古诗词

书严子陵钓台

曾丰

周家刑不上大夫,法固不足礼有馀。zhōu jiā xíng bù shàng dà fū,fǎ gù bù zú lǐ yǒu yú。
有才毕愿进朝路,非老谁忍回田庐。yǒu cái bì yuàn jìn cháo lù,fēi lǎo shuí rěn huí tián lú。
秦坑学士置勿道,汉嫚大臣视如奴。qín kēng xué shì zhì wù dào,hàn mān dà chén shì rú nú。
逸民不出朝士去,前有两生后二疏。yì mín bù chū cháo shì qù,qián yǒu liǎng shēng hòu èr shū。
世祖聪明失之察,待臣少礼多以法。shì zǔ cōng míng shī zhī chá,dài chén shǎo lǐ duō yǐ fǎ。
尚书曾不免牵曳,御史或犹遭扑挞。shàng shū céng bù miǎn qiān yè,yù shǐ huò yóu zāo pū tà。
尚书御史未足论,位至三公危一发。shàng shū yù shǐ wèi zú lùn,wèi zhì sān gōng wēi yī fā。
侯霸朱浮仅免归,韩歆戴涉终见杀。hóu bà zhū fú jǐn miǎn guī,hán xīn dài shè zhōng jiàn shā。
先生识帝贫贱时,富贵共之理所宜。xiān shēng shí dì pín jiàn shí,fù guì gòng zhī lǐ suǒ yí。
云胡召至留不住,无乃平日窥其微。yún hú zhào zhì liú bù zhù,wú nǎi píng rì kuī qí wēi。
龙颜之疏顾岂忍,鸟喙所伏那可知。lóng yán zhī shū gù qǐ rěn,niǎo huì suǒ fú nà kě zhī。
当初高蹈疑矫世,落后逆观信知机。dāng chū gāo dǎo yí jiǎo shì,luò hòu nì guān xìn zhī jī。
退身不勇公孙贺,明泣危机终自堕。tuì shēn bù yǒng gōng sūn hè,míng qì wēi jī zhōng zì duò。
先生明甚勇如之,天地万物莫吾挫。xiān shēng míng shén yǒng rú zhī,tiān dì wàn wù mò wú cuò。
将星群立客星孤,群恐难调孤易祸。jiāng xīng qún lì kè xīng gū,qún kǒng nán diào gū yì huò。
帝坐边头睡熟间,梦魂已在桐江卧。dì zuò biān tóu shuì shú jiān,mèng hún yǐ zài tóng jiāng wò。
将星炯炯亘今明,不似客星明更大。jiāng xīng jiǒng jiǒng gèn jīn míng,bù shì kè xīng míng gèng dà。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

观除目

曾丰

某曾同宦某同年,鹏翼摩云背负天。mǒu céng tóng huàn mǒu tóng nián,péng yì mó yún bèi fù tiān。
已觉卑飞难得路,未容高蹈重归田。yǐ jué bēi fēi nán dé lù,wèi róng gāo dǎo zhòng guī tián。

观除目

曾丰

四正宫中坐五穷,若于群在不吾攻。sì zhèng gōng zhōng zuò wǔ qióng,ruò yú qún zài bù wú gōng。
畏途过后犹寒胆,除目陈前不热中。wèi tú guò hòu yóu hán dǎn,chú mù chén qián bù rè zhōng。

禽言

曾丰

禽言劝我不如归,似念官卑俸入微。qín yán quàn wǒ bù rú guī,shì niàn guān bēi fèng rù wēi。
或道哥哥行不得,家贫归去更无衣。huò dào gē gē xíng bù dé,jiā pín guī qù gèng wú yī。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

秋行春令气犹凝,柳曳寒丝软蘸冰。qiū xíng chūn lìng qì yóu níng,liǔ yè hán sī ruǎn zhàn bīng。
又似瑶池乐棚下,鬼工遗落水晶藤。yòu shì yáo chí lè péng xià,guǐ gōng yí luò shuǐ jīng téng。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

垂垂水线白封青,一箸能生两眼明。chuí chuí shuǐ xiàn bái fēng qīng,yī zhù néng shēng liǎng yǎn míng。
分野自为牛女地,何如堕落玉绳精。fēn yě zì wèi niú nǚ dì,hé rú duò luò yù shéng jīng。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

吴人缕玉作常烹,南粤相逢眼却生。wú rén lǚ yù zuò cháng pēng,nán yuè xiāng féng yǎn què shēng。
张翰思归食忘味,鉴湖震泽见于羹。zhāng hàn sī guī shí wàng wèi,jiàn hú zhèn zé jiàn yú gēng。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

赍芝自可侑仙斟,忌把鲜肥俗味侵。jī zhī zì kě yòu xiān zhēn,jì bǎ xiān féi sú wèi qīn。
羹莼鲙鳞清浊混,季鹰犹未是知音。gēng chún kuài lín qīng zhuó hùn,jì yīng yóu wèi shì zhī yīn。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

仙苗风味淡为宗,能诱长安客欲东。xiān miáo fēng wèi dàn wèi zōng,néng yòu zhǎng ān kè yù dōng。
浪说栈羊馀隽永,施于高士了无功。làng shuō zhàn yáng yú juàn yǒng,shī yú gāo shì le wú gōng。

义宁产莼菜中秋大熟副以六绝送杨伯子

曾丰

蟹肥鲈腯未多夸,橘绿橙黄正自嘉。xiè féi lú tú wèi duō kuā,jú lǜ chéng huáng zhèng zì jiā。
左手把莼右持酒,何当共醉木犀花。zuǒ shǒu bǎ chún yòu chí jiǔ,hé dāng gòng zuì mù xī huā。

张彦容病未安却问余病就报之

曾丰

误把维摩作病看,不知自欠起羸丸。wù bǎ wéi mó zuò bìng kàn,bù zhī zì qiàn qǐ léi wán。
殷勤浪说安心法,将取心来与汝安。yīn qín làng shuō ān xīn fǎ,jiāng qǔ xīn lái yǔ rǔ ān。

太平老豁庵

曾丰

父母胞胎未结前,赵州识后笑南泉。fù mǔ bāo tāi wèi jié qián,zhào zhōu shí hòu xiào nán quán。
豁然道与虚空似,不道虚空似豁然。huō rán dào yǔ xū kōng shì,bù dào xū kōng shì huō rán。

赠画工

曾丰

撙斋一味好哦诗,试看传神笔是非。zǔn zhāi yī wèi hǎo ó shī,shì kàn chuán shén bǐ shì fēi。
虽得掀髯搜句状,更参会意点头机。suī dé xiān rán sōu jù zhuàng,gèng cān huì yì diǎn tóu jī。

老范善画牛有学为八牛图者一犊在前又置一童持竿牧其后

曾丰

熟事沩山白水牛,晓那须放夜那收。shú shì wéi shān bái shuǐ niú,xiǎo nà xū fàng yè nà shōu。
牧童已作冗员看,况复持竿在后头。mù tóng yǐ zuò rǒng yuán kàn,kuàng fù chí gān zài hòu tóu。

老范善画牛有学为八牛图者一犊在前又置一童持竿牧其后

曾丰

谁谓群牛戏写真,犊前牝后更精神。shuí wèi qún niú xì xiě zhēn,dú qián pìn hòu gèng jīng shén。
不知老牯心枯淡,岂有将身作化身。bù zhī lǎo gǔ xīn kū dàn,qǐ yǒu jiāng shēn zuò huà shēn。

余蓄石屏风十游稚宜喜而求之辄遗其一侑以五绝

曾丰

月走地中忙丧精,化为异石琢为屏。yuè zǒu dì zhōng máng sàng jīng,huà wèi yì shí zuó wèi píng。
其中幻画山河影,不止数峰江上青。qí zhōng huàn huà shān hé yǐng,bù zhǐ shù fēng jiāng shàng qīng。