古诗词

赠豫章来子仪言诗

曾丰

少年气宇要自恢,见人赋诗谓为才,出入常将笔装怀。shǎo nián qì yǔ yào zì huī,jiàn rén fù shī wèi wèi cái,chū rù cháng jiāng bǐ zhuāng huái。
中年心地要自息,见人哦诗谓为癖,起居常把口挂壁。zhōng nián xīn dì yào zì xī,jiàn rén ó shī wèi wèi pǐ,qǐ jū cháng bǎ kǒu guà bì。
子仪昌诵得意诗,句中勾我已懒机。zi yí chāng sòng dé yì shī,jù zhōng gōu wǒ yǐ lǎn jī。
多年抱渴满意沃,半世称雄望风雌。duō nián bào kě mǎn yì wò,bàn shì chēng xióng wàng fēng cí。
诗源始自葛天氏,三人投足歌牛尾。shī yuán shǐ zì gé tiān shì,sān rén tóu zú gē niú wěi。
万象包罗八曲间,国风雅颂其流尔。wàn xiàng bāo luó bā qū jiān,guó fēng yǎ sòng qí liú ěr。
八曲不幸世不传,传世仅馀三百篇。bā qū bù xìng shì bù chuán,chuán shì jǐn yú sān bǎi piān。
汉唐作者代角立,庶几老杜气浑全。hàn táng zuò zhě dài jiǎo lì,shù jǐ lǎo dù qì hún quán。
本朝诗数江西派,黄公太史为之最。běn cháo shī shù jiāng xī pài,huáng gōng tài shǐ wèi zhī zuì。
大成未集夷惠行,具体犹微颜孟辈。dà chéng wèi jí yí huì xíng,jù tǐ yóu wēi yán mèng bèi。
派流到今嗣者谁,青出于蓝吾子仪。pài liú dào jīn sì zhě shuí,qīng chū yú lán wú zi yí。
拄杖初担教门出,便敢呵佛骂祖师。zhǔ zhàng chū dān jiào mén chū,biàn gǎn hē fú mà zǔ shī。
我当拗折君拄杖,大家俱以背为向。wǒ dāng ǎo zhé jūn zhǔ zhàng,dà jiā jù yǐ bèi wèi xiàng。
能出二十四人前,更超三百五篇上。néng chū èr shí sì rén qián,gèng chāo sān bǎi wǔ piān shàng。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

题贵州南山岩

曾丰

崒嵂穷头与汉齐,谽谺深处著招提。zú lǜ qióng tóu yǔ hàn qí,hān xiā shēn chù zhù zhāo tí。
居焉若寝琼为室,登者如仙玉作梯。jū yān ruò qǐn qióng wèi shì,dēng zhě rú xiān yù zuò tī。
云窍旁通吞日月,烟萝倒拔挂虹蜺。yún qiào páng tōng tūn rì yuè,yān luó dào bá guà hóng ní。
我来已落葛翁后,姑拾其馀细品题。wǒ lái yǐ luò gé wēng hòu,gū shí qí yú xì pǐn tí。

长韵示阿柄杓

曾丰

遭罹意外罢微官,更被归途瘴见奸。zāo lí yì wài bà wēi guān,gèng bèi guī tú zhàng jiàn jiān。
仆从阽危谙遣鬼,妻孥濒死谢还丹。pū cóng diàn wēi ān qiǎn guǐ,qī nú bīn sǐ xiè hái dān。
回头海表山如许,屈指江西路若干。huí tóu hǎi biǎo shān rú xǔ,qū zhǐ jiāng xī lù ruò gàn。
先遣一书报儿辈,吾其老矣幸平安。xiān qiǎn yī shū bào ér bèi,wú qí lǎo yǐ xìng píng ān。

丁未游碧落洞庚申舟行欲再游不果

曾丰

奇观曾邀我命车,回车人问景何如。qí guān céng yāo wǒ mìng chē,huí chē rén wèn jǐng hé rú。
山经盘古穿窬后,水据玄冥漏泄初。shān jīng pán gǔ chuān yú hòu,shuǐ jù xuán míng lòu xiè chū。
胜迹遗留名利辈,尘心昭雪市朝馀。shèng jì yí liú míng lì bèi,chén xīn zhāo xuě shì cháo yú。
重来云雾不容入,鱼鸟相嗔太阔疏。zhòng lái yún wù bù róng rù,yú niǎo xiāng chēn tài kuò shū。

渡海谒两伏波将军祠

曾丰

长安百二汉山河,更遣南征两伏波。zhǎng ān bǎi èr hàn shān hé,gèng qiǎn nán zhēng liǎng fú bō。
自计有何饶社稷,相寻无已枉干戈。zì jì yǒu hé ráo shè jì,xiāng xún wú yǐ wǎng gàn gē。
一时夸大心难制,千载英雄迹未磨。yī shí kuā dà xīn nán zhì,qiān zài yīng xióng jì wèi mó。
逐客乞灵几前辈,丰碑费我小摩挲。zhú kè qǐ líng jǐ qián bèi,fēng bēi fèi wǒ xiǎo mó sā。

北归见摄徐闻邑大夫乃旧同官邵雩都之子予诗叙契

曾丰

赣邑交游十大夫,忘情诗酒邵雩都。gàn yì jiāo yóu shí dà fū,wàng qíng shī jiǔ shào yú dōu。
籋云矫矫新龙友,栖竹亭亭旧凤雏。niè yún jiǎo jiǎo xīn lóng yǒu,qī zhú tíng tíng jiù fèng chú。
燕马北归休晚念,海鹏南运壮初图。yàn mǎ běi guī xiū wǎn niàn,hǎi péng nán yùn zhuàng chū tú。
云来后好今分付,车笠重盟幸勿渝。yún lái hòu hǎo jīn fēn fù,chē lì zhòng méng xìng wù yú。

四月解官渡海陆出北流置舟在南雄又陆出拟小春到家

曾丰

归心如矢路如弓,坐兀轻车又短篷。guī xīn rú shǐ lù rú gōng,zuò wù qīng chē yòu duǎn péng。
百尔动摇山特立,千斯窒碍水旁通。bǎi ěr dòng yáo shān tè lì,qiān sī zhì ài shuǐ páng tōng。
往哉火倒西流影,行矣霜回北至风。wǎng zāi huǒ dào xī liú yǐng,xíng yǐ shuāng huí běi zhì fēng。
细数离官到家日,一年强半在途中。xì shù lí guān dào jiā rì,yī nián qiáng bàn zài tú zhōng。

北归舟次清远县上游欲入硖

曾丰

舟行所至与清逢,殊觉今清又不同。zhōu xíng suǒ zhì yǔ qīng féng,shū jué jīn qīng yòu bù tóng。
山到江湄穷则变,水归峻口窒斯通。shān dào jiāng méi qióng zé biàn,shuǐ guī jùn kǒu zhì sī tōng。
秋风鏖叶地频蹙,夜月铄云天屡空。qiū fēng áo yè dì pín cù,yè yuè shuò yún tiān lǚ kōng。
兀坐篷窗闲四顾,太虚还似我胸中。wù zuò péng chuāng xián sì gù,tài xū hái shì wǒ xiōng zhōng。

思堂诗

曾丰

新筑谋为老者安,落成谁料莫近轩。xīn zhù móu wèi lǎo zhě ān,luò chéng shuí liào mò jìn xuān。
月窥窗牖如颜色,风战帘帷若笑言。yuè kuī chuāng yǒu rú yán sè,fēng zhàn lián wéi ruò xiào yán。
怀里寂寥霜后橘,阶前萧瑟雨馀萱。huái lǐ jì liáo shuāng hòu jú,jiē qián xiāo sè yǔ yú xuān。
荣途他日饶荣报,亡矣吾知不啻存。róng tú tā rì ráo róng bào,wáng yǐ wú zhī bù chì cún。

项尧章惠二长韵姑赓前篇敬复

曾丰

飘然逸思发于天,三百年间一谪仙。piāo rán yì sī fā yú tiān,sān bǎi nián jiān yī zhé xiān。
歌调谁欤追白雪,颂声行矣擅甘泉。gē diào shuí yú zhuī bái xuě,sòng shēng xíng yǐ shàn gān quán。
山林新筑梦归处,学校旧游愁到边。shān lín xīn zhù mèng guī chù,xué xiào jiù yóu chóu dào biān。
回首不堪更开口,相过聊复茗瓯传。huí shǒu bù kān gèng kāi kǒu,xiāng guò liáo fù míng ōu chuán。

欲入修门未果且留妙山逆旅书所见呈富阳大夫陈晃国

曾丰

诗肩重与毂尘摩,旁县孤村邀我过。shī jiān zhòng yǔ gǔ chén mó,páng xiàn gū cūn yāo wǒ guò。
晏昼江山开调远,晴宵星月照临多。yàn zhòu jiāng shān kāi diào yuǎn,qíng xiāo xīng yuè zhào lín duō。
眼为幻使不由我,心与空俱无复它。yǎn wèi huàn shǐ bù yóu wǒ,xīn yǔ kōng jù wú fù tā。
百里一轮大圆镜,发奁开幭鉴如何。bǎi lǐ yī lún dà yuán jìng,fā lián kāi miè jiàn rú hé。

富阳陈大夫遣二吏抄俚文用写道寓于文之意还以请益

曾丰

道固无方实以书,要于书悟道之虚。dào gù wú fāng shí yǐ shū,yào yú shū wù dào zhī xū。
雷风水火易经始,草木鱼虫诗绪馀。léi fēng shuǐ huǒ yì jīng shǐ,cǎo mù yú chóng shī xù yú。
万理所归为宝藏,一真之外是蘧庐。wàn lǐ suǒ guī wèi bǎo cáng,yī zhēn zhī wài shì qú lú。
俚编道欲相磋切,不道亡筌自得鱼。lǐ biān dào yù xiāng cuō qiè,bù dào wáng quán zì dé yú。

前仁和郑宰侨富阳与陈宰往还以诗余寓妙山得其所和诗后复寄一篇

曾丰

宣化承流退自公,优柔厌饫有新功。xuān huà chéng liú tuì zì gōng,yōu róu yàn yù yǒu xīn gōng。
先天勘破道玄牝,后社推为诗长雄。xiān tiān kān pò dào xuán pìn,hòu shè tuī wèi shī zhǎng xióng。
情性唐虞三代上,篇章韶濩六䪫中。qíng xìng táng yú sān dài shàng,piān zhāng sháo huò liù jīng zhōng。
河汾所续吾其再,首录东吴两国风。hé fén suǒ xù wú qí zài,shǒu lù dōng wú liǎng guó fēng。

前仁和郑大夫

曾丰

过我跫然惊见君,无容膝处接殷勤。guò wǒ qióng rán jīng jiàn jūn,wú róng xī chù jiē yīn qín。
火乘云气下为祟,风挟水声来解纷。huǒ chéng yún qì xià wèi suì,fēng xié shuǐ shēng lái jiě fēn。
酒榼自随酣盛德,茶瓯相继醒新闻。jiǔ kē zì suí hān shèng dé,chá ōu xiāng jì xǐng xīn wén。
黄扉青琐从今去,大策清时翰墨勋。huáng fēi qīng suǒ cóng jīn qù,dà cè qīng shí hàn mò xūn。

赠姚季安

曾丰

七年三度奉从容,今见吾惊大不同。qī nián sān dù fèng cóng róng,jīn jiàn wú jīng dà bù tóng。
云雾蟠胸蒸疾雨,雷霆挟笔驾长风。yún wù pán xiōng zhēng jí yǔ,léi tíng xié bǐ jià zhǎng fēng。
悬知文与意俱到,政要眼随心并空。xuán zhī wén yǔ yì jù dào,zhèng yào yǎn suí xīn bìng kōng。
度岭重参过庭学,归欤容更验新功。dù lǐng zhòng cān guò tíng xué,guī yú róng gèng yàn xīn gōng。

题南海神祠前观澜亭

曾丰

巨灵开辟遗遐观,沙界之濒碧水环。jù líng kāi pì yí xiá guān,shā jiè zhī bīn bì shuǐ huán。
外国连天疑信里,前山点地有无间。wài guó lián tiān yí xìn lǐ,qián shān diǎn dì yǒu wú jiān。
眼前群有自起灭,心与太空相往还。yǎn qián qún yǒu zì qǐ miè,xīn yǔ tài kōng xiāng wǎng hái。
至止归欤何所得,心犹有剩觉空悭。zhì zhǐ guī yú hé suǒ dé,xīn yóu yǒu shèng jué kōng qiān。