古诗词

谢叶英州惠石山更托寻置绝品者

曾丰

梅雨酣夜眠,槐风豁朝起。méi yǔ hān yè mián,huái fēng huō cháo qǐ。
应门绝传声,外有夸娥氏。yīng mén jué chuán shēng,wài yǒu kuā é shì。
背负小峥嵘,云自西北至。bèi fù xiǎo zhēng róng,yún zì xī běi zhì。
浣栉出问谁,乃拜公所馈。huàn zhì chū wèn shuí,nǎi bài gōng suǒ kuì。
太行王屋山,转徙到窗几。tài xíng wáng wū shān,zhuǎn xǐ dào chuāng jǐ。
冥茎根倒盘,混沌窍中启。míng jīng gēn dào pán,hùn dùn qiào zhōng qǐ。
归墟孔道谺,神瀵留痕泚。guī xū kǒng dào xiā,shén fèn liú hén cǐ。
两生大丈夫,二老古君子。liǎng shēng dà zhàng fū,èr lǎo gǔ jūn zi。
识面喟无从,岂料不我彼。shí miàn kuì wú cóng,qǐ liào bù wǒ bǐ。
一见三扣之,琤若相诺唯。yī jiàn sān kòu zhī,chēng ruò xiāng nuò wéi。
燕闲与之俱,庸洗吝与鄙。yàn xián yǔ zhī jù,yōng xǐ lìn yǔ bǐ。
相爱至忘形,相期至没齿。xiāng ài zhì wàng xíng,xiāng qī zhì méi chǐ。
山容若巽词,犹有胜于己。shān róng ruò xùn cí,yóu yǒu shèng yú jǐ。
潇洒旧主人,雅惟无所嗜。xiāo sǎ jiù zhǔ rén,yǎ wéi wú suǒ shì。
陨星拾宋都,浮磬收泗水。yǔn xīng shí sòng dōu,fú qìng shōu sì shuǐ。
尺寸靡不珍,要作补天计。chǐ cùn mí bù zhēn,yào zuò bǔ tiān jì。
适分上帝符,来守真阳垒。shì fēn shàng dì fú,lái shǒu zhēn yáng lěi。
山使听指挥,石侯具供拟。shān shǐ tīng zhǐ huī,shí hóu jù gōng nǐ。
三间敞铃斋,四壁罗玉峙。sān jiān chǎng líng zhāi,sì bì luó yù zhì。
况才下车初,贡者来未已。kuàng cái xià chē chū,gòng zhě lái wèi yǐ。
新传渤海东,五山失其二。xīn chuán bó hǎi dōng,wǔ shān shī qí èr。
神牛驱六丁,挟送函丈里。shén niú qū liù dīng,xié sòng hán zhàng lǐ。
风骨天下奇,非直我辈比。fēng gǔ tiān xià qí,fēi zhí wǒ bèi bǐ。
闻之喜欲狂,怅莫立自致。wén zhī xǐ yù kuáng,chàng mò lì zì zhì。
千金岂容悭,再渎那得忌。qiān jīn qǐ róng qiān,zài dú nà dé jì。
岱舆第一峰,割爱良不易。dài yú dì yī fēng,gē ài liáng bù yì。
员峤盖次之,何当便分似。yuán jiào gài cì zhī,hé dāng biàn fēn shì。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

灵山

曾丰

三过灵山总有缘,晓无逗霭晚无烟。sān guò líng shān zǒng yǒu yuán,xiǎo wú dòu ǎi wǎn wú yān。
横眠吴楚中央地,高拄东南半壁天。héng mián wú chǔ zhōng yāng dì,gāo zhǔ dōng nán bàn bì tiān。
芝草本为人所上,水晶犹得气之偏。zhī cǎo běn wèi rén suǒ shàng,shuǐ jīng yóu dé qì zhī piān。
山灵还有中原意,更为时生十数贤。shān líng hái yǒu zhōng yuán yì,gèng wèi shí shēng shí shù xián。

月岩

曾丰

岩腹刳为半月形,全功天且不能成。yán fù kū wèi bàn yuè xíng,quán gōng tiān qiě bù néng chéng。
勿嗟圆处便生缺,犹幸晦中堪养明。wù jiē yuán chù biàn shēng quē,yóu xìng huì zhōng kān yǎng míng。
更朔还多终有望,受亏已久得无盈。gèng shuò hái duō zhōng yǒu wàng,shòu kuī yǐ jiǔ dé wú yíng。
愿言鍊石补教足,使我众生眼界平。yuàn yán liàn shí bǔ jiào zú,shǐ wǒ zhòng shēng yǎn jiè píng。

登会稽蓬莱阁读唐宋士大夫诗

曾丰

盘盘矫矫卧龙峰,杰阁峥嵘龙腹中。pán pán jiǎo jiǎo wò lóng fēng,jié gé zhēng róng lóng fù zhōng。
柱脚下悬危踏软,檐牙高豁巧衔空。zhù jiǎo xià xuán wēi tà ruǎn,yán yá gāo huō qiǎo xián kōng。
江山互以青相绕,云雾时翻黑自蒙。jiāng shān hù yǐ qīng xiāng rào,yún wù shí fān hēi zì méng。
物态任呈千百种,倚栏吾自啸清风。wù tài rèn chéng qiān bǎi zhǒng,yǐ lán wú zì xiào qīng fēng。

中都值东广便驰寄管漕

曾丰

落在京华九陌尘,镜中无日不眉颦。luò zài jīng huá jiǔ mò chén,jìng zhōng wú rì bù méi pín。
未论妻子其如母,不奈秋冬况复春。wèi lùn qī zi qí rú mǔ,bù nài qiū dōng kuàng fù chūn。
馁食且将蔬作肉,寒炊宁免桂为薪。něi shí qiě jiāng shū zuò ròu,hán chuī níng miǎn guì wèi xīn。
馀无可献逐贫赋,寄与知音旧主人。yú wú kě xiàn zhú pín fù,jì yǔ zhī yīn jiù zhǔ rén。

过古暨见故人程梦良梦周

曾丰

先德曾同赣上官,六年今始到门阑。xiān dé céng tóng gàn shàng guān,liù nián jīn shǐ dào mén lán。
寒温略叙颜初破,存没徐询鼻即酸。hán wēn lüè xù yán chū pò,cún méi xú xún bí jí suān。
可著江山胸磊隗,不遗今古舌澜翻。kě zhù jiāng shān xiōng lěi kuí,bù yí jīn gǔ shé lán fān。
弟兄幸是洛中派,一炷炉薰更反观。dì xiōng xìng shì luò zhōng pài,yī zhù lú xūn gèng fǎn guān。

寄广东提干田子真

曾丰

初悔投身落海涯,拥车犹幸袭踪来。chū huǐ tóu shēn luò hǎi yá,yōng chē yóu xìng xí zōng lái。
畏途机械鹿貙虎,晏岁风霜松竹梅。wèi tú jī xiè lù chū hǔ,yàn suì fēng shuāng sōng zhú méi。
分首二年眉惯郁,举头千里眼佣开。fēn shǒu èr nián méi guàn yù,jǔ tóu qiān lǐ yǎn yōng kāi。
江山不隔往还梦,一梦醒时闷一回。jiāng shān bù gé wǎng hái mèng,yī mèng xǐng shí mèn yī huí。

甲辰岁与涂汉英别己酉复相过遽告行固小留之

曾丰

转蓬分首入梅关,千里空馀梦往还。zhuǎn péng fēn shǒu rù méi guān,qiān lǐ kōng yú mèng wǎng hái。
把酒无非酹明月,鸣弦不复鼓高山。bǎ jiǔ wú fēi lèi míng yuè,míng xián bù fù gǔ gāo shān。
匆匆六载重携手,草草三杯一破颜。cōng cōng liù zài zhòng xié shǒu,cǎo cǎo sān bēi yī pò yán。
相聚勿嫌宽数日,天于吾道意常悭。xiāng jù wù xián kuān shù rì,tiān yú wú dào yì cháng qiān。

题李达先静晖轩

曾丰

潇洒一区山四围,朱帘高卷昼阴移。xiāo sǎ yī qū shān sì wéi,zhū lián gāo juǎn zhòu yīn yí。
三竿已上其谁报,一线初长也自知。sān gān yǐ shàng qí shuí bào,yī xiàn chū zhǎng yě zì zhī。
鼓腹晒书春拍拍,蓬头晞发暖垂垂。gǔ fù shài shū chūn pāi pāi,péng tóu xī fā nuǎn chuí chuí。
晴窗大得志机趣,渴爵窥盆更不疑。qíng chuāng dà dé zhì jī qù,kě jué kuī pén gèng bù yí。

憩古寺

曾丰

绿绕青围春一窝,精庐突兀在烟萝。lǜ rào qīng wéi chūn yī wō,jīng lú tū wù zài yān luó。
地容墙壁剩无几,山视楼台高不多。dì róng qiáng bì shèng wú jǐ,shān shì lóu tái gāo bù duō。
驯爵谙知僧自在,吠尨怪见客相过。xùn jué ān zhī sēng zì zài,fèi máng guài jiàn kè xiāng guò。
古音独幸黄鹂会,挑我风前一再哦。gǔ yīn dú xìng huáng lí huì,tiāo wǒ fēng qián yī zài ó。

雨霁宿荐福寺遣问寺僧

曾丰

松筠邀我梵王宫,耳目俱醒骨肉融。sōng yún yāo wǒ fàn wáng gōng,ěr mù jù xǐng gǔ ròu róng。
风雨收声禅入寂,烟云敛色法归空。fēng yǔ shōu shēng chán rù jì,yān yún liǎn sè fǎ guī kōng。
出浮沤外不生灭,从浩劫来无异同。chū fú ōu wài bù shēng miè,cóng hào jié lái wú yì tóng。
问数比丘皆卷舌,舌虽不卷亦无功。wèn shù bǐ qiū jiē juǎn shé,shé suī bù juǎn yì wú gōng。

春夏之交沿途触目

曾丰

往年休叹去骎骎,只数今年且十旬。wǎng nián xiū tàn qù qīn qīn,zhǐ shù jīn nián qiě shí xún。
稚绿已争欺旭暑,老红犹强护畸春。zhì lǜ yǐ zhēng qī xù shǔ,lǎo hóng yóu qiáng hù jī chūn。
水平似面因风皱,山远如眉得雨颦。shuǐ píng shì miàn yīn fēng zhòu,shān yuǎn rú méi dé yǔ pín。
物态到前长是笑,不知物态总关身。wù tài dào qián zhǎng shì xiào,bù zhī wù tài zǒng guān shēn。

触目

曾丰

无我那虞物所侵,从教物与我相寻。wú wǒ nà yú wù suǒ qīn,cóng jiào wù yǔ wǒ xiāng xún。
云头翻墨任浓淡,山顶泼蓝随浅深。yún tóu fān mò rèn nóng dàn,shān dǐng pō lán suí qiǎn shēn。
春色若空疑有著,天工虽巧实无心。chūn sè ruò kōng yí yǒu zhù,tiān gōng suī qiǎo shí wú xīn。
可怜杜宇空多泪,更笑黄鹂强好音。kě lián dù yǔ kōng duō lèi,gèng xiào huáng lí qiáng hǎo yīn。

简寄游稚牧昆仲

曾丰

或许伊川到圣贤,弟兄今又学伊川。huò xǔ yī chuān dào shèng xián,dì xiōng jīn yòu xué yī chuān。
会将不二心传印,还出无双手续弦。huì jiāng bù èr xīn chuán yìn,hái chū wú shuāng shǒu xù xián。
当道书中无大道,后天易外有先天。dāng dào shū zhōng wú dà dào,hòu tiān yì wài yǒu xiān tiān。
更思犹合下功处,有一毫遗未大全。gèng sī yóu hé xià gōng chù,yǒu yī háo yí wèi dà quán。

永新道中会曾时仲叙旧

曾丰

数自倾心结友时,几离还合合还离。shù zì qīng xīn jié yǒu shí,jǐ lí hái hé hé hái lí。
三年夜话灯知尔,千里秋怀月鉴之。sān nián yè huà dēng zhī ěr,qiān lǐ qiū huái yuè jiàn zhī。
黄卷孰非归领会,青云终不负襟期。huáng juǎn shú fēi guī lǐng huì,qīng yún zhōng bù fù jīn qī。
相逢有一设不尽,前此区区枉梦思。xiāng féng yǒu yī shè bù jǐn,qián cǐ qū qū wǎng mèng sī。

至衡阳谒陈提举国录君举

曾丰

迩年前辈又凄凉,吾教他无敢主张。ěr nián qián bèi yòu qī liáng,wú jiào tā wú gǎn zhǔ zhāng。
饮食起居归道德,笑嬉怒骂出文章。yǐn shí qǐ jū guī dào dé,xiào xī nù mà chū wén zhāng。
南轩间气初归岳,北客道风半落湘。nán xuān jiān qì chū guī yuè,běi kè dào fēng bàn luò xiāng。
收拾发挥天所属,公馀不可以它妨。shōu shí fā huī tiān suǒ shǔ,gōng yú bù kě yǐ tā fáng。