古诗词

书严子陵钓台

曾丰

周家刑不上大夫,法固不足礼有馀。zhōu jiā xíng bù shàng dà fū,fǎ gù bù zú lǐ yǒu yú。
有才毕愿进朝路,非老谁忍回田庐。yǒu cái bì yuàn jìn cháo lù,fēi lǎo shuí rěn huí tián lú。
秦坑学士置勿道,汉嫚大臣视如奴。qín kēng xué shì zhì wù dào,hàn mān dà chén shì rú nú。
逸民不出朝士去,前有两生后二疏。yì mín bù chū cháo shì qù,qián yǒu liǎng shēng hòu èr shū。
世祖聪明失之察,待臣少礼多以法。shì zǔ cōng míng shī zhī chá,dài chén shǎo lǐ duō yǐ fǎ。
尚书曾不免牵曳,御史或犹遭扑挞。shàng shū céng bù miǎn qiān yè,yù shǐ huò yóu zāo pū tà。
尚书御史未足论,位至三公危一发。shàng shū yù shǐ wèi zú lùn,wèi zhì sān gōng wēi yī fā。
侯霸朱浮仅免归,韩歆戴涉终见杀。hóu bà zhū fú jǐn miǎn guī,hán xīn dài shè zhōng jiàn shā。
先生识帝贫贱时,富贵共之理所宜。xiān shēng shí dì pín jiàn shí,fù guì gòng zhī lǐ suǒ yí。
云胡召至留不住,无乃平日窥其微。yún hú zhào zhì liú bù zhù,wú nǎi píng rì kuī qí wēi。
龙颜之疏顾岂忍,鸟喙所伏那可知。lóng yán zhī shū gù qǐ rěn,niǎo huì suǒ fú nà kě zhī。
当初高蹈疑矫世,落后逆观信知机。dāng chū gāo dǎo yí jiǎo shì,luò hòu nì guān xìn zhī jī。
退身不勇公孙贺,明泣危机终自堕。tuì shēn bù yǒng gōng sūn hè,míng qì wēi jī zhōng zì duò。
先生明甚勇如之,天地万物莫吾挫。xiān shēng míng shén yǒng rú zhī,tiān dì wàn wù mò wú cuò。
将星群立客星孤,群恐难调孤易祸。jiāng xīng qún lì kè xīng gū,qún kǒng nán diào gū yì huò。
帝坐边头睡熟间,梦魂已在桐江卧。dì zuò biān tóu shuì shú jiān,mèng hún yǐ zài tóng jiāng wò。
将星炯炯亘今明,不似客星明更大。jiāng xīng jiǒng jiǒng gèn jīn míng,bù shì kè xīng míng gèng dà。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

送胡平一赴召六绝

曾丰

豫章名胜二三公,分置谏坡枢府中。yù zhāng míng shèng èr sān gōng,fēn zhì jiàn pō shū fǔ zhōng。
公更归为吾道重,涪翁不得擅宗工。gōng gèng guī wèi wú dào zhòng,fú wēng bù dé shàn zōng gōng。

送胡平一赴召六绝

曾丰

汝颍初陪长者游,齿牙名理晋风流。rǔ yǐng chū péi zhǎng zhě yóu,chǐ yá míng lǐ jìn fēng liú。
讨论周易开端处,涵泳羲皇向上头。tǎo lùn zhōu yì kāi duān chù,hán yǒng xī huáng xiàng shàng tóu。

送胡平一赴召六绝

曾丰

学校不兴名教衰,公其一力主张之。xué xiào bù xīng míng jiào shuāi,gōng qí yī lì zhǔ zhāng zhī。
三千弟子还初籍,六一先生入后碑。sān qiān dì zi hái chū jí,liù yī xiān shēng rù hòu bēi。

送胡平一赴召六绝

曾丰

此邦名分久无知,初政专精立等夷。cǐ bāng míng fēn jiǔ wú zhī,chū zhèng zhuān jīng lì děng yí。
与我军民新耳目,还他天地旧尊卑。yǔ wǒ jūn mín xīn ěr mù,hái tā tiān dì jiù zūn bēi。

送胡平一赴召六绝

曾丰

诏归台阁侍从容,名节相高气自雄。zhào guī tái gé shì cóng róng,míng jié xiāng gāo qì zì xióng。
攘臂何愁难倒海,抬头不畏有颓嵩。rǎng bì hé chóu nán dào hǎi,tái tóu bù wèi yǒu tuí sōng。

送胡平一赴召六绝

曾丰

匪旦参兮伊夕枢,收藏名迹不容书。fěi dàn cān xī yī xī shū,shōu cáng míng jì bù róng shū。
史官强立功臣传,房杜无功功有馀。shǐ guān qiáng lì gōng chén chuán,fáng dù wú gōng gōng yǒu yú。

题徐子比独秀亭

曾丰

邻山三五百为曹,气伏心降让我高。lín shān sān wǔ bǎi wèi cáo,qì fú xīn jiàng ràng wǒ gāo。
独秀不知为独秀,退然自视一秋毫。dú xiù bù zhī wèi dú xiù,tuì rán zì shì yī qiū háo。

题徐子比独秀亭

曾丰

之子于人第一流,于山也独拔其尤。zhī zi yú rén dì yī liú,yú shān yě dú bá qí yóu。
高亭未与山相称,直起元龙百尺楼。gāo tíng wèi yǔ shān xiāng chēng,zhí qǐ yuán lóng bǎi chǐ lóu。

观故中书舍人张公所书时氏家系

曾丰

百年中表朱陈宅,十世婚姻嫁娶图。bǎi nián zhōng biǎo zhū chén zhái,shí shì hūn yīn jià qǔ tú。
词翰所形高谊激,子孙其忍旧盟渝。cí hàn suǒ xíng gāo yì jī,zi sūn qí rěn jiù méng yú。

迎仓使李监丞八绝

曾丰

妙龄徒手掇科名,发轫风云九万程。miào líng tú shǒu duō kē míng,fā rèn fēng yún jiǔ wàn chéng。
捷径何妨聊决起,通途自分且徐行。jié jìng hé fáng liáo jué qǐ,tōng tú zì fēn qiě xú xíng。

迎仓使李监丞八绝

曾丰

一尉初收百里尘,一同寻访万家春。yī wèi chū shōu bǎi lǐ chén,yī tóng xún fǎng wàn jiā chūn。
留中幸到争先处,请外甘为勇退人。liú zhōng xìng dào zhēng xiān chù,qǐng wài gān wèi yǒng tuì rén。

迎仓使李监丞八绝

曾丰

星屏熊轼两从容,未始论功莫大功。xīng píng xióng shì liǎng cóng róng,wèi shǐ lùn gōng mò dà gōng。
南剑人人无剑气,宜春在在有春风。nán jiàn rén rén wú jiàn qì,yí chūn zài zài yǒu chūn fēng。

迎仓使李监丞八绝

曾丰

二十馀年两度来,来宾莲幕主霜台。èr shí yú nián liǎng dù lái,lái bīn lián mù zhǔ shuāng tái。
今吾犹是故吾尔,白眼岂须青眼哉。jīn wú yóu shì gù wú ěr,bái yǎn qǐ xū qīng yǎn zāi。

迎仓使李监丞八绝

曾丰

入境诹民察吏馀,罗浮赏罢更丰湖。rù jìng zōu mín chá lì yú,luó fú shǎng bà gèng fēng hú。
相迎鱼鸟如相告,车骑今回又较都。xiāng yíng yú niǎo rú xiāng gào,chē qí jīn huí yòu jiào dōu。

迎仓使李监丞八绝

曾丰

农瓶无粟可重搜,官帑钱犹地上流。nóng píng wú sù kě zhòng sōu,guān tǎng qián yóu dì shàng liú。
望我方来观俗使,从今且作富民侯。wàng wǒ fāng lái guān sú shǐ,cóng jīn qiě zuò fù mín hóu。