古诗词

谢叶英州惠石山更托寻置绝品者

曾丰

梅雨酣夜眠,槐风豁朝起。méi yǔ hān yè mián,huái fēng huō cháo qǐ。
应门绝传声,外有夸娥氏。yīng mén jué chuán shēng,wài yǒu kuā é shì。
背负小峥嵘,云自西北至。bèi fù xiǎo zhēng róng,yún zì xī běi zhì。
浣栉出问谁,乃拜公所馈。huàn zhì chū wèn shuí,nǎi bài gōng suǒ kuì。
太行王屋山,转徙到窗几。tài xíng wáng wū shān,zhuǎn xǐ dào chuāng jǐ。
冥茎根倒盘,混沌窍中启。míng jīng gēn dào pán,hùn dùn qiào zhōng qǐ。
归墟孔道谺,神瀵留痕泚。guī xū kǒng dào xiā,shén fèn liú hén cǐ。
两生大丈夫,二老古君子。liǎng shēng dà zhàng fū,èr lǎo gǔ jūn zi。
识面喟无从,岂料不我彼。shí miàn kuì wú cóng,qǐ liào bù wǒ bǐ。
一见三扣之,琤若相诺唯。yī jiàn sān kòu zhī,chēng ruò xiāng nuò wéi。
燕闲与之俱,庸洗吝与鄙。yàn xián yǔ zhī jù,yōng xǐ lìn yǔ bǐ。
相爱至忘形,相期至没齿。xiāng ài zhì wàng xíng,xiāng qī zhì méi chǐ。
山容若巽词,犹有胜于己。shān róng ruò xùn cí,yóu yǒu shèng yú jǐ。
潇洒旧主人,雅惟无所嗜。xiāo sǎ jiù zhǔ rén,yǎ wéi wú suǒ shì。
陨星拾宋都,浮磬收泗水。yǔn xīng shí sòng dōu,fú qìng shōu sì shuǐ。
尺寸靡不珍,要作补天计。chǐ cùn mí bù zhēn,yào zuò bǔ tiān jì。
适分上帝符,来守真阳垒。shì fēn shàng dì fú,lái shǒu zhēn yáng lěi。
山使听指挥,石侯具供拟。shān shǐ tīng zhǐ huī,shí hóu jù gōng nǐ。
三间敞铃斋,四壁罗玉峙。sān jiān chǎng líng zhāi,sì bì luó yù zhì。
况才下车初,贡者来未已。kuàng cái xià chē chū,gòng zhě lái wèi yǐ。
新传渤海东,五山失其二。xīn chuán bó hǎi dōng,wǔ shān shī qí èr。
神牛驱六丁,挟送函丈里。shén niú qū liù dīng,xié sòng hán zhàng lǐ。
风骨天下奇,非直我辈比。fēng gǔ tiān xià qí,fēi zhí wǒ bèi bǐ。
闻之喜欲狂,怅莫立自致。wén zhī xǐ yù kuáng,chàng mò lì zì zhì。
千金岂容悭,再渎那得忌。qiān jīn qǐ róng qiān,zài dú nà dé jì。
岱舆第一峰,割爱良不易。dài yú dì yī fēng,gē ài liáng bù yì。
员峤盖次之,何当便分似。yuán jiào gài cì zhī,hé dāng biàn fēn shì。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

英连江口三庙

曾丰

何处丈夫儿,不知名姓谁。hé chù zhàng fū ér,bù zhī míng xìng shuí。
弟兄三异相,上下两灵祠。dì xiōng sān yì xiāng,shàng xià liǎng líng cí。
江海为疆域,风雷听指麾。jiāng hǎi wèi jiāng yù,fēng léi tīng zhǐ huī。
与人作方便,慷慨似生时。yǔ rén zuò fāng biàn,kāng kǎi shì shēng shí。

题南康吕丞哦松轩

曾丰

位嫌旁见逼,权忌暗相侵。wèi xián páng jiàn bī,quán jì àn xiāng qīn。
李下无留迹,松间可寄音。lǐ xià wú liú jì,sōng jiān kě jì yīn。
不平风吊古,无赖雨伤今。bù píng fēng diào gǔ,wú lài yǔ shāng jīn。
尽数归君律,随机写此心。jǐn shù guī jūn lǜ,suí jī xiě cǐ xīn。

陆川尉吴子实死于李接之难

曾丰

蝼蚁仆臣命,乾坤君父恩。lóu yǐ pū chén mìng,qián kūn jūn fù ēn。
难于忘所本,可以丧其元。nán yú wàng suǒ běn,kě yǐ sàng qí yuán。
生素几何字,杀青如许言。shēng sù jǐ hé zì,shā qīng rú xǔ yán。
彼虽速亡我,我故自存存。bǐ suī sù wáng wǒ,wǒ gù zì cún cún。

元日海南试笔

曾丰

南荒春较早,上朔日常暄。nán huāng chūn jiào zǎo,shàng shuò rì cháng xuān。
陡地风声恶,连天海气昏。dǒu dì fēng shēng è,lián tiān hǎi qì hūn。
夭桃与其媚,旨酒即之温。yāo táo yǔ qí mèi,zhǐ jiǔ jí zhī wēn。
摸索吾胸次,熙熙自一元。mō suǒ wú xiōng cì,xī xī zì yī yuán。

渡海后自北流县过鬼门关

曾丰

抽身龙伯国,著脚鬼门关。chōu shēn lóng bó guó,zhù jiǎo guǐ mén guān。
每每经从处,皇皇崄阻闲。měi měi jīng cóng chù,huáng huáng xiǎn zǔ xián。
不支生所忽,有立出于艰。bù zhī shēng suǒ hū,yǒu lì chū yú jiān。
顺境成人少,天初不是悭。shùn jìng chéng rén shǎo,tiān chū bù shì qiān。

自怀泽至武仙道之左皆石峰

曾丰

蝉联三百里,特立二千峰。chán lián sān bǎi lǐ,tè lì èr qiān fēng。
或者锐于笋,时乎圆似钟。huò zhě ruì yú sǔn,shí hū yuán shì zhōng。
天开琼帑藏,地辟玉疆封。tiān kāi qióng tǎng cáng,dì pì yù jiāng fēng。
似虑诗材少,慇勤分外供。shì lǜ shī cái shǎo,yīn qín fēn wài gōng。

辛酉中秋前后舟行自英入韶晚与全真侄传

曾丰

山色秋分后,月华霜降前。shān sè qiū fēn hòu,yuè huá shuāng jiàng qián。
况方行水国,而复遇晴天。kuàng fāng xíng shuǐ guó,ér fù yù qíng tiān。
万象入搔首,百怀归扣舷。wàn xiàng rù sāo shǒu,bǎi huái guī kòu xián。
传觞非至礼,聊尔胜徒然。chuán shāng fēi zhì lǐ,liáo ěr shèng tú rán。

嘉泰改元季夏中浣经从武仙尉仙袁君摄县事载酒相劳苦敬赋小诗呈似

曾丰

道出武仙县,因依识尉仙。dào chū wǔ xiān xiàn,yīn yī shí wèi xiān。
貌相交以礼,心自许其贤。mào xiāng jiāo yǐ lǐ,xīn zì xǔ qí xián。
学问追前辈,功名付晚年。xué wèn zhuī qián bèi,gōng míng fù wǎn nián。
汉庭偏用老,归路在凌烟。hàn tíng piān yòng lǎo,guī lù zài líng yān。

嘉泰改元季夏中浣经从武仙尉仙袁君摄县事载酒相劳苦敬赋小诗呈似

曾丰

言别富沙士,回头五六年。yán bié fù shā shì,huí tóu wǔ liù nián。
试询今健否,见谓尚依然。shì xún jīn jiàn fǒu,jiàn wèi shàng yī rán。
效意倾新酿,忘怀诵近篇。xiào yì qīng xīn niàng,wàng huái sòng jìn piān。
尚其频记忆,曾此一留连。shàng qí pín jì yì,céng cǐ yī liú lián。

久与广西帅年丈左史张舍人别自琼罢归过静江相见

曾丰

离年稠似发,契义重于山。lí nián chóu shì fā,qì yì zhòng yú shān。
不计命穷达,犹移书往还。bù jì mìng qióng dá,yóu yí shū wǎng hái。
匽藩新位貌,闻燕旧辞颜。yǎn fān xīn wèi mào,wén yàn jiù cí yán。
勘破诗文处,吾其得订顽。kān pò shī wén chù,wú qí dé dìng wán。

久与广西帅年丈左史张舍人别自琼罢归过静江相见

曾丰

直钩追古道,方凿背时风。zhí gōu zhuī gǔ dào,fāng záo bèi shí fēng。
得不坐三黜,曾何衔五穷。dé bù zuò sān chù,céng hé xián wǔ qióng。
物情难复获,天理窒斯通。wù qíng nán fù huò,tiān lǐ zhì sī tōng。
李绛鹗书里,能无孟李同。lǐ jiàng è shū lǐ,néng wú mèng lǐ tóng。

落叶自幸

曾丰

恬受煦之赐,怪为寒所干。tián shòu xù zhī cì,guài wèi hán suǒ gàn。
摇空危自落,卷地乱相翻。yáo kōng wēi zì luò,juǎn dì luàn xiāng fān。
醉雨才狼戾,骄风又虎贲。zuì yǔ cái láng lì,jiāo fēng yòu hǔ bēn。
顾何嫌逐末,曾不碍归根。gù hé xián zhú mò,céng bù ài guī gēn。

飞蓬自解

曾丰

有底重安土,若为轻徇流。yǒu dǐ zhòng ān tǔ,ruò wèi qīng xùn liú。
羞随草木腐,乐与汗漫游。xiū suí cǎo mù fǔ,lè yǔ hàn màn yóu。
凡是性如水,固然生若浮。fán shì xìng rú shuǐ,gù rán shēng ruò fú。
勿嗤吾潦倒,天地海之沤。wù chī wú lǎo dào,tiān dì hǎi zhī ōu。

赠三命家彭景升

曾丰

逆推多中者,与论颇奇之。nì tuī duō zhōng zhě,yǔ lùn pǒ qí zhī。
我怪所谋左,君言其数奇。wǒ guài suǒ móu zuǒ,jūn yán qí shù qí。
已回槐国梦,宁复帝乡期。yǐ huí huái guó mèng,níng fù dì xiāng qī。
切勿多相许,虽多奚以为。qiè wù duō xiāng xǔ,suī duō xī yǐ wèi。

四月十二日至庙山僦市楼挈行李

曾丰

有客难逃热,无台可纳凉。yǒu kè nán táo rè,wú tái kě nà liáng。
市中投汉邸,楼上置胡床。shì zhōng tóu hàn dǐ,lóu shàng zhì hú chuáng。
梅润雨谋始,槐清风议将。méi rùn yǔ móu shǐ,huái qīng fēng yì jiāng。
北窗高卧处,何适不羲黄。běi chuāng gāo wò chù,hé shì bù xī huáng。