古诗词

别陆德隆黄叔万

曾丰

辛丑随浮梗,钟陵得盍簪。xīn chǒu suí fú gěng,zhōng líng dé hé zān。
潜藩门若市,敛板客如林。qián fān mén ruò shì,liǎn bǎn kè rú lín。
气宇黄陂阔,词源陆海深。qì yǔ huáng bēi kuò,cí yuán lù hǎi shēn。
二豪谈正剧,一坐口俱喑。èr háo tán zhèng jù,yī zuò kǒu jù yīn。
诗社初容入,交盟后失寻。shī shè chū róng rù,jiāo méng hòu shī xún。
云山千里眼,梦寐八年心。yún shān qiān lǐ yǎn,mèng mèi bā nián xīn。
九陌迎连璧,孤灯话断金。jiǔ mò yíng lián bì,gū dēng huà duàn jīn。
始犹疑面目,徐复记声音。shǐ yóu yí miàn mù,xú fù jì shēng yīn。
虾菜随宜簇,茅柴取意斟。xiā cài suí yí cù,máo chái qǔ yì zhēn。
行藏更见告,文行互相箴。xíng cáng gèng jiàn gào,wén xíng hù xiāng zhēn。
愤敌常旁午,忧时半孔壬。fèn dí cháng páng wǔ,yōu shí bàn kǒng rén。
清风晨揖袂,明月夕离襟。qīng fēng chén yī mèi,míng yuè xī lí jīn。
发缆东流岸,回樯倒景岑。fā lǎn dōng liú àn,huí qiáng dào jǐng cén。
荆江随地卷,蜀道与天侵。jīng jiāng suí dì juǎn,shǔ dào yǔ tiān qīn。
通守诸侯土,专弹百里琴。tōng shǒu zhū hóu tǔ,zhuān dàn bǎi lǐ qín。
长才优拊字,暇日少登临。zhǎng cái yōu fǔ zì,xiá rì shǎo dēng lín。
隐士隆中卧,羁臣泽畔吟。yǐn shì lóng zhōng wò,jī chén zé pàn yín。
青城山郁积,赤壁树阴森。qīng chéng shān yù jī,chì bì shù yīn sēn。
哀乐归巴曲,兴亡入楚砧。āi lè guī bā qū,xīng wáng rù chǔ zhēn。
把杯空吊古,搔首重伤今。bǎ bēi kōng diào gǔ,sāo shǒu zhòng shāng jīn。
拥户锋车急,开缄诏墨淋。yōng hù fēng chē jí,kāi jiān zhào mò lín。
抬头高拱斗,引手上扪参。tái tóu gāo gǒng dòu,yǐn shǒu shàng mén cān。
可画安边策,无韬活国针。kě huà ān biān cè,wú tāo huó guó zhēn。
寸心丹未了,双鬓白那禁。cùn xīn dān wèi le,shuāng bìn bái nà jìn。
顾我伤强矫,从今判陆沉。gù wǒ shāng qiáng jiǎo,cóng jīn pàn lù chén。
磨砻闲笔砚,摹写乱鱼禽。mó lóng xián bǐ yàn,mó xiě luàn yú qín。
气反风骚朴,声收郑卫淫。qì fǎn fēng sāo pǔ,shēng shōu zhèng wèi yín。
吾伊樵道上,欸乃钓矶阴。wú yī qiáo dào shàng,āi nǎi diào jī yīn。
拔茹终无志,弹冠老不任。bá rú zhōng wú zhì,dàn guān lǎo bù rèn。
移书相答谢,吾突誓长黔。yí shū xiāng dá xiè,wú tū shì zhǎng qián。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

罢县解归途中闻子规

曾丰

陶令先几归去来,云何谢令要人催。táo lìng xiān jǐ guī qù lái,yún hé xiè lìng yào rén cuī。
子规误认陶为谢,莫怪区区劝又催。zi guī wù rèn táo wèi xiè,mò guài qū qū quàn yòu cuī。

试宜黄侯湛墨

曾丰

夸灶传家祖赤松,吹烟授道悟元宗。kuā zào chuán jiā zǔ chì sōng,chuī yān shòu dào wù yuán zōng。
初怀不拟潘衡贡,晚趣宁便薛稷封。chū huái bù nǐ pān héng gòng,wǎn qù níng biàn xuē jì fēng。

试宜黄侯湛墨

曾丰

逢时不敢爱玄香,摹写尧文重舜章。féng shí bù gǎn ài xuán xiāng,mó xiě yáo wén zhòng shùn zhāng。
天地已归经纬里,豹囊深处自含光。tiān dì yǐ guī jīng wěi lǐ,bào náng shēn chù zì hán guāng。

谭贺州勉赋水仙花四绝

曾丰

会逢青帝欲回春,先与梅花清路尘。huì féng qīng dì yù huí chūn,xiān yǔ méi huā qīng lù chén。
自别其衣黄一点,示吾不敢与兄均。zì bié qí yī huáng yī diǎn,shì wú bù gǎn yǔ xiōng jūn。

谭贺州勉赋水仙花四绝

曾丰

与水相蒸暖盎春,湘妃洛女是前身。yǔ shuǐ xiāng zhēng nuǎn àng chūn,xiāng fēi luò nǚ shì qián shēn。
乘风香气凌波影,挑弄眠冰立雪人。chéng fēng xiāng qì líng bō yǐng,tiāo nòng mián bīng lì xuě rén。

谭贺州勉赋水仙花四绝

曾丰

高固难为太素容,卑还恶紫又羞红。gāo gù nán wèi tài sù róng,bēi hái è zǐ yòu xiū hóng。
柔黄软白交相混,色一归于正与中。róu huáng ruǎn bái jiāo xiāng hùn,sè yī guī yú zhèng yǔ zhōng。

谭贺州勉赋水仙花四绝

曾丰

玉女琼姬暂谪居,水中无可与为徒。yù nǚ qióng jī zàn zhé jū,shuǐ zhōng wú kě yǔ wèi tú。
莲花固与六郎似,贞女终轻贱丈夫。lián huā gù yǔ liù láng shì,zhēn nǚ zhōng qīng jiàn zhàng fū。

中都之嘉会门陈亦颜为堂曰城南书院取韩文公符读书意也

曾丰

买宅犹难况买邻,一区判与九衢亲。mǎi zhái yóu nán kuàng mǎi lín,yī qū pàn yǔ jiǔ qú qīn。
那知万壑千岩性,不受高车驷马尘。nà zhī wàn hè qiān yán xìng,bù shòu gāo chē sì mǎ chén。

中都之嘉会门陈亦颜为堂曰城南书院取韩文公符读书意也

曾丰

宁开白眼视公卿,不要公卿眼借青。níng kāi bái yǎn shì gōng qīng,bù yào gōng qīng yǎn jiè qīng。
争利争名醒处看,读诗读礼醉时听。zhēng lì zhēng míng xǐng chù kàn,dú shī dú lǐ zuì shí tīng。

中都之嘉会门陈亦颜为堂曰城南书院取韩文公符读书意也

曾丰

姓名不欲乐人闻,籍甚公卿举似君。xìng míng bù yù lè rén wén,jí shén gōng qīng jǔ shì jūn。
李白犹将奴力士,薛宣岂敢吏朱云。lǐ bái yóu jiāng nú lì shì,xuē xuān qǐ gǎn lì zhū yún。

中都之嘉会门陈亦颜为堂曰城南书院取韩文公符读书意也

曾丰

客来草草治杯盘,道与家人勿惮烦。kè lái cǎo cǎo zhì bēi pán,dào yǔ jiā rén wù dàn fán。
但要陶泓毛颖在,未为无以遗儿孙。dàn yào táo hóng máo yǐng zài,wèi wèi wú yǐ yí ér sūn。

题邓保章真

曾丰

旧以书生新保章,衣冠法合改其常。jiù yǐ shū shēng xīn bǎo zhāng,yī guān fǎ hé gǎi qí cháng。
中年不觉青衫好,暇日宁从野服强。zhōng nián bù jué qīng shān hǎo,xiá rì níng cóng yě fú qiáng。

题邓保章真

曾丰

费尽精神星斗间,若为犹剩落毫端。fèi jǐn jīng shén xīng dòu jiān,ruò wèi yóu shèng luò háo duān。
吾真更在此真外,收拾清明反自观。wú zhēn gèng zài cǐ zhēn wài,shōu shí qīng míng fǎn zì guān。

赠术士

曾丰

相主吕公医主卢,色身色相莫逃渠。xiāng zhǔ lǚ gōng yī zhǔ lú,sè shēn sè xiāng mò táo qú。
新离有色入无色,果到吾前口自呿。xīn lí yǒu sè rù wú sè,guǒ dào wú qián kǒu zì qù。

入紫石硖

曾丰

一棹从来十五年,眼中仿佛旧山川。yī zhào cóng lái shí wǔ nián,yǎn zhōng fǎng fú jiù shān chuān。
砚材犹伏岩深处,已吐鹅溪素上烟。yàn cái yóu fú yán shēn chù,yǐ tǔ é xī sù shàng yān。