古诗词

绍兴淳熙两朝内禅颂

曾丰

维尧则天,与天同大。wéi yáo zé tiān,yǔ tiān tóng dà。
俯视九州,细于一芥。fǔ shì jiǔ zhōu,xì yú yī jiè。
挈以畀舜,超然自迈。qiè yǐ bì shùn,chāo rán zì mài。
维舜则尧,与尧同高。wéi shùn zé yáo,yǔ yáo tóng gāo。
俯视四海,细于一毫。fǔ shì sì hǎi,xì yú yī háo。
挈以畀禹,熙然自陶。qiè yǐ bì yǔ,xī rán zì táo。
尧舜之禅,允矣嘉躅。yáo shùn zhī chán,yǔn yǐ jiā zhú。
若稽厥龄,或髦攸趣。ruò jī jué líng,huò máo yōu qù。
洪惟高宗,才五十六。hóng wéi gāo zōng,cái wǔ shí liù。
遽行尧事,有断于独。jù xíng yáo shì,yǒu duàn yú dú。
洪惟寿皇,才六十三。hóng wéi shòu huáng,cái liù shí sān。
遽行舜事,不谋于佥。jù xíng shùn shì,bù móu yú qiān。
未倦于勤,先养其恬。wèi juàn yú qín,xiān yǎng qí tián。
功成身退,道与天参。gōng chéng shēn tuì,dào yǔ tiān cān。
圣人视天,递退递进。shèng rén shì tiān,dì tuì dì jìn。
进退俱休,尧舜之运。jìn tuì jù xiū,yáo shùn zhī yùn。
于赫两朝,德宏业峻。yú hè liǎng cháo,dé hóng yè jùn。
铢较寸量,宁啻尧舜。zhū jiào cùn liàng,níng chì yáo shùn。
尧七十六,治水云初。yáo qī shí liù,zhì shuǐ yún chū。
咨岳试鲧,不遑宁居。zī yuè shì gǔn,bù huáng níng jū。
高宗时则,斯庆寿馀。gāo zōng shí zé,sī qìng shòu yú。
久与道息,心实若虚。jiǔ yǔ dào xī,xīn shí ruò xū。
舜六十三,即真云始。shùn liù shí sān,jí zhēn yún shǐ。
咨岳相禹,不遑宁止。zī yuè xiāng yǔ,bù huáng níng zhǐ。
寿皇时则,斯巽位已。shòu huáng shí zé,sī xùn wèi yǐ。
新与道休,心豁若洗。xīn yǔ dào xiū,xīn huō ruò xǐ。
凡退政几,等与大徽。fán tuì zhèng jǐ,děng yǔ dà huī。
此退之蚤,彼退之迟。cǐ tuì zhī zǎo,bǐ tuì zhī chí。
迟容可及,蚤孰逾斯。chí róng kě jí,zǎo shú yú sī。
凡传国玺,等谓大美。fán chuán guó xǐ,děng wèi dà měi。
彼传之贤,此传之子。bǐ chuán zhī xián,cǐ chuán zhī zi。
贤容可求,子孰获只。xián róng kě qiú,zi shú huò zhǐ。
传子若贤,一出于天。chuán zi ruò xián,yī chū yú tiān。
天固与子,尤人所便。tiān gù yǔ zi,yóu rén suǒ biàn。
便而遂者,荣具庆全。biàn ér suì zhě,róng jù qìng quán。
退蚤若迟,一关于数。tuì zǎo ruò chí,yī guān yú shù。
数固与蚤,尤人所慕。shù gù yǔ zǎo,yóu rén suǒ mù。
慕而得之,荣全庆具。mù ér dé zhī,róng quán qìng jù。
蚤于尧舜,三十三年。zǎo yú yáo shùn,sān shí sān nián。
独不一后,独不一先。dú bù yī hòu,dú bù yī xiān。
两朝吻合,时乃自然。liǎng cháo wěn hé,shí nǎi zì rán。
舜后于尧,七岁而禅。shùn hòu yú yáo,qī suì ér chán。
胡为尔稽,匪有攸恋。hú wèi ěr jī,fěi yǒu yōu liàn。
不欲与尧,匹休齐善。bù yù yǔ yáo,pǐ xiū qí shàn。
寿皇禅意,盖与舜俱。shòu huáng chán yì,gài yǔ shùn jù。
所后七年,匪迹是拘。suǒ hòu qī nián,fěi jì shì jū。
不期而同,自然之符。bù qī ér tóng,zì rán zhī fú。
高宗禅时,久旸忽雨。gāo zōng chán shí,jiǔ yáng hū yǔ。
雨应云何,恩洽以溥。yǔ yīng yún hé,ēn qià yǐ pǔ。
寿皇禅时,久雨忽旸。shòu huáng chán shí,jiǔ yǔ hū yáng。
旸应云何,德辉以光。yáng yīng yún hé,dé huī yǐ guāng。
得天之应,诞彰孔盛。dé tiān zhī yīng,dàn zhāng kǒng shèng。
新皇丕承,合为三圣。xīn huáng pī chéng,hé wèi sān shèng。
用牲于庙,靡灵弗歆。yòng shēng yú miào,mí líng fú xīn。
式昭新皇,上合天心。shì zhāo xīn huáng,shàng hé tiān xīn。
决政于堂,靡怀弗畅。jué zhèng yú táng,mí huái fú chàng。
式昭新皇,下符人望。shì zhāo xīn huáng,xià fú rén wàng。
天人同归,欲逃莫从。tiān rén tóng guī,yù táo mò cóng。
虽父传子,亶为至公。suī fù chuán zi,dǎn wèi zhì gōng。
汉唐岂无,揖逊之主。hàn táng qǐ wú,yī xùn zhī zhǔ。
非出本心,未为盛举。fēi chū běn xīn,wèi wèi shèng jǔ。
猗三圣君,真尧舜禹。yī sān shèng jūn,zhēn yáo shùn yǔ。
三圣一家,累洽重华。sān shèng yī jiā,lèi qià zhòng huá。
前未之有,后无以加。qián wèi zhī yǒu,hòu wú yǐ jiā。
小臣献颂,大而非夸。xiǎo chén xiàn sòng,dà ér fēi kuā。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

用山谷新诗徒拜嘉之句为韵赋五篇报尹直卿

曾丰

吾土欧阳公,一代不数人。wú tǔ ōu yáng gōng,yī dài bù shù rén。
文星蜚上天,山川效其珍。wén xīng fēi shàng tiān,shān chuān xiào qí zhēn。
刘郭相望出,才藻岂不新。liú guō xiāng wàng chū,cái zǎo qǐ bù xīn。
所恨狃时态,未蹑公后尘。suǒ hèn niǔ shí tài,wèi niè gōng hòu chén。

用山谷新诗徒拜嘉之句为韵赋五篇报尹直卿

曾丰

自唐大历后,二百年无诗。zì táng dà lì hòu,èr bǎi nián wú shī。
太史豫章公,崛起江之西。tài shǐ yù zhāng gōng,jué qǐ jiāng zhī xī。
虽葩卒以正,况淡时乎奇。suī pā zú yǐ zhèng,kuàng dàn shí hū qí。
织锦良独难,但要得锦机。zhī jǐn liáng dú nán,dàn yào dé jǐn jī。

用山谷新诗徒拜嘉之句为韵赋五篇报尹直卿

曾丰

名以懒故无,业以病故疏。míng yǐ lǎn gù wú,yè yǐ bìng gù shū。
但梦华胥国,而友无怀徒。dàn mèng huá xū guó,ér yǒu wú huái tú。
百诗一不补,十口九欲癯。bǎi shī yī bù bǔ,shí kǒu jiǔ yù qú。
人所共弃者,子独何取欤。rén suǒ gòng qì zhě,zi dú hé qǔ yú。

用山谷新诗徒拜嘉之句为韵赋五篇报尹直卿

曾丰

天下文章家,吾州两前辈。tiān xià wén zhāng jiā,wú zhōu liǎng qián bèi。
内翰擅其宗,大监为之最。nèi hàn shàn qí zōng,dà jiān wèi zhī zuì。
更有龙图公,气节盖新代。gèng yǒu lóng tú gōng,qì jié gài xīn dài。
请从舌端参,去作卧下拜。qǐng cóng shé duān cān,qù zuò wò xià bài。

用山谷新诗徒拜嘉之句为韵赋五篇报尹直卿

曾丰

蓝田丞姓崔,华阴丞讳嘉。lán tián chéng xìng cuī,huá yīn chéng huì jiā。
二子不择禄,虽陋看作华。èr zi bù zé lù,suī lòu kàn zuò huá。
我但欲藏拙,享此亦已奢。wǒ dàn yù cáng zhuō,xiǎng cǐ yì yǐ shē。
所期谨回旋,老骦避少騧。suǒ qī jǐn huí xuán,lǎo shuāng bì shǎo guā。

寄题张子登遂勤斋

曾丰

一字于吾补不曾,诗书况味冷如冰。yī zì yú wú bǔ bù céng,shī shū kuàng wèi lěng rú bīng。
谁家以此为长策,不把其它易短檠。shuí jiā yǐ cǐ wèi zhǎng cè,bù bǎ qí tā yì duǎn qíng。
钟鼎轩裳眼应白,馀犹要得圣贤力。zhōng dǐng xuān shang yǎn yīng bái,yú yóu yào dé shèng xián lì。
意诚身正一家齐,门中自有华胥国。yì chéng shēn zhèng yī jiā qí,mén zhōng zì yǒu huá xū guó。

寄题阁皂陈元礼苍玉轩

曾丰

道山飞落江之濒,山中草木海上春。dào shān fēi luò jiāng zhī bīn,shān zhōng cǎo mù hǎi shàng chūn。
鸿蒙盘成碧树势,沆瀣蒸出琼芝津。hóng méng pán chéng bì shù shì,hàng xiè zhēng chū qióng zhī jīn。
辟尘有许犹未惬,更着千百青嶙峋。pì chén yǒu xǔ yóu wèi qiè,gèng zhe qiān bǎi qīng lín xún。
两三也足况千百,后土不自珍其珍。liǎng sān yě zú kuàng qiān bǎi,hòu tǔ bù zì zhēn qí zhēn。
从坤受质外负直,与乾同体中含纯。cóng kūn shòu zhì wài fù zhí,yǔ qián tóng tǐ zhōng hán chún。
表里洒然相肖似,亭亭物外佳主人。biǎo lǐ sǎ rán xiāng xiào shì,tíng tíng wù wài jiā zhǔ rén。
鸣佩琅琅夜步斗,握圭挺挺晨朝真。míng pèi láng láng yè bù dòu,wò guī tǐng tǐng chén cháo zhēn。
音韵危梢压霰砉,威仪峻节排风竣。yīn yùn wēi shāo yā xiàn huò,wēi yí jùn jié pái fēng jùn。
卷班归洞门不钥,世间望之自逡巡。juǎn bān guī dòng mén bù yào,shì jiān wàng zhī zì qūn xún。
辽城翛翛鹤有道,葛陂矫矫龙何神。liáo chéng xiāo xiāo hè yǒu dào,gé bēi jiǎo jiǎo lóng hé shén。
主人与客俱变化,同为玉皇案头臣。zhǔ rén yǔ kè jù biàn huà,tóng wèi yù huáng àn tóu chén。
犹馀栖凤未仙去,不有冥鸿孰情亲。yóu yú qī fèng wèi xiān qù,bù yǒu míng hóng shú qíng qīn。

次黄岩老赠戴昭袒韵

曾丰

太初寂无闻,其中涵大音。tài chū jì wú wén,qí zhōng hán dà yīn。
渊明窃知之,写以无弦琴。yuān míng qiè zhī zhī,xiě yǐ wú xián qín。
曾何入乎耳,无乃听以心。céng hé rù hū ěr,wú nǎi tīng yǐ xīn。
子新嗜声诗,失寝夜废衾。zi xīn shì shēng shī,shī qǐn yè fèi qīn。
九死厚所养,五穷发其吟。jiǔ sǐ hòu suǒ yǎng,wǔ qióng fā qí yín。
去年抱膏肓,朅来求我针。qù nián bào gāo huāng,qiè lái qiú wǒ zhēn。
机缄与相勘,脉络归自寻。jī jiān yǔ xiāng kān,mài luò guī zì xún。
得之三百篇,喜至不自任。dé zhī sān bǎi piān,xǐ zhì bù zì rèn。
诗亡道何之,珷玞乱球琳。shī wáng dào hé zhī,wǔ fū luàn qiú lín。
春秋一中和,异者向与歌。chūn qiū yī zhōng hé,yì zhě xiàng yǔ gē。
诏勿捃刍狗,其傍有师金。zhào wù jùn chú gǒu,qí bàng yǒu shī jīn。

送陈待制自富沙移守京口

曾丰

殿上旧开医国口,闽中新出活人手。diàn shàng jiù kāi yī guó kǒu,mǐn zhōng xīn chū huó rén shǒu。
亘野桑麻水旱馀,连村烟火兵戈后。gèn yě sāng má shuǐ hàn yú,lián cūn yān huǒ bīng gē hòu。
饥得以食寒得衣,召为之父杜为母。jī dé yǐ shí hán dé yī,zhào wèi zhī fù dù wèi mǔ。
公为民赋闵雨诗,民为公立遗爱碑。gōng wèi mín fù mǐn yǔ shī,mín wèi gōng lì yí ài bēi。
古人祈天剪爪尔,今守祷佛燃臂谁。gǔ rén qí tiān jiǎn zhǎo ěr,jīn shǒu dǎo fú rán bì shuí。
充其不忍寖以大,德之难忘特其微。chōng qí bù rěn jìn yǐ dà,dé zhī nán wàng tè qí wēi。
东闽人怪去何遽,南徐人怪来何暮。dōng mǐn rén guài qù hé jù,nán xú rén guài lái hé mù。
油然无心出岫云,去来迟速随所寓。yóu rán wú xīn chū xiù yún,qù lái chí sù suí suǒ yù。
汉相无人不曰归,韦贤未老何时去。hàn xiāng wú rén bù yuē guī,wéi xián wèi lǎo hé shí qù。

题李克明依绿园

曾丰

主人不制眼之欲,买断江天犹未足。zhǔ rén bù zhì yǎn zhī yù,mǎi duàn jiāng tiān yóu wèi zú。
更开两岸小乾坤,而种十洲灵草木。gèng kāi liǎng àn xiǎo qián kūn,ér zhǒng shí zhōu líng cǎo mù。
江中照出花木真,诗中传出花木神。jiāng zhōng zhào chū huā mù zhēn,shī zhōng chuán chū huā mù shén。
片言只字略点化,四时六气长含春。piàn yán zhǐ zì lüè diǎn huà,sì shí liù qì zhǎng hán chūn。
梦草未终俄梦蝶,栩栩羲皇上头客。mèng cǎo wèi zhōng é mèng dié,xǔ xǔ xī huáng shàng tóu kè。
未觉身居安乐窝,那知园是华胥国。wèi jué shēn jū ān lè wō,nà zhī yuán shì huá xū guó。

寄题全国辅竹溪清寓

曾丰

亭前轧轧日百舆,桥上剥剥日万屦。tíng qián yà yà rì bǎi yú,qiáo shàng bō bō rì wàn jù。
莫非失脚声利然,谁复回头情性故。mò fēi shī jiǎo shēng lì rán,shuí fù huí tóu qíng xìng gù。
子云一区二者间,讲玄之外何所关。zi yún yī qū èr zhě jiān,jiǎng xuán zhī wài hé suǒ guān。
江山有我目迎送,鱼鸟无他心往还。jiāng shān yǒu wǒ mù yíng sòng,yú niǎo wú tā xīn wǎng hái。
玻璃横眠苍玉立,开关不信尘敢入。bō lí héng mián cāng yù lì,kāi guān bù xìn chén gǎn rù。
太无在上吞以胸,群有来前挫于笔。tài wú zài shàng tūn yǐ xiōng,qún yǒu lái qián cuò yú bǐ。
笔端胸次患不清,一过于清天所憎。bǐ duān xiōng cì huàn bù qīng,yī guò yú qīng tiān suǒ zēng。
推归玉笋头边立,送去金鳌背上行。tuī guī yù sǔn tóu biān lì,sòng qù jīn áo bèi shàng xíng。

游桃花台寺僧指似葛仙翁炼丹处

曾丰

昔为仙翁宅,今作梵氏家。xī wèi xiān wēng zhái,jīn zuò fàn shì jiā。
桃花太俗生,释老安取耶。táo huā tài sú shēng,shì lǎo ān qǔ yé。
物原出平等,人自分品差。wù yuán chū píng děng,rén zì fēn pǐn chà。
我来与时违,有桃却无花。wǒ lái yǔ shí wéi,yǒu táo què wú huā。
旧来花片红,散落为流霞。jiù lái huā piàn hóng,sàn luò wèi liú xiá。
中有结实者,往往成丹砂。zhōng yǒu jié shí zhě,wǎng wǎng chéng dān shā。
仙人食之馀,鸡犬辄争哗。xiān rén shí zhī yú,jī quǎn zhé zhēng huā。
翔鸾久霄汉,废灶空尘沙。xiáng luán jiǔ xiāo hàn,fèi zào kōng chén shā。
殆欲从之游,龙髯不容拿。dài yù cóng zhī yóu,lóng rán bù róng ná。
拟作武陵记,恐谓渔父夸。nǐ zuò wǔ líng jì,kǒng wèi yú fù kuā。
坐陪老上人,晚烟煮春芽。zuò péi lǎo shàng rén,wǎn yān zhǔ chūn yá。

小憩月华寺问智药眉山两公遗迹

曾丰

韶溪经其前,曹溪纬其背。sháo xī jīng qí qián,cáo xī wěi qí bèi。
峥嵘两溪间,月华得吾爱。zhēng róng liǎng xī jiān,yuè huá dé wú ài。
开山不知谁,立屋已忘代。kāi shān bù zhī shuí,lì wū yǐ wàng dài。
寺碑兵火馀,断石犹未废。sì bēi bīng huǒ yú,duàn shí yóu wèi fèi。
始得智药公,与法作无碍。shǐ dé zhì yào gōng,yǔ fǎ zuò wú ài。
梁题烟煤中,残墨犹未败。liáng tí yān méi zhōng,cán mò yóu wèi bài。
始得眉山公,与寺为不坏。shǐ dé méi shān gōng,yǔ sì wèi bù huài。
馀诗谩赘疣,满壁空癣疥。yú shī mán zhuì yóu,mǎn bì kōng xuǎn jiè。
我生迟百年,生与眉山背。wǒ shēng chí bǎi nián,shēng yǔ méi shān bèi。
鸟为娇人声,山作傲物态。niǎo wèi jiāo rén shēng,shān zuò ào wù tài。
老大堂头僧,曾受智药戒。lǎo dà táng tóu sēng,céng shòu zhì yào jiè。
试从言下挑,要看急中对。shì cóng yán xià tiāo,yào kàn jí zhōng duì。
寺以月华名,中包法沙界。sì yǐ yuè huá míng,zhōng bāo fǎ shā jiè。
方当月未生,敢问华安在。fāng dāng yuè wèi shēng,gǎn wèn huá ān zài。
得月而忘华,堂头大机械。dé yuè ér wàng huá,táng tóu dà jī xiè。
更和月也忘,始出机械外。gèng hé yuè yě wàng,shǐ chū jī xiè wài。

道人彭永年来番禺过访相约归日游阁皂

曾丰

雅性苦无他嗜好,山之佳处吾皆到。yǎ xìng kǔ wú tā shì hǎo,shān zhī jiā chù wú jiē dào。
江西山半入诗中,点检怪犹无阁皂。jiāng xī shān bàn rù shī zhōng,diǎn jiǎn guài yóu wú gé zào。
吾家十世江西居,南来始得阁皂图。wú jiā shí shì jiāng xī jū,nán lái shǐ dé gé zào tú。
垩文横斜水曲直,煤汁浓淡山荣枯。è wén héng xié shuǐ qū zhí,méi zhī nóng dàn shān róng kū。
燕闲指顾图之上,神游满意酬心赏。yàn xián zhǐ gù tú zhī shàng,shén yóu mǎn yì chóu xīn shǎng。
已空沙界无大千,那信沧溟有方丈。yǐ kōng shā jiè wú dà qiān,nà xìn cāng míng yǒu fāng zhàng。
诗仙来往白云乡,惟沈廷瑞伊用昌。shī xiān lái wǎng bái yún xiāng,wéi shěn tíng ruì yī yòng chāng。
画帘卷舒纳夜月,金鼎开阖吞朝阳。huà lián juǎn shū nà yè yuè,jīn dǐng kāi hé tūn cháo yáng。
两篇之外有馀景,孟阳摹写得要领。liǎng piān zhī wài yǒu yú jǐng,mèng yáng mó xiě dé yào lǐng。
或云图是无声诗,犹将幻梦对泡影。huò yún tú shì wú shēng shī,yóu jiāng huàn mèng duì pào yǐng。
撙斋或是武夷曾,道人未必非老彭。zǔn zhāi huò shì wǔ yí céng,dào rén wèi bì fēi lǎo péng。
相逢恍惚似前世,一笑舂容话长生。xiāng féng huǎng hū shì qián shì,yī xiào chōng róng huà zhǎng shēng。
大道一成百无恐,仙家犹被死生动。dà dào yī chéng bǎi wú kǒng,xiān jiā yóu bèi sǐ shēng dòng。
逃劫莫如徐佐卿,山行未免飞矢中。táo jié mò rú xú zuǒ qīng,shān xíng wèi miǎn fēi shǐ zhōng。
道人词诎不敢争,殷勤约我游青城。dào rén cí qū bù gǎn zhēng,yīn qín yuē wǒ yóu qīng chéng。
横江孤雁飞且鸣,便是道人出相迎。héng jiāng gū yàn fēi qiě míng,biàn shì dào rén chū xiāng yíng。

苫庐

曾丰

吾息乾坤之委气,吾身父母之委蜕。wú xī qián kūn zhī wěi qì,wú shēn fù mǔ zhī wěi tuì。
乾坤父母不易酬,身体发肤可轻弃。qián kūn fù mǔ bù yì chóu,shēn tǐ fā fū kě qīng qì。
文学恨不随父终,视七尺躯鸿毛同。wén xué hèn bù suí fù zhōng,shì qī chǐ qū hóng máo tóng。
未容忘形礼制外,犹复假息苫庐中。wèi róng wàng xíng lǐ zhì wài,yóu fù jiǎ xī shān lú zhōng。
万物莫移三载志,屋上有漏中无愧。wàn wù mò yí sān zài zhì,wū shàng yǒu lòu zhōng wú kuì。
蛇容有识宁受欺,鹤固非凡岂容伪。shé róng yǒu shí níng shòu qī,hè gù fēi fán qǐ róng wěi。
蛇为仰向鹤俯临,吾乡人始知吾心。shé wèi yǎng xiàng hè fǔ lín,wú xiāng rén shǐ zhī wú xīn。
朝誉未如乡誉重,人知不似天知深。cháo yù wèi rú xiāng yù zhòng,rén zhī bù shì tiān zhī shēn。
外台乐为上其事,吾君吾相相与记。wài tái lè wèi shàng qí shì,wú jūn wú xiāng xiāng yǔ jì。
非渥其恩奚以厉,占鹊卜灯言喜至。fēi wò qí ēn xī yǐ lì,zhàn què bo dēng yán xǐ zhì。
儿孙殊不解吾意,以荣为孝孝之细。ér sūn shū bù jiě wú yì,yǐ róng wèi xiào xiào zhī xì。