晓那须放夜那收。shú shì wéi shān bái shuǐ niú,xiǎo nà xū fàng yè nà shōu。
牧童已作冗员看,况复持竿在后头。mù tóng yǐ zuò rǒng yuán kàn,kuàng fù chí gān zài hòu tóu。

老范善画牛有学为八牛图者一犊在前又置一童持竿牧其后

曾丰

谁谓群牛戏写真,犊前牝后更精神。shuí wèi qún niú xì xiě zhēn,dú qián pìn hòu gèng jīng shén。
不知老牯心枯淡,岂有将身作化身。bù zhī lǎo gǔ xīn kū dàn,qǐ yǒu jiāng shēn zuò huà shēn。

余蓄石屏风十游稚宜喜而求之辄遗其一侑以五绝

曾丰

月走地中忙丧精,化为异石琢为屏。yuè zǒu dì zhōng máng sàng jīng,huà wèi yì shí zuó wèi píng。
其中幻画山河影,不止数峰江上青。qí zhōng huàn huà shān hé yǐng,bù zhǐ shù fēng jiāng shàng qīng。