古诗词

龙州书院

曾丰

西昌有洲龙屈蟠,爪牙润泽鳞甲寒。xī chāng yǒu zhōu lóng qū pán,zhǎo yá rùn zé lín jiǎ hán。
桃花水肥意腾跃,似欲上与青天干。táo huā shuǐ féi yì téng yuè,shì yù shàng yǔ qīng tiān gàn。
西昌有士龙变化,云可以乘泥可谢。xī chāng yǒu shì lóng biàn huà,yún kě yǐ chéng ní kě xiè。
胪传未放雷呜春,弦诵犹挑灯破夜。lú chuán wèi fàng léi wū chūn,xián sòng yóu tiāo dēng pò yè。
作成况遇今赵侯,萤窗开处吞龙洲。zuò chéng kuàng yù jīn zhào hóu,yíng chuāng kāi chù tūn lóng zhōu。
儒风相高踏鹏背,士气自敢骑鳌头。rú fēng xiāng gāo tà péng bèi,shì qì zì gǎn qí áo tóu。
县前洲觜年年长,图谶会当应如响。xiàn qián zhōu zī nián nián zhǎng,tú chèn huì dāng yīng rú xiǎng。
雁塔固无过我前,云台更要在人上。yàn tǎ gù wú guò wǒ qián,yún tái gèng yào zài rén shàng。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

自是妾之罪

曾丰

妾生昭君村,国色少所逮。qiè shēng zhāo jūn cūn,guó sè shǎo suǒ dǎi。
固羞著红紫,亦懒傅粉黛。gù xiū zhù hóng zǐ,yì lǎn fù fěn dài。
少时姆教严,稍稍攻组绘。shǎo shí mǔ jiào yán,shāo shāo gōng zǔ huì。
针机参太玄,线道得三昧。zhēn jī cān tài xuán,xiàn dào dé sān mèi。
坐贫姑贸迁,不就村市侩。zuò pín gū mào qiān,bù jiù cūn shì kuài。
朅去长安游,几入未央卖。qiè qù zhǎng ān yóu,jǐ rù wèi yāng mài。
其如主市司,所好与妾背。qí rú zhǔ shì sī,suǒ hǎo yǔ qiè bèi。
一金阳不酬,翻谓索价大。yī jīn yáng bù chóu,fān wèi suǒ jià dà。
永言妾所挟,未道美无对。yǒng yán qiè suǒ xié,wèi dào měi wú duì。
犹欺西蜀锦,岂数南海贝。yóu qī xī shǔ jǐn,qǐ shù nán hǎi bèi。
厥价诚不廉,其理独何怪。jué jià chéng bù lián,qí lǐ dú hé guài。
况妾所索价,似亦非分外。kuàng qiè suǒ suǒ jià,shì yì fēi fēn wài。
售否委自然,于妾无利害。shòu fǒu wěi zì rán,yú qiè wú lì hài。
古女不上工,肯犯出阃戒。gǔ nǚ bù shàng gōng,kěn fàn chū kǔn jiè。
追思妾初谋,轻发良独悔。zhuī sī qiè chū móu,qīng fā liáng dú huǐ。
雅负倾城姿,来为倚市态。yǎ fù qīng chéng zī,lái wèi yǐ shì tài。
人得贱视之,自是妾之罪。rén dé jiàn shì zhī,zì shì qiè zhī zuì。

贞女篇

曾丰

女生愿有家,奴嫁理所宜。nǚ shēng yuàn yǒu jiā,nú jià lǐ suǒ yí。
出自父母命,奴岂敢固违。chū zì fù mǔ mìng,nú qǐ gǎn gù wéi。
既许吴氏子,又许蔡氏儿。jì xǔ wú shì zi,yòu xǔ cài shì ér。
但有一女嫁,乃受两聘仪。dàn yǒu yī nǚ jià,nǎi shòu liǎng pìn yí。
为奴父母者,不知意何斯。wèi nú fù mǔ zhě,bù zhī yì hé sī。
业已许吴氏,复许蔡已非。yè yǐ xǔ wú shì,fù xǔ cài yǐ fēi。
况卒蔡之弃,而复吴之归。kuàng zú cài zhī qì,ér fù wú zhī guī。
奴羞毅不行,父母固强之。nú xiū yì bù xíng,fù mǔ gù qiáng zhī。
势不得自由,出门行迟迟。shì bù dé zì yóu,chū mén xíng chí chí。
欲哭声不出,欲语舌不随。yù kū shēng bù chū,yù yǔ shé bù suí。
投江以自明,庶免世点嗤。tóu jiāng yǐ zì míng,shù miǎn shì diǎn chī。
宁作有行鬼,无为不义妻。níng zuò yǒu xíng guǐ,wú wèi bù yì qī。
皇天上无极,后土深莫涯。huáng tiān shàng wú jí,hòu tǔ shēn mò yá。
区区奴之心,惟有此水知。qū qū nú zhī xīn,wéi yǒu cǐ shuǐ zhī。
刘歆空裹头,冯道空捋髭。liú xīn kōng guǒ tóu,féng dào kōng lǚ zī。
或以雌视汝,汝犹不知雌。huò yǐ cí shì rǔ,rǔ yóu bù zhī cí。

倦客

曾丰

倦禽思夜林,倦客思夜衾。juàn qín sī yè lín,juàn kè sī yè qīn。
夜衾良独薄,夜林良独深。yè qīn liáng dú báo,yè lín liáng dú shēn。
林深暖气聚,衾薄寒风侵。lín shēn nuǎn qì jù,qīn báo hán fēng qīn。
气暖仍比翼,风寒更孤簪。qì nuǎn réng bǐ yì,fēng hán gèng gū zān。
犹敢谓倦客,曾不如倦禽。yóu gǎn wèi juàn kè,céng bù rú juàn qín。

奉解水石纷

曾丰

江深寂无声,旁岸时㶁㶁。jiāng shēn jì wú shēng,páng àn shí guó guó。
推篷细听之,乃是石间滴。tuī péng xì tīng zhī,nǎi shì shí jiān dī。
固知水之鸣,多出石之激。gù zhī shuǐ zhī míng,duō chū shí zhī jī。
如何厌喧人,罪水不罪石。rú hé yàn xuān rén,zuì shuǐ bù zuì shí。
吾在水石间,雅性虽嗜默。wú zài shuǐ shí jiān,yǎ xìng suī shì mò。
鸣非吾敢嫌,激非吾敢责。míng fēi wú gǎn xián,jī fēi wú gǎn zé。
奉解水石纷,两各适其适。fèng jiě shuǐ shí fēn,liǎng gè shì qí shì。

即席赋会昌章簿出示假梅

曾丰

早探梅春南俗惯,今年不料寒裂骭。zǎo tàn méi chūn nán sú guàn,jīn nián bù liào hán liè gàn。
梅花索价似太高,虽现幽姿犹匿半。méi huā suǒ jià shì tài gāo,suī xiàn yōu zī yóu nì bàn。
小小樽前白玉盘,忽移全树教吾看。xiǎo xiǎo zūn qián bái yù pán,hū yí quán shù jiào wú kàn。
仅高一尺辄峥嵘,才吐数枝如烂熳。jǐn gāo yī chǐ zhé zhēng róng,cái tǔ shù zhī rú làn màn。
远观不足近视之,始觉是真还似幻。yuǎn guān bù zú jìn shì zhī,shǐ jué shì zhēn hái shì huàn。
笑问主人谁所为,疑是女娲残手段。xiào wèn zhǔ rén shuí suǒ wèi,yí shì nǚ wā cán shǒu duàn。
锻石所传非有方,补天之妙人无间。duàn shí suǒ chuán fēi yǒu fāng,bǔ tiān zhī miào rén wú jiān。
满堂坐客俱眼生,吾其付之一笑粲。mǎn táng zuò kè jù yǎn shēng,wú qí fù zhī yī xiào càn。
大庾岭头春寒空,犹是阳和假相换。dà yǔ lǐng tóu chūn hán kōng,yóu shì yáng hé jiǎ xiāng huàn。
认假为真世所同,莫怪此花渠改观。rèn jiǎ wèi zhēn shì suǒ tóng,mò guài cǐ huā qú gǎi guān。
吾将真假一样看,岂为造化小儿玩。wú jiāng zhēn jiǎ yī yàng kàn,qǐ wèi zào huà xiǎo ér wán。

癸卯豫章贡闱酬赠教授张安叔

曾丰

吾与子所居,相去二百里。wú yǔ zi suǒ jū,xiāng qù èr bǎi lǐ。
建昌吾之邻,其实同郡耳。jiàn chāng wú zhī lín,qí shí tóng jùn ěr。
已久闻姓名,不专为科第。yǐ jiǔ wén xìng míng,bù zhuān wèi kē dì。
论心虽所共,举足若相避。lùn xīn suī suǒ gòng,jǔ zú ruò xiāng bì。
只今缘檄来,车柄初各指。zhǐ jīn yuán xí lái,chē bǐng chū gè zhǐ。
去矣信所之,偶然集于此。qù yǐ xìn suǒ zhī,ǒu rán jí yú cǐ。
相闻始相逢,同调更同事。xiāng wén shǐ xiāng féng,tóng diào gèng tóng shì。
谈谐出肺肝,议论到骨髓。tán xié chū fèi gān,yì lùn dào gǔ suǐ。
首遗垂盖篇,至以马班比。shǒu yí chuí gài piān,zhì yǐ mǎ bān bǐ。
爱我岂不深,恐非切磋意。ài wǒ qǐ bù shēn,kǒng fēi qiè cuō yì。
麻姑山气偏,土物半仙剂。má gū shān qì piān,tǔ wù bàn xiān jì。
枸杞杂黄精,犹未穷厥美。gǒu qǐ zá huáng jīng,yóu wèi qióng jué měi。
清淑之所钟,一代文章士。qīng shū zhī suǒ zhōng,yī dài wén zhāng shì。
翘翘南丰曾,挺挺旴江李。qiào qiào nán fēng céng,tǐng tǐng xū jiāng lǐ。
岂独华江西,往往国之瑞。qǐ dú huá jiāng xī,wǎng wǎng guó zhī ruì。
谁其继此公,或者属吾子。shuí qí jì cǐ gōng,huò zhě shǔ wú zi。
更倾胸次高,莫道华端是。gèng qīng xiōng cì gāo,mò dào huá duān shì。

取清苦廉正为韵课四古风呈漕使苏叔子

曾丰

元气始北坎,入西为至清。yuán qì shǐ běi kǎn,rù xī wèi zhì qīng。
融之岷江中,凛欲成水晶。róng zhī mín jiāng zhōng,lǐn yù chéng shuǐ jīng。
三苏戏落笔,万口争嚼冰。sān sū xì luò bǐ,wàn kǒu zhēng jué bīng。
天未丧斯文,流风在云礽。tiān wèi sàng sī wén,liú fēng zài yún réng。

取清苦廉正为韵课四古风呈漕使苏叔子

曾丰

释家吾业根,大者名曰苦。shì jiā wú yè gēn,dà zhě míng yuē kǔ。
吾儒视苦海,翻不翅乐土。wú rú shì kǔ hǎi,fān bù chì lè tǔ。
毳行禹安之,瓢饮颜得所。cuì xíng yǔ ān zhī,piáo yǐn yán dé suǒ。
三苏穷始荣,更有孙似祖。sān sū qióng shǐ róng,gèng yǒu sūn shì zǔ。

取清苦廉正为韵课四古风呈漕使苏叔子

曾丰

夷齐饿至死,利固非所餂。yí qí è zhì sǐ,lì gù fēi suǒ tiǎn。
赢取万世名,犹疑未为廉。yíng qǔ wàn shì míng,yóu yí wèi wèi lián。
了无近名事,始不犯世嫌。le wú jìn míng shì,shǐ bù fàn shì xián。
贪廉公两忘,退与大道潜。tān lián gōng liǎng wàng,tuì yǔ dà dào qián。

取清苦廉正为韵课四古风呈漕使苏叔子

曾丰

吾事宁天左,吾道勿小径。wú shì níng tiān zuǒ,wú dào wù xiǎo jìng。
穷通委自然,所以为孔孟。qióng tōng wěi zì rán,suǒ yǐ wèi kǒng mèng。
本朝二百年,公传得其正。běn cháo èr bǎi nián,gōng chuán dé qí zhèng。
肯与世颉颃,岂至今蹭蹬。kěn yǔ shì jié háng,qǐ zhì jīn cèng dēng。

过太和赴主簿邓楚材豫章贡闱之约

曾丰

福建人才古邹鲁,文章师匠道宗主。fú jiàn rén cái gǔ zōu lǔ,wén zhāng shī jiàng dào zōng zhǔ。
馀子姑作寻常看,此公仅能一二数。yú zi gū zuò xún cháng kàn,cǐ gōng jǐn néng yī èr shù。
太学颉颃赋争衡,凌云之气掷地声。tài xué jié háng fù zhēng héng,líng yún zhī qì zhì dì shēng。
鲲鹏谁碍天南去,麒麟犹落地上行。kūn péng shuí ài tiān nán qù,qí lín yóu luò dì shàng xíng。
南昌倾盖恨不早,西昌扣门喜欲倒。nán chāng qīng gài hèn bù zǎo,xī chāng kòu mén xǐ yù dào。
风雨那容酒绝交,江山不许诗在告。fēng yǔ nà róng jiǔ jué jiāo,jiāng shān bù xǔ shī zài gào。
宦途同调能几人,相逢莫厌情相亲。huàn tú tóng diào néng jǐ rén,xiāng féng mò yàn qíng xiāng qīn。
言下甘心听苦口,镜中白发催青春。yán xià gān xīn tīng kǔ kǒu,jìng zhōng bái fā cuī qīng chūn。

癸卯九月

曾丰

秋江次第落到底,夜半忽如潮涌起。qiū jiāng cì dì luò dào dǐ,yè bàn hū rú cháo yǒng qǐ。
方陵屋山遽城头,已失沙背况沙嘴。fāng líng wū shān jù chéng tóu,yǐ shī shā bèi kuàng shā zuǐ。
五月小潦似未伤,九月大潦疑非常。wǔ yuè xiǎo lǎo shì wèi shāng,jiǔ yuè dà lǎo yí fēi cháng。
感召之心上所谨,推原厥咎谁其当。gǎn zhào zhī xīn shàng suǒ jǐn,tuī yuán jué jiù shuí qí dāng。
一部麟经几书异,敢用丁宁今执事。yī bù lín jīng jǐ shū yì,gǎn yòng dīng níng jīn zhí shì。
休责汉公贤不贤,且论尧具备未备。xiū zé hàn gōng xián bù xián,qiě lùn yáo jù bèi wèi bèi。

谢新淦令徐信甫至赣相过

曾丰

永嘉之重自晋始,积至本朝始多士。yǒng jiā zhī zhòng zì jìn shǐ,jī zhì běn cháo shǐ duō shì。
大科异等固其常,文章道德相角掎。dà kē yì děng gù qí cháng,wén zhāng dào dé xiāng jiǎo jǐ。
淳熙癸卯徐令君,相逢欲执弟子礼。chún xī guǐ mǎo xú lìng jūn,xiāng féng yù zhí dì zi lǐ。
聊将舌本吐寸玑,辄自脚跟参万里。liáo jiāng shé běn tǔ cùn jī,zhé zì jiǎo gēn cān wàn lǐ。
藏中触处随光明,言下从谁得原委。cáng zhōng chù chù suí guāng míng,yán xià cóng shuí dé yuán wěi。
国子博士陈先生,初受皮肤终骨髓。guó zi bó shì chén xiān shēng,chū shòu pí fū zhōng gǔ suǐ。
孤篷今转大江西,猛象欲踏黄河底。gū péng jīn zhuǎn dà jiāng xī,měng xiàng yù tà huáng hé dǐ。
但恐黄河深更深,水浮太空空浮水。dàn kǒng huáng hé shēn gèng shēn,shuǐ fú tài kōng kōng fú shuǐ。
裹粮学道仆马疲,归家落照在帘里。guǒ liáng xué dào pū mǎ pí,guī jiā luò zhào zài lián lǐ。
自有馀师更求师,棒头打出乃其理。zì yǒu yú shī gèng qiú shī,bàng tóu dǎ chū nǎi qí lǐ。
况人胸中各法门,陈君韩子吾柳子。kuàng rén xiōng zhōng gè fǎ mén,chén jūn hán zi wú liǔ zi。
虽有心印不敢传,恐君呵佛骂祖尔。suī yǒu xīn yìn bù gǎn chuán,kǒng jūn hē fú mà zǔ ěr。

题会昌萧帝岩

曾丰

出门疑浪游,转眼逢杰观。chū mén yí làng yóu,zhuǎn yǎn féng jié guān。
山斗路将穷,脚攲行小缓。shān dòu lù jiāng qióng,jiǎo qī xíng xiǎo huǎn。
信筇扪石根,恍若得一间。xìn qióng mén shí gēn,huǎng ruò dé yī jiān。
谽谺欲上吞,浑沌疑始判。hān xiā yù shàng tūn,hún dùn yí shǐ pàn。
岂其蛟擘开,或者雷劈断。qǐ qí jiāo bāi kāi,huò zhě léi pī duàn。
洞转一曲关,磴道鬼为栈。dòng zhuǎn yī qū guān,dèng dào guǐ wèi zhàn。
悬岩百仞馀,僧圬屋其半。xuán yán bǎi rèn yú,sēng wū wū qí bàn。
其旁磊苍崖,其下踏碧涧。qí páng lěi cāng yá,qí xià tà bì jiàn。
峰回若相朝,水㶁若相唤。fēng huí ruò xiāng cháo,shuǐ guó ruò xiāng huàn。
萝虬百年枝,松靷千尺干。luó qiú bǎi nián zhī,sōng yǐn qiān chǐ gàn。
溜皮鳞逆生,蛰若相倒贯。liū pí lín nì shēng,zhé ruò xiāng dào guàn。
三十六洞天,往往此其冠。sān shí liù dòng tiān,wǎng wǎng cǐ qí guān。
或传帝所栖,其说涉漫漶。huò chuán dì suǒ qī,qí shuō shè màn huàn。
意古隐者徒,侨家避秦乱。yì gǔ yǐn zhě tú,qiáo jiā bì qín luàn。
围棋或著书,不觉岁月换。wéi qí huò zhù shū,bù jué suì yuè huàn。
断编何处藏,但有竹可汗。duàn biān hé chù cáng,dàn yǒu zhú kě hàn。
残局何年终,但有柯欲烂。cán jú hé nián zhōng,dàn yǒu kē yù làn。
疑似姑置之,杯酒酬赏叹。yí shì gū zhì zhī,bēi jiǔ chóu shǎng tàn。
移之家山旁,破甑视浮宦。yí zhī jiā shān páng,pò zèng shì fú huàn。
归老似未迟,欠此清一段。guī lǎo shì wèi chí,qiàn cǐ qīng yī duàn。
上疏乞鉴湖,故事吾可按。shàng shū qǐ jiàn hú,gù shì wú kě àn。
悠悠天听高,此计卒未办。yōu yōu tiān tīng gāo,cǐ jì zú wèi bàn。
意外今获兹,巾帻可小岸。yì wài jīn huò zī,jīn zé kě xiǎo àn。
况在大化中,丑好俱是幻。kuàng zài dà huà zhōng,chǒu hǎo jù shì huàn。
有暇得娱嬉,孰疑非汗漫。yǒu xiá dé yú xī,shú yí fēi hàn màn。

题刘武翼息斋

曾丰

天地一从开辟始,左旋右转长不已。tiān dì yī cóng kāi pì shǐ,zuǒ xuán yòu zhuǎn zhǎng bù yǐ。
诘所以然气使之,君独不为气所使。jí suǒ yǐ rán qì shǐ zhī,jūn dú bù wèi qì suǒ shǐ。
平生由气今自由,三平二满过即休。píng shēng yóu qì jīn zì yóu,sān píng èr mǎn guò jí xiū。
千里收回渥洼马,十年养熟沩山牛。qiān lǐ shōu huí wò wā mǎ,shí nián yǎng shú wéi shān niú。
本来无动那得静,关著一毫还似剩。běn lái wú dòng nà dé jìng,guān zhù yī háo hái shì shèng。
虽任鹊安头上巢,更防人打耳边磬。suī rèn què ān tóu shàng cháo,gèng fáng rén dǎ ěr biān qìng。