古诗词

绍兴淳熙两朝内禅颂

曾丰

维尧则天,与天同大。wéi yáo zé tiān,yǔ tiān tóng dà。
俯视九州,细于一芥。fǔ shì jiǔ zhōu,xì yú yī jiè。
挈以畀舜,超然自迈。qiè yǐ bì shùn,chāo rán zì mài。
维舜则尧,与尧同高。wéi shùn zé yáo,yǔ yáo tóng gāo。
俯视四海,细于一毫。fǔ shì sì hǎi,xì yú yī háo。
挈以畀禹,熙然自陶。qiè yǐ bì yǔ,xī rán zì táo。
尧舜之禅,允矣嘉躅。yáo shùn zhī chán,yǔn yǐ jiā zhú。
若稽厥龄,或髦攸趣。ruò jī jué líng,huò máo yōu qù。
洪惟高宗,才五十六。hóng wéi gāo zōng,cái wǔ shí liù。
遽行尧事,有断于独。jù xíng yáo shì,yǒu duàn yú dú。
洪惟寿皇,才六十三。hóng wéi shòu huáng,cái liù shí sān。
遽行舜事,不谋于佥。jù xíng shùn shì,bù móu yú qiān。
未倦于勤,先养其恬。wèi juàn yú qín,xiān yǎng qí tián。
功成身退,道与天参。gōng chéng shēn tuì,dào yǔ tiān cān。
圣人视天,递退递进。shèng rén shì tiān,dì tuì dì jìn。
进退俱休,尧舜之运。jìn tuì jù xiū,yáo shùn zhī yùn。
于赫两朝,德宏业峻。yú hè liǎng cháo,dé hóng yè jùn。
铢较寸量,宁啻尧舜。zhū jiào cùn liàng,níng chì yáo shùn。
尧七十六,治水云初。yáo qī shí liù,zhì shuǐ yún chū。
咨岳试鲧,不遑宁居。zī yuè shì gǔn,bù huáng níng jū。
高宗时则,斯庆寿馀。gāo zōng shí zé,sī qìng shòu yú。
久与道息,心实若虚。jiǔ yǔ dào xī,xīn shí ruò xū。
舜六十三,即真云始。shùn liù shí sān,jí zhēn yún shǐ。
咨岳相禹,不遑宁止。zī yuè xiāng yǔ,bù huáng níng zhǐ。
寿皇时则,斯巽位已。shòu huáng shí zé,sī xùn wèi yǐ。
新与道休,心豁若洗。xīn yǔ dào xiū,xīn huō ruò xǐ。
凡退政几,等与大徽。fán tuì zhèng jǐ,děng yǔ dà huī。
此退之蚤,彼退之迟。cǐ tuì zhī zǎo,bǐ tuì zhī chí。
迟容可及,蚤孰逾斯。chí róng kě jí,zǎo shú yú sī。
凡传国玺,等谓大美。fán chuán guó xǐ,děng wèi dà měi。
彼传之贤,此传之子。bǐ chuán zhī xián,cǐ chuán zhī zi。
贤容可求,子孰获只。xián róng kě qiú,zi shú huò zhǐ。
传子若贤,一出于天。chuán zi ruò xián,yī chū yú tiān。
天固与子,尤人所便。tiān gù yǔ zi,yóu rén suǒ biàn。
便而遂者,荣具庆全。biàn ér suì zhě,róng jù qìng quán。
退蚤若迟,一关于数。tuì zǎo ruò chí,yī guān yú shù。
数固与蚤,尤人所慕。shù gù yǔ zǎo,yóu rén suǒ mù。
慕而得之,荣全庆具。mù ér dé zhī,róng quán qìng jù。
蚤于尧舜,三十三年。zǎo yú yáo shùn,sān shí sān nián。
独不一后,独不一先。dú bù yī hòu,dú bù yī xiān。
两朝吻合,时乃自然。liǎng cháo wěn hé,shí nǎi zì rán。
舜后于尧,七岁而禅。shùn hòu yú yáo,qī suì ér chán。
胡为尔稽,匪有攸恋。hú wèi ěr jī,fěi yǒu yōu liàn。
不欲与尧,匹休齐善。bù yù yǔ yáo,pǐ xiū qí shàn。
寿皇禅意,盖与舜俱。shòu huáng chán yì,gài yǔ shùn jù。
所后七年,匪迹是拘。suǒ hòu qī nián,fěi jì shì jū。
不期而同,自然之符。bù qī ér tóng,zì rán zhī fú。
高宗禅时,久旸忽雨。gāo zōng chán shí,jiǔ yáng hū yǔ。
雨应云何,恩洽以溥。yǔ yīng yún hé,ēn qià yǐ pǔ。
寿皇禅时,久雨忽旸。shòu huáng chán shí,jiǔ yǔ hū yáng。
旸应云何,德辉以光。yáng yīng yún hé,dé huī yǐ guāng。
得天之应,诞彰孔盛。dé tiān zhī yīng,dàn zhāng kǒng shèng。
新皇丕承,合为三圣。xīn huáng pī chéng,hé wèi sān shèng。
用牲于庙,靡灵弗歆。yòng shēng yú miào,mí líng fú xīn。
式昭新皇,上合天心。shì zhāo xīn huáng,shàng hé tiān xīn。
决政于堂,靡怀弗畅。jué zhèng yú táng,mí huái fú chàng。
式昭新皇,下符人望。shì zhāo xīn huáng,xià fú rén wàng。
天人同归,欲逃莫从。tiān rén tóng guī,yù táo mò cóng。
虽父传子,亶为至公。suī fù chuán zi,dǎn wèi zhì gōng。
汉唐岂无,揖逊之主。hàn táng qǐ wú,yī xùn zhī zhǔ。
非出本心,未为盛举。fēi chū běn xīn,wèi wèi shèng jǔ。
猗三圣君,真尧舜禹。yī sān shèng jūn,zhēn yáo shùn yǔ。
三圣一家,累洽重华。sān shèng yī jiā,lèi qià zhòng huá。
前未之有,后无以加。qián wèi zhī yǒu,hòu wú yǐ jiā。
小臣献颂,大而非夸。xiǎo chén xiàn sòng,dà ér fēi kuā。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

方稚川恕斋五绝

曾丰

视后而著鞭,书此以自儆。shì hòu ér zhù biān,shū cǐ yǐ zì jǐng。
一言行终身,要处君已领。yī yán xíng zhōng shēn,yào chù jūn yǐ lǐng。

呈罗叔异

曾丰

浪把柴扉为客开,揖馀茶速又汤催。làng bǎ chái fēi wèi kè kāi,yī yú chá sù yòu tāng cuī。
应门老走忽解意,放入江西风月来。yīng mén lǎo zǒu hū jiě yì,fàng rù jiāng xī fēng yuè lái。

呈罗叔异

曾丰

崆峒不合识东坡,骄气百年犹未磨。kōng dòng bù hé shí dōng pō,jiāo qì bǎi nián yóu wèi mó。
今放晴烟弄寒影,安知非喜子相过。jīn fàng qíng yān nòng hán yǐng,ān zhī fēi xǐ zi xiāng guò。

呈罗叔异

曾丰

吾疑子亦惯乘机,乃枉华轩扣竹扉。wú yí zi yì guàn chéng jī,nǎi wǎng huá xuān kòu zhú fēi。
不是梅花不相外,囊犹未瘿若为归。bù shì méi huā bù xiāng wài,náng yóu wèi yǐng ruò wèi guī。

遣兴

曾丰

开窗揽镜岸乌纱,岁月峥嵘任物华。kāi chuāng lǎn jìng àn wū shā,suì yuè zhēng róng rèn wù huá。
触事辄灰心里火,看书徒盎眼中花。chù shì zhé huī xīn lǐ huǒ,kàn shū tú àng yǎn zhōng huā。

豫章上游江中有道观盖尸坚吾

曾丰

水色月华俱受清,藏中各自有光明。shuǐ sè yuè huá jù shòu qīng,cáng zhōng gè zì yǒu guāng míng。
夜来相遇影相射,幻我黄冠老眼晴。yè lái xiāng yù yǐng xiāng shè,huàn wǒ huáng guān lǎo yǎn qíng。

豫章上游江中有道观盖尸坚吾

曾丰

净蜕凡身一羽轻,安排两脚踏长鲸。jìng tuì fán shēn yī yǔ qīng,ān pái liǎng jiǎo tà zhǎng jīng。
忽逢一阵风吹送,直溯紫虚凌太清。hū féng yī zhèn fēng chuī sòng,zhí sù zǐ xū líng tài qīng。

豫章上游江中有道观盖尸坚吾

曾丰

弱水空传三万里,瀛洲只隔一重关。ruò shuǐ kōng chuán sān wàn lǐ,yíng zhōu zhǐ gé yī zhòng guān。
渡船莫傍梅花岸,岸上吾疑是世间。dù chuán mò bàng méi huā àn,àn shàng wú yí shì shì jiān。

立春

曾丰

羯鼓催春春尚回,况公夜拥软红灰。jié gǔ cuī chūn chūn shàng huí,kuàng gōng yè yōng ruǎn hóng huī。
五更温厚东南气,煦煦妓围深处来。wǔ gèng wēn hòu dōng nán qì,xù xù jì wéi shēn chù lái。

题杨补之梅

曾丰

风流青帝欲回春,先遣玉妃清路尘。fēng liú qīng dì yù huí chūn,xiān qiǎn yù fēi qīng lù chén。
过眼被渠偷笔写,虽忙犹得九分真。guò yǎn bèi qú tōu bǐ xiě,suī máng yóu dé jiǔ fēn zhēn。

题杨补之梅

曾丰

竹篱茅舍养吾清,正恐人间识姓名。zhú lí máo shě yǎng wú qīng,zhèng kǒng rén jiān shí xìng míng。
毛颖传神偶相似,争先快睹辄倾城。máo yǐng chuán shén ǒu xiāng shì,zhēng xiān kuài dǔ zhé qīng chéng。

梅岭有松无竹

曾丰

与梅结友问为谁,松竹中含霜雪姿。yǔ méi jié yǒu wèn wèi shuí,sōng zhú zhōng hán shuāng xuě zī。
竹岂寒盟已仙去,宿心惟有老松知。zhú qǐ hán méng yǐ xiān qù,sù xīn wéi yǒu lǎo sōng zhī。

看英韶山石

曾丰

千年一遇舜南巡,山献祥云水献珍。qiān nián yī yù shùn nán xún,shān xiàn xiáng yún shuǐ xiàn zhēn。
后土别无堪效意,百船装出玉嶙峋。hòu tǔ bié wú kān xiào yì,bǎi chuán zhuāng chū yù lín xún。

看英韶山石

曾丰

参天韶石有馀奇,臣视金精吏武夷。cān tiān sháo shí yǒu yú qí,chén shì jīn jīng lì wǔ yí。
雁荡天台疑可仆,瞿塘滟滪得非雌。yàn dàng tiān tái yí kě pū,qú táng yàn yù dé fēi cí。

次韵酬姜邦杰雪中见寄

曾丰

十人赋分九穷寒,古说天悭今不悭。shí rén fù fēn jiǔ qióng hán,gǔ shuō tiān qiān jīn bù qiān。
一夜尽开多宝藏,施银为地玉为山。yī yè jǐn kāi duō bǎo cáng,shī yín wèi dì yù wèi shān。