古诗词

谢广东经略潘直阁席间分贶李济墨

曾丰

灶煤不忌远,胶汁宁伤清。zào méi bù jì yuǎn,jiāo zhī níng shāng qīng。
永言李廷圭,墨法能尔精。yǒng yán lǐ tíng guī,mò fǎ néng ěr jīng。
滴沥甚点漆,锱铢轻连城。dī lì shén diǎn qī,zī zhū qīng lián chéng。
胡陈梁蒲张,俊出声铮铮。hú chén liáng pú zhāng,jùn chū shēng zhēng zhēng。
敢与相颉颃,江西老潘衡。gǎn yǔ xiāng jié háng,jiāng xī lǎo pān héng。
李家飒以颓,中兴有云礽。lǐ jiā sà yǐ tuí,zhōng xīng yǒu yún réng。
未空天下伎,已擅湖南声。wèi kōng tiān xià jì,yǐ shàn hú nán shēng。
公重与物交,所厚墨客卿。gōng zhòng yǔ wù jiāo,suǒ hòu mò kè qīng。
摩顶相许意,垂髫久要情。mó dǐng xiāng xǔ yì,chuí tiáo jiǔ yào qíng。
信手暗摸索,心已权重轻。xìn shǒu àn mō suǒ,xīn yǐ quán zhòng qīng。
乃言济妙处,而有祖典型。nǎi yán jì miào chù,ér yǒu zǔ diǎn xíng。
端如坡借力,独为衡主盟。duān rú pō jiè lì,dú wèi héng zhǔ méng。
笑捐数寸玉,增我双眼明。xiào juān shù cùn yù,zēng wǒ shuāng yǎn míng。
呼童诏罗文,折简延陶泓。hū tóng zhào luó wén,zhé jiǎn yán táo hóng。
来陪客卿游,欣然两相迎。lái péi kè qīng yóu,xīn rán liǎng xiāng yíng。
涓涓井花落,叆叆江烟生。juān juān jǐng huā luò,ài ài jiāng yān shēng。
始坚苦莫揉,俄熟恬无争。shǐ jiān kǔ mò róu,é shú tián wú zhēng。
更请毛锥子,三益相友朋。gèng qǐng máo zhuī zi,sān yì xiāng yǒu péng。
丙吉魏弱翁,姚崇宋广平。bǐng jí wèi ruò wēng,yáo chóng sòng guǎng píng。
刚柔各自禀,勋业交相成。gāng róu gè zì bǐng,xūn yè jiāo xiāng chéng。
我无换鹅手,初不工草行。wǒ wú huàn é shǒu,chū bù gōng cǎo xíng。
仅能蚯蚓势,强学蝌蚪形。jǐn néng qiū yǐn shì,qiáng xué kē dǒu xíng。
暗投谩费璧,误点难成蝇。àn tóu mán fèi bì,wù diǎn nán chéng yíng。
不若旧主人,八法俱纵横。bù ruò jiù zhǔ rén,bā fǎ jù zòng héng。
敢持以回旋,笔头贮南溟。gǎn chí yǐ huí xuán,bǐ tóu zhù nán míng。
题诗答公隙,草疏排奸萌。tí shī dá gōng xì,cǎo shū pái jiān méng。
闻健赋归田,投闲注遗经。wén jiàn fù guī tián,tóu xián zhù yí jīng。
己重人诧之,济价日已增。jǐ zhòng rén chà zhī,jì jià rì yǐ zēng。
况不为济者,何当经品评。kuàng bù wèi jì zhě,hé dāng jīng pǐn píng。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

罢县解归途中闻子规

曾丰

陶令先几归去来,云何谢令要人催。táo lìng xiān jǐ guī qù lái,yún hé xiè lìng yào rén cuī。
子规误认陶为谢,莫怪区区劝又催。zi guī wù rèn táo wèi xiè,mò guài qū qū quàn yòu cuī。

试宜黄侯湛墨

曾丰

夸灶传家祖赤松,吹烟授道悟元宗。kuā zào chuán jiā zǔ chì sōng,chuī yān shòu dào wù yuán zōng。
初怀不拟潘衡贡,晚趣宁便薛稷封。chū huái bù nǐ pān héng gòng,wǎn qù níng biàn xuē jì fēng。

试宜黄侯湛墨

曾丰

逢时不敢爱玄香,摹写尧文重舜章。féng shí bù gǎn ài xuán xiāng,mó xiě yáo wén zhòng shùn zhāng。
天地已归经纬里,豹囊深处自含光。tiān dì yǐ guī jīng wěi lǐ,bào náng shēn chù zì hán guāng。

谭贺州勉赋水仙花四绝

曾丰

会逢青帝欲回春,先与梅花清路尘。huì féng qīng dì yù huí chūn,xiān yǔ méi huā qīng lù chén。
自别其衣黄一点,示吾不敢与兄均。zì bié qí yī huáng yī diǎn,shì wú bù gǎn yǔ xiōng jūn。

谭贺州勉赋水仙花四绝

曾丰

与水相蒸暖盎春,湘妃洛女是前身。yǔ shuǐ xiāng zhēng nuǎn àng chūn,xiāng fēi luò nǚ shì qián shēn。
乘风香气凌波影,挑弄眠冰立雪人。chéng fēng xiāng qì líng bō yǐng,tiāo nòng mián bīng lì xuě rén。

谭贺州勉赋水仙花四绝

曾丰

高固难为太素容,卑还恶紫又羞红。gāo gù nán wèi tài sù róng,bēi hái è zǐ yòu xiū hóng。
柔黄软白交相混,色一归于正与中。róu huáng ruǎn bái jiāo xiāng hùn,sè yī guī yú zhèng yǔ zhōng。

谭贺州勉赋水仙花四绝

曾丰

玉女琼姬暂谪居,水中无可与为徒。yù nǚ qióng jī zàn zhé jū,shuǐ zhōng wú kě yǔ wèi tú。
莲花固与六郎似,贞女终轻贱丈夫。lián huā gù yǔ liù láng shì,zhēn nǚ zhōng qīng jiàn zhàng fū。

中都之嘉会门陈亦颜为堂曰城南书院取韩文公符读书意也

曾丰

买宅犹难况买邻,一区判与九衢亲。mǎi zhái yóu nán kuàng mǎi lín,yī qū pàn yǔ jiǔ qú qīn。
那知万壑千岩性,不受高车驷马尘。nà zhī wàn hè qiān yán xìng,bù shòu gāo chē sì mǎ chén。

中都之嘉会门陈亦颜为堂曰城南书院取韩文公符读书意也

曾丰

宁开白眼视公卿,不要公卿眼借青。níng kāi bái yǎn shì gōng qīng,bù yào gōng qīng yǎn jiè qīng。
争利争名醒处看,读诗读礼醉时听。zhēng lì zhēng míng xǐng chù kàn,dú shī dú lǐ zuì shí tīng。

中都之嘉会门陈亦颜为堂曰城南书院取韩文公符读书意也

曾丰

姓名不欲乐人闻,籍甚公卿举似君。xìng míng bù yù lè rén wén,jí shén gōng qīng jǔ shì jūn。
李白犹将奴力士,薛宣岂敢吏朱云。lǐ bái yóu jiāng nú lì shì,xuē xuān qǐ gǎn lì zhū yún。

中都之嘉会门陈亦颜为堂曰城南书院取韩文公符读书意也

曾丰

客来草草治杯盘,道与家人勿惮烦。kè lái cǎo cǎo zhì bēi pán,dào yǔ jiā rén wù dàn fán。
但要陶泓毛颖在,未为无以遗儿孙。dàn yào táo hóng máo yǐng zài,wèi wèi wú yǐ yí ér sūn。

题邓保章真

曾丰

旧以书生新保章,衣冠法合改其常。jiù yǐ shū shēng xīn bǎo zhāng,yī guān fǎ hé gǎi qí cháng。
中年不觉青衫好,暇日宁从野服强。zhōng nián bù jué qīng shān hǎo,xiá rì níng cóng yě fú qiáng。

题邓保章真

曾丰

费尽精神星斗间,若为犹剩落毫端。fèi jǐn jīng shén xīng dòu jiān,ruò wèi yóu shèng luò háo duān。
吾真更在此真外,收拾清明反自观。wú zhēn gèng zài cǐ zhēn wài,shōu shí qīng míng fǎn zì guān。

赠术士

曾丰

相主吕公医主卢,色身色相莫逃渠。xiāng zhǔ lǚ gōng yī zhǔ lú,sè shēn sè xiāng mò táo qú。
新离有色入无色,果到吾前口自呿。xīn lí yǒu sè rù wú sè,guǒ dào wú qián kǒu zì qù。

入紫石硖

曾丰

一棹从来十五年,眼中仿佛旧山川。yī zhào cóng lái shí wǔ nián,yǎn zhōng fǎng fú jiù shān chuān。
砚材犹伏岩深处,已吐鹅溪素上烟。yàn cái yóu fú yán shēn chù,yǐ tǔ é xī sù shàng yān。