古诗词

谢叶英州惠石山更托寻置绝品者

曾丰

梅雨酣夜眠,槐风豁朝起。méi yǔ hān yè mián,huái fēng huō cháo qǐ。
应门绝传声,外有夸娥氏。yīng mén jué chuán shēng,wài yǒu kuā é shì。
背负小峥嵘,云自西北至。bèi fù xiǎo zhēng róng,yún zì xī běi zhì。
浣栉出问谁,乃拜公所馈。huàn zhì chū wèn shuí,nǎi bài gōng suǒ kuì。
太行王屋山,转徙到窗几。tài xíng wáng wū shān,zhuǎn xǐ dào chuāng jǐ。
冥茎根倒盘,混沌窍中启。míng jīng gēn dào pán,hùn dùn qiào zhōng qǐ。
归墟孔道谺,神瀵留痕泚。guī xū kǒng dào xiā,shén fèn liú hén cǐ。
两生大丈夫,二老古君子。liǎng shēng dà zhàng fū,èr lǎo gǔ jūn zi。
识面喟无从,岂料不我彼。shí miàn kuì wú cóng,qǐ liào bù wǒ bǐ。
一见三扣之,琤若相诺唯。yī jiàn sān kòu zhī,chēng ruò xiāng nuò wéi。
燕闲与之俱,庸洗吝与鄙。yàn xián yǔ zhī jù,yōng xǐ lìn yǔ bǐ。
相爱至忘形,相期至没齿。xiāng ài zhì wàng xíng,xiāng qī zhì méi chǐ。
山容若巽词,犹有胜于己。shān róng ruò xùn cí,yóu yǒu shèng yú jǐ。
潇洒旧主人,雅惟无所嗜。xiāo sǎ jiù zhǔ rén,yǎ wéi wú suǒ shì。
陨星拾宋都,浮磬收泗水。yǔn xīng shí sòng dōu,fú qìng shōu sì shuǐ。
尺寸靡不珍,要作补天计。chǐ cùn mí bù zhēn,yào zuò bǔ tiān jì。
适分上帝符,来守真阳垒。shì fēn shàng dì fú,lái shǒu zhēn yáng lěi。
山使听指挥,石侯具供拟。shān shǐ tīng zhǐ huī,shí hóu jù gōng nǐ。
三间敞铃斋,四壁罗玉峙。sān jiān chǎng líng zhāi,sì bì luó yù zhì。
况才下车初,贡者来未已。kuàng cái xià chē chū,gòng zhě lái wèi yǐ。
新传渤海东,五山失其二。xīn chuán bó hǎi dōng,wǔ shān shī qí èr。
神牛驱六丁,挟送函丈里。shén niú qū liù dīng,xié sòng hán zhàng lǐ。
风骨天下奇,非直我辈比。fēng gǔ tiān xià qí,fēi zhí wǒ bèi bǐ。
闻之喜欲狂,怅莫立自致。wén zhī xǐ yù kuáng,chàng mò lì zì zhì。
千金岂容悭,再渎那得忌。qiān jīn qǐ róng qiān,zài dú nà dé jì。
岱舆第一峰,割爱良不易。dài yú dì yī fēng,gē ài liáng bù yì。
员峤盖次之,何当便分似。yuán jiào gài cì zhī,hé dāng biàn fēn shì。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

龟山之孙杨子顺肇庆一见相投随至德庆谋馆寓迹过从年馀辞归乡赋诗送行

曾丰

吾教落南无祖师,问谁传得祖师衣。wú jiào luò nán wú zǔ shī,wèn shuí chuán dé zǔ shī yī。
渊明抵掌今诚是,伯玉摇头昨似非。yuān míng dǐ zhǎng jīn chéng shì,bó yù yáo tóu zuó shì fēi。
相谢十州风月去,自担千古圣贤归。xiāng xiè shí zhōu fēng yuè qù,zì dān qiān gǔ shèng xián guī。
归囊道价重于利,未必轑羹不下机。guī náng dào jià zhòng yú lì,wèi bì lǎo gēng bù xià jī。

赠相士

曾丰

舌端偷得不传机,说破人生不载疑。shé duān tōu dé bù chuán jī,shuō pò rén shēng bù zài yí。
造物密教传写信,秋风已为长蟾枝。zào wù mì jiào chuán xiě xìn,qiū fēng yǐ wèi zhǎng chán zhī。
平时拍手傥来话,今日回头真个奇。píng shí pāi shǒu tǎng lái huà,jīn rì huí tóu zhēn gè qí。
除却唐朝袁与李,问君此外更饶谁。chú què táng cháo yuán yǔ lǐ,wèn jūn cǐ wài gèng ráo shuí。

寿林中书

曾丰

岩岩风采百工师,龙马精神海鹤姿。yán yán fēng cǎi bǎi gōng shī,lóng mǎ jīng shén hǎi hè zī。
宫女犹传洞箫赋,都人今作衮衣诗。gōng nǚ yóu chuán dòng xiāo fù,dōu rén jīn zuò gǔn yī shī。
幸逢尧舜登贤日,正是皋夔相国时。xìng féng yáo shùn dēng xián rì,zhèng shì gāo kuí xiāng guó shí。
圣主伫知宣室事,甘棠何止郡人思。shèng zhǔ zhù zhī xuān shì shì,gān táng hé zhǐ jùn rén sī。

寿林中书

曾丰

凤历推来恰半千,高名千古重于山。fèng lì tuī lái qià bàn qiān,gāo míng qiān gǔ zhòng yú shān。
降因天下思姚宋,世有斯文属孔颜。jiàng yīn tiān xià sī yáo sòng,shì yǒu sī wén shǔ kǒng yán。
异俗已传吾父至,中原今仗老臣安。yì sú yǐ chuán wú fù zhì,zhōng yuán jīn zhàng lǎo chén ān。
玺书几日来宣室,走马传宣夹路看。xǐ shū jǐ rì lái xuān shì,zǒu mǎ chuán xuān jiā lù kàn。

寿林中书

曾丰

四镇名藩忽十春,平生材术老经纶。sì zhèn míng fān hū shí chūn,píng shēng cái shù lǎo jīng lún。
古来学问须行己,曾向艰危不爱身。gǔ lái xué wèn xū xíng jǐ,céng xiàng jiān wēi bù ài shēn。
许国莫疑勋业大,倾朝共羡宠光频。xǔ guó mò yí xūn yè dà,qīng cháo gòng xiàn chǒng guāng pín。
从今更觉功名重,正是人间五福人。cóng jīn gèng jué gōng míng zhòng,zhèng shì rén jiān wǔ fú rén。

再游登滕王阁

曾丰

故阁峥嵘已劫灰,又看新阁上烟煤。gù gé zhēng róng yǐ jié huī,yòu kàn xīn gé shàng yān méi。
断碑无日不浓墨,古砌新秋犹杂苔。duàn bēi wú rì bù nóng mò,gǔ qì xīn qiū yóu zá tái。
江阔鸟疑飞不过,风轻帆远趁先开。jiāng kuò niǎo yí fēi bù guò,fēng qīng fān yuǎn chèn xiān kāi。
天高地迥诗囊小,收拾不多空一来。tiān gāo dì jiǒng shī náng xiǎo,shōu shí bù duō kōng yī lái。

陈子尚沧洲趣

曾丰

湘江之水青悠悠,沧江宛在江中流。xiāng jiāng zhī shuǐ qīng yōu yōu,cāng jiāng wǎn zài jiāng zhōng liú。
猗兰青青结幽思,杜若纷纷生远愁。yī lán qīng qīng jié yōu sī,dù ruò fēn fēn shēng yuǎn chóu。
前湾瞥见一渔艇,何处飞来双白鸥。qián wān piē jiàn yī yú tǐng,hé chù fēi lái shuāng bái ōu。
帝子不归烟雨暮,参差吹断楚天秋。dì zi bù guī yān yǔ mù,cān chà chuī duàn chǔ tiān qiū。

颓春涉途

曾丰

曾谓东风意向偏,也从僻处放春妍。céng wèi dōng fēng yì xiàng piān,yě cóng pì chù fàng chūn yán。
山山长草青无间,树树成阴绿不专。shān shān zhǎng cǎo qīng wú jiān,shù shù chéng yīn lǜ bù zhuān。
黠兽幽居疑辟地,俊禽高举欲登天。xiá shòu yōu jū yí pì dì,jùn qín gāo jǔ yù dēng tiān。
物情不一吾何择,出处升沉任自然。wù qíng bù yī wú hé zé,chū chù shēng chén rèn zì rán。

呈罗春信

曾丰

受命钟材不已凉,未论道德与文章。shòu mìng zhōng cái bù yǐ liáng,wèi lùn dào dé yǔ wén zhāng。
晚谋事事成迂叟,羁迹年年是漫郎。wǎn móu shì shì chéng yū sǒu,jī jì nián nián shì màn láng。
锐意向前旋磨蚁,灰心求退触藩羊。ruì yì xiàng qián xuán mó yǐ,huī xīn qiú tuì chù fān yáng。
车中幸有司南柄,试与迷途指大方。chē zhōng xìng yǒu sī nán bǐng,shì yǔ mí tú zhǐ dà fāng。

闲居幽步

曾丰

归欤无可答休休,小放吾心与目流。guī yú wú kě dá xiū xiū,xiǎo fàng wú xīn yǔ mù liú。
山不去门如自售,云无留意似他求。shān bù qù mén rú zì shòu,yún wú liú yì shì tā qiú。
有如许柏得能古,都几何松若个幽。yǒu rú xǔ bǎi dé néng gǔ,dōu jǐ hé sōng ruò gè yōu。
更有疏梅修竹在,其他莫与子孙谋。gèng yǒu shū méi xiū zhú zài,qí tā mò yǔ zi sūn móu。

寄内

曾丰

已复山上山,何当口中口。yǐ fù shān shàng shān,hé dāng kǒu zhōng kǒu。
写兹秋下心,寄我女边帚。xiě zī qiū xià xīn,jì wǒ nǚ biān zhǒu。

方稚川恕斋五绝

曾丰

求仁亦多途,取近惟一路。qiú rén yì duō tú,qǔ jìn wéi yī lù。
内恕以及人,知君用心处。nèi shù yǐ jí rén,zhī jūn yòng xīn chù。

方稚川恕斋五绝

曾丰

安宅旷弗居,浪自分彼己。ān zhái kuàng fú jū,làng zì fēn bǐ jǐ。
傥由恕门归,天下一人耳。tǎng yóu shù mén guī,tiān xià yī rén ěr。

方稚川恕斋五绝

曾丰

此道固非浅,圣门两三人。cǐ dào gù fēi qiǎn,shèng mén liǎng sān rén。
佳名长在眼,无实勿为宾。jiā míng zhǎng zài yǎn,wú shí wù wèi bīn。

方稚川恕斋五绝

曾丰

一心贯群伦,乃是吾祖事。yī xīn guàn qún lún,nǎi shì wú zǔ shì。
耳孙不绳武,愧子两大字。ěr sūn bù shéng wǔ,kuì zi liǎng dà zì。