古诗词

绍兴淳熙两朝内禅颂

曾丰

维尧则天,与天同大。wéi yáo zé tiān,yǔ tiān tóng dà。
俯视九州,细于一芥。fǔ shì jiǔ zhōu,xì yú yī jiè。
挈以畀舜,超然自迈。qiè yǐ bì shùn,chāo rán zì mài。
维舜则尧,与尧同高。wéi shùn zé yáo,yǔ yáo tóng gāo。
俯视四海,细于一毫。fǔ shì sì hǎi,xì yú yī háo。
挈以畀禹,熙然自陶。qiè yǐ bì yǔ,xī rán zì táo。
尧舜之禅,允矣嘉躅。yáo shùn zhī chán,yǔn yǐ jiā zhú。
若稽厥龄,或髦攸趣。ruò jī jué líng,huò máo yōu qù。
洪惟高宗,才五十六。hóng wéi gāo zōng,cái wǔ shí liù。
遽行尧事,有断于独。jù xíng yáo shì,yǒu duàn yú dú。
洪惟寿皇,才六十三。hóng wéi shòu huáng,cái liù shí sān。
遽行舜事,不谋于佥。jù xíng shùn shì,bù móu yú qiān。
未倦于勤,先养其恬。wèi juàn yú qín,xiān yǎng qí tián。
功成身退,道与天参。gōng chéng shēn tuì,dào yǔ tiān cān。
圣人视天,递退递进。shèng rén shì tiān,dì tuì dì jìn。
进退俱休,尧舜之运。jìn tuì jù xiū,yáo shùn zhī yùn。
于赫两朝,德宏业峻。yú hè liǎng cháo,dé hóng yè jùn。
铢较寸量,宁啻尧舜。zhū jiào cùn liàng,níng chì yáo shùn。
尧七十六,治水云初。yáo qī shí liù,zhì shuǐ yún chū。
咨岳试鲧,不遑宁居。zī yuè shì gǔn,bù huáng níng jū。
高宗时则,斯庆寿馀。gāo zōng shí zé,sī qìng shòu yú。
久与道息,心实若虚。jiǔ yǔ dào xī,xīn shí ruò xū。
舜六十三,即真云始。shùn liù shí sān,jí zhēn yún shǐ。
咨岳相禹,不遑宁止。zī yuè xiāng yǔ,bù huáng níng zhǐ。
寿皇时则,斯巽位已。shòu huáng shí zé,sī xùn wèi yǐ。
新与道休,心豁若洗。xīn yǔ dào xiū,xīn huō ruò xǐ。
凡退政几,等与大徽。fán tuì zhèng jǐ,děng yǔ dà huī。
此退之蚤,彼退之迟。cǐ tuì zhī zǎo,bǐ tuì zhī chí。
迟容可及,蚤孰逾斯。chí róng kě jí,zǎo shú yú sī。
凡传国玺,等谓大美。fán chuán guó xǐ,děng wèi dà měi。
彼传之贤,此传之子。bǐ chuán zhī xián,cǐ chuán zhī zi。
贤容可求,子孰获只。xián róng kě qiú,zi shú huò zhǐ。
传子若贤,一出于天。chuán zi ruò xián,yī chū yú tiān。
天固与子,尤人所便。tiān gù yǔ zi,yóu rén suǒ biàn。
便而遂者,荣具庆全。biàn ér suì zhě,róng jù qìng quán。
退蚤若迟,一关于数。tuì zǎo ruò chí,yī guān yú shù。
数固与蚤,尤人所慕。shù gù yǔ zǎo,yóu rén suǒ mù。
慕而得之,荣全庆具。mù ér dé zhī,róng quán qìng jù。
蚤于尧舜,三十三年。zǎo yú yáo shùn,sān shí sān nián。
独不一后,独不一先。dú bù yī hòu,dú bù yī xiān。
两朝吻合,时乃自然。liǎng cháo wěn hé,shí nǎi zì rán。
舜后于尧,七岁而禅。shùn hòu yú yáo,qī suì ér chán。
胡为尔稽,匪有攸恋。hú wèi ěr jī,fěi yǒu yōu liàn。
不欲与尧,匹休齐善。bù yù yǔ yáo,pǐ xiū qí shàn。
寿皇禅意,盖与舜俱。shòu huáng chán yì,gài yǔ shùn jù。
所后七年,匪迹是拘。suǒ hòu qī nián,fěi jì shì jū。
不期而同,自然之符。bù qī ér tóng,zì rán zhī fú。
高宗禅时,久旸忽雨。gāo zōng chán shí,jiǔ yáng hū yǔ。
雨应云何,恩洽以溥。yǔ yīng yún hé,ēn qià yǐ pǔ。
寿皇禅时,久雨忽旸。shòu huáng chán shí,jiǔ yǔ hū yáng。
旸应云何,德辉以光。yáng yīng yún hé,dé huī yǐ guāng。
得天之应,诞彰孔盛。dé tiān zhī yīng,dàn zhāng kǒng shèng。
新皇丕承,合为三圣。xīn huáng pī chéng,hé wèi sān shèng。
用牲于庙,靡灵弗歆。yòng shēng yú miào,mí líng fú xīn。
式昭新皇,上合天心。shì zhāo xīn huáng,shàng hé tiān xīn。
决政于堂,靡怀弗畅。jué zhèng yú táng,mí huái fú chàng。
式昭新皇,下符人望。shì zhāo xīn huáng,xià fú rén wàng。
天人同归,欲逃莫从。tiān rén tóng guī,yù táo mò cóng。
虽父传子,亶为至公。suī fù chuán zi,dǎn wèi zhì gōng。
汉唐岂无,揖逊之主。hàn táng qǐ wú,yī xùn zhī zhǔ。
非出本心,未为盛举。fēi chū běn xīn,wèi wèi shèng jǔ。
猗三圣君,真尧舜禹。yī sān shèng jūn,zhēn yáo shùn yǔ。
三圣一家,累洽重华。sān shèng yī jiā,lèi qià zhòng huá。
前未之有,后无以加。qián wèi zhī yǒu,hòu wú yǐ jiā。
小臣献颂,大而非夸。xiǎo chén xiàn sòng,dà ér fēi kuā。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

游齐觉寺

曾丰

不谓僧游息,犹容俗往还。bù wèi sēng yóu xī,yóu róng sú wǎng hái。
薰炉烟缕缕,茗碗雨班班。xūn lú yān lǚ lǚ,míng wǎn yǔ bān bān。
剟坐移门外,携樽置竹间。duō zuò yí mén wài,xié zūn zhì zhú jiān。
小诗题岁月,多助得江山。xiǎo shī tí suì yuè,duō zhù dé jiāng shān。

穷冬积阴

曾丰

将雨未成雨,久霜无复霜。jiāng yǔ wèi chéng yǔ,jiǔ shuāng wú fù shuāng。
青天方变色,白日且韬光。qīng tiān fāng biàn sè,bái rì qiě tāo guāng。
乘势群阴逞,归根万物忙。chéng shì qún yīn chěng,guī gēn wàn wù máng。
犹馀南过雁,岁晚客他乡。yóu yú nán guò yàn,suì wǎn kè tā xiāng。

路见

曾丰

沿途羁况恶,触鼻野花香。yán tú jī kuàng è,chù bí yě huā xiāng。
贾酒行如失,搜诗坐似忘。jiǎ jiǔ xíng rú shī,sōu shī zuò shì wàng。
不能为醉圣,宁敢放酲狂。bù néng wèi zuì shèng,níng gǎn fàng chéng kuáng。
家圃含风蕊,垂聊只自芳。jiā pǔ hán fēng ruǐ,chuí liáo zhǐ zì fāng。

静听鸟相喧

曾丰

静听鸟相喧,其中有意存。jìng tīng niǎo xiāng xuān,qí zhōng yǒu yì cún。
提壶爱宾客,脱裤惜儿孙。tí hú ài bīn kè,tuō kù xī ér sūn。
气结辽城怨,声衔蜀帝冤。qì jié liáo chéng yuàn,shēng xián shǔ dì yuān。
阿谁能细译,收拾入方言。ā shuí néng xì yì,shōu shí rù fāng yán。

经从两浙

曾丰

渺渺秦航渡,茫茫夏盖湖。miǎo miǎo qín háng dù,máng máng xià gài hú。
地形东带越,山势右襟吴。dì xíng dōng dài yuè,shān shì yòu jīn wú。
胜负心徒热,兴亡骨并枯。shèng fù xīn tú rè,xīng wáng gǔ bìng kū。
古今姑弃置,一笑问归途。gǔ jīn gū qì zhì,yī xiào wèn guī tú。

候潮钱塘渡

曾丰

眼厌纷华久,身离阛阓初。yǎn yàn fēn huá jiǔ,shēn lí huán huì chū。
市声方较少,春色况犹馀。shì shēng fāng jiào shǎo,chūn sè kuàng yóu yú。
海沸如中热,山浮若内虚。hǎi fèi rú zhōng rè,shān fú ruò nèi xū。
坐穷消息理,万事付乘除。zuò qióng xiāo xī lǐ,wàn shì fù chéng chú。

都下卧中

曾丰

屋密风传冷,窗虚月漏明。wū mì fēng chuán lěng,chuāng xū yuè lòu míng。
九衢朝马动,四壁候虫鸣。jiǔ qú cháo mǎ dòng,sì bì hòu chóng míng。
街吏高呵道,衙官急杀更。jiē lì gāo hē dào,yá guān jí shā gèng。
人行吾尚卧,自分利名轻。rén xíng wú shàng wò,zì fēn lì míng qīng。

坐病不及赴少卿罗春伯登楼观雪之集因成小诗驰呈兼简何同叔判院徐用之帐干

曾丰

饱送攲眠美,寒添兀坐愁。bǎo sòng qī mián měi,hán tiān wù zuò chóu。
从雄容有酒,访戴岂无舟。cóng xióng róng yǒu jiǔ,fǎng dài qǐ wú zhōu。
怯出风前立,妨陪雪里游。qiè chū fēng qián lì,fáng péi xuě lǐ yóu。
想馀盐絮句,题遍仲宣楼。xiǎng yú yán xù jù,tí biàn zhòng xuān lóu。

续赴罗少卿饭坐上点和前韵

曾丰

孤吟成锢疾,旅坐失牢愁。gū yín chéng gù jí,lǚ zuò shī láo chóu。
昼气溟银海,春风沸玉舟。zhòu qì míng yín hǎi,chūn fēng fèi yù zhōu。
诙谐狂后出,汗漫醉中游。huī xié kuáng hòu chū,hàn màn zuì zhōng yóu。
已忘行藏事,从渠自倚楼。yǐ wàng xíng cáng shì,cóng qú zì yǐ lóu。

冬旅怀归

曾丰

周正曾未了,秦腊又相寻。zhōu zhèng céng wèi le,qín là yòu xiāng xún。
风日留馀暖,乾坤失众阴。fēng rì liú yú nuǎn,qián kūn shī zhòng yīn。
乌翻南至影,雁堕北来音。wū fān nán zhì yǐng,yàn duò běi lái yīn。
黄落归根叶,前陈示意深。huáng luò guī gēn yè,qián chén shì yì shēn。

呈江西仓使汪太社二首

曾丰

两朝多侍从,四海一端明。liǎng cháo duō shì cóng,sì hǎi yī duān míng。
与上开皇极,于今享太平。yǔ shàng kāi huáng jí,yú jīn xiǎng tài píng。
芝兰盈砌茁,鸿雁刺天鸣。zhī lán yíng qì zhuó,hóng yàn cì tiān míng。
父子同休少,公家更弟兄。fù zi tóng xiū shǎo,gōng jiā gèng dì xiōng。

呈江西仓使汪太社二首

曾丰

乾道群充赋,尚书独主盟。qián dào qún chōng fù,shàng shū dú zhǔ méng。
当今贤使者,似我老先生。dāng jīn xián shǐ zhě,shì wǒ lǎo xiān shēng。
湛辈追随念,韩门顾盼情。zhàn bèi zhuī suí niàn,hán mén gù pàn qíng。
相逢谈不了,敢更以诗鸣。xiāng féng tán bù le,gǎn gèng yǐ shī míng。

赠五行家郑逢元

曾丰

盘古流形后,牵牛起度馀。pán gǔ liú xíng hòu,qiān niú qǐ dù yú。
数宁逃久刺,算不外乘除。shù níng táo jiǔ cì,suàn bù wài chéng chú。
赵达固非误,嵩真容有疏。zhào dá gù fēi wù,sōng zhēn róng yǒu shū。
试推十年事,容我验何如。shì tuī shí nián shì,róng wǒ yàn hé rú。

吴必显欲远出谒故旧愬情悃赋二章赞其行

曾丰

灯火头蒙垢,年华鬓茁丝。dēng huǒ tóu méng gòu,nián huá bìn zhuó sī。
诗书犹见负,韦布未相辞。shī shū yóu jiàn fù,wéi bù wèi xiāng cí。
有处可弹铗,何愁无置锥。yǒu chù kě dàn jiá,hé chóu wú zhì zhuī。
丈夫行止计,不必问妻儿。zhàng fū xíng zhǐ jì,bù bì wèn qī ér。

吴必显欲远出谒故旧愬情悃赋二章赞其行

曾丰

贫宁少壮贫,贫老却难禁。pín níng shǎo zhuàng pín,pín lǎo què nán jìn。
儿女婚姻逼,风霜疾病侵。ér nǚ hūn yīn bī,fēng shuāng jí bìng qīn。
令渠常白眼,见子亦寒心。lìng qú cháng bái yǎn,jiàn zi yì hán xīn。
况是旧相议,人人义断金。kuàng shì jiù xiāng yì,rén rén yì duàn jīn。